Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách Sạn Phong Hoa

Tiểu thuyết gốc · 1010 chữ

Ở Ấn Mộ âm khí rất nhiều, Ấn Mộ là đè lên xương cốt người khác mà xây lên, nhưng bọn họ đều yên phận mà nằm yên bên dưới, không bò lên quấy phá, như lần này nghe tiếng khóc ở nhà tắm chính là lần đầu tiên Hàn Duy nghe thấy.

Cho dù chú Lý có phong ấn thứ gì ở đây đi nữa, chuyện này Hàn Duy cũng không thể không nói, ở đây là chỗ ở của bọn họ, nếu xảy ra chuyện gì chính là chôn cùng nhau ở một chỗ, cậu vẫn chưa muốn chết vẫn còn muốn kiếm thật nhiều tiền để được đi du lịch khắp cả nước.

Hàn Duy, Mạn Mạn ăn cơm xong Tiểu Tảo từ bên ngoài đem vào một phong thư đặt lên bàn.

- Đơn hàng ở khách sạn Phong Hoa, các cậu đọc trước đi buổi chiều lại xem chú Lý lần này phân cho người nào đi.

Hàn Duy không đưa tay nhận lấy, Mạn Mạn cũng không muốn nhưng vẫn tò mò mà mở phong thư ra.

Bên trong chỉ có mấy bức ảnh, là một khách sạn nguy nga như toà lâu đài vừa nhìn qua liền biết nó đã có tuổi cũng có khi đã mang dấu ấn lịch sự mấy trăm năm trước, tuy sa hoa nhưng lại cho người khác cảm giác âm trầm, hoa trong sân nở không ít nhưng đều cho người khác cảm giác chính là hoa giả, hành lang tuy bật đèn nhưng vẫn âm u.

Mạn Mạn cũng không nghĩ nhiều đặt ảnh lại vào phong thư:" Chỗ này đẹp thì có đẹp thật, nhưng tay nghề tên chụp ảnh cũng thật kém, không bằng thuê tôi đến chụp một bức ảnh 500 trăm tệ đi, đảm bảo còn sắc nét hơn nhiều."

Bức ảnh tuy mới chụp nhưng lại bị ố vàng cũng có thể là dùng máy chụp ảnh cũ để chụp lại.

Tiểu Tảo chỉ nhìn sơ qua đã cất lại vào phong thư.

- 500 trăm tệ một bức, người khác chụp mười bức cũng chưa tới giá đó.

Mạn Mạn:" Thời buổi khó khăn, cái gì cũng phải lên giá."

Buổi chiều chú Lý với Tần Nhân trở về, Tình Khang cũng vừa dậy vẫn còn ngái ngủ lúc ngồi còn gục lên xuống, Tiểu Tảo nhéo eo Tình Khang một cái mới làm Tình Khang thanh tỉnh một chút.

Bên trong chỉ có mấy bức ảnh, Tiểu Tảo chia ra cho từng người xem qua mới gom lại đặt lên bàn.

Tiểu Tảo:" Đơn hàng lần này ở khách sạn Phong Hoa, ở thành Phố Cổ Nam, lúc tôi nhận được cuộc gọi của bọn họ giọng của người chủ khách sạn còn bất đắc dĩ mới tìm đến chúng ta, người đó nói khách sạn này đã kinh doanh rất lâu đời, là nơi đã tồn tại hơn trăm năm, lúc trước chỉ là một nhà nghỉ sau này là một khách sạn bình dân cứ như vậy mà trở thành khách sạn năm sao, mấy tháng trước có không ít khách vào ngủ nghe thấy tiếng bước chân đùa giỡn trên hành lang, buổi tối lại nghe tiếng tường bị đập phá, một người nói ông ta tất nhiên không tin, mà gần đây có một đoàn người thuê mấy căn phòng đôi, hôm sau liền mất tích, ông có cho xem lại camera nhưng vẫn không thấy người đi ra khỏi phòng, xe vẫn luôn đổ phía dưới gara bọn họ, người này có liên lạc với cảnh sát thành phố, nhưng cảnh sát thành phố lại cho số điện thoại của Ấn Mộ."

Người bên kia chỉ nói qua loa tóm tắt, cũng không kể chi tiết lại cho bọn họ.

Chú Lý không trả lời vội mà nói:" Chuyện quỷ ăn đầu người kia, hiện tại chú với Tần Nhân vẫn chưa tra ra được, quỷ vốn dĩ đã khó tìm đừng nói tới một con quỷ lúc ẩn lúc hiện còn sống ở chỗ có nước."

Chú Lý nói xong mới nhìn Hàn Duy, lại nhìn sang Tiểu Tảo lại nhìn sang Hàn Duy mới lên tiếng:" Hàn Duy, lần này cháu với Tiểu Tảo đi đi."

Tiểu Tảo không đợi Hàn Duy lên tiếng đã cắt ngang:" Con đi? Con sợ nhất là những thứ này, con chỉ muốn yên phận ở lại đây nấu cơm thôi, nếu con đi ai nấu cơm cho mọi người? Ai chăm sóc cây ở Ấn Mộ."

Hàn Duy:" Con đi một mình là được, nếu có chuyện con nhất định sẽ gọi về."

Hàn Duy ngừng một lúc mới nói tiếp:" Buổi trưa con tắm ở nhà tắm ở bên ngoài giếng, nghe thấy tiếng phụ nữ khóc còn có cảm giác có người nhìn."

Chú Lý nghe lời này liền đứng bật dậy, kéo lấy tay Tần Nhân:" Chú đã biết, ngày mai con đi đến Thành Phố Cổ Nam có việc nhất định phải gọi trở về ngay, nếu không còn việc gì đừng làm phiền chú với Tần Nhân."

Chú Lý nói xong liền kéo lấy tay Tần Nhân qua thư phòng, cửa đóng lại vẻ mặt chú Lý liền trở nên khẩn trương.

- Tối nay con tìm hai mươi con gà trống cắt máu, trộn với đất xung quanh biệt viện một vòng, chỉ cần làm ở bên ngoài không cần đắp đất ở bên trong, nhất định phải trộn đất với máu gà cho kĩ.

Tần Nhân:" Sao lại máu gà trống? Chú không dùng máu chó mực?"

Chú Lý khoác tay:" Chó mực dễ tìm lắm sao? Gà trống còn dễ tìm, tuỳ tiện ra chợ mua là được một hai con gà trống để lấy máu sau đó lại giết làm thịt đi, máu chó mực không dễ tìm, chúng ta cần lượng lớn máu, chó mực nếu thả ra sẽ bị vong cẩu quỷ nhập vào mà chạy đến đây làm loạn, còn nuôi chúng ta không nuôi nổi."

Bạn đang đọc Ấn Mộ sáng tác bởi yy65568489
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy65568489
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.