Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

" Tài xế mới"

Tiểu thuyết gốc · 1086 chữ

Chương 22:" Tài xế mới"

Đến trưa, sau khi tan học, Ngọc Kiều và Nhược Băng vui vẻ cùng nhau đi về, Hai người họ chỉ vừa bước ra khỏi cổng trường đã có một bóng dáng chạy ra đứng chắn trước mặt họ, là một chàng trai nhìn khuôn mặt cũng có chút gì đó gọi là khôi ngô, anh ta mặc một chiếc sơ mi trắng của quần bò xanh, tóc tai chải gọn gàng vuốt cao trên tay còn cầm một bó hoa hồng, anh ta đứng trước mặt Nhược Băng cười nói:" Băng Băng! Em tan học rồi lên xe anh đưa em về?"

Ngọc Kiều nhìn anh ta một lát rồi ngó ra phía sau anh ta thấy một chiếc ô tô màu trắng, quan sát chiếc xe một lúc liền cười thầm trong lòng đây không phải là xe của bác Phùng sao? Ngọc Kiều quay lại nhìn người trước mặt khẽ hỏi Nhược Băng:" tiểu Băng! Đây là tài xế mới của cậu à? Trông chả ra làm sao cả còn không bằng cả chú Hàn nữa" ngủ một lúc Ngọc Kiều lại vui vẻ nói tiếp:" hay tớ bảo ba tớ tìm cho cậu một tài xế khác nhé!" Câu nói này của Ngọc Kiều khiến anh ta không khỏi nhăn mày, Nhược Băng thấy vậy liền nói nhỏ với Ngọc Kiều:" Tiểu Kiều! Anh ta chính là Diệp Ngôn Thành".

Ngọc Kiều nghe vậy liền tỏ ra kinh ngạc:" là anh Ngôn Thành sao? Lâu quá rồi em không gặp, xin lỗi vừa nãy không nhận ra anh, em cứ tưởng..." Không để Ngọc Kiều nói hết câu Ngôn Thành đã chen vào:" không sao, lần sau em chú ý chút đừng để nhầm lẫn lung tung" Ngọc Kiều mỉm cười gật đầu đáp:" em biết rồi lần sau em sẽ chú ý" Ngôn Thành không nói gì chỉ hừ lạnh một tiếng.

Ngọc Kiều trong lòng cười thầm một tiếng, làm sao cô lại không nhận ra được anh ta cơ chứ, cô chỉ muốn mượn cơ hội này để châm chịc anh ta một phen, đàn ông con trai gì mà lớn từng này không lo làm ăn, ở dưới quê tối ngày theo một đám ăn chơi học đòi làm con đại gia, đến hè lại lên ăn bám nhà cô chú Phùng, còn bà cô của Nhược băng không biết mắt bà ấy có vấn đề hay không hay lại đề cao hắn ta quá mà lại cho rằng Ngôn Thành và Nhược Băng xứng đôi đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga nghĩ đến đây khiến Ngọc biểu cảm thấy hơi tức tối nhưng đây là chuyện riêng của nhà Nhược Băng cô cũng không tiện xem vào nhiều.

Ngôn Thành mặc kệ Ngọc Kiều đang suy nghĩ gì quay sang nói với Nhược Băng:" Băng Băng chúng ta mau về thôi!" Nhược Băng hơi chần chừ nói:" nhưng còn Tiểu Kiều nữa em không muốn để cậu ấy ở lại một mình" Ngôn Thành nghe vậy dù không vui nhưng anh ta vẫn quay sang nói:" Ngọc Kiều hay để anh đưa em về luôn", Ngọc Kiều lắc đầu lạnh nhạt đáp:" Dạ không cần đâu, em có tài xế đánh đón rồi" dứt lời liền có một chiếc xe hơi màu đen tiến đến đậu trước cổng trường, chú Hàn bước xuống xe tiến tới xách cặp giúp Ngọc Kiều, Ngôn Thành thế vậy liền nói:" Ngọc Kiều cũng có người đến đón rồi chúng ta cũng mau về thôi đừng để hai bác ở nhà chờ lâu" nói rồi hắn mở cửa giúp Nhược Băng. Nhược Băng tự nhiên cảm thấy có chút không vui chuẩn bị lên xe.

Nhược băng chưa kịp lên xe đã cảm thấy có người giữ lấy cổ tay mình, Ngọc Kiều nói với giọng điệu hơi hờn dỗi:" Tiểu Băng! Cậu quên là hôm nay có hẹn với mình à?" Nhược Băng nghe vậy hơi đơ ra một chút, cô nhớ là đâu có hẹn gì đâu mà nhỉ nhưng nhìn gương mặt gần như sắp khóc của Ngọc Kiều đành gật đầu ờ một tiếng:" Mình quên mất", cô cũng không muốn đi về cùng Ngôn Thành, Nhược Băng quay sang nhìn Ngôn Thành nhỏ giọng nói:" Ngôn Thành hay anh cứ đi về trước đi, em đi cùng Tiểu Kiều"

Không để cho Ngôn Thành kịp lên tiếng thì Ngọc Kiều đã vui vẻ tạm biệt hắn ta rồi kéo Nhược Băng nhanh chóng chạy ra xe. Sau khi cả hai người họ rời đi, Ngôn Thành đứng đờ ra một lúc sau đó liền cảm thấy bực tức mà lên xe lái trở về Phùng gia.

Trên xe về Thái gia, Nhược Băng Băng quay sang nói với Ngọc Kiều:" Tiểu Kiều! Cậu càng ngày càng lắm chiêu trò" Ngọc Kiều nghe vậy không đáp lại chỉ khẽ nhún vai một cái tỏ vẻ vô tội, Nhược băng lắc đầu bất lực trước cô bạn thân tinh nghịch này của mình, cô mở cặp ra lấy điện thoại chuẩn bị gọi về cho mẹ để báo cho bà biết mình đang ở cùng Ngọc Kiều.

Ngọc Kiều Như biết Nhược băng đang muốn làm gì liền bâng quơ nói:" Cậu không cần gọi về đâu mình đã nhắn tin xin bác gái rồi, bác ấy đồng ý rồi" Nhược Băng nghe vậy kinh ngạc hỏi:" Cậu nhắn lúc nào?" Ngọc Kiều quay sang nhìn Nhược Băng thản nhiên nói:" Lúc giờ giải lao" dứt lời cô liền cười hì hì một tiếng rồi quay ra tiếp tục ngắm cảnh ven đường.

[•••••]

Ngôn Thành trở về đem theo sự bực tức mà hậm hực đi vào nhà, bà cô kia thấy Ngôn Thành đã về liền đi ra đón, bà ta ngó nghiêng nhìn xung quanh hỏi:" Nhược Băng đâu? Không phải con đi đón con bé à? Nó đâu rồi?"Ngôn Thành nghe vậy chưa kịp trả lời thì bà Phùng ở bên trong bếp đi ra nói:" con vừa nãy đi đón Nhược Băng sao? Con bé xin phép bác đến nhà bạn ăn trưa rồi tối mới về" ngừng một lúc bà cười nói tiếp:" được rồi tất cả vào ăn cơm đi chiều lão Phùng còn có việc ăn xong còn tranh thủ nghỉ ngơi" dứt lời bà Phụng quay lại vào bếp mặc kệ hai con người kia vẫn đang đứng ngơ ngác

Bạn đang đọc Cô nàng oan gia: Tôi yêu em sáng tác bởi Nguyenthu1010
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nguyenthu1010
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.