Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quang mang cực thịnh

2520 chữ

Lại tiếp tục xuất hiện tại không gian bên trong hắc trụ, xuất hiện trước mắt Trần Lâm không còn là không gian đen tối đầu tiên nữa mà đã là tại Thất Thải Thế Giới này luôn.

Điều đáng chú ý là vị trí xuất hiện của hắn, theo suy nghĩ của hắn ít nhất cũng phải xuất hiện tại vị trí đầu tiên cũng tức là không gian đen tối nếu không thì phải là vị trí hắn đứng lúc trước, nhưng không lúc này hắn đã xuất hiện ở một nơi khác, tuy vẫn nằm trong thất thải thế giới nhưng tuyệt đối không phải vị trí trước đó.

Trần Lâm không thể lý giải được điều này khuôn mặt cũng đang tràn đầy sự ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu.

Một điều là thắc mắc của hắn không được các vị linh sư giải đáp, thậm chí những điều xảy ra bên ngoài kia với tất cả mọi người cũng là một điều tương tự, điều này khiến hắn đành phải phải tự mình đi tìm câu trả lời.

Điều đầu tiên Thất Thải Thế Giới này là gì, tuy không có dấu hiệu của sự sống, không... không đúng.. nói đúng hơn là hắn chưa thấy qua dấu hiệu sự sống thì đúng hơn, cho tới hiện tại hắn chỉ có thể tạm thời xác định đây là bên trong hắc trụ, mọi chuyện hắn hắn vẫn không dám đưa ra phán đoán nào hết.

Tiếp đến là vấn đề khảo hạch làm thế nào mới có thể thông qua khảo hạch này, lần trước với hồn trụ hắn vẫn chưa hề làm gì đã bị kéo ra bên ngoài trông thấy biểu hiện của mọi người khiến hắn hơi khó hiểu nhưng cũng phần nào đoán được là hắn không hề thông qua.

Để làm rõ được vấn đề này hắn chỉ có hai sự chọn lựa, một là tiếp tục tiến tới phía trước tìm cách thông qua khảo hạch, nhưng để làm được điều này hắn lại gặp phải một vấn đề khác đó là thời gian, có thể suy đoán của hắn không hoàn toàn chính xác, nhưng theo hắn suy nghĩ thời gian hắn có thể ở nơi đây chỉ nằm khoảng một canh giờ, nếu trong khoảng thời gian đó hắn vẫn không khám phá ra được điều gì thì lúc đó lại sẽ bị cưỡng ép kéo ra bên ngoài, tất nhiên hắn cũng biết khi đó kết quả cũng không khác trước là mấy chắc chắn sẽ không thể thông qua khảo hạch.

Hai là hắn phải vào được Lĩnh Hồng sơn, khi đó hắn mới có thêm cơ hội vào lại Thất Thải Thế Giới này, nhưng có điều là hắn đã trượt kỳ khảo hạch này thì làm cách nào có thể tiến vào Lĩnh Hồng sơn được nữa.

Hai lựa chọn rõ ràng là đối nghịch lẫn nhau nhưng hiện tại ngoài hai cách này ra Trần Lâm không thể suy nghĩ thêm cách nào khác.

Lúc này Trần Lâm đang có khao khát được biết được những điều đang xảy ra, càng không hiểu hắn lại càng khao khát hơn.

Những điều mới lạ này khiến thế giới quan của Trần Lâm đang chậm rãi có sự thay đổi mà hắn không hề hay biết.

Khoan nói về những điều này, bên trong Thất Thải Thế Giới Trần Lâm vẫn đang chậm rãi tiến lên, khuôn mặt không nhìn ra được vui buồn, hai con ngươi đang di chuyển liên tục tìm kiếm xung quanh, từ những người khảo hạch trước đó Trần Lâm biết được rằng nơi đây không hề có nguy hiểm điều đó khiến Trần Lâm càng mạnh dạn tiến tới phía trước.

