Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ ngốc!

Tiểu thuyết gốc · 2477 chữ

Choang! Tiếng hai thanh kiếm va vào nhau.

“Em mau tỉnh lại đi Yuri!” Akai Tsuki dùng thanh kiếm mình chặn đòn đánh của Yuri lại.

Dù Akai Tsuki nói bao nhiêu lần đi nữa thì Yuri vẫn không nghe mà dùng sức lao vào đánh liên tục vào thanh kiếm của Akai Tsuki.

Ma lực của Yuri ngày càng lớn hơn chỉ trong vài phút nữa thì Yuri sẽ chết do không chứa được hết ma lực.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru muốn đến bên đó để ngăn Yuri lại nhưng vì trận chiến ban nãy nên cả hai đã mất sức kèm theo ma lực của Yuri đã cản lại không cho bọn họ không có một chút cơ hội tiến tới.

“Ây da chuyện này có vẻ hơi căng rồi đây” vết thương của Go vẫn chưa hồi phục kịp từ cây thánh kiếm đã chém qua “Này sao ngươi không giết tên đó luôn đi” Go đứng dậy nói.

“Cái gì!” Akai Tsuki tức giận trừng mắt lên nhìn Go “Ngươi nói nữa là ta sẽ giết ngươi ngay lập tức”.

Go một phần cũng là cấp tư lệnh ngang ngửa với đại tướng tuy vậy Go cảm thấy nếu tên Akai Tsuki lấy lại sức mạnh thì có thể giết hắn bất cứ lúc nào “Haha coi như ta chưa nói gì đi”.

Akai Tsuki nghiến răng “Này tên con người kia!” cậu đưa mắt nhìn Yuzuru Zuru.

“Con người cái đệt đấy ta có tên không gọi” Yuzuru Zuru bực tức hét lên.

“Ta không quan tâm…” Akai Tsuki định nói thì.

Choang! Choang! Choang! Yuri dùng thanh kiếm đập liên hoàn vào thanh kiếm Akai Tsuki khiến cho cậu phải lùi vài bước khi đỡ đòn.

“Ngươi còn cách nào để cứu em ấy không!” Akai Tsuki bị áp đảo với sức mạnh quá lớn của Yuri.

Yuzuru Zuru ngập ngùng vài giây rồi trả lời “Không…không có cách nào để cứu ngài ấy…cả”.

Akai Tsuki đau buồn khi nghe câu đó “Kể cả cô cũng không có cách sao!”.

Khuôn mặt Houki Noiki u sầu lắc đầu “Tôi… cũng không biết nên làm gì mới cứu được Yuri-chan”.

Go thực chất cũng muốn cứu Yuri nhưng hắn không thể dù sao bản thân cũng là quỷ làm sao có thể đến gần ma lực thần thánh đấy được.

Khoan, vậy tại sao tên đại tướng kia có thể đến gần với ánh sáng đó mà không bị tổn hại đến hắn. Go đứng quan sát.

Akai Tsuki đau lòng khi đứng chứng kiến người mình thương trước mặt mất kiểm soát đang dần đến cái chết.

Chết tiệt… ta không thể làm gì được ư. Akai Tsuki nhìn Yuri.

Choang! Choang! Tiếng thanh kiếm đập liên tục.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì hắn ta sẽ chết mất. Houki Noiki nhìn sức lực của Akai Tsuki không thể chịu lâu hơn nữa. Làm sao để cứu hai người họ đây.

Yuri liên tục đánh nhưng bị chặn lại liền lùi ra sau một bước rồi dồn hết ma lực vào thanh kiếm chuẩn bị kết thúc bằng một đòn cuối.

“Đồ ngốc mau chạy đi!!” Go hét lên.

Yuzuru Zuru nhìn thấy rất nhiều ma lực đang tựu vào thanh kiếm nếu bị chém trúng bởi một đòn đó thì coi như không còn mạng quay về “Tên điên kia mau né ra!!”.

“Dừng lại đi Yuri nếu không cậu sẽ chịu đau khổ mất” Houki Noiki hét lên vì biết nếu Akai Tsuki chết dưới tay Yuri thì đó sẽ là vết thương rất nặng trong lòng không thể phai nhòa.

Yuri tiến thẳng một bước rồi lập tức đưa thanh kiếm về phía trước.

“Coi bộ hết cách rồi nhỉ” Akai Tsuki mỉm cười rồi buông thanh kiếm xuống.

