Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1857 chữ

Cứ vào lúc 6h sáng. Mặt trời đã lên, ánh sáng chiếu len lỏi qua khung cửa sổ nhà tôi. Đồng hồ báo thức vang lên khiến tôi tỉnh giấc. Việc đầu tiên lúc nào tôi cũng làm khi dậy đó chính là ngắm cảnh nơi tôi sống. Cơn gió thoảng qua tóc tôi, những chú chim đang bay lượn, tôi yêu chúng. Điều này cũng đánh dấu 1 ngày mới của tôi đã bắt đầu.

Tôi với mái tóc bù xù bước ra khỏi phòng để sinh hoạt hằng ngày. Bố mẹ tôi cũng không về nhà lâu rồi, nên lúc nào tôi cũng chỉ có 1 mình. Đã thế tôi phải lo liệu cho bản thân mình, lúc ấy tôi bước vào bếp xem có gì để nấu không, sau 1 hồi đắn đo thì tôi quyết định tôi sẽ làm cơm chiên cho buổi sáng.

Trong lúc nấu, tôi lại nghĩ:

- Lần cuối cùng mình có một bữa ăn với gia đình là khi nào nhỉ ?

Nấu xong, tôi cầm dĩa thức ăn và vào phòng, đặt xuống bàn và check điện thoại của mình. Cũng chỉ có 1 vài lời nhắn về công việc và thông báo. Tôi nhìn vào mess thì hàng tá tin nhắn ở trong box Q family. Tôi lướt lên và đọc lại để xem mình có bỏ sót công việc và các thứ khác không. Check xong, tôi bật Noel ASMR và thưởng thức bữa sáng.

...

Ăn xong, tôi bắt đầu làm các việc nhà bình thường, như rửa chén, quét nhà, phơi đồ,.....

Thực ra với thời tiết lúc nào cũng trên 30 độ và làm việc nhà nữa thì khi ấy tôi cảm thấy rất nóng. Làm xong các việc cơ bản thì tôi đã đi tắm.

Tắm buổi sáng giúp tôi có 1 tinh thần lạc quan hơn đồng thời cũng giúp tôi trở nên dễ chịu và thoải mái hơn trong khí hậu oi bức này.

...

Tắm rửa xong xuôi, tôi bật chiếc máy tính của mình lên như thường lệ.

...

Tôi lướt facebook như mọi ngày, thật sự rất chán. Tôi đã mất dần hứng thú với việc edit, tôi bắt đầu làm hời hợt với những art của mình ngày qua ngày. Nhưng hôm nay, trong đầu tôi nảy ra 1 suy nghĩ:

- Nếu mình xem các sản phẩm của người khác trong cộng đồng có thể khiến mình yêu thích việc edit lại không nhỉ ?

Tôi liền search các group edit gfx ở Việt Nam

Nhưng....

Tôi thật sự rất thất vọng, đập vào mắt tôi là những tấm art brush, c4d, information tràn lan, thậm chí là những người làm art không ra gì và kèm theo dòng caps "mới tập edit" khiến tôi rất ngứa mắt, liệu là newbie thì được phép không đầu tư à ?. Vào những năm đầu tôi tập edit, art mỗi người đều có chất riêng của mình nên tôi chỉ cần nhìn qua là đã biết ai làm. Những bây giờ tôi không thể phân biệt được, vì các tấm art quá giống nhau, không có nổi chất riêng của mình. Nhiều người chỉ theo phong trào làm những style viral rồi tự nhận mình là designer, sau đó còn chỉ trích các người khác thế này thế nọ, khuyên đủ điều nhưng không hề có kiến thức nền tảng. Càng lướt tôi càng thất vọng, nhưng cuối cùng tôi cũng thấy được 1 người, làm hoàn toàn khác và độc lạ. Nhưng dưới phần cmt cũng có những dị năng trẻ đã chỉ trích cậu ấy vì không làm giống tụi tôi, lạ, nên làm thế này,....

Đúng như lời loutharine đã nói

- "Bạn có tư cách gì để khinh thường người khác, trong khi sản phẩm của bạn chưa có nổi cái chất riêng của bạn ?"

