Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sóng ngầm

Tiểu thuyết gốc · 2579 chữ

Khi đứng ở bến tàu, tâm trí Ishizu trôi dạt về những bài học của cha cô.

Mặc dù cô là con cả của gia đình nhưng cô ko bao giờ được trở thành người thừa kế vì 1 lý do đơn giản: cô là con gái. Sau đó cô biết được bí mật rằng làm công việc trông coi lăng mộ vĩnh viện làm mẹ cô trở nên khó sinh. Nữ hộ sinh còn cảnh báo rằng mẹ cô ko nên cố sinh thêm 1 đứa nữa.

Marik tự trách bản thân về cái chết của mẹ. Hoặc là trước đó rồi đổ lỗi cho pharaoh. Nhưng đó là lỗi của Ishizu vì nếu cô là nam thì cô đã là người thừa kế và Marik ko bao giờ dc sinh ra. Đôi khi cô ghét bản thân mình vì nghĩ rằng cô thà có mẹ hơn là có em trai.

Nhiều lúc khác, những lời thì thầm đen tối trong tâm trí cô rít lên rằng Marik nên chết đi.

'Tất cả những gì Marik làm là gây rắc rối. Cha đã gạt Odion sang một bên, bỏ mặc 2 đứa con còn lại. Kết quả thì sao? Cha chết vì Marik. Giờ nó muốn chống lại pharaoh và muốn phá hủy đi tất cả những cố gắng của gia tộc qua bao nhiêu thế hệ.'

Cô buộc những suy nghĩ đó trở lại. Chúng dường như luôn đến với cô khi cô nghĩ về những gì cha cô đã dạy cô.

Bởi vì mặc dù cô ko phải là người thừa kế, cô vẫn mang họ Ishtar và điều đó có nghĩa là khi cô phải kết hôn với một trong số ít những người canh giữ lăng mộ còn lại, cô phải giúp đỡ chồng mình...và mang lại quyền lực cho gia tộc Crocodile, gia đình Ishtar . Ishizu không bao giờ biết cô ấy sẽ kết hôn với ai... mẹ cô ấy thuộc tộc Serpent. Tuy nhiên hiện tại ko còn gia tộc nào còn tồn tại hết, nên cô cho rằng cô sẽ cưới Shadi, anh họ của cô, nhưng rồi anh ấy cũng đã chết cách đây vài năm, vào khoảng thời gian cha cô qua đời..

“Tốt,” nỗi cay đắng trong tâm hồn cô gào lên. " Mày ko còn là con bò để bán hay nhân giống. Mày là người lớn tuổi nhất trong số những người trông giữ mộ còn lại.... mày phải nắm quyền kiểm soát! Shadi chết thì có nghĩa là anh ta không xứng đáng để phục vụ pharaoh! Dòng dõi của những người trông giữ mộ phải thật mạnh mẽ!"

Cô lắc đầu dữ dội, buộc giọng nói phải im lặng.

Cha cô đã dạy cô cách kiểm soát cảm xúc. Làm sao để hiểu rằng những suy nghĩ, quan điểm, cảm xúc ko dc phép cản trở nhiệm vụ cao cả là giúp đỡ Pharaoh.

Tất cả những gì cô làm... là nhân danh sự giúp đỡ của Pharaoh.

Vì vậy, cô gạt sang một bên những nghi ngờ và cảm giác tội lỗi đang gặm nhấm tâm trí cô khi cô nhìn Susan Marison đi tàu rời khỏi Domino. Cô đã quan sát trận đấu của Susan với Seto và...bị ảnh hưởng ... Cô tưởng cô trao cho Seto tình yêu của đời anh ta, được tạo ra từ một người rõ ràng khao khát mãnh liệt. Nhưng thay vào đó cô đã giải phóng một con điên-

'Không,' Ishizu ngắt lời trong thâm tâm. "Tôi chẳng làm gì sai cả! Seto Kaiba chứng minh rằng bản thân anh ta kém cỏi hơn rất nhiều so với kiếp trước. Nếu anh ta còn là Pharaoh Set, anh ta sẽ giúp đỡ Susan thay vì đuổi cô ta đi! Tôi...tôi ko làm gì sai hết." Cô nhắm mắt lại. " Có quá nhiều vật cản ngăn Pharaoh thực hiện nhiệm vụ của ngài ấy. Tôi ko thể biến bản thân thành gánh nặng của ngài ấy bằng cách nghi ngờ bản thân mình lúc này. Seto Kaiba sẽ phải khuất phục. Endymion sẽ phải quay về thế giới bên kia. Tea Gardner phải nhận ra vị trí của cô ta, và Joey Wheeler trở lại làm cái bóng cho Pharaoh. Nếu thế giới muốn tồn tại, thì tất cả cần làm đúng vai trò của mình."

