Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sharingan

Tiểu thuyết gốc · 2274 chữ

Trong một gian phòng rộng lớn bằng gỗ, tại chính giữa gian phòng hai thiếu niên đang giao tranh quyền cước.

"Bịch!"

"A!"

"Ta thua, không đánh nữa sư huynh." Một thiếu niên tóc nâu cắt ngắn, mặc áo kimono trắng nằm xõng xoài trên sàn gỗ, gương mặt của hắn khá là không thoải mái bởi cú ngã vừa rồi không mấy dễ chịu.

Đối mặt với thiếu niên bị ngã là một thiếu niên khác để tóc dài xõa ngang eo, gương mặt tuấn tú cộng với dáng đứng thẳng khí chất bất phàm tỏa ra là đủ hiểu người thua người thắng đã phân biệt rõ ràng rồi.

Thiếu niên tóc dài nhìn thiếu niên tóc ngắn mà nhẹ nhàng cười:

"Ashura, đệ lại thua rồi, nếu đệ chăm chỉ hơn có lẽ sẽ không thua đâu."

Nghe thấy vậy Ashura bĩu môi quay mặt ra chỗ khác miệng lẩm bẩm mấy câu phàn nàn: "Hứ, tập luyện chán ngắt, chơi thích hơn nhiều"

Từ những câu giao tiếp của hai người hoàn toàn có thể suy đoán ra thiếu niên tóc dài không ai khác chính là Indra.

Nhìn thấy đệ đệ của mình lười tập luyện lại ham chơi như vậy Indra thở dài một hơi, bó tay không còn cách nào khác đành phải thôi,

Dù sao đệ ấy cũng có quyết định riêng của mình không ai ép buộc được cả.

Vươn tay ra trước mặt Ashura, Indra vẫn nhẹ nhàng cười không tỏ ra bất kì cảm xúc tức giận gì.

"Cảm ơn, sư huynh." Bắt được tay Indra, Ashura đứng dậy trở lại và cũng không quên nói câu cảm ơn, dù sao hắn lười biếng nhưng vẫn là một người tốt bụng luôn luôn quý trọng tôn kính ca ca của mình.

Cuối căn phòng, Hagoromo ngồi trên tấm đệm thu hết tất cả vào mắt, toàn bộ thái độ của hai đứa con trai đều làm ông rất hài lòng dù cho Ashura có lười biếng đến đâu đi chăng nữa.

"Thôi nhé, ca ca, cha, ta đi chơi với đám Tajmi đây." Ashura gãi đầu cười song hành động cũng không dừng lại mà chạy nhanh ra bên ngoài.

Khi Ashura vừa rời khỏi không lâu đến lượt Indra cất tiếng nói hướng đến chỗ Hagoromo:

"Cha, ta đi ra sau núi tập luyện đây"

"Ưkm!" Hagoromo gật đầu tỏ vẻ khá hài lòng.

Chờ cho Indra đi mất, Shimaru đứng bên cạnh Hagoromo mở miệng nói:

"Đại nhân, cả hai vị công tử đều có cá tính riêng của mình, Indra thì chăm chỉ tập luyện nhưng lại khá là kín kẽ còn Ashura ham chơi lười biếng nhưng lại khá hòa đồng."

Ngừng lại một chút nhìn Hagoromo, Shimaru tiếp tục nói:

"Theo lí lẽ riêng, sau này người thừa kế ngài phải là con cả mà Indra lại rất mạnh mẽ chăm chỉ nên càng phù hợp hơn, ngài thật may mắn, đại nhân."

Nhìn ra bên ngoài căn phòng với ánh mắt toát lên vẻ huyền bí Hagoromo chậm rãi đáp lại:

"Indra là một thiên tài, một thiên tài hiếm có của Ninshuu, mới có mười tuổi nó đã làm được điều mà ta chưa làm được,

Sáng tạo ra ấn thuật cộng với sự hiểu biết sâu rộng của mình thì việc giao cho nó sự nghiệp của ta là hoàn toàn đúng đắn,

Nhưng vẫn cần phải chờ xem nó có qua được khảo nghiệm cuối cùng này không."

