Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới thứ nhất: Bạn gái cũ của thiếu gia.

Phiên bản Dịch · 2233 chữ

Dịch: Tĩnh Luân

Biên: Tĩnh Luân

Nguồn: Wikidth.com

Sau khi nam chính cùng Lãnh Duệ chào hỏi hắn liền kéo ghế ngồi xuống. Thậm chí còn nhanh chóng phân phó người hầu giúp mình chuẩn bị một phần ăn sáng, thoải mái tự nhiên ngồi trên bàn, đánh giá người con gái đang ngồi đối diện ba. cả người mặc một bộ váy ngủ thoải mái như vậy .... tất nhiên Lãnh Tử Việt hắn cũng không lấy làm ngạc nhiên.

Ba hắn có sở thích đem nữ nhân về nhà chơi đùa, cứ vài ngày lại thấy thay đổi thành người khác, nhưng thật tiếc chưa đến hai ba ngày thì các "tiểu thư" ấy đều bỏ chạy.

Xem một chút, hình như người trụ lại lâu nhất chắc cũng nửa tháng?

"Hôm nay tại sao lại trở về ?"

Âm thanh lạnh lẽo của Lãnh Duệ vang lên doạ cho hắn đang ngả ngớn cũng phải đứng đắn ngồi thẳng dậy. Đúng vậy, hắn thật sự sợ người ba nuôi trước mặt.

Từ lúc nhận nuôi hắn xong Lãnh Duệ liền tới bệnh viện thắt garô. Người có thể đối xử tàn nhẫn với bản thân mình như vậy thì đối với khác còn tàn nhẫn như thế nào nữa?

Hơn nữa, hắn thường xuyên thấy ba mang nữ nhân về nhà chơi đùa chắc ông cũng sợ bản thân quá phong lưu, nên giải quyết hậu hoạn một lần còn hơn để cho nữ nhân khác có cơ hội mang thai, bởi vậy cho đến nay vị trí Lãnh phu nhân vẫn chưa có ai ngồi lên.

Cho dù bản thân Lãnh Tử Việt tự nhận mình công tư phân minh, có cả sự lãnh khốc nhưng nhiêu đó vẫn chưa là gì so với người đàn ông trước mặt này. Từ khi Lãnh Duệ nhận nuôi, ông đối xử hắn như người thân ruột thịt, có lẽ hắn được nhận nuôi vì ông chỉ cần một người thừa kế?

"Ba, con ..."

Lãnh Duệ ngước mắt "Lại trở về để đòi tiền à."

"Cậu muốn bao nhiêu ?"

Lãnh Tử Việt khẩn trương nắm chặt tay, ánh mắt nhìn hướng sang nữ nhân ngồi gần đó, thấy vị tiểu thư này đang cầm bảng hợp đồng ngồi đọc, chắc cũng đến là có mục đích, thậm chí người này còn đang mặc váy ngủ trên người không cần nói cũng biết đêm hôm qua ở biệt thự đã làm những gì.

Lãnh Tử Việt cảm thấy bản thân mình có phần may mắn, nếu như đêm hắn quay về nhà chắc chắn sẽ phá hỏng cuộc vui của ba, còn khiến bản thân phải đau mắt nữa.

"Hợp đồng không có vấn đề, tôi sẽ ký."

Lãnh Tử Việt đang định mở mồm nói con số thì âm thanh của cô gái ngồi bên cạnh vang lên. Giọng nói ngọt ngào, trong trẻo quen thuộc đến lạ thường khiến hắn sửng sốt.

Nhìn thấy cô gái sau khi đọc hợp đồng ngẩng đầu lên, đúng lúc nhìn thấy gương mặt quen thuộc đập vào mắt. Đường... Đường Quả? Sau khi thấy hắn lập tức nhảy dựng lên, định lớn tiếng hỏi cô: Tại sao em lại ở đây nhưng Lãnh Tử Việt cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của ba nhìn tới, thanh âm cứ thế bị nghẹn ở cổ không thể nói ra.

Lúc này hắn chỉ biết trừng lớn mắt nhìn về phía Đường Quả, chậm rãi ngồi lại xuống cố tỏ ra thật bình tĩnh.

Trái ngược với hành động có phần thất thố của Lãnh Tử Việt, Đường Quả lại tỏ ra rất bình thường, cô không thèm để ý đến tên bạn trai cũ đang trợn to mắt nhìn mình mà ung dung cầm bút kí tên lên hợp đồng.

Ánh mắt của Tử Việt dán chặt theo từng động tác của cô cho tới khi nhận được ánh nhìn nghi ngờ của người đàn ông hắn mới nhớ ra mục đích hôm nay trở về nhà. Dù là vậy nhưng hắn vẫn không hiểu tại sao Quả Quả lại ở nhà của mình?

Không chỉ ở trong biệt thư của nhà hắn, em ấy còn ngồi đây với bộ váy ngủ ... Chẳng lẽ Tiểu Quả đã trở thành người phụ nữ của ba hắn sao? Có phải do hắn làm cô tổn thương quá sâu sắn vậy nên ... Tiểu Quả đã sa ngã tự hủy hoại bản thân mình bằng cách này sao, bất kể người đàn ông này có đáng sợ đi nữa?

