Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh, ta muốn thay đổi vận mệnh

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

"Ca...ca ca, huynh đến rồi tốt quá." Ashura thều thào, giọng yếu ớt phát ra, ngay sau đó ngất đi.

"Khốn khiếp" Nhìn thấy đệ đệ bị thương nặng, một cỗ tức giận phun trào, bất chợt tròng mắt Indra chuyển sang màu đỏ, bên rìa xuất hiện hai dấu phẩy đen nhỏ xoay tròn nhanh rồi dừng lại.

Phẫn nộ con mắt nhìn về phía quái thú lợn, tay kết ấn nhanh tạo ra từng đạo tàn ảnh:

"Lôi độn, thiên điểu"

Bàn tay phải Indra lúc này bao bọc bởi chakra màu xanh lam song sau đó nhanh chóng biến hóa thành vô số tia sét nhỏ lưu động xung quanh, những tiếng "chis, chis, chis.." liên tục phát ra.

Quái thú thú trư căn bản như mất đi sự sợ hãi gầm rú điên cuồng lao đến Indra với tốc độ khủng khiếp.

Không chậm chễ, Indra bắt đầu xuất chiêu, cước bộ mau lẹ tiến về phía trước lôi thiết giơ lên hướng thẳng.

Khi khoảng cách giữa Indra và quái thú tiếp cận một mét, bất ngờ Indra nhích người sang bên trái lôi thiết xuyên thẳng vào đầu quái thú: "Phập!" rồi nhanh chóng rút ra kèm theo đó đại lượng huyết trào ra.

"Rầm

Cả thân thể to lớn ngã xuống khiến cho đại địa rung động mạnh mẽ một lúc rồi dừng lại.

Tất cả quá trình từ lúc quái thú xông đến cho đến lúc ngã xuống đều chưa vượt quá năm giây, mắt người thường căn bản là không theo kịp mà làm ra chuyển động chính xác, vậy mà Indra lại làm được.

Có thể nói hầu như tất cả công lao đều phụ thuộc rất lớn vào con mắt xảy ra biến dị của Indra.

"Hộc, hộc..." Mệt mỏi Indra ngồi xụp xuống, dù hắn có theo kịp chuyển đông của quái thú nhờ đôi mắt này nhưng việc điều khiển lực sao cho phù hợp là không dễ dàng gì, rất khó và tốn sức lực.

"A, a, đau quá." Bất ngờ Indra ôm đầu, từng cơn đau nhói truyền đến, một lượng lớn kí ức xa lạ từ đâu xuất hiện như dòng nước lũ xối xả truyền vào hải não của hắn, khiến cho hắn không thể không phát ra tiếng rên rỉ.

Ba mươi phút nhanh chóng trôi qua, cơn đau dần thối lui, ý thức, năng lực nhận biết một lần nữa phun trào, điên cuồng thở dốc, Indra hắn thực sự mộng bức,

"Ta là Trung Kiên hay vẫn là Indra."

Nghe câu nói nói này của Indra có vẻ vô lí nhưng sự thực đúng là vậy,

Indra, không phải nói đúng hơn là Trung Kiên, một thanh niên Việt Nam vô tình chết đi và xuyên đến đây, xuyên vào Indra Ootsutsuki,

Tuy nhiên không như bao người xuyên việt khác, linh hồn hắn không hề cắn nuốt linh hồn Indra thực sự mà lựa chọn dung hợp lại,

Quá trình dung hợp diễn ra khá thuận lợi cho đến bước cuối cùng thì một năng lượng thần bí, hay nói đúng hơn là sức mạnh lục đạo ngăn lại khiến cho ý thức của Trung Kiên rơi vào trạng thái ngủ say và đẩy ý thức của Indra thật ra ngoài,

Nếu không có sai sót gì xảy ra cả đời này ý thức Trung Kiên cũng đừng nghĩ thức dậy được,

Dị biến bất ngờ phát sinh khi Indra thức tỉnh lại Sharingan, chính thức tỉnh Sharingan lần thứ hai khiến cho xiềng xích lục đạo bị phá vỡ và quá trình dung hợp đã đi đến hồi kết sinh ra một Indra hoàn toàn mới chứa kí ức của cả hai nhưng lại mang tính cách hoàn toàn khác lạ.

Nặng nhọc đứng dậy Indra nhìn về phía Ashura đang bất tỉnh, cảm xúc lúc này thật khó nói, không còn lo lắng hay thương yêu mà chỉ còn lạnh nhạt thờ ơ.

