Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1017 chữ

"Quá khứ chính là thứ giết chết chúng ta ở hiện tại"

...

Dù Ohm có cố che giấu những chuyện xảy ra đối với mình thì Fluke vẫn nhận ra có gì đó lạ thường ở anh. Nhưng cậu có thăm hỏi bao nhiêu thì anh vẫn cứ bảo là không có sao và không có chuyện gì. Chính từ không sao và không có gì đó mới khiến Fluke cảm thấy lo lắng. Tại sao lại không chia sẻ với mình chứ, có chuyện gì thì cứ nói ra đi, Ohm thật là.

Suốt hai tuần nay họ không được gặp nhau. Ohm thì vẫn bận bịu với lịch quay phim mới. Phải hiểu cho anh thôi, anh vẫn phải lo cho sự nghiệp riêng của mình mà.

Còn Fluke thì sau khi tốt nghiệp, cậu tiếp tục con đường học hành của mình bằng cách học thêm để lấy được bằng thạc sĩ. Mặc dù biết là phải cực khổ và không có được nhiều thời gian rảnh như trước kia nhưng cậu vẫn muốn lo cho được bản thân mình.

Thật sự xa nhau cả hai cũng thấy nhớ. Những dòng tin nhắn, những cuộc gọi ngắn kia nào có thể làm vơi đi nỗi tâm tư của hai người mặc dù Ohm vẫn đang vướng phải những khuất mắc khó nói.

Đôi khi cầm điện thoại lên nhưng lại không dám nhấn gọi điện, vì họ cũng biết là đối phương đang bận, gọi thì sợ làm phiền, với lại cũng không biết nên nói gì mặc dù trước đó có rất nhiều điều muốn chia sẻ cùng nhau.

Gần đến ngày 26 tháng 3 rồi, đó là một ngày đặc biệt.

Ngày sinh nhật của Ohm Thitiwat.

Nói là gần như vậy thôi chứ thật ra còn hơn một tuần nữa mới đến. Nhưng mà Fluke đã cảm thấy phân vân không biết nên chọn quà gì cho người đó rồi. Với cả fan đã lên tiếng và hối thúc cậu nữa nên cậu cảm thấy hồi hộp và bối rối...

Nhưng trước khi sinh nhật Ohm diễn ra, Fluke có lịch đến gặp một tiến sĩ, nên gọi là tiềm bói mới đúng vì ngài ấy chính là người đi trước, vừa là thạc sĩ vừa là tiến sĩ. Cậu đến để được tư vấn và trao đổi một số vấn đề học tập trong chuyên ngành của mình.

Cậu bước đi vào lối dẫn đến văn phòng tiến sĩ kia với một tâm trạng háo hức và thêm một chút lo lắng hồi hộp. Văn phòng ấy ở tầng thứ 8 của toà nhà nên cậu phải đi thang máy để nhanh đến nơi hơn. Trong lúc thang máy đang lướt lên tầng trên, cậu nhìn ra khung cảnh xung quanh mình, nhìn qua lớp cửa kính của thang máy, cậu thấy mặt đất và khung cảnh phía dưới dần cách xa, chẳng mấy chốc đã lên tầng thứ 8 rồi.

Bước ra khỏi thang máy, cậu tìm ngay đến căn phòng làm việc số C874 của người cần gặp. Nhưng khi bản thân đang đưa tay lên định gõ cửa thì trực giác bỗng mách bảo cậu quay sang hướng bên trái để nhìn. Một điều gì đó quen thuộc đang ở hướng đó...

Một chàng trai dáng người cao lớn đang đứng ở trước căn phòng cuối kia kìa, cùng với một cô gái... Chàng trai đó chính là Ohm. Còn cô gái kia là ai thì Fluke cũng đã biết. Tại vì Ohm cũng đã từng nói chuyện này với cậu rồi. Dù biết Pince chỉ là bạn diễn của Ohm trong phim mà thôi nhưng thấy cô ta đứng sát gần Ohm như vậy rồi còn cười cười nói nói điều gì đó không biết, trong Ohm cũng hài lòng vừa ý thì cubgx cậu cảm thấy hơi vướng bận.

Nhưng khoảng cách giữa Fluke và Ohm bây giờ xa quá... Dường như là anh không phát hiện ra sự xuất hiện của cậu ở phía bên này. Cũng phải thôi! Nhưng mà hai người họ ở đây làm gì ấy nhỉ? Cậu đoán là chắc họ đang quay phim ở gần đây.

Trong lúc cậu đang không để ý đến những điều trước mặt thì bỗng nhiên cánh cửa phòng làm việc lại mở ra. Lúc nãy cánh tay đang định gõ cửa của cậu còn chưa kịp bỏ xuống.

Fluke mới giật mình quay lại và rút tay xuống sau đó chắp tay cúi chào người trước mặt mình.

"Xin chào thầy ạ! Em là Fluke Natouch!"

"Xin chào! Tôi là..."

Trong lúc vị tiến sĩ đó giới thiệu thì cậu kết thúc lời chào và ngẩn mặt lên nhìn. Cậu đang mỉm cười thì đột nhiên nụ cười ấy cứng đờ lại. Khuôn miệng dần hé mở ra và hai mắt mở to tròn sửng sốt. Môi cậu rung rung nói không rõ ràng... Dường như chất giọng đã có phần đứt quãng.

"A... Anh N... Nwe!"

Người đàn ông trẻ đứng trước mặt cậu với trang phục comple màu bạc chỉnh tề. Mái tóc được tạo kiểu gọn làm cho khuôn mặt trở nên sáng vẻ và thanh lịch hơn. Người đàn ông này, cậu cứ ngỡ là sẽ không bao giờ gặp lại...

"Không ngờ lại gặp em ở đây, Fluke!"

Suốt những năm qua, kể từ ngày hôm ấy, cậu đã cố gắng để quên đi hết mọi chuyện. Dù là ngọt ngào hay đau thương thì chung quy vẫn là cái kết buồn, cậu không muốn dây dưa với bất cứ một thứ gì liên quan đến chúng.

Thời gian đã một phần nào đó làm vơi đi nỗi đau của cậu, tuy không hẳn là tất cả. Thế nhưng cũng chính thời gian đã tạo ra một vòng lặp để cậu nhớ đến những kí ức đó một lần nữa.

Những kí ức vụn vỡ, những vết nứt không bao giờ lành, ghép lại để nhớ chỉ làm trái tim ai cảm thấy đau lòng hơn...

(Còn tiếp)

Bạn đang đọc Actor's Love [Ohm×Fluke] sáng tác bởi Karen

Truyện Actor's Love [Ohm×Fluke] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Karen
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.