Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn thịt thỏ thôi

Tiểu thuyết gốc · 1374 chữ

Chương 27 thịt Thỏ 🐰quá ngon

Vương Nhất Bác để Tiêu Chiến nằm xuống sopa mà hôn cậu hút hết dưỡng khí mới bỏ cậu  ra. Tiêu Chiến thở gấp, sắc mặt thoáng đỏ, anh  nhìn cậu  cười nhẹ

Môi em Thật ngọt...

Anh Nhất Bác ...ưm...ưm

Vương Nhất Bác lấy tay  đưa lên môi cậu rồi nở nụ cười.

Rồi lột hết quần áo cả 2 rồi, Vương Nhất Bác  nhìn cơ thể của Tiêu Chiến mà khen

"Cơ thể của  em thật đẹp...

Vương Nhất Bác dùng ngón  tay đúc  vào hậu nguyệt chậm rãi chà  lên xuống đủ kiểu ,khiến cho cơ thể cậu  khó chịu mà uốn éo

Anh lấy  chân cậu  gác lên vai anh, anh cuối xuống đưa lưỡi vào  hậu nguyệt mà ra vô liên tục  ,rồi cuối người xuống không ngừng liếm láp vào lỗ tai cậu , rồi đút  thêm ngón thứ 2 rồi ngón thứ 3 vào bên trong ra vô không ngừng ,bên trong hậu nguyệt  siết chặt tay Vương Nhất Bác mà nghe tiếng rên rỉ ....ưm ...ưm ..

Sau đó Vương Nhất Bác rút tay ra rồi nâng mông cậu  , đem tiểu Bác đang  cương cứng mà tiến vào bên trong hậu nguyệt đang rỉ nước . Ngay khi khoái cảm từ quy đầu ập đến, Vương Nhất Bác trầm giọng thở ra rồi thì biết được Tiểu Bác  cũng vì đó mà lớn thêm một vòng, trở nên thô cứng nóng bỏng đến lạ kì

Vương Nhất Bác  tay vịnh chặt eo cậu , giữ cơ thể cậu,  không cho cậu  di chuyển, một lượt đẩy Tiểu Bác đang  lớn tiến vào bên trong cậu    đâm  thủng vào nơi sinh sản của Tiêu Chiến, và tiếng nước nhớp nhép kích thích đến tận não 

Vương Nhất Bác cắn nhẹ vành tai Tiêu Chiến, chuyển  động bên trong hậu nguyệt  ra vào không ngừng nghỉ 

Tay anh vỗ một cái "bốp" vào mông Tiêu Chiến, thân thể cậu run rẩy co rút.

Sau một hồi sung sướng thì Vương Nhất Bác bỗng dưng chậm rãi không cử động, không còn mạnh mẽ đâm thọc mà ra vô nhẹ nhàng khiến cho cơ thể cậu ngứa ngáy đến khó chịu.

Cậu lắc đầu, miệng  lẩm bẩm van xin

"Nhất Bác ưm... đừng nhẹ nhàng ... đừng như vậy... chạm  ... chạm vào  chỗ đó một chút... em muốn

Vương Nhất Bác cười rồi  nhìn Tiêu Chiến mà giả ngốc.

Em muốn gì nào

Muốn của anh đâm sâu bên trong em... ah... Nhất Bác... Nhất Bác... khó chịu... ha...

Tiêu Chiến bị hụt hẫng mà van xin anh lần nữa

Anh Nhất Bác, em xin anh ... mau chạm... ưm... mau chạm ah... chạm vào  chỗ đó  một chút

Vương Nhất Bác nhìn Thấy Tiêu Chiến mà nở nụ cười

Vương Nhất Bác cắn nhẹ vào tai Tiêu Chiến, rồi nâng eo cậu lên mạnh mẽ vận động,  điểm nhạy cảm của cậu   run rẩy ,Vương Nhất Bác đem Tiểu Bác đâm  thật mạnh ra vô liên tục

Không được Anh Nhất Bác ... .. ưm... nhanh quá...ân... ah... nhanh quá rồi... không chịu nổi... ưm... em muốn bắn...

Cậu bị anh  đưa  lên đỉnh  thêm lần nữa, run rẩy bắn ra. Bạch dịch do phóng xuất mấy lần

Cậu hổn hển thở , mơ màng nhìn đến người bên trên đang đổ mồ hôi ,cậu tưởng anh đã dừng, nhưng cậu không ngờ ,anh ẫm cậu vào giường  rồi làm mấy hiệp khiến cho mệt mỏi mà ngủ thiếp đi hồi nào không biết nữa, khi tỉnh lại thấy anh đã nằm bên cạnh .

Thì bên ngoài có tiếng ríu rít của Tỏa Nhi

Mẹ... ơi ....mẹ.... đâu.... rồi 

Tiêu Chiến nghe tiếng con trai khóc ,liền ngồi dậy mặc quần áo vào,rồi  chạy ra ẫm Tỏa Nhi vào lòng mà an ủi

Tỏa Nhi con làm sao vậy, sao con khóc ,ông có dẫn con đi ăn không

Da... có .....mẹ 

Ngoan lắm mau vào đây mẹ dỗ con ngủ

Dạ.

