Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 21 - Đơn phương

Phiên bản Dịch · 2074 chữ

Sư Tử đang ngồi chăm Ma Kết. Đã hơn một tuần rồi, tình hình vẫn không tiến triển hơn, Kết Nhi vẫn vậy, vẫn ngờ nghệch chẳng có nhận thức gì về xung quanh.Thay đổi không phải sự tác động bên ngoài mà đôi khi là do chính bản thân muốn trốn tránhSư Tử thở dài nhìn Ma Kết:

"Bao giờ cậu mới trở lại như xưa đây Kết Nhi ?"

Tự nãy giờ đã có một bóng dáng chỉ đứng lặng thầm bên ngoài nhìn từng cử chỉ, hành động của cô gái trong phòng. Không biết từ lúc nào, cô gái ấy lại có một vị trí rất đặc biệt trong trái tim chàng trai và cũng không biết từ khi nào ánh mắt chàng trai chỉ dõi theo cô gái ấy một cách thầm lặng cũng giống như ánh trăng sáng luôn hướng về Trái Đất. Một cách nhẹ nhàng không quá phô trương.

Tình anh trao em chỉ mãi mãi trong im lặngVì anh sợ rằng khi tình cảm đó thốt thành lời, anh sẽ mất em ... mãi mãiSư Tử bất chợt dừng mắt về phía cửa phòng, dường như có ai đó đã đứng rất lâu rồi.

Sư Tử lên tiếng:

"Sao anh không vào ?"

Lúc này, Thiên Yết mới bước ra, ánh mắt anh có chút bối rối, một hình ảnh rất bất ngờ đối với một chàng trai quyết đoán, tự tin và lạnh lùng như Thiên Yết lại cảm thấy bối rối khi đứng trước cô gái này. Phải chăng cô gái ấy đã lấy đi phần quan trọng nhất trong con người anh ? Lấy đi linh hồn, lấy đi trái tim và lấy đi cả suy nghĩ của anh. Đối với anh, dường như cô giống như một liều thuốc nghiện, càng nhìn lại càng tò mò và khó mà dứt ra được. Có lẽ, anh bị nghiện cô mất rồi.

Giọng Thiên Yết vẫn có chút âm sắc lạnh lùng:

"À, tôi chỉ muốn tìm Cự Giải thôi"

Sư Tử có chút hụt hẫng, anh chẳng khi nào có thể nói rằng đến để tìm cô. Cô đã từng rất mong được nghe câu nói đó xuất phát từ anh, nhưng càng ngày hy vọng đó càng mất đi vì từ sâu thẳm trong tim, cô hiểu rằng anh và cô là hai thế giới, cô mãi mãi sẽ không bao giờ có được trái tim anh.

Sư Tử cười gượng gạo:

"À ... uhm ... Cự Giải, cậu ấy đi đâu đó với Dương Nhi rồi"

Thiên Yết vẫn thong thả, dường như anh vẫn chưa có ý định bỏ đi vì sự thật lý do anh đến đây đâu phải tìm em gái mà chỉ đơn giản là được nhìn thấy cô thôi, phải, chỉ để nhìn cô thôi.

Sư Tử thoáng ngạc nhiên. Anh vẫn chưa bỏ đi. Anh lại muốn gì nữa đây ? Cô đã không còn có thể kiểm soát trái tim mình kể từ khi gặp anh. Mỗi lần anh xuất hiện, trái tim cô lại cứ đập nhanh một cách vô thức. Cô không chịu được nữa rồi, cô không thể kìm nén tình cảm này. Phải làm sao đây ?

Hai thế giới. Khoảng cách đó không xa nhưng em không thể chạm vào anh được.

Hai thế giới. Phải chẳng đó sẽ mãi mãi là hai con đường song song không có điểm chung.

Hai thế giới. Tình yêu của em và anh liệu có được chấp nhận hay lại là một bi kịch đầy thương đau ?

Xin lỗi anh, nhưng em không thể tiếp nhận thêm vết thương nào nữa, con tim này đã chịu đủ tổn thương

Xin lỗi anh, nhưng có lẽ hạnh phúc đó, em không thể có

Thiên Yết nhìn vào ánh mắt của Sư Tử, đôi mắt ấy dù một người giỏi đọc suy nghĩ như anh cũng không thể hiểu rõ được cô đang nghĩ gì nhưng anh tin rằng sâu trong đôi mắt đó ẩn chứa một nỗi đau vô hạn, một nỗi buồn xa xăm, một vết thương vẫn mãi chưa lành.