Nơi Trần Lâm đang đứng hiện tại không phải là cầu vồng bảy màu nữa, thay vào đó là một vùng đất trống trải rộng lớn, do không thể xác định được phương hướng nên Trần Lâm chỉ có thể di chuyển tới nơi có ánh sáng bảy màu mạnh nhất.

Vì biết chắc thời gian có hạn nên Trần Lâm đành phải chạy nhanh chóng đẩy nhanh tốc độ, điều kỳ lạ là chạy mãi mà Trần Lâm không hề cảm thấy mệt hay đói khát gì cả, thậm chí tốc độ lại còn rất nhanh điều này khiến hắn lấy làm xưng kỳ, phải biết là Trần Lâm hắn khá là nhỏ nhắn thân hình lại còn gầy gò ngoài vẻ ngoài trắng trẻo thư sinh ra thì hắn chả có gì.

Sau khi chạy mãi, không biết qua bao lâu thì đã băng qua được vùng đất này, khu vực mới có vẻ sáng hơn, nhất là ánh sáng bảy màu tại nơi này lại càng thêm nồng đậm.

Đoán biết thời gian chắc không còn nhiều, ánh mắt hắn chợt lóe lên, một chân đạp mạnh xuống mặt đất cả người nhanh chóng phóng tới phía trước.

Trần Lâm không biết được rằng từ lúc hắn xuất hiện tại nơi đây, thì những điều không tưởng tượng được đang xảy ra, ở một nơi cách đó rất xa một khối ánh sáng lớn chậm rãi chuyển động, khối tròn này đi theo suy nghĩ, đi theo ánh sáng, tốc độ chỉ trong chớp mắt.

Tạm thời không nói tới những thứ kia, lúc này ở phía bên ngoài Trần Lâm đang là tâm điểm của sự chú ý.

Toàn bộ mọi người ở khu vực quảng trường này và kể cả các vị linh sư đều đang tập trung mắt chú ý vào hắc trụ phía trên.

Phía trước lực trụ là Trần Lâm, hai con mắt nhắm nghiền tay phải đặt trên thân trụ, cả người và thân trụ như hòa thành một thể, ánh sáng cũng từ lực trụ từ từ phát ra.

- Một xích rồi hai xích rồi lại ba xích.

Xung quanh mọi người đều nín thở theo dõi, đám người Vương Hữu Tài cũng không dám phát ra tiếng động nào, Từ Linh trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng tràn đầy sự căng thẳng. Kể cả đám người Trịnh Gia Thiên, Trịnh Gia Minh cũng hướng mắt lên tập trung theo dõi, ánh mắt có sự ghen tỵ kèm theo háo hức mong chờ.

Người của ba gia tộc bên dưới cũng đều đứng hết dậy chăm chú nhìn về Trần Lâm, nhất là người của Vương gia không biết có phải do Trần Lâm làm tại Thạch Lạc thư viện của Vương gia hay không mà ánh mắt có phần nóng bỏng chờ mong, cũng có sự hồi hộp căng thẳng.

Chậm rãi cao tới sáu xích rồi cũng dần cao tới bảy xích.

Các vị linh sư phía trên cũng căng thẳng không kém, ánh mắt không hề rời khỏi Trần Lâm và đạo ánh sáng kia.

Ánh sáng lúc này lan càng cao, cơ thể Trần Lâm giống như đang phải chịu áp lực lớn, trên mặt một vài giọt mồ hôi đã xuất hiện, bàn tay vốn nhỏ nhắn trắng trẻo cũng dần chuyển sang màu hồng đỏ, phía trên cánh tay mơ hồ xuất hiện những đường gân xanh nổi lên.

Những điều này cũng lọt vào mắt các vị linh sư, nhưng cũng vì vậy ánh mắt các vị linh sư càng hiện lên vẻ nóng bỏng hơn, sự căng thẳng xen lẫn sự hồi hộp chờ mong.

Áp lực từ lực trụ đưa tới sức ép không nhỏ cho cơ thể Trần Lâm, từng đạo lực như sóng âm truyền ra theo cánh tay lan đi khắp cơ thể, chính đạo sức ép này mới khiến cho cơ thể Trần Lâm làn da từ màu trắng chuyển sang màu đỏ.

