Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô không mệt sao

Phiên bản Dịch · 447 chữ

Vệ Lai hơi sững sờ, nghi ngờ nhìn đầu ngựa, lại quất roi ngựa: Nhưng nàng có giục thế nào, ngựa càng chạy càng chậm, cuối cùng thì dứt khoát dừng lại.

“Ngươi không phải là mệt chứ?” Nàng tức giận không nói gì, con đường núi này dù không tính là bằng phẳng, nhưng ngựa tốt chạy cũng không phải là việc khó, con ngựa này là đang thể hiện cảm xúc gì đây?

Nhưng ngựa không đi, nàng cũng không ép.

Muốn nàng cưỡi ngựa hăng như trận cướp cầu lần trước, nhưng lần này Vệ Lai không nỡ.

Thứ nhất đây là ngựa của Quý Mạc Trần, thứ hai, dù rất muốn chạy như vậy một lần nữa, nhưng vết thương này của nàng sẽ không chịu nổi bao lâu.

Lúc này cũng không có vận khí tốt như lần trước có thể gặp một người như Quý Mạc Trần nữa, việc hi hữu gặp một lần cũng đã coi như là kỳ ngộ rồi, thế giới này sẽ không có một nam nhân tuyệt thế dịu dàng mà anime ném cho nàng đâu.

Con ngựa không đi, vậy thì nàng cũng nghỉ chút: Chạy xa như vậy, hẳn là đã thoát khỏi phạm vi của Quý Mạc Trần.

Có chút tự giễu mà lắc lắc đầu, nghĩ gì thế! Đối với người ta mà nói, họ chẳng qua là một bèo nước gặp nhau mà thôi, có lẽ chính là một Lộ Nhân Giáp xoay người quên ngay, tại sao còn lo hắn sẽ đuổi tới?

Nâng tay phải ấn lên vết thương, đoạn đường này run mạnh, nói vậy vải trắng trong quần áo quấn hẳn đã dính vào máu.

Trời lạnh, cũng may lúc đi ra nàng mặc nhiều, lúc này mới không đến nỗi để vết máu trạm ra ngoài.

Thế nhưng phải chờ tới lúc nào?

Rất buồn bực vỗ vỗ đầu ngựa, vừa vuốt lông cho nó vừa rầu rĩ nói:

“Ngựa ơi ngựa, tại sao ngươi không đi? Không phải lão tử rất nặng chứ? Hay là ngươi nhớ chủ nhân của ngươi nên không đi được?”

Không ngờ câu này vừa ra khỏi miệng nàng, con ngựa kia như có thể nghe hiểu được, lại gật đầu thật một cái.

Vệ Lai sợ hết hồn, lập tức rụt tay về, sửng sốt thật lâu mới giận mắng:

“Ngươi thành tinh rồi có phải không? Thật vừa đúng lúc này đầu có chút gì?”

Nàng một tay chống nạnh, đang muốn mắng đôi câu nữa để hả giận, lại phát hiện con ngựa này không đứng tại chỗ nữa mà bắt đầu chạy chậm về phía trước.

Bạn đang đọc Ái Phi Trẫm Là Đặc Công của Dương Giai Ny
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.