Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 42 - Yêu thương chỉ còn là quá khứ

Phiên bản Dịch · 1683 chữ

Chap 42: Yêu thương chỉ còn là quá khứ.

Đã từng yêu nhau, đã từng là của nhau nhưng bây giờ yêu thương chỉ còn là quá khứ

Trong em chẳng còn chút yêu thương nào cả mà chỉ còn dư tàn của thù hận

Trái tim tinh khiết như pha lê không còn nữa đâu anh à, chỉ còn trái tim nhuốm đầy máu đỏ của thù hận

Hắc Ma mỉm cười nhìn về thắng lợi đang trước mắt. Chỉ trong vòng hai ngày, các cung chủ bóng đêm quả thực đã không làm ông ta thất vọng, toàn bộ vùng đất phía Bắc và phía Nam đều bị tàn phá hết sức hoang tàn, số thương vong ngày càng tăng lên gấp bội. Ám ảnh lớn nhất lúc này đối với mọi người không ai khác ngoài lực lượng binh đoàn bóng đêm. Chẳng bao lâu, Hắc Ma sẽ nắm trong tay ngôi vị bá chủ thế giới mà hắn ta từng mong ước.

“Tốt lắm, các cung chủ của ta, quả nhiên các ngươi không làm ta thất vọng” – Hắn ta liếc nhìn về Cự Giải, cô vẫn đang bị treo trên xà, gương mặt hốc hác – “Có ngươi trong tay quả thực là một điều tốt, không chỉ giúp ta điều khiển được các cung chủ bóng đêm … mà có lẽ còn là lục đại thiên thần và King of Light”

Xử Nữ kinh ngạc:

“Ý cậu là … ?”

Thiên Yết gật đầu:

“Phải, người dẫn đầu binh đoàn bóng đêm chính là các cung chủ bóng đêm, chỉ duy nhất họ mới có thể điều khiển được binh đoàn bóng đêm và cũng chỉ có họ mới có thể khiến lực lượng bóng đêm hùng mạnh đến vậy”

Thiên Bình thở dài ngao ngán:

“Lần đầu tiên chúng ta gặp họ cũng vậy, những nơi mà họ đi qua đều để lại cảnh vật hoang tàn, máu người nhuốm thẫm”

Bảo Bình không thể hiểu được:

“Nhưng chẳng phải họ đã hoàn toàn chấm dứt, không còn liên quan đến Hắc Ma và bóng đêm sao ? Rốt cuộc … chuyện gì đã xảy ra ?”

Xử Nữ lắc đầu:

“Tớ không đoán biết được nhưng có lẽ mọi chuyện rất gay go”

Giọng Song Ngư trầm buồn:

“Có lẽ chúng ta sẽ sớm gặp lại họ … trong trận chiến giáp quân sắp tới”

Song Ngư không hiểu tâm trạng của mình bây giờ là gì. Anh nửa lo lắng nửa lại mong đợi đến cuộc chiến ấy. Không hiểu vì sao anh lại có cảm giác rằng biết đâu trong cuộc chiến này, anh sẽ gặp lại người mà mình mong đợi bấy lâu, người mà anh đã nghĩ rằng mãi mãi không còn được gặp lại nữa.

Nửa muốn gặp lại người ấy nhưng nửa lại không, anh hoàn toàn chẳng muốn phải gặp lại người đó trong một tình thế như thế này. Khi cả hai ở hai trạng thái đối lập, dẫn đầu hai đội binh đối đầu quyết tàn sát lẫn nhau để giành thắng lợi.

Hoàn toàn không muốn chút nào cả.

Thiên Yết thở dài:

“Có lẽ điều bấy lâu tớ lo ngại đã xuất hiện rồi”

Hang động Lạc Hoa …

Bạch Tiên lén lút đến hang động Lạc Hoa để chăm sóc cho Cự Giải, suốt mấy ngày rồi, cô chẳng ăn chút gì vào người, cả chút nước cũng không được uống, sớm muộn gì cũng sẽ chẳng cầm cự được tiếp.

Bạch Tiên mở kết giới, tháo dây trói cho Cự Giải và đỡ cô ngồi xuống phiến đá, tiếp chút nước cho Cự Giải, cô nhẹ nhàng lấy khăn tay lau nhẹ vết máu trên mặt Cự Giải, giọng chua xót:

“Cô không sao chứ ? Đã đỡ hơn tý nào chưa ?”

Mi mắt Cự Giải chỉ vừa hé đủ để nhìn thấy Bạch Tiên, cô nói, giọng không có chút lực:

“Sao cô không giết tôi đi ? Tôi sống chỉ là một phế nhân, còn khiến cho họ bị đày đọa, thực lòng tôi chẳng muốn nhìn thấy cảnh này chút nào”

Bạch Tiên đỡ Cự Giải tựa lưng vào phiến đá, cô lấy trong túi ra một lọ thuốc, nhẹ tay chấm lên vết thương Cự Giải:

“Cô phải cố gắng, đừng vội bỏ cuộc, hãy nghĩ thử xem các bạn cô đã thế nào khi họ nghĩ rằng cô đã chết, tôi đã nhìn thấy, họ thực sự rất đau lòng, tinh thần đã rất suy sụp cô biết không ?”

Nước mắt Cự Giải lăn dài trên má, cô không khóc vì vết thương đang giằng xéo tâm can, không khóc vì nỗi đau trên da thịt, không khóc vì những cực hình đang gánh chịu và cũng không khóc vì thân xác bị đọa đày mà cô khóc vì bản thân mình đã liên lụy đến mọi người, cô khóc vì cô không muốn nhìn thấy một khung cảnh hoang tàn, xơ xác, một biển máu với những xác người trơ trọi. Nơi mà binh đoàn bóng đêm đi qua chắc chắn sẽ không còn người nào sống sót.