Nghe hết nói câu nói của Hagoromo, Shimaru nhẹ nhàng cười

"Ha ha ha, đại nhân, ta tin Indra hoàn toàn có thể thông qua được."

"..."

...

Tại một bãi đất trống nào đó trên núi một thiếu niên đang chăm chỉ luyện võ đạo và thiếu niên này không ai khác chính là Indra,

Từng đạo, từng đạo cong quỹ tích xuất hiện những cú ra quyền nhanh xé gió kết hợp với thân pháp mau lẹ đủ hiểu Indra mạnh cỡ nào.

Bất chợt cảm nhận được dị biến xung quanh không nói không rằng Indra rút phi tiêu phóng ra:

"Lại là ngươi, ra đi đừng tỏ vẻ bí ẩn nữa."

"Phập, phập" Phi tiêu đâm sâu vào thân cây nhưng có vẻ là không trúng mục tiêu.

Khung cảnh lúc này yên tĩnh đến lạ thường, quỷ dị một màn xuất hiện, tại chỗ cành cây gần phi tiêu một thân ảnh bất ngờ hiện ra từ từ, nói đúng hơn là từ trong cành cây mà hiện lên.

Người này cao hơn một mét, đầu đội mũ rơm che kín khuân mặt chỉ để lộ đôi mắt, khoác lên áo choàng che kín người, giọng khàn khàn phát ra:

"Ngươi có vẻ khá hơn một chút rồi đó Indra, thế nào suy nghĩ kĩ chưa, ngươi có muốn đánh thức luồng năng lượng mạnh mẽ trong ngươi không, khà khà."

Nhíu mày nhìn về phía thân ảnh trước mặt, Indra đang do dự, hắn thực sự động tâm hay nói đúng hơn lần đầu tiên gặp nhau hắn đã có một chút động tâm rồi,

Muốn thừa kế cha mình sức mạnh là thứ mà Indra bắt buộc phải có nhất chính vì vậy mà hắn đã chăm chỉ tập luyện để đạt được nó.

Tuy nhiên, nếu có con đường tắt để đạt được sức mạnh thì không phải ai cũng sẽ chối bỏ nó đâu.

Mặc dù động tâm là thế nhưng Indra cũng không phải kẻ ngu hắn cần thăm dò nhiều thông tin hơn.

"Để đạt được nó cần làm gì." Indra chậm rãi nói.

"Khà, khà, có vẻ như ngươi động tâm rồi sao, để đạt được nó đơn giản lắm, ngươi cần mất đi tình thương của mình, chính vì vậy giết em trai của mình đi, giết nó ngươi sẽ có được thôi." Bí ẩn kẻ lạ mặt nói

"..."

Nghe thấy vậy Indra chấn động, hắn thực sự nổi giận, tên khốn đó muốn chơi hắn sao, giết Ashura, căn bản là không thể được, nó là em trai hắn, là đứa em trai hắn hết mực yêu thương bảo vệ.

Indra giận dữ đáp lại:

"Ngươi muốn chết sao?"

Nhìn thấy vậy nhưng kẻ lạ mặt không hề tỏ ra bối rối hắn vẫn bình tĩnh nói tiếp:

"Không, đó là sự thật, ngươi không tin thì thôi tuy nhiên...khà khà ta rất muốn để ngươi có thể đạt được sức mạnh này nên ta đã sắp đặt ra một cái bẫy cho chính em trai ngươi.

Mà có lẽ giờ này cái bẫy đó đã được kích hoạt hoạt rồi cũng nên, ha ha ha."

