Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
684 chữ

AME & YUKI- NHỮNG ĐỨA CON CỦA SÓI

Đặt phiếu điểm danh đã điền tên đầy đủ lên bàn giáo viên xong, Hana ngoái lại để tìm người nọ. Dáng dấp cao lớn ấy đi một mình ra khỏi lớp, quyển vở cầm trên tay. Hình như không nộp phiếu điểm danh. Hana vội bám theo. Bóng chiếc áo phông và chiếc quần jean bạc màu di chuyển rất nhanh, sắp khuất ở góc hành lang. Không rảo chân lên thì sẽ mất dấu mất. Vừa bắt kịp cái bóng bấy giờ đã xuống cầu thang, cô liền vô thức cất tiếng gọi, “Xin chờ một lát!”

Người đó... anh ta dừng chân ở chiếu nghỉ. Đôi má xương xương, cả gương mặt chỉ thấy nổi bật đôi mắt.

Trống ngực Hana đập thình thịch.

Đôi mắt đẹp đến mức ngạc nhiên. Nhưng đồng thời cũng khiến người khác cảm giác xa cách khó gần. Như một con vật hoang dã đang mất kiểm soát, tưởng chừng không lên tiếng ngay thì nó sẽ chạy biến mất.

Vì thế, “Này...” Hana đưa ra tờ phiếu điểm danh dự phòng. “Nếu không điền vào phiếu thì coi như không đến lớp. Cho nên...”

Cô mới nói đến đây, anh ta đã ngắt lời, giọng khẽ khàng, “Tôi hiểu. Nhưng...” Giọng nói đột ngột pha chút hăm doạ. “Tôi không phải là sinh viên của trường này.”

“Gì cơ?”

“Nếu cô thấy chướng mắt, tôi sẽ không đến nữa.”

Đôi mắt sáng nhìn đi hướng khác, thân hình tiếp tục di chuyển, tiếng giày rơi rớt trên những bật cầu thang.

Còn lại một mình, Hana đứng lặng hồi lâu. Mình đã quan tâm không đúng chỗ. Cũng giống như khi bất cẩn chạm vào một con vật quý hiếm và bị nó giơ nanh vuốt ra doạ. Cô định quay gót bước đi. Nhưng tâm trạng bối rối vẫn đeo đuổi. Cô nghĩ có lẽ cảm xúc mơ hồ này sẽ còn tiếp tục khiến mình bận tâm.

Hana bước xuống tầng trệt. Từ trong bóng đổ của cây cột, cô liếc trộm ra ngoài, dõi mắt qua cửa vòm và thấy anh ta vừa rời khỏi khu giảng đường. Buổi chiều trong khuôn viên trường đại học rộn rã tiếng cười đùa nhộn nhịp của bọn trẻ con. Có rất nhiều người già, phụ huynh và trẻ nhỏ sử dụng khuôn viên này thay vì vườn hoa công cộng. Các bà mẹ tập trung tại một chỗ, còn bọn trẻ chạy nhảy xung quanh khu vực gần đấy.

Bất ngờ một đứa trong số đó bị ngã. Tiếng khóc vang lên yếu ớt như bị bóp nghẹn. Nhưng các bà mẹ đang mải nói chuyện nên không để ý thấy. Người kia bèn dừng lại, quay về phía có tiếng khóc và nâng đứa bé bị ngã dậy. Anh không hỏi nó có ổn không. Cũng không nói nguy hiểm quá mà chỉ đưa tay xoa đầu đứa bé một cách dịu dàng.

Ngạc nhiên thay, đứa bé bất ngờ nín khóc. Như thể cơn đau vả nỗi buổn đã cùng tan biến trong phút chốc. Người nọ đứng lên và rời đi như không có việc gì xảy ra. Đứa trẻ cất tiếng tiễn chào anh ta.

Từ chỗ bóng đổ của cây cột, Hana đã chứng mọi việc từ đầu chí cuối và tự nhiên cô thấy vui vui, như thể chính cô là đứa bé bị ngã được anh ấy đỡ dậy vậy.

Vì thế, đúng lúc anh tách khỏi cống chính, cô lấy hết can đảm gọi với theo.

“ Này, một lần nữa, xin chờ một lát!” Cô vừa nói vừa vội vàng lục tìm trong cặp, rút lấy một quyển sách. “Tôi không quan tâm anh có phải là sinh viên của trường này hay không. Nhưng... tôi nghĩ bài giảng lúc trước sẽ khó thẩm thấu, nếu thiếu cuốn giáo trình này.”

Cô chìa nó ra bằng cả hai tay, “Nếu không ngại, anh xem cùng với tôi nhé?”

Đây là phương án tốt nhất có thể.

Bạn đang đọc Ame & Yuki Những Đứa Con Của Sói của Mamoru Hosoda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikana
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.