Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Học để sử dụng

Phiên bản Dịch · 1773 chữ

Vân Chi dùng hai ngón tay nắm cổ áo Lục Dương, lung lay ở trước mặt, vẫn là không thể hiểu rõ nguyên lý bèn thả hắn trở về.

Lục Dương cũng rất là không hiểu, hắn dựa theo khẩu quyết đại sư tỷ dạy, làm theo phương pháp, làm sao thi triển ra hoàn toàn là hai loại pháp thuật khác biệt?

- Thật sự không có đạo lý.

- Ta sẽ biểu diễn lại một lần nữa.

Vân Chi là một lão sư rất có trách nhiệm, trình độ sư phạm ở mức trung bình nhưng lại rất kiên nhẫn.

nàng lấy đồng hồ cát ra úp ngược xuống đất, sau đó chụp bả vai Lục Dương, hai người cùng nhau thực hiện nhảy vọt không gian.

Lục Dương chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng một cái, đi vào một chỗ không gian kỳ dị, hai bên là lưu quang đủ màu sắc.

Hắn theo bản năng muốn đụng vào lưu quang, bị Vân Chi ngăn cản.

- Đó là dị cảnh do không gian vặn vẹo hình thành, đừng nói là ngươi, liền xem như tu sĩ Hóa Thần kỳ đụng phải cũng sẽ bị cắt chém thịt nát xương tan, hồn phi phách tán.

Lục Dương bị sợ lập tức rụt tay về.

Khi cả hai bước ra khỏi không gian, nhìn thấy một đầu Cự Xà màu trắng quấn quanh đại sơn, phun ra nuốt vào nhật nguyệt, luyện hóa tinh hoa thiên địa, mắt rắn linh động, hai người vừa vặn rơi vào trong miệng Cự Mãng, thuận thế tiến vào trong bụng.

Khi dịch dạ dày sắp nhỏ xuống, Vân Chi lại cất bước một lần nữa, đi vào không gian kỳ dị.

Theo bước chân của Vân Chi, Lục Dương nhìn thấy những cảnh tượng kỳ quái, chẳng hạn như một vùng biển được tạo thành từ dung nham, đại tu sĩ đang gặp lôi kiếp, đao khách vác một cây đao bản rộng to lớn...

Những địa phương này, Lục Dương chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe thấy, thật khó mà tưởng tượng trên thế gian này lại còn có kỳ nhân kỳ cảnh bậc này.

Cuối cùng, hai người trở lại điểm xuất phát, Lục Dương thở hổn hển, tâm thần vẫn chưa hết sốc.

- Những địa phương ta dẫn ngươi đi vừa rồi, đều là cảnh vật bên trong Vấn Đạo Tông, sau này có cơ hội ngươi có thể đi một mình.

Vấn Đạo Tông quá rộng lớn, những nơi khác ngoài chín ngọn núi hạch tâm đối với Lục Dương vẫn là địa phương không biết.

- Ngươi lại thi triển pháp thuật thử xem?

Vân Chi cảm thấy lần này hẳn là sẽ có khác biệt.

Nhìn ánh mắt tha thiết chờ đợi của Vân Chi, Lục Dương lại kiên trì thi pháp một lần nữa.

Hai người sau khi trải qua một ngày luyện tập, Lục Dương cuối cùng cũng đã học được cách cảm nhận hoàn cảnh dưới lòng đất và cách tránh bị giẫm lên khi bản thân trở nên nhỏ hơn.

Súc Địa Thành Thốn một lần đều không có thành công, Súc Địa cùng với Thành Thốn thì thành công nhiều lần, một lần lại thành thạo hơn một lần.

Đến cuối cùng, ngay cả khẩu quyết cũng đều không cần, một cái ý niệm trong đầu liền có thể thi pháp, giống như hắn đã đắm chìm trong đạo này hằng năm hằng tháng.

