Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
693 chữ

AME & YUKI NHỮNG ĐỨA CON CỦA SÓI

Lượng sách lưu trữ trong thư viện của trường đại học này có thể nói là lớn vào bậc nhất Tokyo. Điểm nổi bật của nó là trên 60% đầu sách cho phép truy cập mở, cho phép mượn cả những quyển sách quý hiếm. Người nọ dồn hết tâm trí vào việc tìm kiếm, lật nhanh các trang và say sưa đọc như thể thời gian đang ngừng lại. Hana không hề phiền lòng, cô đi loanh quanh các kệ sách, một lúc lâu quay lại xem, thấy anh vẫn đọc chăm chú trong tư thế đó, cũng hơi kì lạ! Cô bèn chọn lấy một quyển vừa mắt và đọc ngay bên cạnh anh.

Ra khỏi trường, họ thả bộ trên bờ đê phủ dài bóng hoàng hôn.

“Anh thích làm gì?”

“Anh thích ăn món gì?”

“Anh thích mẫu người như thế nào?”

Hana đặt câu hỏi tới tấp. Nhưng anh không trả lời, chỉ cười và hỏi lại Hana.

“Tại sao lại tên là Hana?”

“Tên tôi ả?”

“Ừ”.

“Vì lúc tôi được sinh ra, ngoài vườn hoa thu anh nở rực rỡ. Tự nhiên mà nở, không phải do chăm bón. Thấy thế, bố chợt nghĩ ra cái tên này. Bố mong tôi sẽ là đứa trẻ luôn tươi cười vui vẻ như hoa.

Hana nhìn xa xăm như đang hồi tưởng. Bố nói: “Dù có đau đớn cực khổ cũng cố cười lên, như thế dần dà có thể vượt qua được mọi điều”

“Chính vì thế trong đám tang bố, tôi đã cười suốt. Họ hàng bất bình tức giận, mắng tôi là đồ bất hiếu. Nhưng đó có phải là bất hiếu không?”

Người nọ chăm chú nhìn Hana, mỉm cười và ngước nhìn lên bầu trời, nói rằng, “Đó không phải là bất hiếu.”

Hana cười vang như thể đã an tâm. Cô cũng nhìn lên bầu trời và thì thầm, “Thật tốt quá!”

Đây là lần đầu tiên cô kể chuyện về bố cho người khác nghe.

Năm cô thi đại học, người ta chẩn đoán bố mắc bệnh nặng.

Một mình cô con gái vừa đi theo chăm sóc bố, vừa ôn thi ngay bên cạnh. Cô nghĩ rằng mình cố gắng thi đỗ chắc bố sẽ khoẻ lại. Trên giường bệnh, bố cũng khuyến khích con gái như vậy.

Nhưng bố đã trút hơi thở cuối cùng mà không kịp đợi nhận giấy thông báo đỗ đại học của cô. Gia đình có hai bố con nên chỉ còn lại cô một mình bơ vơ.

Họ hàng mủi lòng thương xót đã đề nghị giúp đỡ Hana. Vợ chồng cô chú còn trống một phòng trong nhà nên đã gọi cô về ở cùng, vợ chồng dì dượng cũng hứa sẽ chi trả học phí giúp. Nhưng cô lễ phép từ chối hết.

Sau khi thanh toán viện phí, số tiền tiết kiệm còn lại đem nộp lệ phí nhập học và học phí học kì một là hết. Cũng may Hana đủ điều kiện nhận học bổng nên cô nghĩ rằng nếu làm thêm thì vẫn có thể sống được.

Cô thu xếp đồ đạc, trả lại căn nhà mà hai bố con thuê ở và chuyển đến một căn hộ nhỏ ở gần cầu vượt. Cô mang theo cái tủ quần áo cũ bằng gỗ cây vông và tấm gương lớn. Cô đặt bức ảnh hai bố con chụp chung ngoài sân hồi cô còn nhỏ lên cái giá sách mà bố vẫn hay dùng. Cô dự lễ khai giảng trong một bộ trang phục cô từng mặc ở đám tang của bố.

Một năm thấm thoát trôi qua. Và cô gặp anh.

Anh coi trọng cô, nâng niu cô như một bông hoa nhỏ, lúc nào cũng đưa đón cô về nhà. Nơi họ đợi nhau là thềm một quán giải khát trước nhà ga. Hết giờ làm thêm cô đi về phía đó, thường thì anh đã đến trước, vừa đọc sách vừa đợi cô.

Họ sóng vai nhau bước trên phố khuya và tâm sự rất nhiều chuyện.

Bạn đang đọc Ame & Yuki Những Đứa Con Của Sói của Mamoru Hosoda
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mikana
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.