Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gương mặt này quả thật rất đẹp

Phiên bản Dịch · 2571 chữ

Văn Dật Nhiên nhạy cảm phát hiện, sau khi anh ta vừa hỏi xong câu này thì không khí trong phòng khách nhất thời im lặng.

Văn Tư Tư mặt đầy tức giận, những người khác đều dời tầm mắt đi, không dám nhìn vào mắt hắn.

Trong lòng hắn đột nhiên có chút không ổn.

Văn Dật Nhiên nhíu mày, nghiêm mặt : "Làm sao vậy?"

Văn Tư Tư tức giận nói : "Ca ! Trì Tranh Tranh thế nhưng lại nói anh....nói anh....."

Cô dừng lại, có chút nói không nên lời.

Nhưng Văn Dật Nhiên và Văn Dư trong nháy mắt đều nhớ đến cái câu "vừa ngắn lại không có chất lượng" hay treo trên miệng của Trì Tranh Tranh...

Bọn họ đều vì nghe nhiều nên mới nhớ rõ như vậy !

Văn Dư : "....."

Anh nhịn không được, khóe miệng hơi nhếch lên một chút.

"Văn Tư Tư !" Văn Dật Nhiên siết chặt hai tay, theo bản năng quát, không cho em họ nói ra.

"Dật Nhiên ca, anh mắng em làm cái gì ? Rõ ràng là Trì Tranh Tranh bịa đặt anh "không được" !" Văn Tư Tư bẹp miệng, cực kì không vui, cố gắng kiềm chế ngữ khí của mình.

Nhà bọn họ đều dựa vào Văn Kinh Sâm, sau này cô cũng muốn dựa vào người anh họ này, nên tự nhiên cũng sẽ không chọc giận anh ta.

Tuy nhiên, sau khi cô ta vừa dứt lời, Văn Dật Nhiên quả thật hận không thể bóp chết cô ta, đôi mắt gắt gao trừng cô ta.

Văn Tư Tư sợ hãi, lùi về sau hai bước.

Văn Dật Nhiên giận đến phát run, tầm mắt bắn về phía những người khác thì thấy tất cả mọi người đều né tránh ánh mắt của hắn, cơn tức giận càng trở nên dữ dội, thân thể run nhè nhẹ, mặt đỏ bừng.

Trong nháy mắt, anh ta hận không thể làm cho mấy người này lập tức biến mất !

"Trì Tranh Tranh ! Cô ta nói hươu nói vượn ! Cô ta bịa đặt tôi vì tôi giải trừ hôn ước với cô ta. Trì , Tranh, Tranh !" Hắn vừa nghiến răng nghiến lợi vừa giải thích cho đám người này.

Nhưng ......

Mấy người này bắt đầu sôi nổi nghị luận ____

"Đúng nha, Trì Tranh Tranh không thể làm được gì nên mới nói vậy !"

"Cô ta chính là nói hươu nói vượn, chúng ta không nên tin cô ta."

"Đúng thế, không ai trong chúng ta sẽ tin tưởng mấy lời cô ta nói !"

"Sau này nếu cô ta lại nói, chúng ta sẽ ngăn lại không cho cô ta nói."

..........

Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong mắt lộ vẻ kinh ngạc mà nhìn Văn Dật Nhiên.

Thật nhìn không ra.......Người thừa kế Văn gia, thế nhưng ở trên giường "không được" !

Lời giải thích của Văn Dật Nhiên các cô thật ra cũng không tin, dù sao " 1 tỷ", "lời xin lỗi" ở trong miệng Trì Tranh Tranh lại là sự thật nha !

Hơn nữa Trì Tranh Tranh thích Văn Dật Nhiên như vậy, nếu như không phải vì chuyện gì đó thì sao cô ta có thể xé rách mặt với Văn Dật Nhiên như vậy ?

Như thế này thì bọn họ làm sao có thể tin lời của Văn Dật Nhiên ?

Chậc chậc.

Văn Dật Nhiên cũng cảm giác được các cô cũng không thật sự tin lời của anh ta. Anh tức giận đến run người, mặt mày đều biến sắc.

Loại chuyện này làm sao có thể giải thích được?

Chẳng lẽ muốn anh ta biểu diễn công phu trên giường cho từng người ở đây xem sao ?!

Văn Dật Nhiên tức đến bốc khói, tay nắm thành quyền, đen mặt đi ra ngoài.