Trong lúc không ai chú ý trước ngực Trần Lâm, chiếc vòng cổ luôn được hắn mang theo bên mình từ lúc nhỏ bỗng phát ra từng đạo ánh sáng nhè nhẹ vào trong cơ thể, điều này khiến cho Trần Lâm giảm bớt rất nhiều áp lực.

Thời gian trôi qua trên lực trụ ánh sáng cũng đã vượt qua chín xích bắt đầu chạm đỉnh.

-Mười xích.

Toàn thân hắc trụ lúc này bao phủ toàn là ánh sáng chiếu rọi khắp nơi, từ xa nhìn lại mọi người ai cũng đều có thể thấy rõ.

“Lại tới.” Một vị linh sư thì thào nhưng nét mặt vẫn không giấu được sự căng thẳng.

So sánh với lực trụ của Trần Lâm, bên phía hồn trụ của thiếu niên cuối cùng kia, ánh sáng chỉ cao được có bốn xích nếu mà để so sánh thì rõ ràng là không hề tương đồng một tý nào cả.

Thiếu niên kia hoàn thành khảo hạch hồn trụ của mình, tuy không thể thông qua được thì tất nhiên sẽ có phần buồn bã, nhưng hình như hắn cũng không có thời gian cho việc đó, việc đầu tiên khi tỉnh lại từ hồn trụ là đạo ánh sáng bắt mắt phát ra từ kế bên làm hắn cũng há hốc mồm ngạc nhiên như bao người khác.

Đây là lần thứ hai hắn trông thấy được ánh sáng bắt mắt này!

Nếu mà để so sánh thì trước đó cũng chỉ có mỗi Từ Linh là có thể đưa ánh sáng lên cao nhất mà thôi, cũng chính là người đang đứng đầu của đợt khảo hạch này, nhưng ánh sáng mà Trần Lâm mang tới còn lớn hơn thế rất nhiều.

Quanh thân trụ ngoài ánh sáng ra thì cũng chỉ là ánh sáng mà thôi, đến độ ánh sáng này lan ra như cắn nuốt cả cơ thể Trần Lâm vào bên trong.

Bên dưới tiểu muội Từ Linh gấp đến độ cả khuôn mặt trắng bệch, một tay siết chặt nắm đấm nhỏ nhắn, một tay còn lại bám chặt lấy Vương Hưu Tài đứng bên cạnh. Vương Hữu Tài khuôn mặt đờ đẫn nhìn vào vầng ánh sáng đó cả người như đều chết lặng, một cánh tay bị móng tay Từ Linh đâm vào lại không thấy có phản ứng gì hết. Lâm Nguyên tuy cũng rất căng thẳng nhưng vẫn phần nào giữ được trấn tĩnh, hắn đặt nhẹ một bàn tay lên vai Từ Linh vỗ nhẹ mắt thì vẫn chăm chú quan sát bên trên.

Tất cả mọi người đều im lặng chờ đợi kết quả.

Bên trong quầng ánh sáng bao phủ, cả người Trần Lâm như chịu sức ép cực hạn, những đường gân xanh lan nhanh từ cánh tay di chuyển từ từ lên tới cổ, đến cả khuôn mặt cũng mơ hồ thấy được một vài đường gân xanh lan tới, quần áo trên người cũng phập phồng không gió mà lay.

Chiếc vòng đeo trên cổ của Trần Lâm phát ra ánh sáng ngày càng mạnh hơn, ánh sáng này thẩm thấu vào trong cơ thể của hắn lan tỏa đi khắp, nhờ đó cơ thể Trần Lâm dần dần cũng đẩy lùi bớt những đường gân trên cổ, điều này khiến cho Trần Lâm thỏa mái hơn được phần nào, nếu tập trung nghe rõ có thể thấy Trần Lâm đang rê rĩ thỏa mái nét mặt cũng bớt chút dữ tợn.

May mắn là do ánh sáng từ hắc trụ tỏa ra quá mạnh, làm cho không một ai chú ý thấy ánh sáng kia từ chiếc vòng cổ cả.

