Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệp Tiêu Dao Xuất Thủ

Phiên bản Dịch · 1173 chữ

“Vậy ta sẽ cho bọn hắn thêm chút khó khăn. Ta không tin như vậy mà bọn hắn còn có thể thuận lợi đi tới.” Tiểu Tu La hừ lạnh nói.

Hắn vỗ vào túi trữ vật, lấy ra một mũi tên, bôi lên một tầng bột thuốc.

Khoảnh khắc bột thuốc xuất hiện, tất cả yêu thú xung quanh đều bạo động.

Cả đám yêu thú hai mắt đỏ như máu, gắt gao nhìn chằm chằm bột thuốc, tràn đầy vẻ tham lam.

Vèo!!!

Tiểu Tu La giương cung dựng tên, trong nháy mắt mũi tên bắn ra đã vượt qua khoảng cách trăm trượng, bắn vào trong trận doanh của năm đại thánh địa chính đạo.

Bột thuốc nổ tung, bụi mù bay lên khắp bát phương.

“Đây là...... Ma đạo các ngươi quả thực là một đám súc sinh!” Bồng Lai thánh tử không cách nào trấn định, giận tím mặt rống to.

Hắn có kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái liền nhìn ra đây là bí dược do mấy chục loại tinh huyết đại yêu luyện chế ra, có khả năng tăng lên tu vi của yêu thú.

Điều này đối với đám yêu thú trên Huyết Sơn có lực hấp dẫn trí mạng.

"Ma đạo chính là ma đạo, chỉ mới mười hai mười ba tuổi mà đã âm ngoan xảo trá tới cực điểm!" Diệp Tiêu Dao cũng nhíu mày, lộ ra hàn ý.

Đám yêu thú đỏ mắt, tựa như vạn mã phi nước đại điên cuồng lao về phía đám thiên kiêu chính đạo.

Đây đều là đám yêu thú không có bao nhiêu trí tuệ, chúng làm sao có thể phân rõ cái gì là âm mưu.

Trong đó có huyết báo, hổ răng kiếm, thằn lằn khổng lồ, yêu trùng,… đủ loại yêu thú chừng hơn ba ngàn con.

“Đáng chết! Toàn bộ ra tay ngăn cản đám yêu thú này!”

Đám thiên kiêu chính đạo nhao nhao biến sắc, không dám giữ lại thực lực mà thi triển các loại thần thông.

Đủ mọi hào quang lóe ra, tiếng nổ không ngừng vang lên.

Cho dù là Thái Huyền đệ tử đã tu luyện đại thành Lăng Trì đao pháp, nhưng lúc này cũng khó có thể chống đỡ.

“Đám ma đạo thật sự là súc sinh cũng không bằng! Đều là thiếu niên thiên kiêu nhưng bọn hắn lại không dám đường đường chính chính đánh một trận, chỉ dám lợi dụng thủ đoạn âm độc này thì tính là bản lĩnh gì!”

Cơ Tiên Vận, Tô Diệu Âm và mấy nữ tử thiên kiêu khác tức giận đến đỏ bừng cả mặt, ra sức ngăn cản.

Các nàng dù là thiên kiêu nhưng cũng không chịu nổi công kích của nhiều yêu thú như vậy.

Phụt!!!

Một thiếu niên thiên kiêu của thánh địa Côn Lôn vừa mới diệt sát mười mấy con yêu thú, bỗng nhiên có một con rắn thép da xanh giống như tia chớp, trong nháy mắt đã đâm xuyên thân thể hắn, khiến cho hắn phát ra từng tiếng kêu thảm thiết, thê lương đến cực điểm.

Vụt!!!

Lại có một con hắc ly miêu lộ ra đôi mắt xanh như hai đạo u quang, lặng lẽ tập sát tới, móng vuốt sắc bén của nó xé nát cánh tay một vị Thái Huyền đệ tử, mảng lớn máu thịt bị xé xuống, lộ ra xương trắng.

Á!!!

Thái Huyền đệ tử kêu lên thảm thiết, đau đến mức không muốn sống, vẻ mặt sợ hãi.