Tiêu Chiến bước vào phòng ,đặt Tỏa Nhi nằm bên cạnh Vương Nhất Bác mà ôm chầm con vào lòng mà ngủ

Tiêu Chiến vừa thức dậy  nhìn Vương Nhất Bác, mỉm cười rồi đột nhiên ôm má cậu. Hôn lên môi Nhất Bác, nụ hôn của hạnh phúc mà quên rằng có đứa bé nào đó ỷ khuất mà khóc thút thít

Mẹ ...ơi. .. con .. cũng... muốn ...hôn

Được rồi mẹ hôn con chịu hôn

Dạ... Chịu

Vương Nhất Bác ẫm Tỏa Nhi và nắm tay Tiêu Chiến mà trở về nhà

Vừa tới nhà liền chạy ùa vào tìm ông

Ông ... ơi ...ông  ...ơi

Vương Nhất Bác nhìn xung quanh không thấy ông đâu liền hốt hoảng chạy ra ngoài đường tìm kiếm

Vừa thấy ông Tỏa Nhi chạy lại mà khóc

Huhu ông... không ...thương... con..

Tỏa Nhi ngoan ông thương con lắm

Con vào nhà chơi đi để ông nói chuyện với ba mẹ con chút

Dạ

Vương Nhất Bác bước tới đỡ ông lại bàn mà hỏi

Ông đi đâu nãy giờ con đi kiếm không thấy

Ông đi dạo một chút cho nên ông về trễ vậy thôi ông mệt ông vô nghĩ 2 con nói chuyện đi

Dạ thưa ông

Thời gian trôi qua cũng 3 năm  ông cụ    mắt ông giao hết tài sản cho Vương Nhất Bác .

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đã có thêm bé trai kháu khỉnh nhìn thấy giống Vương Nhất Bác tính tình lầm lì nói năng như ông cụ

từ trên lầu có 2 đứa nhỏ chạy xuống

Mà nói . Tán nhi 3 tuổi nghiêm nghị nói: "Em nói cho anh  bao nhiêu lần rồi Tỏa Nhi anh không được phá đồ của em ,anh ở giơ vừa vừa phải thôi chứ anh đem quần áo của anh vứt vô   phòng chúng ta như thế." Tán nhi nói xong liền đánh vào mông Tỏa Nhi  một cái. Tỏa Nhi  làm bộ ủy khuất chạy lại ôm Tiêu Chiến, mếu máo

Mẹ ơi , Tán nhi  đánh con." Tán nhi còn nói con ở dơ nữa     ,

Tán nhi lùng ấy nói: "

Em nói anh rồi mà anh không chịu nghe thì em đánh cho bỏ ghét  

Vương Nhất Bác véo má Tán nhi mà , bật cười: "Con học cái giọng này ở đâu vậy

Tán nhi  đánh nhẹ một cái vào tay Vương  Nhất Bác, nói

Dạ ..là cậu Siêu  dạy con

Tiêu Chiến bật cười rồi nói

Tán nhi con không được ăn hiếp anh có được không

Sao vậy mẹ

Anh Tỏa Nhi của con luôn yêu thương con nhiều lắm

Lúc mẹ mang thai con anh con mỗi lần đều ôm bụng mẹ rồi tâm sự với con rất nhiều

Tiêu Chiến lại tủ lấy máy nghi âm bật lên cho Tán nhi nghe

Tán nhi em có nhớ anh 2 không ,anh 2 nhớ em lắm ,mỗi lần anh đi học có mấy đứa bạn hỏi anh ,sau này có em rồi có bảo vệ em không, anh trả lời rằng ,anh luôn yêu thương em, không cho bắt nạt Tán nhi của anh ,mau ra ngoài chơi với anh nha  Tán nhi.

Mẹ ơi Tán nhi có nghe con nói không

Nghe chứ con

Con ngoan ngoãn thì em con sẽ ra cùng con bầu bạn

Dạ con biết rồi  ,con cảm ơn mẹ

Tỏa Nhi chạy lại ôm chầm Vương Nhất Bác vào lòng mà nói

Ba ơi tán nhi giận dỗi con rồi, không chịu chơi với con huhu

Ai nói em không chơi với anh đi. Mau theo em  vào phòng chơi tiếp đi

Được rồi đi thôi thế là

Vương Nhất Bác ôm chầm Tiêu Chiến vào lòng thủ thỉ

Sau này hay kiếp sau chúng ta mãi mãi bên nhau nhé

Vương Nhất Bác nhấc bổng Tiêu Chiến lên.

Cậu vì bất ngờ mà sợ hãi ôm chặt cổ anh mà nói:

Anh   định làm  gì vậy

Tỏa Nhi và Tán nhi cũng về phòng rồi

Anh và em ráng làm thêm đứa nữa nhé

"Đừng mà anh Nhất Bác em không muốn

Aaaaaaaaaa

Ngôi nhà hạnh phúc của 4 người sống bên nhau mãi mãi

Hết truyện

Bạn đang đọc Ý Phi Tiêu Chiến sáng tác bởi Quynhnam
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quynhnam
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.