Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới thứ nhất (1)

Tiểu thuyết gốc · 3336 chữ
  • TrongTrongkhuTrongTrongkhuTrongTrongTrongkhuTrongTrongTrongkhu khu rừng nọ.

Khu rừng lại khôi phục yên tĩtĩnh như trước , trong không khí nhè nhẹ mùi máu tươi lẫn chút mùi tanh tưởi của đất .

cậu thiếu niên tỉnh lại giữa một đám giống " người " bị nhồi nhét trong lồng gỗgỗ, cậu thiếu niên rên rỉ đau đớn , trước mặt cậu là một đám dị chủng cao lớn ba métmét bề ngoài giống " người "nhưng có nước da màu xanh xung quanh cậu là năm sáu lồng chứa cứ một lồng là hai chục cá thể dị chủng , lẫn lộn bên trong đanđan xen vài kẻ có ngoại hình giốgiống " ngườngười " , có kẻ tai nhọn , có tên tóc mắt sặc sỡ muôn màu toàn bộ đều bị trói nhốt bên trong như gia súc , cách xa lồng gỗ là đoàn xe đầy hàng hóa cùng vài xe trống không .

Cậu thiếu niên lúc này cắn răng ôm xương sườn, hẳn là cậu bị thương trong lúc chạy trốn , cậu cúi đầu rúc vào góc lồng nhưng cậu sở hữu mái tóc đen cùng đôi mắt đen quá dễ thu hút sự chú ý , thỉnh thoảng có vài tên da xanh nhìn về phía cậu .

Tên da xanh to cao nhất bước tới chiếc lồng chứa cậu nhìn chằm chằm vào cậu rồi hắn há miệng giao tiếp với những tên khác , sau đó hắn đột nhiên mở chiếc lồng lôi cậu ra khỏi rồi vén tóc cậu để nhìn kĩ , cậu rùng mình cảm thấy cực kì bất an muốn tránh khỏi hắn thì bất ngờ hắn nắm tóc cậu bắt cậu ngửa mặt lên , cậu chưa kịp kêu rên vì da đầu bị kích thích bỗng nhiên một mùi tanh tưởi kinh tởm ập tới lấp kín miệng cậu .

Dưới ánh mắt kinh hoàng của cậu hắn luồn lưỡi vô cổ họng cậu , buồn nôn kéo đến khiến cậu cắn hắn liều mạng vùng vẫy , tên to con ăn đau quăng mạnh cậu xuống đất .

Vài tên khác ồn ào cười đi tới nơi này sau đó cậu bị xách lên nhốt riêng vào một chiếc lồng khác .

Mặc Như dần tỉnh lại bởi tiếng ồn ào , cô lẳng lặng quan sát hết thảy , chính xác hơn thì cô đang nhìn bằng góc nhìn thượng đế , sau khi thử chán chê có vẻ Mặc Như chỉ hoạt động được xoay quanh cậu thiếu niên và không ai phát hiện ra sự tồn tại của cô .

Chà, cậu ta đang khóc Mặc Như bay tới trước mặt cậu cô vươn bàn tay xoa đầu cậu , nhưng có điều là bàn tay của cô dễ dàng xuyên qua cậu " gặp phải chuyện như cậu ta chắc mình khóc ác hơn " cô thì thầm nói .

Cậu thiếu niên giật mình ngẳng đầu lên nhìn xung quanh vẻ mặt kinh ngạc .

Mặc Như nhận ra gì đó chợt nhoẻn miệng cười " Ê , cậu nghe được chứ "

" Làm ơn , cứu tôi ...  " Cậu thiếu niên nghẹn ngào nói , ánh mắt không nhận ra cô mà nhìn về phía sau cô .

Mặc Như xác định cậu thiếu niên chỉ nghe được chứ không nhìn thấy được cô .

"Mọi người đều chết cả rồi ,làm ơn cứu tôi ... Đau quá " Có vẻ mọi thứ vượt qua sức chịu đựng của cậu thiếu niên , cậu ta dần dần lịm đi .

Mặc Như vô ngữ gọi cậu ta nhưng không ra gì , cậu ta bất tỉnh rồi .

