Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Thú Sơn Mạch!

Phiên bản Dịch · 1673 chữ

Thấy Tô Vân Sâm hai người không nói lời nào, Tô Vân Liệt vừa nhìn về phía Tô Hàn, cười nói:

– Sử dụng hết cũng tốt, điều này chứng minh tốc độ tu luyện của ngươi rất nhanh. Bất quá bên trong quyền lợi của ta, chỉ có thể cho ngươi ba năm tư nguyên, lại muốn nhiều liền chính ngươi đi tranh thủ.

– Ừm. Tô Hàn gật đầu.

– Hàn nhi, là như vậy.

Tô Vân Minh nói:

– Ta đang cùng đại bá của ngươi thương nghị, ngày mai đội hộ vệ Tô gia chuẩn bị đi một chuyến vào Yêu Thú sơn mạch, ngươi vừa vặn cũng đi cùng tôi luyện một thoáng, như thế nào?

– Được.

Tô Hàn nói.

– Không được!

Tô Vân Sâm lại nhảy ra phản đối:

– thực lực Tô Hàn, còn không có tư cách cùng đội hộ vệ cùng đi Yêu Thú sơn mạch, hắn chỉ làm cản trở cho đội hộ vệ!

– Ngươi là sợ Hàn nhi phân đến đội hộ vệ đoạt được đồ vật a? Tô Vân Minh cười lạnh nói.

Đội hộ vệ Tô gia, cách mỗi một tháng liền sẽ đi tới Yêu Thú sơn mạch một lần.

Trước đó Tô Hàn sử dụng những cái linh vật kia, chính là lấy được như vậy.

Nhưng Tô gia có quy định, con em trẻ tuổi có thể đi theo đội hộ vệ đi tới Yêu Thú sơn mạch, đến lúc đó lấy được vật phẩm, cũng sẽ có một phần của mình.

Tô Vân Sâm hiển nhiên cũng là bởi vì cái này, mới không đồng ý Tô Hàn đi cùng, dù sao Tô Hàn được thêm một chút, đám người con của hắn liền thiếu đi một chút điểm.

Mà thực lực Tô Hàn có đủ hay không?

Tô Vân Sâm hắn mới sẽ không quản, dùng ý nghĩ của hắn, còn ước gì Tô Hàn chết ở Yêu Thú sơn mạch đấy.

– Tô Hàn đi cũng không phải là không thể được, Minh Hiên cùng Minh Huy cũng muốn đi theo, bọn hắn còn chưa từng có đi theo đội hộ vệ đi Yêu Thú sơn mạch tôi luyện đây.

Tô Vân Bằng đứng dậy.

– Ngươi xác định thực lực bọn hắn đầy đủ?

Tô Vân Liệt nói.

– Dĩ nhiên.

Tô Vân Minh hừ lạnh.

Trò cười, có đội hộ vệ Tô gia, cho dù là thực lực không đủ lại như thế nào? đội hộ vệ tự nhiên sẽ bảo hộ con của hắn.

– Vậy thì tốt, nhường Minh Hiên cùng Minh Huy cũng đi cùng, việc này quyết định như vậy đi. Tô Vân Liệt nói.

. . .

Sáng sớm ngày thứ hai, trước cửa phủ đệ Tô gia.

Trọn vẹn hơn mười người tụ tập bên trong tại đây, trong đó có Tô Hàn.

Đương nhiên, Tô Minh Hiên cùng Tô Minh Huy cũng đều ở trong đó.

Đội trưởng đội hộ vệ là một người đàn ông tuổi trung niên, tên là Bàng Thanh, là Tô gia khách khanh, có thực lực Long Huyết cảnh hậu kỳ.

Còn có hai vị phó đội trưởng, phân biệt là Trương Hải, Hồ Phong, hai người cũng đều là Tô gia khách khanh, tu vi Long Huyết cảnh trung kỳ.

Đến hộ vệ của hắn, thì đều là người của Tô gia, tu vi Long Huyết cảnh sơ kỳ.

Sau Long Mạch cảnh, chính là Long Huyết cảnh.

Long Huyết cảnh mạnh mẽ hay không, quyết định bởi ở thời điểm Long Mạch cảnh, mở ra long mạch có bao nhiêu.

Mở ra long mạch càng nhiều, Long Huyết cảnh khí huyết sẽ càng nồng đậm, Long khí uy lực càng mạnh.

– Người đều đến đông đủ, vậy liền lên đường đi.

Bàng Thanh dưới hông cưỡi một đầu nhị giai thú một sừng, đầu thú một sừng này cũng tương đương với nhân loại thực lực Long Huyết cảnh, là Bàng Thanh dùng thực lực bản thân để hàng phục.

Bên trong Yêu thú , Long tộc mạnh nhất.

Tục truyền, đại lục Long tộc người tu luyện đầu tiên nhất, chính là nghiên cứu huyết dịch Long tộc mà phân ra cảnh giới, có người cũng đã từng hàng phục qua thần long, trở thành Long kỵ sĩ!

Mà đối với hiện tại Đại lục Long Võ tới mà nói, Long kỵ sĩ, đó là tồn tại trong truyền thuyết, phất tay liền có thể hủy thiên diệt địa.

Như thật xảy ra chiến đấu, không cần Long kỵ sĩ ra tay, chỉ dựa vào con thần long kia, liền có thể quét ngang hết thảy!

– Hừ, Tô Hàn, ngươi cũng đừng chết ở Yêu Thú sơn mạch.

Tô Minh Hiên liếc mắt trừng Tô Hàn, đi theo đội hộ vệ.

