Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần nữa tiến vào

Phiên bản Dịch · 1277 chữ

"Uống cà phê không?" Giang Thành lau khô tay đi tới nhà bếp, lúc đi ngang qua tên mập thì hỏi một câu.

Tên mập tự nhiên được mời mà rén: "Vậy làm phiền anh, bác sĩ."

Tiếng động thanh thúy vọng ra từ dưới bếp, Giang Thành giơ tay lấy hai tách cà phê từ trên kệ xuống: "Kiểu Mỹ, kiểu Ý, Latte, hay là Cappuccino?"

Tên mập có chút lúng túng nói: "Bác sĩ, tôi không biết nhiều về cà phê, bình thường tôi toàn uống cà phê hòa tan không à, loại mà bán một đồng một gói ở siêu thị á, hay là anh làm cho tôi một ly Cappuccino đi."

"Ngại quá, " Giang Thành nói: "Không có Cappuccino."

"Vậy tôi uống Latte."

"Latte cũng không có."

"Kiểu Mỹ?"

"Không có."

"Vậy kiểu Ý là được rồi." Tên mập rụt cổ một cái: "Làm phiền anh, bác sĩ."

"Không phiền." Giang Thành đằng hắng rồi trả lời: "Bởi vì cà phê kiểu Ý cũng không có."

Tên mập ngẩn người: "Kiểu Mỹ, kiểu Ý, Latte, Cappuccino đều không có? Vậy anh có cái gì?"

"Cà phê hòa tan." Giang Thành bưng hai tách cà phê từ trong bếp đi ra: "Nhưng tôi sửa lời cậu một chút, hiện tại giá bán lẻ là một đồng rưỡi, chứ không còn là một đồng nữa, tăng rồi."

"Chỉ có cà phê hòa tan, vậy anh kêu tôi chọn làm gì?" Tên mập kích động nói.

Giang Thành ngồi đối diện tên mập, bưng tách cà phê lên khẽ nhấp một ngụm, chậm rãi nói: "Bởi vì sống cần phải có cảm giác nghi thức."

Tên mập cảm thấy tranh luận với Giang Thành quá vô nghĩa, để đề phòng bị Giang Thành dắt đi vòng quanh, hắn sáng suốt lựa chọn ngậm miệng.

"Mau nhân lúc còn nóng uống đi." Giang Thành nói: "Lần này tôi không có bỏ nhiều thuốc ngủ, trước tiên cậu nếm thử coi mặn nhạt thế nào, lần sau tôi sẽ tính toán lại liều lượng."

Tên mập: "..."

Bóng đêm dần dần dày đặc, những áng mây ngũ sắc phía xa thi thoảng le lói, xuyên qua cánh cửa sổ thủy tinh mở một nửa là có thể nhìn thấy thế giới xa hoa truỵ lạc ngoài kia, tên mập chống cằm ngẩn người bên cửa sổ.

Hồi tưởng lại những gì trải qua trong cơn ác mộng mới càng thêm trân quý thế giới hiện thực tốt đẹp nhường này.

Giang Thành ngồi co quắp trên ghế làm việc xem phim kinh dị, ăn khoai tây chấm sốt cà chua. Y gọi tên mập, nhưng người sau mãi không nhúc nhích.

Xem hết bộ phim Lời Nguyền Ma Xó phần 1, Giang Thành suýt chút nữa ngủ quên.

Quay lại thấy tên mập ngồi co cụm trên ghế sô pha, tay bịt chặt tai, mặt mũi không được tự nhiên tròn xoe mắt nhìn mình.

Phát hiện Giang Thành tỉnh, tên mập giống như nhìn thấy cứu tinh, buông tay ra la lên: "Bác sĩ, anh coi cái phim quái gì vậy, con quỷ đó đáng sợ quá."

Sau khi tên mập giải thích, Giang Thành mới hiểu hóa ra hắn nghe thấy giọng hát quỷ dị kia, sau đó định đi qua tắt phim điện ảnh, kết quả lại bắt ngay khoảnh khắc Sở Nhân Mỹ hiện thân.

"Cậu đang nói con quỷ tên là Sở Nhân Mỹ à." Giang Thành giảng giải: "Đó là một người phụ nữ bất hạnh sinh ra ở xã hội phong kiến, hình mẫu Trà Hoa Nữ dưới ngòi bút của Lỗ Tấn tiên sinh."