Xọat! Tiếng thanh kiếm đâm vào cơ thể.

Go, Yuzuru Zuru và Houki Noiki, cả ba chứng kiến Akai Tsuki bị thanh kiếm thánh ấy đâm xuyên qua bụng. Máu từ trong cơ thể chảy rất nhiều.

Akai Tsuki bị trúng nhát đâm tuy rất đau đớn nhưng không đau bằng khi chứng kiến Yuri phải chịu khổ như vậy. Akai Tsuki mỉm cười rồi nhào đến ôm Yuri mặc cho thanh kiếm từ từ đâm sâu hơn vào người.

“Ngươi điên rồi à!!” Yuzuru Zuri không tin vào mắt mình.

“Em nên bình tĩnh lại đi” Akai Tsuki trìu mến ôm chặt Yuri “Đã có anh ở đây rồi” Akai Tsuki nhẹ nhàng vuốt đầu Yuri “Em không còn cô đơn nữa đâu…”.

Akai Tsuki mất máu quá nhiều kèm theo vết thương không hồi phục được nhanh dẫn đến Akai Tsuki ngất đi trên người Yuri.

“Hắn ta điên rồi” Go không tin được tên Akai Tsuki đó lại dám lao vào cây kiếm thánh mà không do dự nhào đến ôm Yuri.

“Tên đó…chết rồi sao” Yuzuru Zuru nhìn Akai Tsuki đã ngất đi nhưng vẫn còn cố ôm Yuri không buông.

“Kai-kun… cậu là…hic…đồ ngốc” Yuri chảy nước mắt.

“Ma lực đang…” Houki Noiki nhìn thấy ma lực của Yuri đã biến mất và Yuri cũng đang dần quay trở lại bình thường.

“Kai-kun…hic hic…sao cậu lại ngốc như thế” Yuri trở lại bình thường thấy trên tay mình cầm thanh kiếm đâm xuyên qua người Akai Tsuki.

Cậu buông thanh kiếm ra thì thanh kiếm liền biến mất.

Cậu ôm chặt Akai Tsuki “Cậu mau tỉnh lại đi” Yuri bắt đầu rơi những giọt nước mắt. Cậu nhìn xung quanh rất hổn độn mặc dù bị mất kiểm soát nhưng đâu đó trong đầu cậu vẫn nhớ in những chuyện đã xảy ra.

“Đồ ngốc! đồ ngốc! đồ ngốc! cậu là đồ đại ngốc Kai-kun” Yuri quỵ xuống ôm chặt Akai Tsuki khóc sướt mướt.

“Yuri-chan…” Houki Noiki nhìn Yuri khóc sướt mướt khiến cô cũng cảm thấy đau theo cậu.

Khụ! Khụ! Tiếng ho của Akai Tsuki.

“Kai-kun cậu không sao chứ” Yuri nhìn khuôn mặt Akai Tsuki.

Akai Tsuki nhẹ nhàng lấy tay sờ mặt Yuri “Chỉ là vết thương nhẹ thôi không đáng để cậu khóc như vậy”.

Go không tin được sau cú đâm chí mạng đó mà Akai Tsuki vẫn còn sống được.

“Đồ ngốc! chảy máu nhiều như vậy lại kêu vết thương nhẹ” Yuri nói “Rõ ràng biết nguy hiểm mà cứ đâm đầu vô”.

Akai Tsuki cười.

“Cậu cười cái gì?” Yuri phát bực nói.

Akai Tsuki trìu mến nhìn chằm chằm Yuri “Miễn được ở bên cậu thì nhiêu vết thương đây có đáng là gì”.

Yuri không biết nên nói gì với con người như thế này, cậu ngại ngùng nói nhỏ hai chữ “Đồ ngốc”.

Không gian như chỉ còn lại hai người yên tỉnh không một âm thanh, Akai Tsuki nhìn khuôn mặt Yuri ngại ngùng không dám ngước nhìn lên.

Bộp! Bộp! tiếng vỗ tay của Go “Các ngươi làm ta xúc động quá” Go triệu hồi cánh cổng “Nhưng hôm nay điều tra nhiêu đây là đủ”.

“Này! Tên kia ngươi định chạy à” Yuzuru Zuru đứng lên.

Go lườm Yuzuru Zuru một cái “Đừng hiểu nhầm con người”.

“Hiểu nhầm?” Yuzuru Zuru nói “Ý ngươi là sao?”.