Anh ta muốn giết Trì Tranh Tranh !!

_

Trì Ngạn và Đinh Di Quân vừa mới đón Trì Chu Thần trở về.

Vốn dĩ là Đinh Di Quân đi đón cậu ta, nhưng Trì Ngạn vừa lúc ở gần trường học nên cùng đón cậu ta, sau đó cùng nhau về.

"Gần đây áp lực học tập có phải rất lớn ? " Trì Ngạn hỏi.

Trì Chu Thần thờ ơ gật đầu.

Đinh Di Quân ngay lập tức liền đau lòng: "Em đã nói trước đây chỉ cần vào trường quốc tế là tốt rồi, anh lại đi cho thằng bé học trường công lập. Hiện tại lên cao trung, áp lực học tập rất lớn !"

Trì Ngạn không quan tâm, xua xua tay : "Em cũng đừng quá dung túng thằng bé, Chu Thần cái gì cũng giỏi, chỉ là không đủ chính chắn, trầm ổn. Vào trường công lập học cao trung sau đó thi lên đại học là để rèn dũa thằng bé."

"Rèn dũa cái gì chứ, gia đình của chúng ta, có mấy người thi đậu đại học chứ. Anh xem Văn Dật Nhiên đi, từ nhỏ đã được học cách quản lí doanh nghiệp, kinh doanh công ty. Sau này đi du học về thì liền có thể kế thừa sản nghiệp, cũng không cần khổ sở học cao trung." Đinh Di Quân lẩm bẩm.

Theo bà, học cao trung rất là cực khổ.

Trì Ngạn cũng không nói gì, trong lòng ông tự có tính toán.

Tuy rằng Trì Chu Thần cũng không thích học cao trung, nhưng khi bắt đầu học thì cậu ta không thấy ba cậu ta cho dừng lại, nên chỉ đành thích ứng.

Trên thực tế, học cao trung mệt như vậy là bởi vì phải chăm chỉ học tập, nếu không chăm học thì cao trung cũng không cực đến thế.

Trì Chu Thần hiển nhiên không phải là tuýp người thích học tập.

Bọn họ vừa nói vừa tiến vào nhà, lúc này, An Thấm Như khóc lóc, chạy xuống từ trên lầu, vừa lúc đụng phải Đinh Di Quân.

Cô ta sửng sốt, giọng nói khàn khàn : "Dì à, thực xin lỗi......"

Đinh Di Quân cũng không tức giận, chỉ sốt ruột hỏi ____

"Thấm Như, con làm sao vậy ? Vì sao lại khóc thành như vầy ? "

_

Trên lầu, Trì Tranh Tranh đang chuẩn bị thay quần áo.

Nguyên chủ dù sao cũng là đại tiểu thư Trì gia, nên bọn họ đối với cô cũng thực không tồi. Phòng ngủ của cô có diện tích tương đương với phòng ngủ của Trì Chu Thần, phòng để quần áo, nhà vệ sinh riêng, ban công....đều rất đầy đủ.

Cô còn chưa bao giờ thấy qua cái phòng lớn thế này.

Kiếp trước Trì Tranh Tranh vẫn luôn ở trong kí túc xá của trường. Sau khi tốt nghiệp, để thuận tiện cho việc đi lại thì cô thuê phòng trọ cách công ty không xa. Phòng trọ bao gồm một phòng ngủ, một phòng khách nhưng hiển nhiên đem gộp hai căn phòng đó lại cũng chưa to bằng phòng khách trong phòng này.

Cô nhìn toàn bộ căng phòng này với ánh mắt ngưỡng mộ, rồi vào phòng quần áo.

Quần áo của nguyên chủ đều tương đối lộng lẫy, cũng không giống phong cách thường ngày của cô.

Trì Tranh Tranh thở dài.

Lúc này, dưới lầu vang lên âm thanh giận dữ của Trì Ngạn ____

"Trì Tranh Tranh ! "

Cô dừng tay lại, buông quần áo xuống, mặc đồ bệnh nhân đi xuống lầu.

Quả nhiên, lúc này An Thấm Như đang ôm Đinh Di Quân khóc lớn, Trì Ngạn phẫn nộ nhìn cô, ánh mắt Trì Chu Thần thì kinh ngạc.

Thấy cô mặc đồ bệnh nhân, Trì Ngạn sững sờ, sau đó cơn giận nhất thời vơi đi phân nửa, nhíu mày hỏi : "Sao con lại mặc đồ bệnh nhân ?"