Hãy nhớ lấy lời ta Cự Giải, con phải thật mạnh mẽ vượt qua tất cả

Con phải thật kiên cường không được đầu hàng trước thử thách

Hãy nhớ, con có thể làm được tất cả, hãy dùng trái tim để chỉ đường đi cho con

Đừng gục ngã trước sai lầm hay thất bại, con hãy luôn nhớ rằng bên cạnh con vẫn còn có ta

Hãy nhớ rằng không có chuyện gì mà Cự Giải – con gái ta không làm được

Những lời nói năm ấy bỗng chốc ùa về chiếm lấy tâm trí Cự Giải, những lời mà công chúa bóng đêm nói chưa bao giờ Cự Giải có thể quên được. Phải, Cự Giải nhất định phải mạnh mẽ, phải kiên cường vượt qua tất cả. Ngoài kia, mọi người vẫn đang chờ.

Chân núi Liên Hoa …

Binh đoàn bóng đêm và năm vị cung chủ bóng đêm đang dừng chân tại chân núi Liên Hoa.

Với những chiến thắng lớn đã đạt được chỉ trong hai ngày, lẽ ra cả năm cung chủ phải cảm thấy rất vui vì khí thế của binh đoàn bóng đêm mới phải. Nhưng không, gương mặt họ, ai cũng vô hồn, lạnh lùng, không chút xúc cảm. Họ bây giờ chỉ giống như những cỗ máy chỉ làm theo lời dặn, làm theo sự sắp xếp chứ hoàn toàn không có cảm nhận gì cả.

Như một cỗ máy không có trái tim, cả năm người chỉ lạnh lùng bước tới

Tiếng khóc than và cả dòng máu đổ, chỉ khiến tinh thần quyết chiến càng cao

Đây dù không phải điều họ muốn cũng phải làm vì bảo vệ người bạn thân

Họ chẳng biết có thể cầm cự ráng gượng đến khi nào chỉ biết họ sẽ tiếp tục khi còn có thể

Huyền Lam thở dài nhìn các cung chủ bóng đêm. Dù được xem là một thuộc hạ trung thành của Hắc Ma, cô không đứng về phía các cung chủ, nhưng cô cũng cảm thấy có chút xót xa với các cung chủ bóng đêm. Bản thân họ đã muốn tách khỏi cuộc sống của một cung chủ để quay về cuộc sống của một người bình thường, nhưng tại sao cũng thật quá khó ? Họ phải gánh chịu quá nhiều tổn thương và mất mát. Chẳng biết đến bao giờ họ mới có thể được hưởng hạnh phúc.

“Các cung chủ, các người hãy cố gắng, nhất định rồi cũng có ngày các người cũng sẽ được hưởng hạnh phúc thôi”

Bạch Dương thẫn thờ:

“Đến bao giờ đây ? Một ngày, một tháng hay là chúng ta phải đợi đến cả một đời ? Hạnh phúc chắc chỉ là một thứ xa vời mà chúng ta chẳng thể nào chạm tay tới được nữa”

Nhân Mã cười nhạt:

“Hạnh phúc sao ? Chúng ta chẳng thể có đâu”

Sư Tử nằm cúi đầu xuống, ánh mắt thoáng buồn. Hạnh phúc mà cô từng mong ước có được, đến giờ có trong tay rồi nhưng cô chẳng thể nào cảm nhận được hương vị hạnh phúc đó thế nào.

“Hạnh phúc giờ giống như vì sao trên trời kia, tưởng chừng như rất dễ để nắm lấy nhưng thật ra rất khó để đó được”

Ma Kết cười buồn:

“Hạnh phúc sao ? Đừng nói về nó nữa”

Song Tử lạnh lùng:

“Hạnh phúc là gì nhỉ ? Một thứ cảm giác đã từng được có nhưng bây giờ chẳng thể sở hữu nó nữa, biến mất mất rồi”

Hạnh phúc ngọt ngào như một viên kẹo, như một cơn mưa giữa đầu mùa hạ

Như một cơn gió lùa giữa nắng thu, như một cơn nắng ấm áp giữa trời đông giá rét

Em vẫn tưởng mình sẽ có được yêu thương nhưng bây giờ chẳng bao giờ được cảm nhận vị ngọt đó nữa

Dư vị đó sẽ vẫn in trong tâm trí và mãi mãi chỉ là ước mơ chẳng có trong tầm tay

Ma Kết đứng giữa binh đoàn bóng đêm lên tiếng:

“Binh đoàn bóng đêm tạm dừng chân tại đây, sáng sớm mai chúng ta sẽ tiến công chuẩn bị đánh úp vào lực lượng của thế lực ánh sáng”

Bắt đầu rồi anh à !

Thế chiến này không biết sẽ thế nào nhưng em cảm thấy sợ, sợ rằng mình sẽ phải đối đầu với anh

Em không thể thua nhưng cũng không thể làm khó đến anh

Nhờ gió cuốn đi hết những muộn phiền trong tâm trí, những yêu thương, những hạnh phúc mới ngày đầu

Và ngày mai em sẽ đi thật xa. Xin lỗi anh vì em không như lúc trước

Bao hạnh phúc, bao yêu thương đã không còn. Xin lỗi anh ! Yêu thương kia, đã là của quá khứ

Bạn đang đọc [12 Chòm Sao] Hạnh Phúc Đó, Em Không Có của Mikirin
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.