Dự tính ban đầu của Lục Dương là học tập Súc Địa Thành Thốn để đi đường, bây giờ học được pháp thuật 'Súc Địa' đi đường, cũng coi như phù hợp dự tính ban đầu.

Chỉ là phương thức đi đường khó miêu tả, tốc độ cũng chậm.

Nhìn Lục Dương tùy ý biến to biến nhỏ, chui tới chui lui ở trong đất, chơi quên cả trời đất, Vân Chi thuận miệng hỏi:

- Tiểu sư đệ, nghe nói ngươi ở Nhiệm Vụ đại Điện rất khó tiếp nhận nhiệm vụ?

- Đúng vậy, phần lớn nhiệm vụ đều là Kim Đan kỳ trở lên mới có thể hoàn thành, có rất ít nhiệm vụ thích hợp với ta.

Lục Dương đang cân nhắc đi đến Nhiệm Vụ đại Điện ngồi xổm mấy ngày, xem có thể tìm được nhiệm vụ thích hợp cày điểm cống hiến hay không.

- Ngược lại trùng hợp, mấy ngày trước ta thương nghị với nhóm trưởng lão, có người nói ở phía dược viên xảy ra chút vấn đề, ban bố nhiệm vụ tại Nhiệm Vụ đại Điện nhưng không có người nhận, ta thấy ngươi là nhân tuyển thích hợp, nếu ngươi không ngại thì có thể đi dược viên nhìn xem.

Lục Dương biết rõ, từ sau khi sư phụ bế quan đều là đại sư tỷ thay mặt thay sư phụ chủ trì hội nghị.

- Nhiệm vụ gì?

Lục Dương kỳ quái, sở trường của hắn tại Vấn Đạo Tông cũng không xuất sắc, dạng nhiệm vụ gì cũng đều không thích hợp làm đừng nói là tới chỗ dược viên hoàn toàn không biết ngang dọc.

Hắn ngay cả tri thức phân biệt thảo dược cũng còn chưa học hết.

- Ngươi đi liền biết.

Vân Chi không trả lời.

...

Theo Lục Dương, bản thân Vấn Đạo Tông liền là một giới tu tiên thu nhỏ, không ra khỏi sơn môn liền có thể tìm người hỗ trợ luyện đan, luyện khí, bày trận... đại đa số thời điểm đều có thể tự cung tự cấp.

Luyện đan cần linh dược, mà Vấn Đạo Tông lại có nhu cầu rất lớn đối với luyện đan, cũng không thể luôn dựa vào việc mua nguyên liệu bên ngoài.

Vì giải quyết vấn đề linh dược, Vấn Đạo Tông đã mở một dược viên lớn trồng các loại thảo dược, Nhiệm Vụ đại Điện cũng tuyên bố nhiệm vụ đến dược viên hỗ trợ bồi dưỡng thảo dược.

Bồi dưỡng thảo dược cần kiến thức chuyên nghiệp, Lục Dương đối với chuyện này cái gì cũng không biết, hắn cho đến bây giờ ngay cả mỗi ngày mình ăn thảo dược cùng với linh thú gì cũng không rõ ràng, huống chi là bồi dưỡng thảo dược.

Lục Dương cách xa dược viên đã có thể ngửi thấy mùi thơm của cây cỏ, khác với mùi hương của Đan Đỉnh Phong có khả năng là thuốc độc, nơi này là mùi dược thảo tinh khiết nhất, phàm nhân ngửi lâu có thể kéo dài tuổi thọ, vô bệnh vô tai.

Ngồi tại lối vào dược viên là một ông lão, trên mặt che một chiếc quạt hương bồ, đang nhàn nhã ngủ gà ngủ gật trên chiếc ghế đung đưa.

- Đại gia, xin hỏi nơi này là dược viên sao?

Ông lão rũ mi mắt liếc nhìn Lục Dương:

- Ngươi là ai?

- Lục Dương.

- Ta không hỏi tên, ta hỏi thân phận của ngươi.

- Tứ đệ tử của tông chủ, tiểu sư đệ của Vân Chi đại sư tỷ.