Hoàng hôn buông xuống đoàn xe ngừng lại nghỉ ngơi , nửa đêm Mặc Như thấy tên to con màu xanh lén lút tới chiếc xe chứa lồng nhốt cậu thiếu niên , chỉ nghe cùm cụp một tiếng cửa lồng bị bẻ ra , hắn thò hai tay vào tóm lấy cậu thiếu niên rồi kéo ra , cậu thiếu niên yếu ớt kêu rồi im bặt vì hắn nhét giẻ vào miệng cậu sau đó hắn trói tay cậu ra sau lưng .

Tên to con màu xanh kẹp cậu vào nách  nhanh chóng chạy trở về lều của hắn .

Cả đêm Mặc Như chết lặng nhìn cảnh" búp bê" bị một "đứa trẻ "chà đạp .

Sáng hôm sau tên to con bị tên đầu nậu phát hiện trách mắng một phen , tên to con hèn mọn cúi người móc từ dưới háng ra một chiếc túi cũ , hắn thò tay lấy từ trong túi ra khoảng năm sáu viên đá lấp lánh thì mới được yên thân .

Ngưu tầm ngưu mã tầm mã , buổi tối những ngày sau đó đám " trẻ " hư đốn không coi ai ra gì thay phiên hành hạ đám " búp bê " .

Tên đầu nậu ra vẻ nghiêm khắc trách phạt đám " trẻ " hư đốn , sau lưng hắn cười cợt lôi đá ra đếm .

Cậu thiếu niên thật kiên cường , cậu vẫn chưa chết nhưng đang trong trạng thái hấp hối .

" Này , cậu còn sống không đấy " Mặc Như lơ lửng bơi lội xung quanh cậu ta , đáp lại cô chỉ có sự im lặng .

Cảm xúc của Mặc Như rất tệ , cô bất lực không thể giúp đỡ cậu thiếu  niên , cô không hiểu ngôn ngữ của mấy tên da xanh nên không thu thập đc thông tin gì có ích , cô thở phào nhẹ nhõm khi có nạn nhân đáng thương khác bị chà đạp thay cho cậu .

Vài ngày trôi qua , tên đầu nậu nghiêm khắc nói gì đó khiến đám to con da xanh không dám tái phạm,  cậu thiếu niên dần khỏe lên .

Tiếng ồn ào huyên náo , Mặc Như lơ lửng lên cao chút để quan sát , có vẻ như tòa thành trước mặt là đích đến của chuyến đi này .

Từng hàng dài dị chủng ngoại hình nhỏ bé bị trói thòng lọng vào cổ đầu dây thòng lọng là những dị chủng ngoại hình to lớn hơn tay cầm roi vung vẩy khống chế chúng di chuyển vào thành .

Cậu thiếu niên bị lôi xuống khỏi lồng gỗ xếp hàng trong đám đông .

Xuyên qua cửa thành bằng đá màu xám đầy rêu mốc , trên đường toàn chất thải xú uế không ai dọn dẹp đen cáu bẩn lẫn lộn không biết đâu là đất đá đâu là xú uế .

Đoàn " người " chỉnh đốn vài phút rồi di chuyển hướng về khu vực trung tâm, lúc này mới thấy nhiều dị chủng to cao ngoại hình bất đồng.

Cậu thiếu niên bị kéo lê đi , cậu ta ngất rồi chỉ thấy tên to con da xanh từng gì đó cậu nhổ nước bọt rầm rì sau đó hắn nhấc cậu lên kẹp nách đi tiếp .

Đoàn " người " xuyên qua các lều bằng da , đi khoảnh hai chục phút thì một nơi ồn ào lộn xộn hơn hiện ra .

Nơi này rộng lớn như một sân bóng với đầy các sạp bày bán đủ thứ , có kẻ trải thảm trực tiếp đặt đồ vật bên trên rao bán , có tên tỉ mỉ hơn làm bàn bằng đá , gỗ hay treo lên lủng lẳng mọi thứ bằng dây thừng .

Đi qua một sạp hàng bán " thịt" Mặc Như  thấy một tên dị chủng hình thể lớn đầu giống lừa nhưng có hai sợi râu trên trán đang phanh thây các dị chủng nhỏ bé hơn , đằng sau sạp "thịt" là những ánh mắt chết lặng , bỗng nhiên một tên dị chủng nhỏ bé ngay tại chỗ cởi được thòng lọng vùng dậy  chạy trốn bị chủ sạp nện một " cái cây " vào đầu gục luôn , sau đó hắn bị tên đầu lừa kéo xác không toàn thây lên bàn xẻ thịt tại chỗ , từng miếng thịt tươi mới được treo lên kèm theo là nụ cười mời chào khách qua lại của tên đầu lừa .