Thiên Bình bắt ép Bảo Bình vào phòng điều chế cùng với mình từ tối qua đến giờ, thậm chí là cậu cũng chẳng để Bảo Bình chợp mắt tí nào.Bảo Bình ngồi phịch xuống ghế đầy mệt mỏi, cả đêm qua anh chẳng được yên giấc và giờ thì mi mắt của anh đình công rồi, anh không còn chống cự được cơn buồn ngủ này nữa rồi. Mặc kệ Thiên Bình đang loay hoay với mớ lộn xộn trên bàn, anh tựa lưng xuống ghế ngủ một giấc ngon lành.

Thiên Bình quay sang Bảo Bình thở dài, anh cũng hiểu mình đã quá làm phiền Bảo Bình rồi, cũng nên để cậu ấy nghỉ một lát.Song Ngư cũng vừa bước vào, gương mặt cậu đang bất ngờ với căn phòng gọn gàng vừa mới hôm qua thì giờ là một nơi rất bừa bộn và đầy khói trắng xóa.

Song Ngư:

"Chuyện gì đã xảy ra sao Thiên Bình ?"

Bảo Bình lèm bèm dù mi mắt đã khép chặt lại:

"Cậu ta đấy, điên vì yêu rồi, chẳng để tớ ngủ yên đêm qua"

Song Ngư bước đến chỗ Thiên Bình:

"Chuyện này là sao Thiên Bình ?"

Thiên Bình chần chừ rồi cũng lên tiếng:

"Tớ muốn tìm ra cách gì đó để giúp Ma Kết, cả đêm qua tớ và Bảo Bình đã nghiên cứu rất nhiều sách ghi chép về những trường hợp tương tự như Ma Kết, thậm chí bọn tớ còn thử làm rất nhiều thí nghiệm mong tìm được kết quả như ý nhưng vẫn chưa đâu vào đâu cả. Trường hợp của Ma Kết là một trường hợp đặc biệt nằm trong số ít những người mắc phải, nguyên nhân mắc phải rất mơ hồ và cả cách khắc phục cũng không cụ thể"

Song Ngư gật gù rồi cầm quyển sách mà Thiên Bình vừa nhắc đến lên xem:

"Đây là quyển sách đã ghi chép lại trường hợp này sao ?"

Thiên Bình chỉ vào trang ghi chép:

"Uhm ... cậu đọc đoạn này đi"

Song Ngư chau mày, dường như vẫn còn có con đường để cứu Ma Kết:

"Nếu theo như quyển sách này thì trường hợp của Ma Kết không phải là không thể cứu"

Thiên Bình:

"Nhưng vậy thì sao ? Quyển sách không chỉ rõ cách cứu chữa"

Song Ngư vẫn chăm chú vào quyển sách:

"Uhm ... được rồi, cho tớ thời gian đi, tớ sẽ thử tìm cách"

Thiên Bình nở nụ cười ở khóe môi, chí ít anh cũng có chút hy vọng.

Chỉ cần là tia hy vọng duy nhất, anh vẫn sẽ nắm lấy

Vì đó là cơ hội cuối cùng để cứu em


Thấy Xử Nữ ngồi trầm ngâm một mình không ai bên cạnh, Mã Nhi bất giác có chút đồng cảm với anh. Một đại thiên thần được vạn người ngưỡng mộ như anh có lẽ chưa từng chịu cảm giác cô đơn như lúc này – điều mà cô luôn trải qua.

Nhân Mã bước tới:

"Anh không sao chứ ?"

Xử Nữ ngẩng đầu nhìn người vừa thốt ra câu nói này, người mà anh không hề nghĩ đến, Nhân Mã, không ngờ cô lại xuất hiện ở đây, trong chính lúc anh đang cần ai đó bên cạnh.Xử Nữ chỉ chiếc ghế bên cạnh, giọng nhẹ nhàng:

"Cô ngồi đi"

Nhân Mã dịu dàng:

"Uhm ... tôi tò mò một chút được không ?"

Xử Nữ ngước nhìn cô gái ngồi bên cạnh mình rồi lại thoáng mỉm cười, không ngờ một cung chủ lạnh lùng như cô lại đi xem phép người khác, một điều khó tin có thật.Nhân Mã có chút khó chịu:

"Anh cười gì chứ ?"

Xử Nữ lắc đầu:

"À không ... tôi xin lỗi nhưng cô muốn biết gì sao ?"

Nhân Mã mâm mê ngón tay mình:

"Uhm ... có phải anh và Sư Tử có gì đó không ?"

Ánh mắt Xử Nữ chợt thay đổi khi Mã Nhi nhắc đến Sư Tử:

"Sao cô hỏi vậy ?"

