Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ

Tiểu thuyết gốc · 485 chữ

- Đại nhân.

- Ngươi đến đây làm cái gì?

Vong Y nhìn người trước mặt, răng cô lại đau, đầu cũng đau. Câu hỏi rít từ kẽ răng không hề cho người tới sắc mặt tốt.

- Túc Mệnh.

- Ấy, đây là thứ gì?

Túc Mệnh nhìn cậu bé trắng trắng mềm mềm trước mặt tay chân hắn lại có chút ngứa ngáy khó chịu.

Muốn cắn một cái.

- Ma tu, Yêu tu.

Túc Mệnh chọc chọc vào cục bột trước mặt, rõ ràng nó không phải người, còn nó là gì hắn cũng nhìn không ra.

- Túc Mệnh, ngươi là muốn chết.

Cục bột nhỏ mặt mày nhăn nhó, muốn đánh chết Túc Mệnh, thân hình nhỏ nhắn nhảy lên đánh tới không hề báo trước.

- Giọng nói này sao lại quen vậy nhỉ?

Túc Mệnh vừa tránh vừa mơ hồ nhìn cục bột nhỏ nhảy tới.

- Tên chết bầm của Minh Phủ.

Dám động vào đại gia ta, mặt ta là để ngươi động đấy à. Ta đánh chết ngươi.

- Ấy ấy, đừng đừng đừng.

Tên nhóc này chỉ nhằm mặt mà đánh, đức hạnh này sao giống ai đó thế nhỉ. Là hắn nhầm hay do hắn đa nghi quá rồi.

- Mới có trăm năm mà ngươi cũng dám quên cả giọng ta rồi.

- Ngươi. Không phải là quyển sách nát đó chứ.

Túc Mệnh không hề biết điều, giọng điệu có chút triêu tức cục bột nhỏ đáng yêu.

Thực ra trong lòng hắn, cũng đang bị phát hiện mới làm giật mình.

- Túc Mệnh, ngươi chán sống rồi.

Rầm.

- Các ngươi đúng là chán sống rồi.

Giọng Vong Y bất thình lình vang lên, nhìn hai tên không biết trời cao đất dày trước mắt.

Đầu cô lại đau hơn, ồn muốn chết.

- Hy, hắn chọc ta trước.

Cục bột nhỏ cáo trạng trước, nhảy lên ôm lấy cổ Vong Y mà phồng mang trộm má.

- Cút.

Tay Vong Y bắt lấy cổ áo của cục bột nhỏ ném ra ngoài, không chút lưu tình.

- Đáng đời.

Túc Mệnh thấy vậy cũng cười cười chế diễu.

Nhưng khuôn mặt đó đúng là quá lừa tình rồi, còn có chút giống cô nữa chứ, bảo sao Túc Mệnh lúc nãy thấy gương mặt tên nhóc kia có hơi quen.

- Ngươi rốt cuộc đến đây làm gì?

Khụ. Khụ.

- Cô có một đơn cần xử lý.

Túc Mệnh hơi e dè nhìn Vong Y.

- Ở đâu?.

- Đây là địa chỉ.

Túc Mệnh đưa một tờ giấy có ghi vài con số cho Vong Y.

- Từ hôm nay sẽ không nhận đơn ngoài Đông thành nữa.

- Có chuyện gì xảy ra với cô à.

Túc Mệnh có chút ngạc nhiên hỏi lại nhưng chỉ nhận được một ánh mắt lạnh lẽo của Vong Y.

- Được rồi.

- Mấy ngày nay, bảo bọn người kia an phận chút, ra khỏi Đông thành ta sẽ không quản.

- Được.

Bạn đang đọc Âm Sai của Hoàng Tuyền. sáng tác bởi Yan.
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yan.
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.