Kế bên sạp" thịt "là nơi đám to con da xanh ngừng lại dựng quầy bán .

Theo chỉ đạo của tên đầu nậu thì có vẻ như dị chủng nhỏ bé có ngoại hình gần giống với " người " nhất sẽ bị phân loại ra , mấy tên da xanh buộc eo chúng treo lên cao , chỉ vài phút sau nơi này đã bị đám đông vây quanh.

Tên to con da xanh nói gì đó với tên đầu nậu , tay hắn chỉ trỏ về phía cậu thiếu niên đang ngất .

Lúc nay tên bán "thịt " mặt lừa la hét vọng lại bên này , một đám " hàng hóa " không có ngoại hình tiếp cận "người" bị tên to con da xanh nào đó khống chế dắt qua , tên bán "thịt" mặt lừa đếm đếm rồi hắn bĩu môi nhìn lên nhìn xuống  " hàng hóa " lải nhải giống như đang mặc cả .

Tên đầu nậu cau có nhìn cậu thiếu niên đang ngất xỉu , hắn quay sang nhìn tên bán "thịt" mặt lừa vẻ mặt suy tư .

Mặc Như đổ mồ hôi hột nói với cậu thiếu niên  " Này tỉnh dậy , đừng giả vờ ngất nữa tôi biết cậu tỉnh từ vừa nãy , mở mắt ra nhanh lên không chúng sẽ bán cậu vào lò mổ để giết thịt đấy " .

Cậu thiếu niên giật giật ngón tay nhưng vẫn nhắm mắt.

" Sống tiếp là còn hy vọng , đừng bỏ cuộc , cậu muốn chết ở đây sao ? "  Mặc Như hét vào tai cậu nhìn tên đầu nậu chỉ vào cậu thiếu niên , động tác tiếp theo chắc chắn là chỉ qua sạp thịt .

" Nhanh lên tỉnh dậy , tôi có thể giúp cậu trở về thế giới của chúng ta " Lúc này cậu thiếu niên mở mắt ngửa mặt nhìn về phía Mặc Như , dù không thấy cô nhưng cậu vẫn kích động " Thật ư ? "

" Không " Mặc Như thở phào nói , sau đó cô mặc kệ cậu thiếu niên giận dữ chửi bới cô , tên đầu nậu cũng thở hắt ra vẻ nhẹ nhõm rồi hắn sai khiến đám tay chân treo cậu lủng lẳng lên cao cùng đám " hàng chất lượng " .

Theo Mặc Như quan sát thì không khó đoán đi .

Cô và cậu thiếu niên xuyên qua dị giới .

Mặc Như  không thể để cậu chết được bởi vì một lý do nào đó khiến cô thành cái " bong bóng" bay theo quanh cậu ta .

Ai mà biết được nếu cậu ta chết rồi chuyện gì sẽ xảy ra với cô ?

Vậy nên tuyệt đối cậu thiếu niên  không thể chết ít nhất khi cô chưa làm rõ được điều này .

c

Tỉnh lại giữa trong rên rỉ đau đớn , trước mặt cậu là một đám cao lớn ba mét bề ngoài giống nhân loại nước da xanh xung quanh cậu là năm sáu lồng chứa cứ một lồng là hai chục cá thể dị chủng , có tai nhọn , có tóc mắt sặc sỡ muôn màu bị trói nhốt bên trong như gia súc , cách xa là đoàn xe đầy hàng hóa cùng vài xe trống không .

Cậu thiếu niên lúc này cắn răng ôm xương sườn, hẳn là bị thương , cúi đầu rúc vào góc lồng , tóc đen mắt đen quá dễ thu hút sự chú ý thỉnh thoảng có vài tên da xanh nhìn cậu .

Tên da xanh to cao nhất bước tới chiếc lồng chứa cậu nhìn chằm chằm rồi há miệng giao tiếp với những tên khác , hắn đột nhiên mở chiếc lồng lôi cậu ra khỏi rồi vén tóc cậu để nhìn kĩ , cậu rùng mình cảm thấy cực kì bất an muốn tránh khỏi thì bất ngờ hắn nắm tóc cậu bắt cậu ngửa mặt lên , chưa kịp kêu rên vì da đầu bị kích thích một mùi tanh tưởi kinh tởm ập tới lấp kín .