Cuối cùng bon hắn chỉ mới mười hai mười ba tuổi, làm sao chịu nổi sự chém giết hung tàn bậc này.

Một màn này để cho rất nhiều thiếu niên chính đạo phẫn nộ, hận không thể giết chết đám thiên kiêu Ma Đạo ngay tại chỗ.

“Ha ha ha! Các ngươi cứ từ từ mà chơi nhé!” Âm Dương thánh tử khoái ý cười to.

Rất nhiều yêu thú rời đi dẫn đến bên phía bọn hắn giảm mạnh trở ngại.

“Thật là lãng phí bí dược trân quý của ta.” Tiểu Tu La cười tàn nhẫn nói, sau đó bước nhanh về phía trước.

Đám thiên kiêu ma đạo khác cũng hưng phấn không thôi, vô cùng đắc ý.

“Thật buồn cười! Lần này đám thiên kiêu chính đạo ngay cả một phần tư sống sót cũng sẽ không tới!"

"Chúng ta đều là người đi ra từ trong núi thi biển máu thì làm sao đám tiểu tử này có thể so sánh!"

Sau một hồi cười nhạo, bọn hắn liền tiếp tục leo núi.

“Các ngươi…”

Đám người Thái Huyền thánh tử, Bồng Lai thánh tử giận không chịu nổi, muốn tiến lên ngăn cản đám người ma đạo nhưng lại bị vô số yêu thú bao phủ, lâm vào bên trong chém giết hung hiểm.

Máu tươi nóng bỏng bắn ra tung tóe, nhìn thấy mà giật mình.

“Tiểu tử, mau trốn ở phía sau ta! Nhanh lên!” Cơ Tiên Vận còn không quên Diệp Tiêu Dao, lo lắng hô to.

Nàng vung lên ngọc thủ, lưu quang tỏa ra, quang hoa bắn xuyên thân thể mấy con yêu thú.

Trong mắt nàng Diệp Tiêu Dao chỉ là phàm thể, dưới hoàn cảnh này hắn vô ý một chút thì sẽ mất mạng.

Tuy nhiên Diệp Tiêu Dao không hề để ý tới Cơ Tiên Vận, lần đầu tiên trong lòng hắn sinh ra sát ý đối với người khác.

Thí luyện Huyết Quật này đám thiên kiêu ma đạo các ngươi đừng nghĩ còn sống đi ra!

Ánh mắt Diệp Tiêu Dao lạnh như băng, hắn cất bước đi lên, lần đầu xuất thủ trước mặt đám thiên kiêu chính đạo.

Cơ Tiên Vận quá sợ hãi, khuôn mặt trắng bệch.

Tiểu tử rốt cuộc muốn làm gì? Hắn không biết trốn mà còn xông lên, hắn không muốn sống nữa sao?

Nhưng ngay sau đó nàng liền trừng to đôi mắt hoa đào, lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Chỉ thấy thân ảnh nho nhỏ của Diệp Tiêu Dao xông tới, hoàn toàn không tương xứng với hình thể Hắc Hổ khổng lồ đang cắn xé.

Ầm một tiếng, bàn tay nhỏ bé của Diệp Tiêu Dao trong nháy mắt đã đánh nổ cái đầu cứng rắn của Hắc Hổ, máu tươi bắn ra tung tóe.

Diệp Tiêu Dao tắm mình trong máu tươi, hoàn toàn không còn tư thái bình tĩnh như trước, giống như một tiểu hung thần.

Lực lượng ước chừng chín mươi vạn cân vào lúc này đã bộc phát.

Thân ảnh nho nhỏ của Diệp Tiêu Dao nắm lấy cái đuôi của Hắc Hổ, thi thể khổng lồ trực tiếp bị hắn làm thành vũ khí nện vào đám yêu thú phía trước.

Mỗi lần Diệp Tiêu Dao nện vào thì đều sẽ có mảng lớn yêu thú bị nện thành bánh thịt, cả tòa Huyết Sơn đều bị chấn động.

Bạn đang đọc Hệ Thống Trời Sinh Phản Cốt, Ta Sáng Tạo Ma Công Quá Kỳ Dị - Dịch của Phì Miêu Cảnh Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 223

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.