Ông lão nghe được câu trước còn không cảm thấy có chuyện gì, lão gia hỏa tông chủ kia đều đã biến mất mười năm, ai quan tâm lão, nên về hưu liền về hưu đừng có chiếm vị trí cản trở Vân Chi làm việc, nhưng nghe được câu sau lão bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Đệ tử tông chủ mang ý nghĩa là tiểu sư đệ của Vân Chi!

Ông lão bỗng nhiên đứng dậy, thân thể so với Lục Dương còn mạnh mẽ hơn.

Chuyện này cũng bình thường, giới tu tiên không thể phán đoán thân thủ cùng với tuổi tác của đối phương từ bề ngoài, lão nhân và trẻ con đứng chung một chỗ, khó có thể nói ai là ông nội ai là cháu trai.

Giới tu tiên cũng không có ai chủ trương kính già yêu trẻ, dù sao có khả năng lão nhân và trẻ con đều biết đánh nhau hơn ngươi.

- Hoá ra là Vân Chi giới thiệu tới, ngươi không nói sớm.

Ông lão cùng với Lục Dương kề vai sát cánh, thân như huynh đệ.

- Tất cả mọi người đều là người Vấn Đạo Tông, ngươi gọi ta lão Ba là được, một mẫu ba phần đất dược viên này đều là do ta quyết định.

Lục Dương hoài nghi Ba đại gia đang chiếm tiện nghi của hắn, nhưng hắn không có chứng cứ.

- Vân Chi bảo ngươi tới làm cái gì, hái thuốc? Muốn bao nhiêu năm, một ngàn hay là hai ngàn?

Nhìn bộ dạng này của Tam đại gia, Lục Dương không khỏi nhớ tới đại sư tỷ làm cơm cho hắn, sẽ không phải đều là linh dược một ngàn hai ngàn năm hái từ từ dược viên về nấu đó chứ?

Linh dược một ngàn năm cũng không phải là củ cái trắng, đối với Vấn Đạo Tông đều là vật tương đối trân quý.

Chắc không phải, đại sư tỷ là một người rất tiết kiệm, sẽ không có khả năng lãng phí linh dược ở trên người mình.

Lục Dương khách khí hỏi:

- Đại sư tỷ nói mấy ngày trước đây dược viên ban bố nhiệm vụ, không ai tiếp nhận, không biết là nhiệm vụ gì?

Ba đại gia bừng tỉnh đại ngộ, hoá ra là nhiệm vụ này:

- Ngươi có biết cách bồi dưỡng thảo dược không?

- Hoàn toàn không.

Lục Dương nói thật.

- Vậy ta sẽ giải thích đơn giản cho ngươi. Trình tự bồi dưỡng thảo dược tương đối phức tạp, một bước trong đó là xới đất, để rễ thảo dược có thể hấp thu linh khí bên trong đất đai tốt hơn, cùng với hoàn thành quang hợp trong không khí.

- Chuyện xới đất này từ trước đến nay đều là do một cặp vợ chồng Ngân Hoàn Thiên Vương giun đảm nhiệm.

- Gần đây trong nhà bọn hắn xuất hiện chút vấn đề, không có người đi làm, ta liền tuyên bố nhiệm vụ xới đất cho dược viên, việc này cần người quen thuộc Thổ Độn - một trong ngũ hành đạo pháp, nhóm tiểu gia hỏa nắm giữ Thổ Độn có không ít, chẳng qua đều cảm thấy quá phiền phức, không nguyện ý tiếp nhận, trùng hợp bây giờ Vân Chi bảo ngươi tới.

- Cho nên điều ngươi cần làm là...

- Bắt chước giun đất, tiến vào trong đất, xới đất trong dược viên.

Lục Dương: "..."

Lục Dương hoài nghi đại sư tỷ đang chơi xỏ chính mình, nhưng hắn vẫn là không có chứng cứ.

.

Bạn đang đọc Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch) của Tối Bạch Đích Ô Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.