“Trong bệnh viện không có quần áo của con.” Trì Tranh Tranh nói.

Giọng nói nguyên chủ trời sinh mềm mại, nhưng cô ấy lại không thích âm thanh này. Mỗi lần nói chuyện luôn cố ý nâng giọng, nên giọng nói liền có chút bén nhọn, rất dễ bị hiểu lầm là "kiêu căng" và "cố tình gây sự".

Trì Tranh Tranh lại không muốn như vậy, dù sao giọng nói này thuộc về cô, nên cô vẫn nói chuyện bình thường.

Trì Ngạn nghe vậy, liền dừng lại, tầm mắt nhìn về phía Đinh Di Quân, đối phương cũng giật khóe miệng vì cảm thấy xấu hổ.

Bọn họ......

Thế nhưng lại quên bảo người đem quần áo đến bệnh viện cho Trì Tranh Tranh.

Nếu cô xuất viện mà không ai đến đón cũng tạm thời không nói, nhưng bọn họ lại cố tình không nhớ để đem quần áo đến bệnh viện cho cô !

Nhất thời, hai người có chút trầm mặc.

An Thấm Như lại khóc.

Đinh Di Quân vội nói : "Tranh Tranh, sao con lại nói chuyện của Văn Dật Nhiên trước mặt nhiều người như vậy ? Không phải con đã đồng ý là sẽ không nói nữa sao ? "

"Con không có đồng ý." Trì Tranh Tranh nhìn về phía bọn họ, vẻ mặt mờ mịt.

Mấy lời Trì Ngạn và Đinh Di Quân muốn nói, nhất thời đều bị kẹt lại trong cổ họng. Đúng vậy, không có nói đồng ý, nhưng không phải lúc đó có ý là vậy sao ?!

Muốn mắng cô, nhưng nhìn đến quần áo trên người cô, lại nghĩ đến việc cô chịu nhiều ủy khuất.

Trì Ngạn ho khan một tiếng, ngồi xuống ghế sofa, chỉ về phía đối diện, Trì Tranh Tranh cũng thành thật ngồi xuống.

Ông chậm rãi mở miệng : "Tranh Tranh, ta biết con rất tức giận, nhưng hiện tại mối quan hệ hợp tác giữa hai nhà không thể tan vỡ. Bây giờ là thời điểm rất quan trọng đối với hai nhà Văn - Trì, nên không thể vì chuyện nhỏ nhặt mà xuất hiện vấn đề. Ngay trước mặt nhiều người nói mấy lời đó, không phải sẽ làm Văn Dật Nhiên mất mặt sao ? Hơn nữa lời đồn đãi cũng không tốt cho con."

Vốn tưởng rằng Trì Tranh Tranh lại muốn náo loạn, dù sao tính khí của cô cũng thất thường.

Nhưng hiện tại, Trì Tranh Tranh rất thành thật mà gật đầu : "Được, về sau con sẽ không nói."

Dù sao lời muốn nói cũng đã nói hết, điều nên biết cũng đã biết hết.

Trì Ngạn không ngờ cô lại sảng khoái đồng ý như vậy. Biểu tình cũng thả lỏng chút, lại tiếp tục nói ____

"Con là con gái duy nhất của ta, ta đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy con đau khổ. Chờ thời cơ thích hợp, ta sẽ bảo Văn Dư giải trừ hôn ước, nhưng hiện tại, con cùng ta đến Văn gia, đi xin lỗi Văn Dật Nhiên."

Trì Tranh Tranh vẫn như cũ đáp ứng rất nhanh : "Được."

So với việc hiện tại Văn Dật Nhiên đang nghẹn khuất, cô không nên nói xin lỗi sao ?

Quá lời cho cô rồi.

An Thấm Như bên cạnh sững sờ.

Đôi mắt cô ta không khỏi mở to, dường như không thể tin lỗ tai mình vừa nghe gì.

Chuyện như vậy, cứ trôi qua một cách nhẹ nhàng ?

Vì sao lần này Trì Tranh Tranh lại không làm loạn ? Vì sao Trì Ngạn đột nhiên khoan dung như vậy ?

Cô ta đâu biết rằng, bọn họ dù sao cũng là cha con ruột. Trước kia, mỗi khi Trì Ngạn vừa tức giận, nguyên chủ liền cứng đầu náo loạn, Trì Ngạn lại ăn mềm không ăn cứng, tự nhiên sẽ càng tức.

