Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
1273 chữ

_Sáng ngày hôm sau_

Ánh mặt trời hé lộ, chim non hót ríu rít, tiếng mọi người cười nói đã phá tan đi màn đêm u ám của ngày hôm qua. Lại tiếp tục đón ngày mới tràn ngập năng lượng, ánh mặt trời chíu vào phòng làm cậu thức giấc, mài cậu nhíu lại vì ánh sáng chíu vào mắt, cậu dụi dụi mắt, đôi mắt long lanh, mơ màng vì vừa tỉnh giấc. Mở mắt ra trước mắt cậu là một lồng ngực vững trải, màu da lúa mạch khi nhìn vào làm cho người ta phải đỏ mặt vì ngượng ngùng. Mặt cậu bây giờ đang rất đỏ, đỏ còn hơn là trái cà chua, trong lúc mặt cậu đang đỏ ửng lên thì anh tỉnh dậy và thấy được tình trạng của cậu liền cười hỏi:

- Tiểu Thần cậu bị bệnh hay sao mà mặt cậu đỏ thế??

Nghe ra được ý cười của anh, cậu thẹn quá hóa giận:

- Thiên Thiên cậu đi ngủ phải mặc đồ vào chứ, sao lại cởi đồ ra vậy??

Nghe thế, anh liền cười:

- Tại sao tớ phải mặc đồ chứ?? Đi ngủ mặc đồ vào khó chịu lắm, vả lại tiểu Thần cũng đâu phải người ngoài đâu mà tớ phải sợ chứ.

Nghe anh nói vậy,nhất là cái đoạn cậu không phải người ngoài mặt cậu càng đỏ hơn, tim cứ đập phừng phựng, cậu nghĩ:" Quái lạ, sao tim mình đập nhanh vậy nè, không lẽ mình bị bệnh tim sao?? Chắc mình phải đi khám bệnh rồi". Cậu nghĩ vậy đó, tiếc là cậu không nghĩ lại cái cảm giác lần này không phải chỉ xuất hiện có 1 lần mà đã những 2 lần rồi. Thấy cậu mặt càng đỏ anh lại càng trêu:

- Sao mặt tiểu Thần lại càng đỏ hơn rồi, không lẽ cậu thấy body tớ đẹp quá nên ngượng. Không sao đâu, đừng có ngượng, mặt cậu đỏ tới mức có thể búng ra máu rồi kìa^^. Nếu cậu muốn ngắm thì ngày nào tớ cũng sẽ cho cậu ngắm, cậu thật là có phúc mới có thể ngắm được body đẹp của tớ đấy.

Nghe vậy, cậu hét lên:

- Ai thèm ngắm cái body dở hơi đó của cậu. Cậu tưởng chỉ mỗi cậu đẹp sao, cậu có tớ cũng có, đã thế của tớ còn đẹp hơn cậu. Ai lại muốn thỏa thân cho người khác xem chứ, đồ biến thái.

Nói xong cậu đẩy anh ra chạy một mạch vào phòng vệ sinh, đóng cửa cái rầm, anh thấy vậy ôm bụng cười sặc sụa. Thật ra anh chỉ cởi áo chứ có cởi cả quần đâu, đàn ông con trai cởi trần là chuyện bình thường mà, sao lại ngượng thế chứ. Nhưng mà vẻ ngượng ngùng ấy của tiểu Thần thật là dễ thương mà. Diệp An Thần ở trong phòng vệ sinh mất một lúc lâu mới ra khỏi phòng vệ sinh, lúc đó Hiên Viên Ngạo Thiên đã vệ sinh cá nhân và mặc đồng phục xong xuôi hết rồi. Cậu nhìn vào anh nhớ lại chuyện hồi nãy liền đỏ mặt cúi gầm đầu đi ra lấy quần áo vào phòng vệ sinh thay vì hồi nãy xấu hổ quá nên cậu quên mang đồ vào. Anh thấy vậy liền cười haha:

- Cậu nhớ thay xong thì xuống dưới ăn sáng nha. Tớ ở dưói chờ cậu.

_Phòng ăn_

Khi Diệp An Thần xuống lầu thì đồ ăn cũng đã dọn lên xong, cậu ngồi vào bàn ăn, ngồi đối diện anh nhưng lại không dám nhìn thẳng vào anh, mặt cậu giờ đã bớt đỏ nhưng vành tai nhỏ nhắn của cậu thì không biết khi nào mới hết đỏ đây ta. Anh cười, hỏi:

- Bộ cậu tính lúc nào gặp tớ thì cũng cúi đầu vậy à??.