Thực ra trong những người này, tôi cũng thấy bản thân mình 2 năm trước trong đó. Khinh thường người khác và làm art chả ra gì, đi khịa khắp nơi. Nhưng bây giờ tôi đã thay đổi, bắt đầu tìm tòi nhiều hơn, tiếp thu các ý kiến, lời khuyên từ các bậc đàn anh, đàn chị để có thể cải thiện art của mình. Cũng bắt đầu giúp đỡ những người mới bắt đầu. Nên sau khi nhìn gfx community bây giờ tôi thật sự rất buồn, buồn vì 1 phần community bây giờ đã trở nên mục rữa, 1 phần vì tôi không thể giúp đỡ nhiều người.

Nhớ lại lí do tôi bắt đầu, là những tấm art đẹp lung linh. Điều này đã khiến tôi muốn được trở nên như họ. Một ngày nào đó có thể làm ra được những tấm art có thể hút hồn người xem và đầy ý nghĩa như vậy.

Nhưng thời gian đã khiến tôi đánh mất rất nhiều thứ nhưng phải kể đến

- Nguồn động lực. Đúng, tôi đã đánh mất động lực của chính mình, các oldbie tôi ngưỡng mộ lần lượt giải nghệ. Đồng thời làm art nhiều đã khiến tôi suy nghĩ tôi làm art để làm gì, tôi bắt đầu nản chí.

Tôi rơi vào trầm tư và bắt đầu suy nghĩ.

....

Tôi nhớ lại những lời động viên mà các senpai đi trước đã dành cho tôi, thế nên tại sao tôi cũng không thể dành những lời này cho những người mới bắt đầu

Tâm trạng lúc này của tôi rất khó tả

Hỗn loạn.

.....

Thế nên lúc ấy tôi đã tắt facebook và bắt đầu đọc truyện tranh.

....

11h

Tôi bắt đầu nấu bữa trưa và thưởng thức 1 mình.

Cũng chỉ có những món ăn cơ bản, vô vị.

.....

12h

-Mệt mỏi

Tôi leo lên giường và nghỉ ngơi, đánh 1 giấc ngủ trưa.

....

2h

Tôi thức dậy, tôi cũng check inb như sáng và những thứ khác,..

Cũng chả có gì thay đổi.

Vô vị.

Nhưng trong box Q Family thì sôi nổi, tôi bấm vào và check

-"da bo"

-"icon monkey"

-"icon monkey"

-"aqua la nhat"

-"cac bo vao like bai cho con di huhu"

-"icon fox like"

...

Các thành viên đều nhắn tin qua lại cho nhau, kèm theo những câu đùa, nhất là bố toru và Phucc.

Giản dị nhưng đi kèm với sự vui vẻ, tôi thật sự được làm chính mình khi ở những nơi như Q.

Tôi đã dịu bớt đi 1 phần cảm xúc ở sáng sớm và bắt đầu tận hưởng khoảng thời gian còn lại trong ngày.

Sau đó tôi bắt đầu làm vài ván game

Từ game này nhảy sang game khác, LOL qua CSGO, Valorant,....

Cùng những pha xử lí đi vào lòng đất khiến tôi bật cười và thoải mái hơn rất nhiều

...

3h30

Mưa rồi.

Thực sự tôi rất thích cảnh mưa rơi.

Tôi ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn những giọt mưa rơi xuống, đồng thời ngẫm nghĩ.

Thời tiết lúc đó rất dễ chịu.

...

5h

Tôi nhận được tin nhắn từ Loutharine về công việc sắp tới của mình.

Và tôi cũng phải đi nấu buổi tối nữa.

Cũng không có gì thay đổi cho lắm.

...

6h

Sau khi tôi đã nấu xong, mang lên phòng và bắt đầu thưởng thức. Đồng thời cũng khởi động Photoshop để làm những thứ mình được giao.

Kiếm art, nghĩ quotes, là những thứ tôi làm.

