Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo nhầm phe phản diện (2)

Tiểu thuyết gốc · 972 chữ

Trước mắt đã có thức ăn, Vân Ca đã đói lâu ngày sớm không nhịn được mà nhào đến ăn như hổ đói. Cô ăn hết món này đến món kia, bát đũa đều không cần mà trực tiếp dùng tay để bốc. Vân Ca qua mấy tháng trải nghiệm thực tế làm ăn mày cơ hồ bản thân cô cũng đã quên luôn cách dùng đũa thay vào đó là việc lấy thức ăn trực tiếp bằng tay. Khi ăn cô còn không quên quan sát tứ phía, nhìn hết bên này rồi đến bên kia, sợ có kẻ cướp thức ăn của mình. Vân Ca đáng thương trước khi chưa gặp được đám người Lý Á Anh cô thường xuyên phải chịu đói còn bị kẻ khác tranh cướp thức ăn. Đến hiện tại cái ăn và mạng sống đối với cô đã là thứ quan trọng nhất, cô muốn về nhà, nhất định cô phải là kẻ sống sót cuối cùng.

Vân Ca càng nghĩ lại càng cắm đầu vào ăn, mà không nhận ra căn phòng này từ sớm đã nhiều thêm một người. Nhìn bộ dạng ăn như quỷ chết đói của Vân Ca, người này chỉ biết lắc đầu cười khổ. Hắn như vậy lại đem về một tiểu quỷ tham ăn, nhìn nàng ăn ngon như vậy hắn cũng có chút đói bụng, liền đến bên cạnh nàng nhẹ ngồi xuống. Vân Ca vừa ngóc đầu lên thì đã nhìn thấy hắn, hắn mang đến cho cô một cảm giác vô cùng quen thuộc. Hắn lại nhìn cô mà nở nụ cười, môi hắn nhẹ đưa, lộ ra hàm răng trắng bóng, còn có hai chiếc nanh dài, làm Vân Ca bất ngờ đứng hình mất năm giây. Sau khi cô bình tĩnh lại, cô chỉ biết nhìn hắn hề hề cười ngu sau đó né qua cho hắn ngồi.

Vân Ca từ trên người hắn nghe được mùi hương quen thuộc, hắn vậy mà chính là kẻ mình đầy máu tươi mà cô đã cứu. Xem ra hắn cho cô thức ăn có thể là muốn báo ơn, đã là người quen thì có gì đâu mà sợ, chẳng qua là ăn cơm chung thôi mà, có gì ghê gớm lắm đâu. Hơn hết là nam nhân này, ôi ông trời của tôi ơi sao mà đẹp trai quá vậy, phong cách lại có phần giống Dracula, ôi có hai cái răng nanh nhỏ yêu quá đi mất. Vân Ca không nhịn được mà gào thét trong lòng, cô vui vẻ lấy một cái đùi gà bỏ vào chén của hắn, hành động của Vân Ca làm hắn thoáng sững người, sau khi suy nghĩ trần chừ giây lát hắn cũng vui vẻ bắt đầu ăn. Hai người xa lạ ngồi cùng bàn ăn, cả hai đều không ai nói với ai câu gì, nhưng lại đem đến cho người ta cảm giác bình yên đến lạ thường.

Nam nhân này ăn xong liền không nói một lời mà rời đi, bỏ lại Vân Ca với một đống dấu hỏi to đùng. Sau khi hắn đi các vị tỷ tỷ xinh đẹp kia lại đến thu dọn chén đĩa còn dọn lên cho nàng một bàn đầy hoa quả, bánh kẹo. Vân Ca khó hiểu đây là muốn nuôi heo sao, à không phải là nuôi người để dành hút máu chứ, bé tẹo như cô làm gì có máu cho mà hút. Vân Ca bị chính mình dọa cho sợ, cô lúc này mới nhớ đến hệ thống kia vội mở công năng gọi hệ thống.

" Ăn nho không bỏ vỏ!"

Vân Ca vừa nói dứt lời thì hệ thống lúc này cũng vui vẻ hiện ra trên tay còn cầm cái đùi gà vui vẻ gặm, gặm. Lại còn vô cùng tốt tính, cho Vân Ca cắn thử một miếng, nhưng Vân Ca vừa mới ăn xong nên cũng không thèm đếm xỉa đến hệ thống thấy vậy liền cau mày hỏi cô.

" Hê, chán cơm thèm đất rồi hả?"

" Hay là ngươi ăn bẩn quen rồi, hiện tại có đồ ăn ngon lại ăn không nổi?"

" Ngươi tự mà nhìn xem." Vân Ca bĩu môi, chỉ tay về phía cái bàn ngập đầy thức ăn.

" Yo! phát tài rồi!"

" Ngươi mới trúng số hay sao mà ăn sang vậy!"

" Thảo nào tiểu gia mời ngươi lại không thèm ăn."

" Haizz, bởi con người ta nó có số, có tiền rồi liền không thèm ăn những thứ tầm thường."

" Uổng công tiểu gia mang đồ đến cho ngươi."

" Hiện ta, chỉ đành tự mình ăn vậy."

Hệ thống nói xong liền hung hăng hướng Vân Ca mà cắn đầy một họng toàn là đùi gà.

" Này giằng mặt ai vậy?"

" Chẳng phải ta gọi ngươi đến đây ăn cùng rồi sao."

" Ta còn chưa kịp mở miệng, ngươi đã nhào thẳng vào họng ta ngồi rồi."

" Lại còn dám trách ta."

Vân Ca bày ra bộ dạng uất ức ngồi phịch xuống ghế, hệ thống thấy bản thân mình hình như đã làm sai, liền cố đấm ăn sôi bắt bẻ lại Vân Ca.

" Này ta nói ngươi, giàu có rồi thì mau trả bạc lại cho tiểu gia."

" Ta nói ngươi, sao mà không nói lý lẽ vậy."

" Ta còn chưa nói cái gì mà."

" Sao ngươi lúc nào cũng nhảy vào họng ta thế."

Hai người một lớn một nhỏ cứ thế cãi nhau, không ai chịu nhường ai, cuối cùng vẫn là hệ thống chào thua, hướng Vân Ca mà tạ lỗi. Vân Ca thắng lợi liền vui vẻ cười lớn tiếng cười trong chẻo vang vọng khắp cả ma cung.

Bạn đang đọc Ăn Nho Không Bỏ Vỏ sáng tác bởi hoatuyettu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoatuyettu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.