Dưới ánh mắt kinh hoàng của cậu hắn luồn lưỡi vô cổ họng cậu , buồn nôn kéo đến cậu cắn hắn liều mạng vùng vẫy , tên to con ăn đau quăng mạnh cậu xuống đất .

Vài tên khác ồn ào cười đi tới sau đó cậu bị xách lên nhốt riêng vào một chiếc lồng khác .

Mặc Như dần tỉnh lại bởi tiếng ồn ào , cô lẳng lặng quan sát hết thảy , chính xác hơn thì cô đang nhìn bằng góc nhìn thượng đế , sau khi thử chán chê có vẻ Mặc Như chỉ hoạt động được xoay quanh cậu thiếu niên .

Chà, cậu ta đang khóc Mặc Như bay tới trước mặt cậu chỉ thấy bàn tay cô dễ dàng xuyên qua cậu " gặp phải chuyện như cậu ta chắc mình khóc ác hơn " .

Cậu thiếu niên giật mình ngước nhìn xung quanh vẻ mặt kinh ngạc .

Mặc Như nhận ra gì đó chợt nhoẻn miệng cười " Ê , cậu nghe được chứ "

" Làm ơn , cứu tôi ...  " Cậu thiếu niên nghẹn ngào nói .

" Này cậu từ đâu tới , biết đây là đâu không " Mặc Như xác định cậu thiếu niên chỉ nghe được chứ không nhìn thấy được cô , chuẩn hơn là không ai thấy được cô nghe được cô nói trừ cậu ta .

" không biết ... Không biết ... Mọi người đều chết cả rồi ,làm ơn cứu tôi ... Đau quá " Có vẻ mọi thứ vượt qua sức chịu đựng của cậu thiếu niên , cậu ta dần dần lịm đi .

Mặc Như vô ngữ gọi cậu ta nhưng không ra gì , cậu ta bất tỉnh rồi .

Đến tối chỉ thấy tên to con màu xanh lén lút tới chiếc xe chứa lồng nhốt cậu thiếu niên , chỉ nghe cùm cụp một tiếng , tiếng ú ớ của cậu thiếu niên rồi mọi thứ lại im bặt .

Tên to con màu xanh kéo một đống chăn phình phình như giấu gì đó bên trong nhanh chóng trở về lều của hắn .

Cả đêm Mặc Như chết lặng nhìn cảnh" búp bê" bị một "đứa trẻ "chà đạp .

Sáng hôm sau tên to con bị trách mắng gì đó , chỉ thấy hắn kéo từ dưới háng ra một cái túi cũ , móc từ trong ra khoảng năm sáu viên đá lấp lánh thì mới được yên thân .

Có người mở màn thì sẽ có người bắt chước theo , buổi tối những ngày sau đó nhiều "búp bê "bị "đám trẻ "chà đạp .

Tên đầu nậu mắt nhắm mắt mở ra vẻ nghiêm khắc trách mắng những tên" trẻ " hư , sau lưng cười cợt lôi đá ra đếm .

Cậu thiếu niên thật kiên cường , cậu vẫn chưa chết nhưng hấp hối là không tránh khỏi .

" Này , cậu còn sống không đấy " Mặc Như lơ lửng bơi lội xung quanh cậu ta , đáp lại chỉ có sự im lặng .

Cung bậc cảm xúc của Mặc Như mấy ngày nay giống tàu lượn siêu tốc , bất lực không thể giúp đỡ cậu thanh niên , cô không hiểu ngôn ngữ của mấy tên da xanh nên không thu thập đc gì có ích , thở phào khi có nạn nhân đáng thương khác bị chà đạp thay cậu .

Tiếng ồn ào huyên náo , Mặc Như lơ lửng lên cao chút để quan sát , có vẻ như tòa thành trước mặt là đích đến của chuyến đi này .

Từng hàng dài chủng tộc bị khống chế đi theo đoàn di chuyển vào thành .

Cậu thiếu niên bị lôi xuống xếp hàng trong đám đông .