Sau khi linh hồn dung hợp thành công, kí ức của Trung Kiên hoàn toàn hiện ra và khiến cho Indra hoàn toàn bất ngờ,

Hắn chỉ là một con rối dưới tay Hắc Zetsu, kẻ bí ẩn xuất hiện trước đó, hắn sau này thậm chí còn bị Ashura người mà bây giờ yếu đuối tàn tạ đuổi kịp đánh ngang hàng,

Không thể chấp nhận được, cần phải thay đổi lại quỹ tích lịch sử nhẫn giới, bố cục ngược lại Hắc Zetsu, phải lợi dụng hết vốn ban đầu, còn có sức mạnh lục đạo dồi dào trong cơ thể hắn.

"Sharingan bậc hai sao, thú vị, tuy nhiên bây giờ chưa phải lúc nghiên cứu, còn có việc quan trọng hơn cần làm lúc này." Indra thu hồi sharingan, gánh nặng đè lên con mắt dần biến mất, hắn tiến lại gần Ashura, ánh mắt âm trầm nhìn xuống.

"Ashura, đáng lẽ ngươi phải chết bây giờ nhưng vì bố cục sau này của ta nên ngươi cần phải sống tiếp, ha ha ha, ngươi nên cảm thấy may mắn đó đệ đệ yêu dấu của ta a."

...

"Cha, Ashura có sao không, ta lo cho đệ ấy quá, đều tại ta không tốt đến quá chậm, nếu nhanh hơn chút nữa đã không có sự việc xấu gì xảy ra rồi." Indra quỳ gối giữa gian phòng ân hận nói, đối diện hắn là Hagoromo đang ngồi trên đệm khoanh tay nhìn.

"Kể cho ta rõ ràng sự việc đi, Indra, chi tiết vào đừng giấu điều gì."

"Vâng, thưa cha."

Indra một mạch kể đầu đuôi câu chuyện, hay đúng hơn là hắn tự biên tự diễn ra,

Ánh mắt cử chỉ luôn luôn dạt dào tình cảm nhưng nội tâm thì hắn cười lạnh, Rinnegan thì đã sao, căn bản không thể nhìn thấu được màn kịch này của hắn.

"Nói như vậy ngươi đang trên đường trở về thì gặp được Shiro và ngay lập tức đi đến chỗ Ashura." Hagoromo gật gù nói không hề tỏ ra nghi ngờ một chút nào.

"Vâng, đúng là vậy thưa cha, Ashura bây giờ ra sao rồi ạ, ta lo lắng cho đệ ấy quá đều tại ta vô dụng." Indra nặng nề nói, song quyền nắm chặt.

Nhìn Indra từ đầu đến cuối Hagoromo âm thầm hài lòng, hai huynh đệ quan tâm yêu thương lẫn nhau luôn là điều ông muốn,

Hắng giọng một cái Hagoromo đáp lại:

"Đừng tự trách bản thân nữa, con làm vậy là cố hết sức của mình rồi, nếu là ta trong hoàn cảnh như vậy thì cũng không làm tốt như con được."

Dừng lại một chút Hagoromo lại nói tiếp:

"Còn về chuyện của Ashura thì không cần phải lo, Ashura tuy bị thương không nhẹ nhưng cũng không quá nặng, ta đã trị thương cho nó rồi, về mặt lí thuyết là hoàn toàn khỏi nhưng tâm lí của nó chưa khôi phục nên cần thêm vài ngày nữa."

Khi nghe thấy vết thương của Ashura hoàn toàn bình phục Indra thở ra một hơi, biểu hiện như gánh nặng trong lòng biến mất.

"Cha vậy ta đi thăm Ashura đây, đệ ấy tâm lí vẫn còn chưa khôi phục nên rất  cần ta giúp bây giờ." Nói xong Indra lặng lẽ đứng dậy rồi đi ra ngoài.

Nhìn theo bóng lưng của Indra cho đến khi hoàn toàn biến mất Hagoromo mới mở miệng:

"Shimaru ngươi thấy sự việc lần này như thế nào?"

Đứng bên cạnh, Shimaru khoanh tay với vẻ mặt đăm chiêu.

"Đại nhân theo ta thấy sự việc lần này rất có thể là trùng hợp."

"Những đứa trẻ đi cùng Ashura ta đã gặp lần lượt và đều nghe cùng một kết quả, nhưng đáng nói ở đây là việc con lợn đó chỉ đuổi theo một mình Ashura."

"Xác con quái thú đó ta đã xem qua rồi, hoàn toàn không có gì đặc biệt, trừ khi có một khả năng là Rinnegan của ta cũng bị qua mặt nhưng điều này gần như là không thể."

Hagoromo tiếp tục nói:

"Dừng việc này ở đây thôi, tạm thời ngươi cho người tăng cường cảnh giác để tránh xảy ra những điều đáng tiếc nào."

