Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ghen ?

Tiểu thuyết gốc · 908 chữ

Qua ba ngày sau…

Trong lớp học. GIÁO viên toán đang dạy học môn toán , Yuki không tập trung nghe giảng mà ngồi suy nghĩ.

‘Nagumi Yuki: nay đã được ba ngày từ khi cậu ta tỏ tình’

‘Đúng thật là cậu ta không làm gì mình kể cả trong mơ’

‘Nhưng sao cậu ta luôn né mình . Hay cậu ta chán mình rồi’

‘Không được tí nào ra chơi phải hỏi mới được’

Bỗng có viên phấn chọi vào đầu Yuki.

‘Nagumi Yuki: ây da , là kẻ nào ( đứng dậy )’

‘ GIÁO viên toán: là tôi đấy, cậu có ý kiến gì ?’

‘Nagumi Yuki: dạ….dạ không ( xấu hổ đỏ mặt )’

‘ GIÁO viên toán: nếu không có gì thì ngồi xuống tập trung học’

‘Dạo này tôi thấy em để đầu óc ở đâu ấy’

‘Nagumi Yuki: dạ , em xin lỗi ( ngồi xuống )’

‘GIÁO viên toán: các em trật tự’

‘Mau mở trang kế tiếp để học’

‘Nagumi Yuki: dạo gần đây mình bị gì ấy’

Yuki thấy xấu hổ và mất tập trung nên đập đầu vào bàn mấy phát. Mamo vẫn ngồi phía sau nhìn chầm chầm vào Yuki.

Ra chơi.

‘Ayuki Tuấn: ààà…sao nhìn ông có vẻ mệt mỏi vậy’

‘Nagumi Yuki: tôi không biết’

‘Chắc lo suy nghĩ một số chuyện’

Bỗng có tiếng la lớn lên ở đâu đó gần Yuki.

‘Á…..’

‘Ayuki Tuấn: tiếng hét ở đâu vậy’

Từ xa tiếng hét đó là đám con gái đang vây quanh Mamo.

‘Ayuki Tuấn: haizz, ngày nào cũng vậy , bị gái vây quanh đúng là sướng’

‘Mà hình như có người đưa quà kìa, chắc là tỏ tình rồi’

Yuki nghe vậy liền liếc nhìn Mamo mà suy nghĩ trong vẻ ủ rủ lo lắng.

‘Nagumi Yuki: đừng….đừng có nhận ( suy nghĩ )’

‘Ayuki Tuấn: nhìn kìa….cậu ta chuẩn bị nhận được quà kìa’

Nữ học sinh đưa quà cho Mamo và Mamo đã nhận món quà của bạn nữ đó.

‘Ayuki Tuấn: chà, cậu ta đã cầm món quà đó rồi’

‘Chắc là chấp nhận lời tỏ tình rồi’

‘Nagumi Yuki: tại sao….( rơi nước mắt)….tại sao….( suy nghĩ )’

‘Ayuki Tuấn: này sao ông khóc vậy?’

Yuki đứng dậy bỏ chạy đi .

‘Ayuki Tuấn: này ông chạy đi đâu vậy?’

Mamo từ xa nghe tiếng Ayuki Tuấn hét lên , cậu quay lại thì nhìn thấy Yuki đang chạy ra khỏi căn tin mà khóc lóc. Cậu liền đưa món quà lại cho bạn nữ kia rồi đuổi theo Yuki. Yuki giờ đã chạy ra khỏi trường .Mưa bỗng xuất hiện và ngày càng lớn hơn còn Mamo cứ đuổi theo sau lưng Yuki.

‘Foudu Mamo: senpai….đứng lại…hộc hộc…anh làm gì mà chạy vậy’

‘Senpai’

Yuki không chịu nghe , cứ khóc mà lao đầu chạy tới mặc kệ mưa gió bão lớn. Mamo cũng hết cách cậu liền chạy vô con hẻm vòng qua. Yuki quay ra sau không thấy Mamo nữa.

‘Nagumi Yuki: cuối cùng thì cậu ta cũng bỏ cuộc’

‘Những lời cậu ta nói lúc đó chỉ là lừa bịp’

Yuki nhớ lại lúc hai người còn ở trong phòng vệ sinh Mamo đã từng nói Yuki rằng.

‘Foudu Mamo: em yêu anh….senpai’

‘Em sẽ đợi câu trả lời của anh’

‘Nếu senpai để em đợi lâu thì em sẽ nổi điên lên mà dùng dây trói senpai lại mà chiếm cho bản thân mình’

Yuki nhớ lại những lời Mamo nói khiến cho lòng cậu như có con dao đâm xuyên qua vậy. Cậu đau lòng mà hét lên.

‘Nagumi Yuki: nói dối….hức hức…chỉ là nói dối’

Yuki cắm đầu mà chạy thì bỗng đầu cậu va chạm cái gì đó khiến cậu té xuống đất.

‘Nagumi Yuki: ây da…bứt tường ư’

Yuki ngước lên nhìn thấy trước mặt mình là Mamo ướt đầm tả đang thở từng nhịp.

‘Foudu Mamo: senpai ( hét lên ), sao…senpai ngốc vậy’

‘ ( nhào vô ôm ) lỡ như bị bệnh thì sao’

‘Nagumi Yuki: tại sao…tại sao ( đẩy Mamo ra )’#

‘Rõ ràng cậu không cần đuổi theo tôi’

‘Tôi trả là gì…đối với cậu cả…’

Mamo nhào ôm siết Yuki thật chặt, Yuki cựa quậy đẩy ra nhưng Mamo lại ôm chặt để Yuki không chạy thoát.

‘Nagumi Yuki: cậu buông tôi ra…hức..hức..tôi không cần cậu phải làm như….’

‘Foudu Mamo: ( hét to ) senpai…..,( nhìn Yuki ) sao anh ngốc vậy’

‘Cái gì mà không cần’

‘Senpai là tất cả đối với em’

‘Anh là người quan trọng nhất đối với em’

‘Nên xin anh đừng có hành hạ bản thân mình’

Yuki ngước nhìn xuống dưới khóc.

‘Nagumi Yuki: nhưng….nhưng….rõ ràng,….vừa nãy cậu được bạn nữ khác tỏ tình’

‘Còn….còn tặng quà….và….hic…cậu đã nhận mà’

‘Lí nào cậu lại cần tôi….hic’

Mamo nghe vậy liền cười.

‘Nagumi Yuki: cậu cười cái gì?’

‘Foudu Mamo: haha….không lẻ senpai ghen’

‘Nagumi Yuki: ghen?’ ( suy nghĩ )’

Yuki liền dẫy dũa.

‘Nagumi Yuki: cậu nói bậy gì vậy’

‘Buông tôi ra, tôi không có ghen’

‘Foudu Mamo: ồ, vậy sao mặt senpai lại đỏ như trái dâu vậy’

‘Nagumi Yuki: đỏ?....làm gì….đỏ’

‘Cậu bị hoa mắt nên nhìn thấy đỏ vậy thôi’

‘Foudu Mamo: ồ…. Senpai biết không?’

‘Em đã cố nhịn từ ba ngày trước’

‘Nhưng senpai cứ cố quyến rũ em ( bế Yuki lên )’

‘Nagumi Yuki: này….cậu bỏ tôi xuống’

‘Foudu Mamo: senpai, ở yên đó , đừng có quậy.

Bạn đang đọc Yêu từ trong mơ sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.