Cách khoảng một bước chân nữa là bước vào cổng Go ngoảng đầu nhìn Yuri “Chúng ta sẽ còn gặp lại… thợ săn Yuri” Go tiến vào cổng.

Yuzuru Zuru chạy theo nhưng không kịp, cánh cổng đã đóng lại và biến mất trong không khí “Chết tiệt! ý hắn là sao”.

Houki Noiki thở dài đứng dậy trên người đầy vết thương tiến đến Yuri “Cậu không sao chứ”.

Yuzuru Zuru cũng bước tới Yuri không quên hỏi thăm người kia “Này ngươi không sao chứ”.

Akai Tsuki lạnh lùng đáp “Ta sẽ không sao nếu như ngươi không ngồi không đó nhìn”.

Yuzuru Zuru tức giận “Bọn ta cũng muốn đến giúp ngươi nhưng do áp lực từ ma lực của ngài ấy cản lại nên bọn ta không thể nhúc nhích được”.

“Chứ không phải do ngươi yếu” một câu nói của Akai Tsuki đâm thẳng vào tim của Yuzuru Zuru.

“Ngươi!” Yuzuru Zuru định lấy hai thanh kiếm mình đâm thẳng một nhát cho tên này chết đi cho xong.

Bộp! Houki Noiki đánh Yuzuru Zuru một phát “Cậu nên bình tĩnh lại đi”.

“Nhưng…” Yuzuru Zuru định nói Akai Tsuki là người kiếm chuyện trước nhưng khi nhìn mặt cô nàng đang tươi cười này cậu biết tốt nhất mình nên im lặng nếu không muốn nhìn gà thỏa thân.

Houki Noiki nhìn Yuri từ nãy giờ không lên tiếng, cô thấy hơi kì lạ liền cúi người xuống “Yuri-chan…không sao chứ”.

“Này Yuri” Akai Tsuki cũng thấy lạ khi không thấy Yuri lên tiếng, khuôn mặt tâm tối cứ cúi xuống không động tỉnh.

“Ngài ấy sao vậy?” Yuzuru Zuru lo lắng ngồi xuống nhìn.

Huỵch! Tiếng cơ thể Yuri ngã xuống.

“Yuri!”: Akai Tsuki.

“Yuri-chan!”: Houki Noiki.

“Yuri!”: Yuzuru Zuru.

Yuri ngã xuống đất không còn hơi thở thân thể lạnh giá như những tảng băng. Máu từ miệng và mũi chảy ra ngoài không ngừng.

“Em sao vậy!” Akai Tsuki lập tức ôm Yuri vô thân thể mình để cho độ lạnh của Yuri có thể giảm.

“Mau đưa Yuri-chan đến chung cư để chữa vết thương đi” Houki Noiki hốt hoảng khi thấy tình trạng Yuri rất tệ.

“Chúng ta mau đưa ngài ấy đi thôi” Yuzuru Zuru nói.

Akia Tsuki gật đầu đồng ý. Cả ba lập tức đưa Yuri đến chung cư để chữa vết thương.

Akai Tsuki, Yuzuru Zuru, Houki Noiki cả ba người thân thể ai nấy đều có vết thương rất nặng gần như không còn sức để đứng dậy vậy mà khi thấy Yuri bất tỉnh. Bọn họ như có dòng điện chạy vô cơ thể không còn thấy đau nhức hay mệt nữa lập tức đưa Yuri đi.

Đến chung cư.

“Trời cả bọn làm gì bị thương nặng như vậy” Cả hai chị em tiếp tân song sinh ngạc nhiên khi thấy cả bọn đầy vết thương.

Người chị tiếp tân thấy có người đứng phía sau Houki Noiki. Cô nhìn kĩ thì thấy đó là một chàng trai lạ mặt trên người toàn máu đang cõng ai đó “Yuri-chan bị sao vậy” Cô hốt hoảng lập tức chạy ra.

“Bọn em không có thời gian để giải thích” Houki Noiki nói “Có tên điên kia ở đây không?”.

Cô chị tiếp tân gật đầu nói có.

Houki Noiki nghe câu trả lời liền cảm ơn rồi kêu Akai Tsuki cõng Yuri đi theo cô.

Tất cả lên tầng năm đến căn phòng có để tấm bảng kì lạ trên cửa “Trẻ ngoan không nên bị thương”.

“La la la” người bên trong phòng này đang lao dọn.

Bùm! Tiếng cánh cửa mở ra đập thẳng vào tường khiến cho người bên trong phòng giật mình nhìn những kẻ đang đứng ở trước cửa.