Hôm nay Trì Tranh Tranh vẫn còn mặc quần áo bệnh nhân, giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại, Trì Ngạn Tự nhiên sẽ mềm lòng, thái độ cũng từ từ hòa hoãn xuống.

"Đi thay quần áo đi." Trì Ngạn nói.

Trì Tranh Tranh gật đầu, đứng lên, đi về phía cầu thang.

Nhưng lúc này, đột nhiên có người xông vào tựa như pháo nổ, mang theo khí tức ngập tràn tức giận, vọt về phía Trì Tranh Tranh____ là Văn Dật Nhiên.

Anh ta xông tới, duỗi tay giữ chặt cánh tay của Trì Tranh Tranh, siết chặt đến nỗi hận không thể trực tiếp bóp chết cô.

"Trì Tranh Tranh !" Anh ta nghiến răng nghiến lợi, giơ tay, còn có ý muốn đánh người.

" Văn Dật Nhiên !" mặt Trì Ngạn biến sắc.

Đinh Di Quân theo bản năng đẩy An Thấm Như ra, nhấc chân bước đến, mặt trầm xuống.

Nhưng lúc này, xuất hiện một cánh tay khác ngăn cản Văn Dật Nhiên lại.

Cánh tay kia chế ngự cổ tay Văn Dật Nhiên một lúc lâu, cậu ta có muốn động cũng không được.

____Là Văn Dư.

Văn Dư cũng đến, liền đi vào cùng với Văn Dật Nhiên. Sau đó thấy cậu ta động tay động chân, lập tức ra tay ngăn lại.

“Anh buông ra !” Văn Dật Nhiên giận dữ quát.

Văn Dư cau mày, sắc mặt trầm xuống, vẻ mặt ngưng tụ, thoạt nhìn có chút dọa người.

Anh không nói chuyện, chỉ là hai tay càng siết chặt hơn.

“Anh buông tôi ra ! Tôi sẽ không để yên chuyện này cho con tiện nhân Trì Tranh Tranh này đâu!” Văn dật Nhiên mất bình tĩnh.

Anh ta sống đến chừng này, đây là lần đầu tiên chịu nhiều nghẹn khuất như vầy. Trì Tranh Tranh quả thực muốn bức điên anh ta.

So với Trì Tranh Tranh ngày xưa mỗi ngày theo đuôi hắn, lấy lòng hắn, thích gây chuyện thì Trì Tranh Tranh hiện tại gần như ngày nào cũng khiến cho thần kinh của anh ta đập tới phát điên.

“Dật Nhiên ca, anh bình tĩnh một chút……” An Thấm Như nhanh chóng nói.

Văn Dật Nhiên mà đánh Trì Tranh Tranh thì đó mới là phiền toái lớn nhất !

Trì Ngạn trầm mặt xuống, kéo Văn Dật Nhiên ra. Đinh Di Quân phía sau lôi Trì Tranh Tranh tránh xa, chặn ngay phía trước cô, đem cô che chắn ở phía sau. Lúc này sắc mặt của Trì Chu Thần cũng trở nên khó coi.

“Buông hắn ra.” Trì Tranh Tranh mím môi.

Văn Dư nhìn về phía cô.

Cô từ sau lưng Đinh Di Quân bước ra, chậm rãi đi về phía Văn Dật Nhiên.

Cô gắt gao mím chặt môi, trên mặt còn có chút tát nhợt nhưng trên má lại đỏ bừng ____Đây là rất tức giận.

Trì Tranh Tranh lưng thẳng tắp, tay nắm thành quyền, trên người còn mặc đồng phục bệnh nhân, nhưng lúc này lại mang theo vài phần bướng bỉnh, quật cường, đi từng bước đến trước mặt Văn Dật Nhiên.

Hai má trên mặt đỏ bừng như lửa đốt, trong mắt, đôi con ngươi đen như mực như thể không gì sợ hãi mà đi tới.

Trong khoảnh khắc đó, Văn Dật Nhiên cũng hơi ngẩn người, lần đầu tiên phát hiện ____

Trì Tranh Tảnh quả nhiên rất giống trong lời đồn.

Gương mặt kia quả nhiên rất đẹp.

Bạn đang đọc Xuyên Thành Bà Xã Của Nam Chính Truyện Không Couple của Thập Vĩ Thố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hahahaha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.