"Cái gì, ngươi dám sao, tên khốn." Bất ngờ một lúc, Indra cắn răng quay đầu di chuyển nhanh về hướng của Ashura,

Nếu Ashura có mệnh hệ gì có lẽ hắn không còn mặt mũi nào gặp cha nữa bởi tất cả là do hắn, do hắn dây dưa với tên khốn kia nên mới xảy ra việc này.

"Ashura, đừng có xảy ra việc gì, đệ hãy chờ ta, một lúc thôi."

"Sharingan, mong rằng Indra ngươi có thể đánh thức được, kế hoạch của ta bắt buộc phải thành công, không có thất bại." Nhìn Indra đi khỏi, bí ẩn kẻ lạ mặt lẩm bẩm mấy câu rồi cũng dần dung nhập vào trong cành cây biến mất.

...

"Ashura chúng ta chơi cái gì trong hôm nay bây giờ"

"Đúng thế, phải chơi cái gì đó thật đặc biệt mới được" Một đám thiếu niên tầm 13 tuổi có nam có nữ đang vây quanh Ashura, ai cũng tươi cười khuân mặt cùng với háo hức mong chờ đặt tại trên người hắn.

"Cái này??" Đối mặt với một loạt ánh mắt đang nhìn về phía mình Ashura cảm thấy rất khó nói bởi ai bảo hắn là con của lục đạo chân nhân, cái gì cũng lấy hân làm đầu.

Bất chợt một giọng nói hùng hồn xuất hiện phá tan không khí yên ắng này:

"Mấy người có nghe nói trong khu rừng này có một quái thú trư rất dữ tợn không"

Ngay lập tức một loạt những cuộc trao đổi hào hứng diễn ra mà chính Ashura lại là kẻ bị kéo vào.

"Đúng, tớ có nghe nói đến."

"Nghe nói rằng nó rất to và dữ tợn"

"Đúng rồi, hay chúng ta đi giết nó đi."

Câu nói cuối cùng này đã khiến mọi người im bặt và chú ý đến chủ nhân của câu nói đó.

Đó là một thiếu niên nhỏ bé gầy gò, tóc cắt ngắn, làn da xanh xao, mặc một chiếc kimono ngắn ngang hông. Kì lạ hơn thiếu niên này không ai khác chính là người khêu gợi ý tưởng về con lợn đầu tiên.

Như nhìn thấy mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía mình thiếu niên tâm không dậy sóng nói tiếp:

"Con quái thú đó nghe nói gây hại cho rất nhiều người sao chúng ta không giết nó đi, với cả chúng ta có Ashura ở đây nên sợ cái gì, đừng quên cậu ấy còn có ninshuu"

"Đúng rồi, có Ashura ở đây thì sợ cái gì, phải không Ashura."

"Có gì thì chỉ cần Ashura sử dụng Ninshuu là xong"

Bây giờ mọi ánh mắt lại hướng đến Ashura.

"Cái này?" Ngập ngừng Ashura không nói được, hắn biết ninshuu nhưng không giỏi sử dụng, bạn bè hắn không hề biết điều này bởi không ai ngu mà khoe cái xấu của mình cho người khác.

"Quyết định vậy đi, chúng ta cùng đi đi."

Cuối cung Ashura không còn cách nào khác là đi theo, thế là tạo ra một cảnh tưởng một đám thiếu niên tự tin kéo nhau vào trong rừng.

Tuy nhiên không ai biết rằng thiếu niên gầy gò ốm yếu lúc trước lại nhếch miệng cười lạnh, ánh mắt âm hiểm lấp lóe, thật quỷ dị.

...

"Mọi người nhìn dấu chân này đi." Một thiếu niên hét lên khiến cho cả đám xúm lại xem.

Dấu chân in hình móng trư to hơn bình thường rất nhiều và còn lún sâu dưới đất, những điều này đủ hiểu con quái thú này to cỡ nào.