“Mấy người bị điên rồi à” người đàn ông này là bác sĩ của chung cư tên Adedio, ba mươi sáu tuổi.

Houki Noiki không một lời giải thích lập tức nắm cổ áo của tên bác sĩ “Nhanh chóng trị vết thương cho Yuri-chan nhanh lên”.

Bác sĩ Adideo nhận thấy bản thân sắp nguy hiểm nếu như không làm gì “Từ từ bình tĩnh lại có người bị thương thì mau đưa lên giường để tôi coi xem vết thương”.

Akai Tsuki lập tức đưa Yuri lên giường bệnh “Này con người kia ngươi có thể trị cho em ấy được không?” Akai Tsuki nhăn mặt nói bằng giọng trầm nhẹ.

“Con người?” Bác sĩ Adideo.

Bác sĩ Adideo chỉ gật đầu “Đợi coi vết thương trước đã” Adedio đến gần nhìn Yuri bên ngoài cơ thể không vết thương nhưng hơi thở dường như rất yếu giống như đã ngừng thở.

“Ông có cách giúp ngài ấy không?” Yuzuru Zuru lo lắng nói.

Bác sĩ Adedio nhìn Yuri xong quay qua nhìn ba người kia cơ thể ai cũng có vết thương đầy mình nhất là chàng trai cao lớn này trên áo có lỗ thủng bao quanh là máu coi như là vết thương chí mạng nhưng dường như đã dần lành lại.

Bác sĩ Adedio thở dài nói tình trạng của Yuri rất tệ cũng có thể xem như là gần chết.

“Ngươi nói cái gì!” Akai Tsuki tức giận trừng mắt nhìn bác sĩ.

“Ngươi mau bình tĩnh lại đi” Houki Noiki nói tiếp “Ngươi cứ như thế cũng không thể giúp gì được cho cậu ấy”.

Akai Tsuki siết chặt tay hiểu cơn tức giận này không thể giúp được gì cho Yuri “Chết tiệt”.

“Vậy có cách chữa không?” Yuzuru Zuru nói.

Bác sĩ Adedio im lặng rất lâu rồi lên tiếng “Chữa được” Adedio nói tiếp “Nhưng phải mất rất nhiều thời gian”.

Akai Tsuki vui mừng khi có cách chữa “Vậy ngươi chữa đi mất bao nhiêu thời gian cũng được”.

Bác sĩ Adideo nhìn Akai Tsuki đang rất là lo lắng cho người đang nằm trên giường này kể cả hai người kia cũng vậy “Được nhưng ba người phải mau đi trị thương đi rồi tôi sẽ chữa”.

Cả ba không đồng ý đi trị vết thương. “Ta sẽ ở bên em ấy” Akai Tsuki nói.

Bác sĩ Adideo lắc đầu “Bệnh nhân phải nghe theo lời bác sĩ”.

“Nhưng…” Houki Noiki định nói thêm nhưng...

Bác sĩ Adideo ngoảnh đầu lại trừng mắt nhìn cả ba người.

“Đây là…” trong giây lát cả ba đều bị dây leo trói chặt lại rồi ngã xuống đất.

“Này con người kia ngươi định…” Akai Tsuki định nói thêm nhưng cậu cảm nhận được luồng sát khí này không thể của con người được tuy không mạnh nhưng vẫn có thể hiển thủ trước mặt họ.

“Các cậu yên tâm giao bệnh nhân cho tôi mà ngủ đi” Bác sĩ Adideo tiến gần họ.

“Cái tên điên! ưm” Yuzuru Zuru tức giận chưa kịp nói xong thì sợi dây leo trói chặt họ xuất hiện gai đâm vào người bọn họ.

“Mấy cái sợi dây và cái gai này là sao?” Akai Tsuki bị gai đâm thì liền cảm thấy buồn ngủ hai con mắt như muốn nhắm lại.

Houki Noiki cũng cảm thấy vậy “Đây là sức mạnh của tên bác sĩ điên ấy…”.

Cả ba người bất động chìm vào giấc ngủ những sợi dây leo trói họ đã biến mất.

Bác sĩ Adideo nhìn cả ba đã chìm vào giấc ngủ không còn chống cự. Adideo đến bên giường nhìn Yuri “Vậy cậu là kẻ được cho là đặc biệt sao”.

Bác sĩ Adideo nở nụ cười mờ ám “Sao này sẽ thú vị rồi đây”.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.