Nhân Mã càng muốn biết hơn khi Xử Nữ lại có thái độ này:

"Anh và Sư Nhi, có gì đó rất đặc biệt, dường như anh luôn quan tâm đến cậu ấy"

Xử Nữ thở dài:

"Chuyện này nếu kể rõ có lẽ rất dài dòng nhưng tôi và Sư Tử không có gì cả, chẳng qua em ấy là em gái tôi"

Nhân Mã lại choáng trước câu trả lời của Xử Nữ, một điều gây shock đến vậy mà anh trả lời với phong thái rất nhẹ nhàng và bình thường như chuyện đó chẳng có gì là to tát.

"Hình như anh rất bình thường, Sư Tử đã biết chuyện này sao ?"

Xử Nữ:

"Uhm, em ấy đã biết nhưng có lẽ vẫn chưa chịu được cú shock này"

Nhân Mã im lặng, cô không thể ngờ rằng lại có quá nhiều bi kịch đau thương phía sau những người bạn của mình. Phải chăng cô đã hơi vô tâm với họ nên mới không thể biết được nhiều chuyện đến vậy ?


Bạch Dương vừa cùng Cự Giải đi tìm những người có thể giúp được Kết Nhi nhưng hoàn toàn vô vọng, trường hợp của Ma Kết vẫn còn là một bí ẩn chưa thể giải đáp.Trong khi Cự Giải thì đến phòng Kết Nhi thì Bạch Dương lại quay đến phòng điều chế, mong tìm được cách gì đó cứu được Ma Kết.Khi cô vừa bước vào phòng đã thấy căn phòng rất bừa bộn, trên bàn thì có rất nhiều sách, có nhiều ống nghiệm vẫn còn đang làm dở dang và đặc biệt là Bảo Bình đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc ghế dài bên cạnh.Bạch Dương bước tới thật nhẹ nhàng, cô không muốn phải làm anh thức giấc. Dương Nhi ngồi khuỵu chân xuống để có thể quan sát anh rõ hơn.Không giống với một đại thiên thần Bảo Bình oai phong, lạnh lùng. Bây giờ, anh chỉ là một chàng trai bình thường đang say ngủ với vẻ mặt bình yên.Cô ước gì có thể nhìn thấy vẻ mặt của anh như thế này mỗi ngày chứ không phải là một Bảo Bình suốt ngày lạnh lùng, khoảng cách.Bảo Bình khẽ cựa người, hình như anh đã nhận ra được có người bên cạnh:

"Cô vừa mới đến sao ? Thiên Bình đâu rồi ?"

Bạch Dương đứng dậy, vẻ mặt vô cùng bối rối:

"À, tôi vừa đến thôi. Còn Thiên Bình thì tôi không thấy"

Bảo Bình ngồi dậy, tay xoa lấy thái dương, vẻ mặt đầy mệt mỏi:

"Uhm ... có lẽ tôi nên tiếp tục"

Bạch Dương ngạc nhiên:

"Tiếp tục ?"

Bảo Bình nhanh chóng quay trở lại bàn nghiên cứu, làm tiếp những thí nghiệm còn dang dở:

"Tôi đang cố tìm cách gì đó cứu Kết Nhi"

Kết Nhi ? Ra nguyên nhân khiến Bảo Bình mệt mỏi cả đêm là vì Kết Nhi. Bỗng dưng Dương Nhi thấy rất ganh tỵ, ganh tỵ vì Bảo Bình lại có thể bỏ mặc sức khỏe của mình để tìm cách cứu Kết Nhi.Dương Nhi không phải một người hay ganh tỵ với người khác. Dù cho mọi người có đối xử tốt với Ma Kết như thế nào thì cô cũng rất vui nhưng sao chỉ riêng anh thì cô lại không thể vui được, có gì đó nhói ở tim, sự khó chịu và ganh tỵ cứ nhen nhóm lên từng chút một.Cô tự hỏi mình rằng, nếu đổi ngược lại người xảy ra chuyện là cô chứ không phải Ma Kết thì liệu anh có lao tâm lao lực đến vậy không ?

Đó là một câu hỏi Dương Nhi luôn muốn biết nhưng không thể nào hỏi anh được, mãi mãi không thể được.

Có lẽ những người yêu hoa thì mới cảm nhận hết được hương sắc của hoa

Và có lẽ những người yêu thiên nhiên thì mới nhận ra hết được vẻ đẹp kì bí và hùng vĩ của nó

Thì chỉ những người trong cuộc mới có thể hiểu rõ được tình cảm trao đi mà không được đáp lại là khó chịu đến thế nào

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có của Mikirin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.