Không biết có phải liên tục phát sáng hay không, mà mơ hồ có thể thấy chiếc vòng này đã hiện lên những đừng nét đứt, những đường nét đứt dần dần chằng chịt xuất hiện khắp cả chiếc vòng, cảm giác như chỉ cần va đập một lực mạnh hơn một chút là liền vỡ vụn.

Những điều này đang xảy ra Trần Lâm không hề hay biết, trong Thất Thải Thế Giới hắn vẫn đang vội chạy như bay, hai mắt vẫn đang chăm chú quan sát xung quanh, tuy nhiên nếu nhìn rõ sẽ thấy có một đạo ánh sáng nhỏ từ ngực Trần Lâm phát ra, Trần Lâm lúc này vẫn đang bận rộn không hề để ý thấy điều kỳ lạ này.

Không lâu lắm phía xa hiện dần trong mắt Trần Lâm là một vùng đất mới, không phải là khu vực đất trống trải này nữa, theo đó chân của hắn truyền lực cũng mạnh hơn phóng nhanh tới đó.

Hắn biết thời gian không còn kịp nữa rồi.

Đây là một vùng đất mới có dạng giống núi hơn nhưng không hề cao lớn như núi, bù lại nó lại rộng mênh mông không thể nhìn thấy điểm cuối. Khu vực mới này giao nhau với một khu rừng rộng lớn và một vùng đất trống trải nơi Trần Lâm đang từ đó di chuyển tới.

Vùng đất này không biết có thuộc Thất Thải Thế Giới hay không, nhưng ánh sáng bảy màu tại đây lại vô cùng hỗn loạn, có nơi ánh sáng cực kỳ mãnh liệt, có nơi lại vô cùng yếu ớt, lại có nơi lại không hề tồn lại ánh sáng bảy màu.

Dưới chân vùng đất này bao phủ bởi một màu đen, nhìn rất nhấp nhô không hề bằng phẳng, có nơi còn rất sần sùi.

Quay trở về với phía bên ngoài, ánh sáng từ lực trụ từ lúc phát ra ánh sáng cực mạnh bao phủ toàn bộ hắc trụ, lúc này liền có dấu hiệu suy giảm.

“Không thể như vậy được.” Một vị linh sư gần đó hiện vẻ không cam tâm, thần sắc trở nên dữ tợn hét lớn một tiếng rồi lao tới phía lực trụ nơi Trần Lâm đang đứng.

Vị linh sư này một tay vung lên hất ngược lại đằng sau chờ khi bước tới gần vùng sáng liền hét lớn một tiếng, nữa bàn tay thuận thế từ phía sau đẩy tới tung ra một chưởng cực mạnh vào lực trụ.

Tuy ăn một chưởng cực mạnh vào nhưng lực trụ vẫn đứng vững không hề có dấu hiệu rung lắc hay gãy đỗ gì cả.

Phía vị linh sư kia sau khi tung một chưởng lại không thấy có thêm hành động gì khác có vẻ như vị linh sư này chỉ muốn xâm nhập vào lực trụ tìm hiểu thực hư thế nào mà thôi.

Trông thấy cảnh này tất cả mọi người đều từ thần sắc ngạc nhiên chuyển sang hoảng sợ rồi lại giật mình, những vị linh sư còn lại cũng không kịp phản ứng chỉ vội lao tới không rõ là lao vào lực trụ hay lao theo vị linh sư kia.

P/s: Thiếu niên kia đã thấy đạo ánh sáng này từ hồn trụ rồi mà vẫn há hốc mồm ngạc nhiên, nhưng thôi thấy mọi người ngạc nhiên thì chắc hắn cũng ngạc nhiên theo cho đỡ lạc bầy thôi.

Chắc mọi người cũng không nhặt được sạn đâu nên thôi cứ kể ra cho thằng Trần Lâm nó ngầu tý vậy.

Bạn đang đọc An Thần Lộ của Dã Trư cật Lão Hủ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoknamjang
Phiên bản VietPhrase
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.