Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Náo loạn hôn lễ

Tiểu thuyết gốc · 1901 chữ

Ba ngày sau, tại căn cứ an toàn Quân đội.

"Đội trưởng, người của căn cứ an toàn Ngàn Sương đã tới gần lắm rồi, chuyện này..."

"Đội trưởng, anh không định hành động gì sao?"

Bấy giờ, Kính Thuần đang ngồi trong một căn phòng trắng xóa, bốn phía đều được trang trí đẹp đẽ khác thường, ngay cả bộ đồ trên người anh cũng là một bộ âu phục thẳng thớm, chứ không phải là những chiếc quần kaki và những chiếc áo thun ba lỗ như mọi ngày.

Không sai, hôm nay chính là ngày vui của Kính Thuần - ngày anh kết hôn với Lục Thi, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người trong căn cứ an toàn Quân đội, cả hai sẽ nên duyên trăm năm, kết thành nghĩa phu thê.

Thế nhưng gương mặt Kính Thuần lại chẳng có chút niềm vui nào, thoạt nhìn, có vẻ như tâm trạng của anh rất nặng nề, bầu không khí cũng mang đôi phần tang tóc, đau thương.

Đối mặt với lời hỏi han ẩn chứa chút chất vấn của hai đồng bạn thân thiết, Kính Thuần tỏ ra thờ ơ, chỉ nhẹ giọng dặn dò rằng: "Hai cậu đừng có lúc nào cũng đi theo tôi, coi tôi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó. Tôi biết hai cậu kính trọng tôi mới cư xử như vậy, tôi cũng trân trọng lắm. Nhưng cuộc đời vô thường, cuộc sống bình thường đã không nói, đây còn là thuở loạn lạc, sống nay chết mai không thể ngờ trước được."

Nói đến đây, Kính Thuần nhẹ nhàng lắc đầu một cái, rồi cất giọng nhẹ tênh: "Hai cậu nên tự tìm đường cho mình thôi!"

Nghe Kính Thuần nói vậy, Phù Sơn và Vĩnh Sách bỗng nảy sinh dự cảm không lành. Xưa nay, Vĩnh Sách vốn là người bộc trực, nóng nảy; vừa cảm thấy bất an thì anh ta đã lập tức bộc lộ, không thể im lặng thêm được.

Vĩnh Sách chau mày thật chặt, đặt tay lên vai Kính Thuần nói rằng: "Đội trưởng à, hôm nay là ngày anh cưới vợ chứ đâu phải ngày anh đi đâu xa, sao anh lại nói mấy lời như vậy? Anh làm bọn tôi lo lắng dữ luôn đó."

Không đợi Phù Sơn lên tiếng, Kính Thuần đã thấp giọng nhấn mạnh rằng: "Hai cậu phải hứa với tôi một chuyện, dù có ra sao thì hai cậu nhất định không được ra tay với Di."

Phù Sơn chau mày, lập tức hỏi lại rằng: "Đội trưởng à, anh chắc chứ? Vậy còn cô Thi thì sao? Anh thừa biết bé Di và cô Thi đối đầu nhau mà, sao anh còn…"

Kính Thuần lắc đầu, nghe Phù Sơn nhắc tới Lục Thi thì gương mặt toát ra sự lạnh nhạt khó giấu: "Tôi sẽ bảo vệ Thi, hai cậu chỉ cần hứa với tôi là được, nếu có thể bảo vệ Di thì càng tốt, còn không cũng đừng bao giờ ra tay với con bé… tôi… nhờ hai cậu đấy."

Tạm rời khỏi bầu không khí ngột ngạt bên phòng chờ của Kính Thuần, chuyển sang phòng chờ của Lục Thi lại là một cảnh tượng khác biệt hoàn toàn.

Ở phòng chờ của Lục Thi, mọi người đang cười cười nói nói cực kỳ vui vẻ, từng lời khen, từng tiếng tâng bốc không ngừng vang lên khiến Lục Thi sung sướng đến mức cười tươi khó ngậm được miệng.