Tuy giật mình là thế nhưng không một ai tỏ ra sợ hãi bởi tất cả đều có niềm tin tuyệt đối vào Ashura, mà chính Ashura lúc này lại rất lo lắng không như mọi người nghĩ.

"Hả shiro, mày đi đâu đấy." Ashura bất ngờ giật mình hét lên khi nhìn thấy con chó nhỏ rất thân với mình đột ngột tách khỏi hàng ngũ chạy về phía trước.

"Gâu, gâu, gâu,....Grừ" Con chó dừng lại phía trước một bụi cây lớn liên tục kêu.

Như cảm thấy có nguy hiểm gần kề Ashura một lần nữa hét lên: "Shiro quay lại đây."

"Lùm xụp"

"Lùm xụp"

"Lùm xụp"

Những tiếng lá kêu cọ vào nhau phát ra từ bụi cây khiến cho không gian như lắng đọng lại, thời gian như ngừng trôi, toàn bộ ánh mắt đều chăm chú hướng tới.

Bất chợt một tiếng rú to lớn phát ra xuyên phá sự tĩnh mịch xung quanh:

"Gràoooo!!!" Một lợn quái thú to lớn từ trong bụi xông ra, sát khí, dã tính nồng nặc tỏa ra, giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía đám thiếu niên, gầm lên một tiếng rồi lao đến với tốc độ đáng kinh ngạc.

"Chạy đi mọi người, chia ra nhiều hướng mà chạy." Chỉ còn Ashura tỉnh táo trong trường hợp này.

Giọng nói như dao kiếm đâm xuyên qua sự sợ hãi, nó khiến cho toàn bộ giật mình tỉnh táo lại,

Mỗi người một ngả mà chạy, chạy tán loạn, không còn sự tự tin, sự hùng hồn, mà chỉ còn sự ngu dốt hối hận.

"Tại sao, tại sao nó chỉ đuổi theo mình." Ashura vừa chạy vừa thắc mắc luẩn quẩn trong đầu mà phía sau là dữ tợn điên cuồng quái thú đuổi theo không ngừng nghỉ.

"Á!"

Quá mải chạy Ashura vô tình vấp phải hòn đá, cú ngã đã khiến cho khoảng cách giữa hai bên rút ngắn lại, đối mặt tình huống này không còn thời gian mắng chửi hay than vãn, Ashura run rẩy đứng dậy tuy nhiên không kịp.

"Rầm!"

Sau cú va chạm Ashura bay như tên bắn đập vào một gốc cây gần đó, nội tạng bị chấn động miệng phun tiên huyết, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.

Nhìn quái thú chậm rãi đến gần mình, đôi mắt Ashura chứa đầy tuyệt vọng hối hận sao lại đến đây hối hận sao lại nhận lời.

"Ninshuu, ta...ta có ninshuu." Đôi tay run rẩy kết ấn miệng liên tục loạn ngữ có thể thấy tình huống của Ashura lúc này là cửu tử nhất sinh.

"Ashura, không sao chứ."

Dị biến phát sinh một giọng nói quen thuộc truyền vào tai Ashura sau đó một thân ảnh bất ngờ xuất hiện trước mặt hắn.

"Ca...ca ca, huynh đến rồi tốt quá, đệ...đệ không sao."Ashura thều thào, giọng yếu ớt phát ra, ngay sau đó ngất đi.

"Khốn khiếp" Nhìn thấy đệ đệ bị thương nặng, một cỗ tức giận phun trào, bất chợt tròng mắt Indra chuyển sang màu đỏ, bên rìa xuất hiện hai dấu phẩy đen nhỏ xoay tròn nhanh rồi dừng lại.

Phẫn nộ con mắt nhìn về phía quái thú trư, tay kết ấn nhanh tạo ra từng đạo tàn ảnh:

"Lôi độn, thiên điểu"

Bạn đang đọc Xuyên qua Hokage ta là Indra sáng tác bởi Nhỏnhất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhỏnhất
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 84

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.