Cô quay lại và bước đi khỏi con tàu đang khởi hành, không có động thái nào sửa chữa lại Susan bất chấp những thiệt hại mà cô đã gây ra.

'Không cần biết họ có muốn giúp Pharaoh hay không.'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Có rất nhiều điều khiến Solomon hạnh phúc cả cuộc đời

Trong quá khứ... ông tận hưởng niềm vui thể xác hơn. Niềm vui của người thám hiểm. Một loại rượu scotch hảo hạng được rót ra từ một cái chai bụi bặm vừa được tìm thấy trên kệ. Một ban nhạc biết khi nào chơi và khi nào nên im lặng. Cảm giác có vàng trong túi và biết ông sắp kiếm thêm nhiều tiền hơn. Cảm giác về một người đẹp da ngăm cởi đồ trước mặt ông.

Còn ngày nay... lại có những thứ khác giản dị hơn. Có cơ hội gặp lại người bạn cũ Arthur, kể chuyện quá khứ. Dạy Joey cách đấu tay đôi (thằng nhóc thực sự là một học sinh giỏi, khiến chính Solomon phải ngạc nhiên). . Xem TV với Yugi và tận hưởng khoảnh khắc ông cháu. Gặp gỡ Edwin mua thẻ bài từ cậu ta, và bằng cách nào đó bị cuốn vào việc thảo luận về việc ông nên xuất bản cuốn sách kể về cuộc đời ông.

Nhưng có lẽ niềm yêu thích lớn nhất của ông là có một máy tính tiền đầy ắp tiền mặt.

Ông biết ông ko cần tiền. Sau cùng tất cả những tài khoản ngân hàng và kho tiền bí mật của ông đầy những chiến lợi phẩm, tiền thắng cược mà ông thu thập trong nhiều năm. Nó làm ông hạnh phúc khi nghĩ về việc khi Yugi tròn 18 tuổi, ông có thể nói nhìn và nói với cháu ông rằng cháu có thể làm bất cứ thứ gì. Nhưng … ông không thể giàu bằng cách tiết kiệm ko tiêu tiền được. Ông luôn tìm kiếm nhiều tiền hơn, mọi lúc mọi nơi."

Và ngay lúc này sổ sách của Solomon đẹp đẽ và đầy đặn những hóa đơn làm ông cảm thấy rất tốt.

Bước đến cửa, ông lật tấm biển đóng cửa. Hôm nay là một ngày bận rộn khi mọi người đã rời khỏi quảng trường nơi giải đấu bắt đầu tản ra khắp nơi trong thành phố. Việc nhiều bài thủ chiến đấu đã truyền cảm hứng cho nhiều người ko chuyên khác muốn trở nên giỏi hơn và chẳng mấy chốc mọi người tới xếp hàng mua bài. Ban đầu có người muốn mặc cả những do đám đông ngày càng đông, họ lại càng ko muốn bỏ lỡ xem những trận đấu nên chấp nhận mức giá ông đưa ra. Cứ thế, cứ thế những lá bài đều được bán đi nhanh chóng. Doanh số bán hàng trong một ngày hôm nay bằng mấy tháng mọi khi.

" Giờ đến lúc giải quyết chuyện cá nhân," ông bước vào ngồi xuống trước máy tính kiểm tra kết quả thi đấu của tất cả mọi người. Những cái tên lọt vào vòng trong ko làm ông mấy ngạc nhiên.

Edwin và Mai? 2 đứa này quá giỏi để bị loại ngay vòng đầu tiên. Thành thật mà nói, Solomon không biết liệu ông có nên lo sợ con của 2 đứa này sẽ ntn hay là đi nhận huấn luyện đứa trẻ này bỏi vì nó thừa hưởng bộ gen của 2 trong số bài thủ giỏi nhất.