Lúc này, mấy tên người tình của Lục Thi đứng bên cạnh nhìn cô ta với ánh mắt không cam lòng. Bọn họ đều cảm thấy ghen tị với Kính Thuần vì có thể cưới được Lục Thi, nhìn cô ta khoác lên người bộ váy cưới trông mới yêu kiều làm sao.

Lục Thi cũng thấy được, cô ta quay sang thì thầm gì đó với bọn họ, ai nấy đều vui vẻ trở lại, tuy vẫn không cam lòng, nhưng thấy cô ta vui là được, nhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của cô ta thì bọn họ cũng thấy vui lây.

Thế nhưng sâu thẳm trong lòng họ suy nghĩ ra sao thì có trời mới biết được, cũng có thể là yêu thật lòng, cũng có thể chỉ muốn lợi dụng Lục Thi mà thôi… thử nghĩ mà xem, nếu yêu thật lòng thì ai lại bằng lòng trơ mắt đứng nhìn người mình yêu cưới người khác? Hơn nữa còn chung chạ với nhiều người khác nữa ngoài mình?

Giây phút này, Lục Thi cười nói vô cùng vui vẻ, nụ cười trên khóe môi rạng rỡ hệt ánh ban mai. Thế nhưng cô ta đâu biết rằng, thứ chờ đợi cô ta lại là chuyện mà cô ta chưa từng nghĩ đến.

Khoảng nửa ngày sau thì hôn lễ đã được chuẩn bị xong xuôi, cô dâu và chú rể cũng sẵn sàng, đứng ở vị trí của mình.

Kính Thuần đứng trên sân khấu bằng gỗ được mọi người dựng lên một cách đơn sơ, bộ âu phục màu trắng trên người khiến anh trở nên phong độ hơn thường ngày, lúc này nhìn anh không khác gì một quý ông lịch lãm, sự tôi luyện của mấy năm qua đã khiến dáng vẻ dày dặn sương gió của anh trở nên quyến rũ một cách khó cưỡng, sự quyến rũ đó hoàn toàn được bộc lộ ra bên ngoài làm người khác khó lòng rời mắt khỏi anh.

Dẫu cho Kính Thuần phải che một bên mắt lại, hay giọng nói của anh chát chúa khó nghe… tất cả đều không hề ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của anh, anh hệt như một loài cây trái lâu năm, không những không ôi hư mà càng trở nên mỹ vị đến kinh ngạc.

Còn cô dâu là Lục Thi đang đứng ở cuối đường, chờ có lời mời của MC sẽ chầm chậm thẳng tiến về phía sân khấu.

Bấy giờ, trừ một con đường dài đi lên sân khấu thì hai bên đều đầy ắp người.

Lục Thi mặc chiếc váy đuôi cá màu trắng, tóc được búi gọn ở phía gáy, hai tay cầm bó hoa màu đỏ, trên môi nở nụ cười tươi tắn. Có thể nói rằng, vào thời điểm này muốn tổ chức một buổi kết hôn được trang hoàng như này là một điều vô cùng khó, huống hồ cả cô dâu và chú rể đều mặc đồ hết sức chỉnh chu.

Ở cái thời mà ăn uống còn thiếu thốn này, có được như thế đã là vạn hạnh lắm rồi. Vì lẽ đó, mọi người trong căn cứ vô cùng ngưỡng mộ, nhất là các cô gái trẻ đều ước ao sao mình cũng được như thế, được khoác lên người bộ váy cưới đẹp đẽ, được cầm bó hoa cưới thơm ngát, được tổ chức một hôn lễ ra trò chứ không phải chỉ cần một cái gật đầu là xong xuôi tất thảy, không tổ chức không thông báo không có bất cứ gì cả.

Thậm chí, có người còn phải cam chịu phận chung chạ, chia sẻ người đàn ông của mình với người phụ nữ khác. Ở thời này, chuyện đó đã trở nên quá đỗi bình thường, trong lòng các cô gái cũng dần bị đồng hóa theo năm tháng.

Nhưng giờ đây, ngó thấy Lục Thi được cưới hỏi đàng hoàng, có nhẫn, có hoa, có váy, có thông báo, có người chứng kiến, có kẻ chúc mừng… tất cả những thứ đó bỗng khơi dậy nỗi khát khao đã bị ngủ quên từ lâu, nỗi khát khao đã bị miếng ăn cái mặc đè bẹp bấy lâu nay.