Lúc này hắn chỉ muốn đến cạnh bên cô ấy, muốn hỏi vì sao cô ấy lại quyết định làm như vậy, nhưng hiện tại Tiểu Quả đã trở thành nữ nhân của ba nếu bây giờ hắn dám mở miệng hỏi chuyện chỉ sợ rắc rối sẽ đến cho cả hai.

Thấy gương mặt sốt ruột, ánh mắt bồn chồn của tên nhóc trước mặt, Lãnh Duệ rất không có kiên nhẫn.

"Không phải trở về xin tiền?"

"Không, là trở về xin tiền."

Đại não Lãnh Tử Việt vẫn còn chút xử lý không kịp, nghe Lãnh Duệ hỏi như vậy hắn không kịp nghĩ thêm mà trực tiếp mở miệng nói ra.

Nói xong hắn lập tức hối hận. Đối với nữ nhân khác thì không sao, nhưng đằng này nữ nhân trước mặt lại là Tiểu Quả, bạn gái cũ của hắn nữa, thật sự là không biết giấu mặt mũi đi đâu.

Thật ra, trong lòng Lãnh Tử Việt hắn chỉ xem Đường Quả là thế thân của Lục Kỳ, vì trong lòng hắn không muốn rời xa Lục Kỳ nên mới đối xử tốt với Đường Quả thêm một chút nếu không quan hệ của bọn họ căn bản chỉ hơn bạn thân một chút mà thôi.

Nhưng vì sao cô ấy lại trở thành nữ nhân của ba hắn chứ?

"Muốn bao nhiêu ?"

Lời nói của Lãnh Duệ lại lần nữa đem thần trí Lãnh Tử Việt trở về với thực tại, ánh mắt vẫn dính chặt vào người Đường Quả, khó khăn mở miệng nói hắn đành phải nói nhỏ.

"Hai ngàn vạn ạ."

Vốn nghĩ rằng sau khi nghe cuộc đối thoại giữa hắn và Lãnh Duệ, Đường Quả ít nhất cũng phải có sự thay đổi hoặc ngạc nhiên mà hỏi hắn chuyện gì đang xảy ra? Nhưng không có, Đường Quả vẫn tự nhiên chậm rãi dùng bữa sáng sau khi ký hợp đồng, hành động giống như hắn không hề tồn tại.

Còn ba hắn thì thoải mái rút chi phiếu nhanh chóng điền số tiền mà hắn muốn, ký tên rồi đưa đến trước mắt hắn không chút do dự. Cứ nghĩ chuyện dã xong nhưng không ngờ ba hắn còn nói thêm một câu "Lần sau về đòi tiền thì nói thẳng, đừng lằng nhằng ấp úng."

"Hôm nay cô có thể nghỉ ngơi một ngày nhưng tốt nhất đừng đi đâu hết, tối nay tôi sẽ trở về sớm một chút. Nếu có yêu cầu gì thì cứ báo lại cho tôi, tôi sẽ cho người đến đón!"

Sau khi Lãnh Duệ nói xong liền cầm lấy tập văn kiện rời khỏi biệt thự.

Trong lòng Lãnh Tử Việt chấn động, đêm nay sẽ về sớm một chút? Thậm chí còn có yêu cầu gì cũng có thể đáp ứng ngay lập tức? Chẳng lẽ Tiểu Quả đã thật sự trở thành nữ nhân của ba rồi sao? Hắn nhìn qua nội dung hợp đồng trên bàn - Công ty sản xuất âm nhạc Tinh Vân.

Chẳng lẽ Tiểu Quả vì muốn có hợp đồng với công ty Tinh Vân nên mới theo ba mình, thậm chí có thể tùy ý yêu cầu thực hiện là về chuyện này sao? Lãnh Tử Việt thống khổ mà vò đầu bứt tóc.

"Tiểu Quả, anh biết em oán giận, trách móc anh cũng không thể hại chính bản thân mình như vậy, người chịu thiệt chắc chắn là em đấy."

Đường Quả liếc nhìn vẻ mặt khó chịu của Lãnh Tử Việt cũng không quá quan tâm. Ung dung nhàn nhã uống hết ly sữa của mình, sau đó rất thiện tâm nhắc nhở "Anh vừa nhận được tiền, có phải là nên trả luôn cho tôi? Lãnh Tử Việt, anh còn thiếu tôi hai ngàn vạn."

"Tiểu Quả, em ..."

Đường Quả nhìn vào tờ chi phiếu nói "Đây là anh muốn trả tôi tiền sao?"

Trong lòng Tử Việt có chút khó chịu đành phải đẩy tờ chi phiếu đến trước mặt Đường Quả.

"Ừmm ... vốn dĩ là cho em."

"Tiểu Quả, tại sao em lại làm vậy?" Lãnh Tử Việt vẻ mặt áy náy hỏi lại.