Tô Minh Huy đứng bên cạnh cũng châm chọc nói:

– Ngươi thế nhưng là thiên tài, thiên tài Tô gia ta, nếu là chết yểu ở bên trong Yêu Thú sơn mạch, liền đem mặt mũi cha ngươi toàn bộ đều mất hết.

– Sáng sớm, các ngươi hai cái đều đớp cứt à? Miệng thúi như vậy?

Tô Hàn mắt nhìn phía trước, nhàn nhạt mở miệng.

Những hộ vệ kia đều nghe được Tô Hàn cùng Tô Minh Hiên đám người lời nói, không khỏi suýt cười ra tiếng, thầm nghĩ tên Tô Hàn này, chẳng những thiên phú tu luyện mạnh, công phu ngoài miệng cũng không yếu a.

– Ngươi không cần ở đây mạnh miệng, ngươi như gặp được nguy hiểm, chúng ta cũng không thể nào cứu được ngươi, dù sao đây là chính ngươi cùng đi theo, đúng không?

Tô Minh Hiên hừ lạnh nói.

– Đầu óc não heo.

Tô Hàn phun ra mấy chữ.

. . .

Một đường đi tới, ước chừng nửa ngày sau, Yêu Thú sơn mạch khổng lồ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.

Yêu Thú sơn mạch vượt ngang bát phương, diện tích cực lớn, bao quanh toàn bộ Vương quốc Đông Lăng.

Trong truyền thuyết, Yêu Thú sơn mạch này chính là một đầu thi thể Cự Long hóa thành, bất quá có rất ít người tin tưởng.

– Nơi này chính là rìa ngoài Yêu Thú sơn mạch.

Bàng Thanh quay đầu, nhìn về phía ba người Tô Hàn:

– Ba vị công tử, bên trong Yêu Thú sơn mạch mối nguy hiểm rất nhiều, tuy nói chúng ta sẽ bảo hộ các ngươi, nhưng các ngươi cũng phải cẩn thận chút, luôn không thể rời khỏi đoàn đội, bên trong Yêu Thú sơn mạch có rất nhiều tồn tại cường đại, lấy thực lực của chúng ta, cũng chỉ có thể ở rìa tìm kiếm linh vật.

Ba người đều gật đầu.

– Vậy thì tốt, hơi tu chỉnh một thoáng , đợi lát nữa liền tiến vào dãy núi.

Bàng Thanh nói.

Rất nhanh, đội hộ vệ liền hướng phía dãy núi xuất phát.

Mặc dù là rìa, nhưng có đại thụ rậm rạp che trời che chắn ánh nắng, để trong này tràn ngập âm u.

Bốn phía càng có lùm cây cao hơn hai mét, khi thì có từng đôi con mắt màu xanh lục lấp lánh hiện lên.

– Là một con báo, phổ thông dã thú mà thôi, không cần quan tâm.

Bàng Thanh nói ra.

– Linh vụ thảo!

Một đạo âm thanh ngạc nhiên bỗng nhiên vang lên, là Tô gia hộ vệ phát hiện một gốc linh vụ thảo.

– Ha ha, khởi đầu tốt đẹp a, ở bên trong liền phát hiện linh vụ thảo, xem ra chúng ta thu hoạch lần này sẽ không sai.

Phó đội trưởng Hồ Phong cười to nói.

– Cẩn thận một chút, bình thường linh vật đều là có yêu thú bảo vệ, đầu này linh vụ thảo chỉ là cấp thấp linh vật mà thôi, trung cấp linh vật trở lên, liền có nhất giai yêu thú bảo vệ, cao cấp linh vật càng sẽ có yêu thú cấp hai thủ hộ, không thể chủ quan.

Bàng Thanh mở miệng nói.

Theo đội hộ vệ đi sâu vào, từng cây linh vật bị phát hiện.

Tô Hàn mình cũng được đến ba cây linh vật , dựa theo quy định gia tộc, đây là hắn phát hiện, thuộc về chính hắn, mà đội hộ vệ phát hiện, ngoại trừ phân cho ba người bên ngoài Tô Hàn, Tô Minh Hiên, Tô Minh Huy, còn lại đều phải nộp lên cho gia tộc.

– Thời gian dài như vậy, cũng chỉ đạt được ba cây linh vụ thảo, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng.

Tô Hàn âm thầm lắc đầu.

– tinh hạch Yêu thú linh khí mười phần, đáng tiếc, cho đến bây giờ, còn không có đụng phải một con yêu thú.

Trong nháy mắt, đội hộ vệ đã đi sâu vào Yêu Thú sơn mạch hơn mười dặm.

– Đều chú ý một chút, tức sẽ tiến vào khu vực trung cấp linh vật, đến lúc đó sẽ có yêu thú xuất hiện.

Bàng Thanh bỗng nhiên nói.

– Rống!

Tiếng nói hắn vừa mới hạ xuống, một âm thanh gào thét đột nhiên truyền tới.

– Oanh!

Theo tiếng gào thét hạ xuống, lùm cây phía trước mãnh liệt run rẩy, một thân ảnh màu đen thẳng đến nơi này mà chạy.

– Yêu Thú Nhím Răng Nanh!

Bàng Thanh mắt sáng lên, cười to nói:

– Các huynh đệ, là nhất giai yêu thú nhím răng nanh, chúng ta bữa tối không cần lo rồi!

– Ha ha, đầu nhím răng nanh này, cũng không đủ chúng ta ăn đây!

Hồ Phong cũng cười lớn một tiếng, bước chân điểm nhẹ mặt đất, đột nhiên lao ra.

Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường thương, lập tức vọt tới phạm vi năm mét của nhím răng nanh, trường thương đột nhiên đâm ra!

Bạn đang đọc Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch) của Diêu Vọng Nam Sơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhvantuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 1047

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.