Xuyên qua cửa thành bằng đá đầy rêu mốc dơ bẩn , càng thấy nhiều những dị chủng khác nhau đi lại tấp nập .

Cậu thiếu niên bị kéo lê đi , cậu ta ngất rồi chỉ thấy tên to con da xanh từng gì đó cậu nhổ nước bọt rầm rì nhấc cậu lên kẹp nách đi tiếp .

Xuyên qua các lều da thú hay da gì không biết chất liệu , đi khoảnh hai chục phút thì một nơi ồn ào lộn xộn hơn hiện ra .

Khắp nơi là các sạp bày bán , có trải thảm trực tiếp đặt đồ vật bên trên , có tỉ mỉ hơn làm từng bàn bằng đá , gỗ hay treo lên lủng lẳng .

Đi qua một sạp hàng bán " thịt" có thể thấy dị chủng lớn đang phanh thây các dị chủng nhỏ bé hơn đằng sau sạp thịt là những ánh mắt chết lặng , có dị chủng nhỏ tiêu tiểu mất khống chế , có ngay tại chỗ vùng dậy la hét chạy trốn bị chủ sạp nện một " cái cây " vào đầu gục luôn , sau đó bị kéo cái xác có phần hơi không toàn thây lên bàn mổ xẻ tại chỗ , từng miếng thịt tươi mới được treo lên kèm theo là nụ cười mời chào khách qua lại .

Kế bên sạp thịt là nơi đám to con da xanh ngừng lại dựng sạp trại .

Những dị chủng gần giống với người bị buộc eo treo lên cao , chỉ một lát xung quanh đã thành đám đông vây quanh xì xào bàn tán .

Tên to con da xanh nói gì đó với tên đầu nậu , tay hắn chỉ trỏ về phía cậu thiếu niên đang ngất .

Tên bán thịt la hét vọng lại bên này , một đám dị chủng không có ngoại hình tiếp cận người bị tên to con da xanh nào đó khống chế dắt qua , tên bán thịt đếm đếm bĩu môi nhìn lên nhìn xuống lắc đầu lải nhải giống như đang mặc cả .

Tên đầu nậu nhìn cậu thiếu niên ngất , nhìn tên bán thịt nhíu mày .

Mặc Như đổ mồ hôi hột " Này tỉnh dậy , đừng giả vờ ngất nữa tôi biết cậu tỉnh từ vừa nãy , mở mắt ra nhanh lên không chúng sẽ bán cậu vào lò mổ để giết thịt đấy " .

Cậu thiếu niên giật giật ngón tay nhưng vẫn nhắm mắt.

" Sống tiếp là còn hy vọng , đừng bỏ cuộc , cậu muốn chết ở đây sao ? "  Mặc Như hét vào tai cậu nhìn tên đầu nậu chỉ vào cậu thiếu niên , động tác tiếp theo chắc chắn là chỉ qua sạp thịt .

" Nhanh lên tỉnh dậy , tôi có thể giúp cậu trở về thế giới của chúng ta " Lúc này cậu thiếu niên mở mắt ngửa mặt nhìn về phía Mặc Như , dù không thấy cô nhưng cậu vẫn kích động " Thật ư "

" Không " Mặc Như thở phào nói , sau đó mặc cho cậu thiếu niên giận dữ chửi bới cô , tên đầu nậu cũng thở hắt ra rồi treo cậu lủng lẳng lên cao cùng đám " hàng chất lượng " của hắn .

Theo cô quan sát từ lúc tỉnh dậy thì cậu thiếu niên ngoại hình ngôn ngữ giống cô , xung quanh toàn mấy tên ngoại hình khác lạ , kèm lời nói của cậu thiếu niên lúc mới gặp cùng quần áo cậu mặc , không khó đoán đi .

Cô và cậu xuyên qua dị giới .

Mặc Như  không thể để cậu chết được bởi vì một lý do nào đó khiến cô thành cái " bong bóng" bay theo quanh cậu .

Ai biết nếu cậu ta chết cô sẽ như thế nào ?

Vậy nên tuyệt đối không thể chết ít nhất khi cô chưa làm rõ được điều này .

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh Ta Chỉ Giúp Được Nhiêu Đó sáng tác bởi Siêulườivivian

Truyện Xuyên Nhanh Ta Chỉ Giúp Được Nhiêu Đó tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Siêulườivivian
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.