Tên mập làm như không nghe những lời Giang Thành nói.

Tắt máy vi tính, hai người lên lầu đi ngủ.

Nghe tên mập bảo tối hôm qua hơi lạnh, Giang Thành tìm cho hắn một cái chăn mới. Thế là tên mập bắt lấy cơ hội cuối trước lúc Giang Thành đi vào phòng ngủ, nói nếu như y xem phim kinh dị xong thấy sợ thì hắn có thể ngủ chung.

Lời còn chưa dứt, cửa phòng lập tức "ầm" một cái đóng lại, sau đó là tiếng khóa cửa.

Tên mập tặc lưỡi mấy lần không cam lòng nằm xuống, trước đó Giang Thành từng nhắc nhở hắn, trước khi ngủ tốt nhất là nên mặc quần áo với mang giày sẵn.

Cho nên hôm nay nhân ngày nắng ráo hắn đem giày của mình đi chà sạch, lại tranh thủ lúc ra ngoài mua thức ăn sắm thêm cho mình một đôi giày thể thao mới, hiện tại đang mang trên chân.

Vị trí của phòng làm việc hơi chếch, trong đêm đen hết sức yên tĩnh.

Giang Thành quen thói kéo chăn lên đến tận cằm, hít thở đều đặn.

Thể chất của y khác hoàn toàn với người bình thường, không quá nhạy cảm với lạnh nóng, mà lại cực ít khi bị bệnh, dây thần kinh đau đớn cũng tương đối chậm.

Có đôi khi y thậm chí có cảm giác mình giống như một người máy không có tình cảm.

Y mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Giấc ngủ này rất say.

Bên tai quanh quẩn giai điệu khó hiểu.

Không phải nhạc cổ điển, không phải nhạc hiện đang lưu hành, cũng không phải nhạc Jazz, giai điệu này không giống với bất cứ thể loại nhạc nào mà y biết.

Dường như nó vốn sinh ra từ hắc ám.

Sinh từ hắc ám, lại quy về hắc ám.

Giang Thành cảm thấy hết thảy mọi thứ đều đang rời bỏ mình, y dường như chìm xuống đáy sâu bên dưới đại dương, lại như đang đi vào một con đường hầm không có điểm cuối.

Tuyệt vọng, chỉ có tuyệt vọng, trừ cái đó ra... thì không còn gì cả.

Tiếng vỡ nát giòn giã vang lên, giống như có một miếng vải đen bị một lực mạnh xé rách, Giang Thành đột nhiên bừng tỉnh.

Phát hiện mình đang đứng tại một khúc quanh ở phòng làm việc dưới lầu một, trước mặt là cánh cửa sắt màu đen sừng sững.

Trước khi đại não kịp ra lệnh, y đã tự vươn tay, đẩy cánh cửa trước mặt.

Trải qua cảm giác choáng váng quỷ dị, dưới chân giống như lại có điểm tựa, y dẫm lên mặt đất kiên cố.

Trước mắt là một tòa kiến trúc tương tự trường học, quy mô không lớn, nhìn sơ qua đã bao quát được toàn cảnh.

Mấy tòa nhà lẳng lặng đứng sừng sững dưới ánh nắng chiều, để lại cái bóng màu xám đậm, toát lên khí chất của chủ nghĩa lãng mạn.

Y híp mắt nhìn lên bầu trời, đánh giá thời gian ở thế giới này đại khái là khoảng 4, 5 giờ chiều.

Tạm thời xung quanh không thấy những người khác, cửa lớn trường học cũng đóng kín.

Dùng tay che bớt ánh nắng mặt trời chói mắt, Giang Thành chăm chú nhìn phương hướng trường học vài lần rồi quả quyết xoay người, đi về phía ngược lại.

Đối diện là một hàng kiến trúc cao hai ba tầng.

Xung quanh không khác lắm với trường học bình thường, có mấy quán cơm, tiệm nét, văn phòng phẩm vân vân.

Tiệm nét làm ăn không tệ, mà bà chủ đứng trước cửa tiệm văn phòng phẩm lại mang sắc mặt khó coi giống như là sắp chết.

Giang Thành đi đến trước một quán cà phê, dừng chân vài giây đồng hồ, tiếp theo đẩy cửa đi vào.

Bạn đang đọc Ác Mộng Kinh Tập (Dịch) của Ôn Nhu Khuyến Thụy Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mymythapcuu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.