Joey? Làm ông rất tự hào khi thấy học trò của mình đã làm được

Tea và Yuri? Khá bất ngờ nhưng thế cũng tốt. Yugi càng nhiều người bạn giúp càng tốt.

Nhắc tới cháu..

" Yugi, con đang làm cái gì vậy?" Solomon phàn nàn khi thấy cháu trai vẫn còn đi tìm thẻ định vị. " Con sắp hết thời gian rồi."

Ông chỉ biết rằng Yugi đã làm một điều dại dột. Cao quý, vâng. Một cái gì đó khiến ông tự hào, vâng. Nhưng ngu ngốc. Bởi vì cháu trai của ông chưa bao giờ gặp phải một sự mất mát nào. Nhưng may mắn như thế kéo dài được bao lâu? Mọi việc ngày càng trở nên nguy hiểm bắt đầu khởi nguồn từ Kaiba, Pegasus, Big5 và giờ là Marik cùng đám Rare Hunter.

Solomon lắc đầu thất vọng

Máy tính kêu lên một tiếng, báo hiệu ông có tin nhắn mới làm Solomon thoát khỏi suy nghĩ và trở nên vui vẻ hơn.

'Left Arm' là tiêu đề của email.

Solomon mim cười nghĩ về những lá bài ông đang có. Edwin làm ông ngạc nhiên khi đem tới cho ông Exodia the Forbidden One, The Right Arm of the Forbidden One và Left Leg of the Forbidden One. Solomon còn chờ xem ông mất bao tiền thì Edwin lắc đầu nói là hãy giữ lấy những gì thuộc về ông.

Solomon đã không nghĩ nhiều về nó... cho tới khi tin tức giải đấu Battle City... Exodia một lần nữa được in ra. Giờ lại có thể có đủ bộ.

Ông đã lần ra được Right Leg of the Forbidden One và chỉ còn thiếu Left Arm... và giờ có người đang muốn bán cho ông. Nó cao hơn một chút so với những gì ông muốn nhưng với một máy tính tiền đầy tiền?

Solomon mỉm cười rồi đi ra ngoài để hoàn thành bộ bài cũ của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Linh hồn trong vòng tròn ngàn năm bực tức với chính bản thân khi ẩn mình trong bóng tối, quan sát những người phàm ngu dốt di chuyển mà không cần quan tâm.

Đây... đây là lý do tại sao hắn phải giải phóng nửa kia của hắn. Những đống thịt thảm hại này... chúng ko biết thế nào là sống. Chúng lãng phí thời gian, nỗ lực và sức lực của bản thân vào những thứ vớ vẩn nhất. Cãi nhau lặt vặt. Những cuộc thi không cần thiết. Ngay cả những thôi thúc đen tối , những ham muốn vừa mãnh liệt vừa thô thiển của chúng, cũng rất NHỎ.

Chúng vốn là nô lệ. Giờ để chúng tự do tự tung tự tác mà ko có bàn tay kiểm soát là tàn nhẫn.

Loài người như hiện tại là bởi vì các vị thân đã lui đi, chỉ tập trung vào số ít. Hắn ko thể đi tới lãnh địa của sự vĩnh cửu , bị mắc kẹt tại vòng tròn ngàn năm và chỉ là 1 phần nhỏ của Zorc. Nhưng hắn biết rằng thời xưa từng có các vị thần dẫn theo nô lệ gây chiến với nhau để chứng tỏ xem ai là vị thần mạnh nhất, vĩ đại nhất. Còn bây giờ tất cả những vị thần đó kẻ thì ngủ, kẻ thì lười biếng còn kẻ chỉ tập trung vào 1 tên phàm nhân duy nhất.

Selene.

" Mặt trăng... ngươi tin rằng ngươi có nhiều quyền năng." Hắn nắm chặt tay lại. " Ngươi sẽ phải trả giá vì tất cả những gì ngươi đã nói với ta, ta thề. Tới lúc ta hợp nhất bản thân thoát khỏi phong ấn ẩn sâu trong trò chơi ngàn năm , ta sẽ cho ngươi hối hận về mọi thứ. Ta sẽ tìm tên Endymion, lột da hắn giết hắn trước mặt ngươi, sau đó đánh bại ngươi. Rồi ta sẽ cho những con quái vật ăn ngươi từ trong ra ngoài trước khi dùng chúng để tàn sát hành tinh này."