Nghe vậy cậu liền ngửa mặt lên, nói với giọng lắp bắp:

- Ai...ai thèm cúi đầu khi gặp cậu chứ. Cậu... cậu tưởng tớ...tớ sợ cậu à.

Anh bật cườ, không trêu cậu nữa:

- Ăn lẹ lên đi rồi đi học. Sắp trễ giờ học rồi đó.

Sau khi ăn xong bữa sáng, thì cả 2 liền đi ra khỏi nhà, anh đi theo sau cậu vừa đi vừa nghĩ về giấc mơ bố anh nói:" Nguyện ước rốt cuộc anh có nguyện ước gì chứ?? Bây giờ anh chỉ muốn về với gia đình mình thôi. Nhưng bố anh nói phải hoàn thành nguyện ước, mà sao bố anh có thể xuất hiện trong giấc mơ của anh chứ?? Không lẽ bố anh biết được chuyện gì sao?? Còn ả ta là ai?? Sao anh lại xuyên thư vào tiểu thuyết được chứ?? Rốt cuộc cả 2 giấc mơ đó là gì?? Mà tại sao lúc đó anh lại ngất xỉu ở trường để mơ thấy 2 giấc mơ đó??" Bây giờ đang có hàng ngàn câu hỏi hiện lên trong đầu anh, làm anh rất là đau đầu. Mài anh nhíu lại, cậu quay lại thấy vậy liền hoảng sợ:

- Cậu bị sao vậy??

Anh lắc đầu:

- Tớ không sao. Đi lẹ lên sắp trễ giờ rồi.

Thật ra lúc ăn sáng thì cậu đang suy nghĩ: " Tại sao lúc đó Thiên Thiên lại lao đầu muốn nhảy lầu, miệng anh lại la lên khôngggg!! Rồi ba, mẹ, Tuyết Nhi là sao?? Tuyết Nhi là ai mà tại sao anh lại kêu mà ba mẹ anh vẫn bình thường đang công tác ở bên nước ngoài mà tại sao anh lại kêu như ba mẹ anh gặp nạn vậy??"

Cả 2 mỗi người một suy nghĩ leo lên xe chạy thẳng tới trường, trước khi xuống xe anh hỏi cậu:

- Cậu có bằng lái xe chưa??.

Thấy cậu ấp a ấp úng. Anh liền nói:

- Mai thi bằng lái xe cho tớ, mình thân là công dân tốt thì phải thi bằng lái xe.

Cậu nghe vậy liền gật đầu lia lịa, bước vào trường bỗng đất trời như muốn dậy sóng bởi tiếng hét của nữ sinh trong trường:

- Thần Thần, I love you, I love you. Thiên Thiên I love you, I love you bặc bặc.

Nghe tiếng hét anh liền nhíu mài lại, thêm một chi tiết não tàn nữa, ai đời có trường nào mà còn ồn hơn cả chợ mà không một thầy cô giám thị nào ra bắt hoặc giải tán. Nói bọn họ sợ mấy thành phần tiểu thư, công tử cũng không đúng bởi đây là trường quốc tế do nhà nước lập ra, kỉ luật vô cùng nghiêm khắc ngay cả Ngạo Thiên( con của chủ tịch tập đoàn giàu số1,số 2 chỉ sau Diệp An Thần) còn bị đuổi ra khỏi lớp vì tội ngủ gật nữa mà. Tác giả ban đầu miêu tả 1 ngôi trường quốc tế nghiêm túc đâu mất rồi?? Vì ồn quá, anh liền hét:

- Im hết cho tôi.

Kì lạ với tiếng ồn như vậy mà chỉ có 1 tiếng hét mà có thể dập tắt được tiếng ồn thì huống chi lôi cả giám thị vào thì làm sao mà không dập tắt được công nhận bà tác giả của quyển tiểu thuyết ngôn lù này há là não tàn, ban đầu miêu tả kỉ luật nghiêm khắc, nghiêm khắc gì mà sao còn ồn hơn cả chợ vậy?? Haizz

Khi mọi người bị khí thế của anh tản ra 2 bên, đi được hai ba bước thì bỗng nhiên có một người lao vào cậu. Đó không ai khác chính là nữ chính đại nhân.

Bạn đang đọc Xuyên Vào Tiểu Thuyết Bẻ Cong Nam Chính của Âu Dương Thiên Ngạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sever3000
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.