Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình đầu

Tiểu thuyết gốc · 1305 chữ

- Nghiên Dương, sao anh lại đến chỗ làm tôi nữa vậy?

-Đừng hiểu nhầm, thấy hôm nay em không đi xe nên anh hai bảo anh qua đón em.

-À, đúng tôi quên mất. Đi thôi, phiền anh đưa tôi qua chỗ sửa xe chắc nó cũng được lấy rồi.

-Tuân mệnh

Bình thường nếu không chêu ghẹo tôi, Nghiên Dương cái gì cũng tốt hết.

-Suýt quên mất, chìa khóa xe anh hai tôi vẫn cầm làm sao đây.

-Hmm, hay là chúng ta qua chỗ anh ấy lấy rồi quay lại chỗ sửa xe.

-Đợi một chút, tôi gọi điện.

-Alo, tiểu Kỳ.

-Anh, anh bảo cậu ta qua đón em nhưng không đưa chìa khóa sao tụi em lấy xe về được.

-Đúng rồi, anh quên mất nhưng bây giờ anh đang chuẩn bị bàn giao hợp đồng quan trọng với khách hàng không qua đó được.

-Anh gửi địa chỉ qua đi, tụi em sẽ qua đó.

-Ok. Vậy phiền hai đứa rồi.

-Đi thôi. Tiểu Hoa Hoa ( haha) Một ánh mắt nhìn sang đầy ẩn ý khi tôi chưa nói xong câu này.

Đôi lúc cái tên này có thể cho tôi gỡ gạc một chút việc thường ngày hay bị ghẹo.

-Xin chào, tôi muốn gặp giám đốc Trương. Xin hỏi anh ấy ở phòng nào ạ.

-Chào anh, anh có hẹn trước không ạ.

-Anh ấy hẹn tôi trước rồi.

-Cảm phiền anh đợi một chút.

Cô thư ký của anh hai trông cũng được phết. ( đáng tiếc lại không phải gu của anh hai )

-Làm phiền hai người vào trong đợi một chút, Giám đốc Trương đang bận một chút, xíu sẽ qua gặp ạ.

-Được rồi, cảm ơn cô.

Đây vẫn là lần đầu tiên tôi đến đây sau 3 năm, cũng có chút thay đổi.

-Ấy, tiểu Kỳ. Đây là em lúc tốt nghiệp à. Trông vẫn củ ngầu như bây giờ.

Chỗ làm của anh hai lại vẫn để tấm ảnh có được do sơ suất đó ở đây. Tôi phải giấu đi mới được, nếu không sau này, thấy tấm ảnh đó ai còn ngó ngàng gì tới.

-Anh đừng có động linh tinh. (Tôi phải vội giấu tấm ảnh đó đi) Hơn nữa ai hơn ai còn chưa biết. Lè lè.

-Hahahaha.

Bất ngờ khi làm xong động tác đó, tôi vừa làm cái gì vậy? Tự dưng lại biến mình thành trò cười cho anh ta.

-Anh cười gì chứ, không được cười. Anh đứng lại đấy cho tôi, không được cười.

Chúng tôi cũng chỉ đùa nhau một chút thôi ai ngờ lại lật tung cái đống hồ sơ của anh hai xuống đất. Tiêu rồi, tiêu rồi, trước nay anh hai luôn nghiêm ngặt khi làm việc. Dù chỉ có thay đổi một chút xíu anh ấy cũng nhận ra.

-Tất cả là tại anh đấy, mau sắp xếp lại nhanh lên…

-Được, được…

Ấy, cái tên này,,, sao lại xuất hiện ở đây….

-Tiểu Kỳ, tiểu Kỳ, em đơ người gì vậy….

-Không có gì…

-Đưa anh xem…. Vương Nhất,, em quen anh ta à?

Hồn tôi cũng kịp quay lại khi ngoài cửa có tiếng gõ cửa

-Gia Kiệt, gia kiệt, gia....

-Tôi ngoảnh mặt đằng sau, vẻ mặt đứng người đó. Sau ngần ấy năm anh ấy vẫn không hề thay đổi.

- Vương Hạo...

- Tiểu Kỳ. Sao em lại..

- Hai người quen nhau sao, làm gì mà em đứng ngây ra vậy.

- Không biết. Chúng ta đi thôi.

-Em không muốn đợi nữa à..

- Không cần, đi thôi.