Nhưng ... đó là trong tương lai. Điều gì sẽ đến, không phải điều cần xảy ra bây giờ. Bản thể vĩ đại vẫn còn mắc kẹt trong trò chơi ngàn năm, ko có cách nào để tìm ra cánh cửa chứa đựng bản thể, chứ chưa nói đến tìm ra cách phá nó.

" Và giờ ta có thêm nhiều phiền phức hơn," hắn thầm nghĩ. " 'Marik Ishtar lẽ ra phải là một con tốt dễ thao túng. Một thứ dùng để đánh lạc hướng Pharaoh trong lúc ta âm thầm thực hiện nhiệm vụ. Tranh thủ thời gian đặt những cái bẫy để lấy trò chơi ngàn năm. Dùng hắn để chiến đấu với Pharaoh, làm giảm đi khả năng phòng ngự trong tâm trí, giúp ta dễ dàng tìm ra bí mật của Pharaoh. Nếu hắn may mắn chiến thắng Pharoah, mọi việc càng trở nên dễ dàng, ta sẽ có thêm quyền trượng ngàn năm làm phần thưởng phụ.

" Nhờ Selene, Marik đã biết mục đích của ta và hắn coi ta thành kẻ thù. Hắn sẽ săn lùng ta như săn lùng Pharaoh. Còn cả tên khốn Edwin Chaos, hắn là cái gai quá khó để nhổ."

Linh hồn trong vòng tròn ngàn năm đi ra khỏi bóng tối. " Ta phải tự mình làm mọi việc nếu muốn đánh bại Pharaoh. Và để làm như vậy, ta buộc phải chơi theo cái trò ngớ ngẩn của tên Seto Kaiba." Hắn cau có. " Sự báng bổ trò chơi bóng tối.... ta sẽ dạy cho các người bài học vì dám coi thường sức mạnh cổ đại"

Hắn tìm đến một cửa hàng thẻ bài. Ko thuộc về Solomon Muto... tuy rất thích thú nhìn Yugi bé nhỏ đau khổ nhưng hắn ko còn thời gian làm vậy.

" Tôi có thể giúp gì cho cậu?" người bán hàng hỏi.

"Ta cần một bộ bài."

" Tất nhiên," người bán hàng nói, tay lau lau vào áo. " Cậu cần bộ bài như nào? Có kha khá người tới đây bán những lá bài để lấy tiền. Tôi có 1 bộ Mist Valley của 1 bài thủ tới từ Châu Âu khi anh ta rút lui khỏi giải đấu để trở về nhà."

" Ta tìm kiếm một bộ bài... đen tối hơn."

" À... tôi có cái này cho cậu." người bán hàng nở nụ cười, cúi xuống lấy chiếc cặp. " Đủ các loại... fiend. Mà cậu thanh toán theo cách nào?"

Linh hồn đặt vòng tròn ngàn năm lên. " Bằng vàng."

" Hmmm," người bán hàng cố gắng giữ khuôn mặt bình tĩnh ngay cả khi thèm nhỏ dãi. " OK!"

" Ta cần thêm cả duel disc."

" Cái đấy tôi ko có," người bán hàng nói và linh hồn xấu xa biết ngay đó là lời nói dối nhưng bỏ qua.

Mất thêm 10 phút để hắn mặc cả với người bán hàng trước khi lấy đc bộ bài. Nó chứa đầy những con quái vật mạnh mẽ và thậm chí còn nhiều bùa chú và cạm bẫy nguy hiểm hơn. Một bộ bài phù hợp với hắn ngay cả khi hắn khó chịu vì ko thể sử dụng Diabound. Ka của tên trộm Bakura từng là đồng minh đắc lực.

Linh hồn giơ tay lên.. vòng tròn ngàn năm trở lại tay hắn. Hắn cười rồi lắc lắc máu khỏi bảo vật, mặc kệ cái xác ko đầu của người bán hàng.

Bạn đang đọc Yu-Gi-Oh : Edwin Chaos sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.