"Vâng, đại nhân."

Hagoromo ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài cửa sổ, mặc dù chuyển lần này kết luận có vẻ nhẹ nhàng nhưng ông ẩn ẩn có cảm giác không đơn giản, cảm xúc bất an không thể tiêu trừ được.

Bất chợt ông thở dài:

"Có lẽ do ta đa nghi quá đi."

Cùng lúc đó ngay tại nơi Ashura đang dưỡng thương,

"Ca ca đệ cảm ơn  về sự việc lần này rất nhiều, nếu không có huynh chắc đệ..." Ashura chưa kịp nói hết câu Indra đã ngắt lời to tiếng nói:

"Đệ đừng nói như vậy, đều tại ta không đến kịp nên thành ra như vậy."

"Thôi không nói chuyện này nữa, vết thương của đệ dù đã khỏi nhưng vẫn cần nghỉ ngơi thêm vài ngày."

Nhìn Indra quan tâm mình như vậy một cỗ cảm xúc ấm áp trào dâng trong lòng Ashura,

Hắn cảm thấy thật may mắn, may mắn vì có người ca ca như Indra.

"Ca ca, đệ yếu quá, nếu lúc đấy đệ có thể vận dụng được ninshuu thì đâu đến nỗi,..."

Nhìn Ashura mà Indra âm thầm cười lạnh, muốn học nhẫn thuật sao, tuy nhiên bên ngoài Indra vẫn nhẹ nhàng cười:

"Đệ không phải tự trách mình, nếu đệ chăm chỉ tập luyện thì dù ninshuu khó đến đâu cũng không là gì đối với đệ đâu, cố lên."

"Ưkm, đệ sẽ chăm chỉ, nhất định là vậy." Ashura cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, một cỗ quyết tâm cao xuất hiện.

Hai huynh đệ cười nói với nhau vui vẻ cho đến khi Indra về phòng của mình, nụ cười trên khuân mặt hoàn toàn biến mất thay vào đó là ánh mắt lạnh thấu xương.

"Hừ sharingan cần phải đẩy nhanh tiến trình phát triển mới được." Ngồi xếp bằng trên giường, thể nội chakra vận chuyển, con mắt của Indra bắt đầu biến đổi.

Tròng mắt chuyển sang màu đỏ, phía bên rìa xuất hiện hai dấu phẩy xoay tròn nhanh rồi dừng lại, tọa lạc ở hai vị trí khác nhau.

Sharingan hắn đã hoàn toàn có thể làm chủ, một phần nhờ khả năng thiên tài phần khác phụ thuộc rất lớn vào kí ức của Trung Kiên.

Sharingan bậc một, là có một dấu phẩy, khả năng là sao chép được nhẫn thuật, ảo thuật, thể thuật.

Sharingan bậc hai, là có hai dấu phẩy, khả năng kế thừa bậc một nhưng cao cấp hơn và thêm một khả năng mới đó là có thể nhìn được những thứ di chuyển tốc độ cao một cách dễ dàng.

Sharingan bậc ba, là có ba dấu phẩy, kế thừa khả năng của hai cấp đầu nhưng nâng cao hơn và thêm một khả năng mới đó là tạo ra ảo thuật đối với người khác.

Nhếch miệng cười thỏa mãn, Indra quan sát xung quanh, tầm nhìn biến đổi rất lớn.

Từng quỹ tích vận chuyển xuất hiện, thậm chí không gian như dừng lại, rất huyền ảo, quỷ dị.

Bây giờ nhớ lại các nhẫn thuật mà kí ức của Trung Kiên có hắn vô tình không tự chủ sử dụng tay kết ấn.

Đa trọng ảnh phân thân chi thuật.

"Bành, bành, bành, bành,...."

Hơn một trăm giống như đúc Indra xuất hiện tràn ngập căn phòng.

"Phù.!"

Hơn một trăm phân thân xuất hiện nhưng lượng chakra của hắn lại chưa hao hết vẫn còn dư ra nhiều, điều này đủ thấy kinh khủng cỡ nào.

Theo như hắn biết người sử dụng quen nhẫn thuật này không ai khác chính là khí vận chi tử Naruto Uzumaki, bằng tuổi Indra bây giờ Naruto đã có thể phân ra được hơn một trăm phân thân nhưng đó gần như đã là giới hạn.

Sau này Naruto nhờ có lượng Chakra gần như vô hạn của Cửu vĩ mà số lượng phân thân mỗi một lần đều là hàng nghìn trở lên rất bá đạo.

Bạn đang đọc Xuyên qua Hokage ta là Indra sáng tác bởi Nhỏnhất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhỏnhất
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.