-Tôi kéo Nghiên Dương đi một cách nhanh chóng ước gì có thể biến mất trước mặt anh ta ngay lập tức. Những gì trải qua 3 năm trước từng giây, từng phút chưa bao giờ tôi quên một lần. Nhắm mắt lại là hình ảnh anh ta lại hiện ra trước mắt. Khung cảnh đấy.. Mãi mãi.

Vương Hạo vốn là cậu bạn cấp 3 tôi tình cờ quen khi đi làm thêm. Hồi đó, tôi làm được khoảng nửa năm cho một công ty thì anh xin vào. Anh vốn là người khá ít nói. Hồi đó, vì ngoài sếp ra tôi cũng được tính là thành viên lâu đời nhất của công ty nên được giao nhiệm vụ hướng dẫn anh. Mặc dù chỉ là công việc partime đi làm có nửa buổi nhưng việc hướng dẫn cho một người mới đối với tôi không quá khó khăn. Một tháng sau khi anh ta vào làm thì tôi lại phải xin nghỉ vì lịch học và thi cuối cấp. Mặc dù vậy nhưng chúng tôi cũng được coi là thân thiết, hàng ngày ngoài thời gian đi làm, vẫn chat hỏi thăm nhau mỗi buổi. Sau khi tôi nghỉ làm được một 3 hôm thì chúng tôi bắt đầu việc muốn tiến tới mối quan hệ xa hơn vì khá hợp nhau. 18 tuổi chưa trải sự đời mặc dù không phải là tình đầu nhưng tôi luôn mong thời cấp 3 có thể gặp được người hiểu mình và muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp nhiều năm cùng tôi trải qua những năm tháng đại học. Vì vậy, tôi đã lựa chọn Vương Hạo. Nhưng đúng là hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, hẹn hò yêu đương khác hoàn toàn so với việc làm bạn bè. Tôi vốn cũng không phải tình đầu của anh, anh cũng có kể tôi nghe về chuyện hồi đó xảy ra rằng anh hi vọng chúng tôi có thể mãi như này, cãi vã thì hãy bình tĩnh cùng nhau giải quyết. Tôi cũng đồng ý vì thấy rằng anh khá khó khăn khi trải qua tình đầu. Tôi tưởng mình hiểu hết về con người anh, nhưng không hề tôi vốn không hiểu gì. Trong vòng một tháng đó, thậm chí tôi còn không biết những gì anh nói bao nhiêu là thật, bao nhiêu là giả dối. Cuộc tình của chúng tôi có thể tiếp tục nếu tôi chọn tha thứ vì anh chủ động nói rằng bản thân có đi chơi cùng một người con gái. Lừa mình dối người rằng đó là bạn. Nhưng một thời gian sau chúng tôi vốn đang yên bình thì một ngày, anh biến mất trong khi tối hôm trước vẫn nhắn tin trò chuyện bình thường. Tôi phải mất một ngày hỏi thăm bạn bè hai đứa nhưng cuối cùng nhận được cuộc điện thoại từ anh và người nghe máy là một người con gái khác.

-Tiểu Kỳ, em sao vậy.

-Nghiên Dương, chúng ta đi ăn lẩu đi.

-Ăn lẩu? Không đi lấy xe nữa à... ( Tôi thay đổi nét mặt một cái là anh cũng hiểu ý tôi) -- Được rồi, được rồi, đi ăn lẩu. Anh sẽ nghe theo vợ anh hết.

-Tôi cũng chẳng còn tâm trí đâu với những lời nói đùa đó của anh.

-Ông chủ cho tụi em thêm 1 két bia nữa.

- Em đừng uống nữa được không.

-Mặc kệ em, em phải uống.

-Anh cũng hiểu ý, cố ý bảo ông chủ đừng mang rượu lên cho tôi và tự động ra thanh toán. - Nào, đứng dậy anh đưa em về. Đã không uống được đừng có uống nhiều.

-Em đâu có say, em phải uống nữa.

-Chúng ta đi uống nữa được không. ( Cũng đâu thể đưa cô ấy về trong bộ dạng này được. Nhưng cũng không thể để cô ấy một mình, ) Alo, anh Gia Kiệt, không biết có chuyện gì tiểu Kỳ uống say mềm rồi, em không thể đưa cô ấy về nhà được bên phía ba mẹ anh lo nhá. Em sẽ đưa cô ấy qua nhà em, lát anh qua xem.

-Sao con bé lại uống đến mức đó.

Bạn đang đọc 345,600s Trương Tịnh Kỳ sáng tác bởi hip0900

Truyện 345,600s Trương Tịnh Kỳ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hip0900
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.