"Nếu như chia tay với anh khiến cho em tổn thương nhiều như vậy ... em có thể oán trách anh thế nào cũng được, có chuyện cần người hỗ trợ em có thể tìm anh, muốn trả thù cũng có thể đến tìm anh đấm đá cho xả giận bất cứ lúc nào em muốn, miễn sao em đừng tàn nhẫn với bản thân như vậy, đừng coi chính mình là món hàng đem đi bán trao đổi."

Đường Quả cầm tờ chi phiếu phe phẩy trên tay, sau khi nghe được lời nói từ nam chính mà hơi nâng mí mắt nhìn nói "Tùy tiện trả thù anh lúc nào cũng được?"

"Đúng vậy, chỉ cần em đừng tùy tiện với bản thân còn lại muốn đánh muốn mắng anh sao cũng được."

"Được tôi sẽ nhớ kỹ." Đường Quả mỉm cười

"Tôi đã ăn no, anh cứ từ từ dùng bữa."

"Tiểu Quả, ba nuôi của anh không phải người tốt, cứ mỗi hai ngày ông ấy sẽ đem thêm người mới vào biệt thự, em suy nghĩ lại một chút cho dù em có ký được hợp đồng với Tinh Vân đi nữa thì ông cũng không vì thế mà sinh thêm hứng thú với em, Tinh Vân cũng không thể giúp em cả đời, em phải hiểu cái gì không thuộc về mình thì mãi mãi sẽ không thuộc về mình."

Đợi hắn nói xong câu này thì Đường Quả đã đi thẳng lên lầu, cô bước thẳng vào phòng Lãnh Duệ, điều này khiến cho Lãnh Tử Việt không chút nghi ngờ mà khẳng định hai người chắc chắn đã có quan hệ.

"Tiểu Quả."

Lãnh Tử Việt cố níu kéo bóng dáng sắp biến mất của Đường Quả, nói thêm.

"Về sau em đừng tự cho phép mình phóng túng như vậy, sau này em rời khỏi ông ấy thì hãy đến tìm anh. Nếu em muốn làm ca sĩ, anh sẽ giúp em."

Đường Quả quay đầu lại cười "Không cần đâu, ba nuôi của anh so anh lợi hại hơn rất nhiều. Đẹp trai lại nhiều tiền, có sức hút của người đàn ông trưởng thành tất nhiên là vô cùng hấp dẫn mê người đó."

Lãnh Tử Việt còn đang định mở miệng nói thêm thì điện thoại di động vang lên, vừa nhìn thấy người gọi tới là ai hắn liền không quan tâm Đường Quả cũng không còn ý định khuyên can gì nữa, hiện tại tâm trí của hắn đều tập trung vào trả lời điện thoại.

"Kỳ Kỳ, sớm như vậy đã gọi cho anh rồi?"

"Tử Việt, anh đang ở đâu?"

Lãnh Tử Việt ngước mắt nhìn lên cầu thang thở dài một hơi nhẹ nhõm, thật may không có người.

"Anh về nhà, Kỳ Kỳ, có chuyện gì sao ?"

Sau khi hắn trả lời xong, liền nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Đường Quả vang lên, giọng điệu vừa nũng nịu lại có phần ngái ngủ.

"Tử Việt, ai gọi cho anh sớm như vậy?"

"Tử Việt, có phải bên ngoài anh đã có người khác rồi không?" Đường Quả chớp mắt như vô tội, khóe miệng gợi lên tươi cười ác ý.

Thanh âm nghe như làm nũng nũng giống như đang nằm cạnh hắn mà giận dỗi. Trên thực tế, Đường Quả và hắn giữ một khoảng cách rất xa thậm chí hắn còn không thấy cô đang đứng đâu nữa kìa.

Toàn thân Lãnh Tử Việt lập tức cứng đờ, còn người ở đầu bên kia điện thoại xem như vẫn còn chút tỉnh táo nhẹ giọng hỏi "Tử Việt, cô ấy là ai?"

"Có phải là cô ta? Tử Việt, anh thật sự làm tôi quá thất vọng rồi, tôi vốn bị sự chân thành của anh làm cho rung động còn nghĩ anh không phải người như vậy. tưởng rằng tình cảm chúng ta sẽ bền lâu khi anh hứa chia tay cô người yêu kia nhưng thật không ngờ chỉ mới một ngày thôi mà hai người đã nhung nhớ đến mức bám chặt nhau như vậy sao? Xem như Lục Kỳ tôi bị mù mới coi trọng người như anh."

Không cho Lãnh Tử Việt cơ hội giải thích, người ở đầu dây bên kia đã tắt máy.

"Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ ..."

Lãnh Tử Việt sốt ruột đến mức đi qua đi lại một chỗ, cuối cùng hắn trừng mắt về hướng dầu thang dẫn đến phòng ba nuôi sau đó lập tức nhanh chóng phi nhanh ra khỏi biệt thự.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Nữ Phụ, Bình Tĩnh Chút (Dịch) của Đỗ Liễu Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TĩnhLuân
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.