Nhưng thực chất tôi chỉ làm theo bản năng mà không có sự đầu tư hay gì ở trong đó cả.

Bậy giờ tôi mới thấy được thứ mình đang thiếu đó chính là

-Tâm huyết. Đúng vậy, điều này đã khiến tôi dậm chân tại chỗ khá lâu. Khi tôi nhìn vào chính sản phẩm tôi làm ra, sự trống rỗng là điều tôi nghĩ đến đầu tiên.

Thế nên, tôi phải thay đổi.

Tôi bắt đầu suy nghĩ nhưng

-"Thậm chí mình còn không biết mình nên làm gì nữa mà đòi thay đổi ?"

Bất chợt tôi lại lướt facebook và cũng ghé vào group gfx community 1 lần nữa

Nhưng lần này đã thay đổi, thay vì chỉ nhìn vào và phán xét trong đầu, tôi đã dùng những kiến thức của mình và đi nhận xét và đưa ra những góp ý của mình cho newbie.

-" Bạn làm tốt lắm, nhưng theo mình nghĩ thì bạn nên cải thiện .... để phần này có thể trở nên tốt hơn, đây cũng chỉ là ý kiến của mình."

và tôi cũng đã nhận được lời cảm ơn. Lời cảm ơn này đã tiếp thêm rất nhiều động lực cho tôi

Cuối cùng tôi cũng biết được mình nên làm gì:

-" Mình sẽ dùng những kinh nghiệm mà mình đã tích luỹ được để có thể phát triển cộng động này tốt đẹp hơn."

Điều này đã thắp lại ngọn lửa nhiệt huyết trong tôi đã tắt từ lâu.

Tôi bắt đầu thử làm lại art, cảm giác khác hẳn.

Không phải là cảm giác buồn chán, tẻ nhạt nữa mà là cảm giác thú vị, cảm giác mà art tôi làm ra đã thật sự có ý nghĩa.

Có 1 câu nói mà tôi thực sự rất ấn tượng

-" Tính toàn thể không phải là thứ giúp tranh của bạn lấy được thiện cảm từ người khác. Bạn phải đào sâu vào cái giếng trong tâm hồn của bản thân, và cho ra đời một tác phẩm mang nặng tính cá nhân nhất có thể. "

Câu nói này càng làm tôi muốn thay đổi gfx community hơn nữa.

Giúp mỗi người tìm được chất riêng của mình.

....

8h

Tôi đã làm xong các việc mà lou giao

Tôi cũng bắt đầu làm những việc khác, như học tiếng Nhật và tập đàn.

...

9h

Tôi tắt máy tính và bắt đầu đánh răng rửa mặt để có thể nghỉ ngơi. Tôi leo lên giường và cầm chiếc điện thoại của mình.

Đồng thời cũng lên các trang mạng xã hội như Behance, Pixiv, Devianart để xem những art của các oldbie hay các designer nước ngoài, điều này phần nào giúp tôi cải thiện skill.

...

10h

Tôi tắt đèn và bắt đầu suy nghĩ

Liệu tôi đã làm được gì trong ngày hôm nay ?

Tôi đã đưa ra lời khuyên và nhận được lời cảm ơn, điều này khiến tôi khá vui

Nhưng quan trong hơn

Tôi đã tìm được điều đó, tìm được mục đích mà tôi có thể tiếp tục đi tiếp trên con đường edit này. Đó chính là giúp đỡ các người mới, hoàn thiện chính bản thân mình và phát triển cộng đồng này.

-"Sai lầm lớn nhất ta có thể phạm phải trong đời là nghĩ rằng ta làm việc cho người khác chứ không phải chính bản thân ta."

......

Rồi ngày mai cũng sẽ tới, nhưng sẽ khác với ngày hôm nay, vì tôi đã tìm thấy việc mình cần nên làm chứ không phải vô vị như những ngày trước kia.

                                     The spectacle in general, as the concrete inversion of life, is the autonomous movement of the non-living.
Bạn đang đọc 1 Ngày Của Dân Editor sáng tác bởi xbyouku
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xbyouku
Thời gian
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.