"Xin tổng chào các thành viên trong căn cứ an toàn Quân đội. Đây là giờ khắc vô cùng trọng đại, người đứng đầu căn cứ an toàn của chúng ta - anh Thuần sẽ chính thức thông báo với mọi người về người vợ tương lai của anh, đó chính là cô Thi - một thành viên hết sức nổi trội, đã đóng góp rất nhiều cho căn cứ an toàn của chúng ta.

Và bây giờ, giây phút thiêng liêng đã điểm, xin phép mới cô dâu tiến lên sân khấu để mọi người được chiêm ngưỡng dung nhan. Đặc biệt là để cho chú rể của chúng ta có thể nắm lấy tay của cô dâu thật chặt và chính miệng giới thiệu cô dâu với mọi người, đồng thời sẽ cùng nhau đọc lời tuyên thệ. Xin mời cô dâu ạ!"

Lục Thi nâng váy, yểu điệu di chuyển từng bước lên sân khấu dưới sự hoan hô đầy ầm ĩ của mọi người. Vì chiếc váy khá dài nên khi bước lên sân khấu thì cô ta khá là loay hoay, mọi người lập tức dồn ánh mắt về phía Kính Thuần.

Nhưng Kính Thuần dường như không thấy được sự loay hoay của Lục Thi, anh vẫn nhìn thẳng về phía trước, dáng vẻ trầm ngâm.

Mọi người nhìn nhau sửng sốt, không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Từng trận xì xào vang lên, toàn trường dần trở lên náo loạn.

Lúc này, hai trong số những người tình của Lục Thi xuất hiện đúng lúc, mỉm cười dìu cô ta lên sân khấu. Tuy trong lòng cô ta tức muốn ói máu, không hề hài lòng với biểu hiện của Kính Thuần nhưng cô ta vẫn phải nhịn xuống, tiếp tục tươi cười. Có chăng mọi người đều thấy rõ, nụ cười này của cô ta gượng gạo đến nhường nào.

Ngay lúc Lục Thi đang tính khoác tay Kính Thuần thì một chiếc lá nhỏ bay đến với tốc độ chớp nhoáng, mục tiêu của chiếc lá nhỏ chính là giữa đầu của cô ta.

Kính Thuần lập tức nhìn qua, dùng tay không bắt lấy chiếc lá ấy. Không đợi anh mở lòng bàn tay ra xem thì từng giọt máu đã chảy dài xuống cánh tay, nhuốm lên phần tay áo trắng muốt.

"Nhìn coi, hạnh phúc quá à. Mà nhìn mấy người hạnh phúc bao nhiêu, tôi lại càng khó chịu bấy nhiêu, nên là… mấy người cũng nên cảm thấy buồn bã và đau khổ chứ nhỉ!"

Vừa dứt lời, Tích Di thong thả đi tới. Trên người cô là một chiếc váy body màu đen cúp ngực, phần chân váy được cắt xẻ so le bên ngắn bên dài tạo thành một đường cong khéo léo, theo mỗi bước chân của Tích Di thì tà váy dường như cũng đang nhảy múa hòa nhịp. Trên eo váy có đính cái nơ to đùng nằm ở chính diện, dưới chân là một đôi boot cổ cao gần tới đầu gối.

Mái tóc dài thượt màu hồng đậm đang tung bay theo gió, gương mặt xinh đẹp mang theo vẻ quyến rũ chết người, từng cái hé môi, từng một nụ cười đều có thể khiến cho đối phương bị câu hồn đoạt phách.

Thế nhưng người ở căn cứ an toàn Quân đội cũng không rảnh để ngắm nhìn vẻ đẹp đó, bởi đội quân zombie hùng hậu đang đứng phía sau cô làm bọn họ sợ chết khiếp, ai nấy đều đứng im như trời trồng.

Bạn đang đọc Xuyên Vào Tiểu Thuyết Sắc Tình Ở Mạt Thế sáng tác bởi 2Flop
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 2Flop
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.