Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại làm thợ săn

Tiểu thuyết gốc · 2829 chữ

Ngày hôm sau…

“Đây…là” Yuri mở mắt ra thấy bản thân đang nằm trên chiếc giường màu trắng, căn phòng xung quanh rất rộng có tận mười chiếc giường trong căn phòng rộng lớn này.

“Cậu tỉnh rồi sao?” Bác sĩ Adideo ngồi bên bàn làm việc nhìn Yuri bật ngồi dậy “Đã nhớ lại hết chưa?”.

Yuri nhìn chằm chằm vào vị áo trắng đang nói chuyện với mình “Anh là ai?”.

Bác sĩ Adideo cầm tờ giấy từ bàn làm việc bước tới đưa cho cậu tờ giấy “Tôi là bác sĩ ở chung cư này cứ gọi tôi là Adideo khi nào cần” bác sĩ Adideo hỏi lại “Đã nhớ lại hết chưa?”.

“Nhớ?” Yuri nhìn tờ giấy bác sĩ đưa cho mình thấy nội dung bên trong ghi thông tin tình trạng của cậu “Nếu về những chuyện đã xảy ra mấy hôm nay thì tôi đã nhớ trở lại rồi”.

Nội dung bên trong tờ giấy có ghi cậu đã bị bất tỉnh ba hôm trước, ngày hôm qua cậu tỉnh lại nhưng lại mất trí nhớ nên đã được bác sĩ chích trong người mũi thuốc hồi phục trí nhớ nên cậu đã hồi phục trở lại.

Bác sĩ Adideo mỉm cười vì bệnh nhân của mình đã nhớ lại “Nếu nhớ lại được thì tốt” bác sĩ Adideo dặn dò cậu khi về nhà phải uống theo chỉ dẫn để mau chóng khỏe hơn.

“Cảm ơn” Yuri mỉm cười.

Cậu ngồi nhớ lại những chuyện đã xảy ra ở nhà thờ.

“Kai-kun…hic hic…sao cậu lại ngốc như thế” Yuri trở lại bình thường thấy trên tay mình cầm thanh kiếm đâm xuyên qua người Akai Tsuki.

Cậu buông thanh kiếm ra thì thanh kiếm liền biến mất.

Cậu ôm chặt Akai Tsuki “Cậu mau tỉnh lại đi!” Yuri bắt đầu rơi những giọt nước mắt. Cậu nhìn xung quanh rất hổn độn mặc dù bị mất kiểm soát nhưng đâu đó trong đầu cậu vẫn nhớ in những chuyện đã xảy ra.

Yuri liếc nhìn bác sĩ Adideo đôi môi ấp úp từ từ khé mở thành lời “À bác sĩ…mọi người sao rồi”.

Bác sĩ Adideo trả lời “Họ vẫn khỏe” Bác sĩ kể lại bốn ngày nay cả ba người kia cứ nháo nhào cả lên đặc biệt là tên tóc đen Akai Tsuki hết chui cửa sổ rồi lại đập cửa muốn vào bên trong thăm cậu “Tôi chưa thấy ai mà phiền phức như tên đó cả”.

Yuri nghe xong thì cười thầm cậu không thể tưởng tượng được lúc Akai Tsuki chui từ cửa sổ lên đây sẽ như thế nào. Cậu đảo mắt nhìn ra cửa sổ thấy bên ngoài bầu trời rất trong xanh có những tầng nhà cao ốc rất lớn.

Cốc! cốc! tiếng gõ cửa vang lên.

“Tên điên kia! Yuri-chan tỉnh chưa?” Houki Noiki và Yuzuru Zuru đứng bên ngoài gõ cửa.

Yuri nghe giọng là biết ai “Là Noi-chan” Cậu vui vẻ khi nghe giọng của Houki Noiki vẫn khỏe mạnh.

Bác sĩ Adideo đến bàn làm việc của mình ngồi xuống “Vô đi, cậu ấy tỉnh rồi”.

Một câu nói của bác sĩ Adideo đã làm cho Houki Noiki vui mừng mở bung cánh cửa ra nhào đến ôm Yuri những giọt nước mắt vui mừng tuôn xuống “Yuri-chan! Hic…Cuối cùng…hic cậu đã tỉnh lại rồi”.

“Mừng quá cậu đã tỉnh lại rồi” Yuzuru Zuru vui mừng khi nhìn thấy Yuri đã khỏe mạnh trở lại.

Những giọt nước mắt của Houki Noiki đã làm ướt trên vai Yuri những giọt nặng trĩu, cậu không biết nên làm như thế nào nhưng cánh tay cậu theo bản năng mà vuốt ve trên đầu Houki Noiki “Tớ không sao đâu”.

Những cái vuốt ve của Yuri làm cô nhớ lại năm trăm năm trước Yuri-sama người cô coi như anh trai thường vuốt ve khen mình khi mình làm nhiệm vụ tốt nhưng đã từ lâu cô không còn có cảm giác vuốt ve giống như thế này.

Yuzuru Zuru nhìn biểu cảm Houki Noiki đang cười thầm chắc nhờ những vuốt ve ấy đã làm cô nhớ lại chuyện cũ “Cậu đã nhớ lại rồi đúng không?”.

Yuri gật đầu “Chuyện xảy ra mấy ngày nay tớ đã nhớ lại” cậu nhìn bác sĩ Adideo mỉm cười “Cảm ơn bác sĩ đã giúp”.

Bác sĩ Adideo không thèm nhìn Yuri mãi mê đâm đầu lụp tìm kiếm gì đó ở một đống giấy tờ “Chuyện cần phải làm nên không cần phải cảm ơn”.

Houki Noiki nhìn thái độ của tên bác sĩ khi nói chuyện làm cô muốn phát điên nhưng cô mặc kệ không nói gì. Cô buông Yuri ra ngồi trên ghế nhìn Yuri bằng khuôn mặt buồn bã “Xin lỗi cậu…lần này lại không thể bảo vệ được cậu”.

Yuzuru Zuru đáp nhanh “Tớ cũng vậy!” thái độ cả hai đều y như nhau, từ khi luân hồi trở lại cả hai nhớ lại những kí ức cũ và lập lời thề sẽ bảo vệ người anh trai của mình nhưng bốn ngày trước tại nhà thờ cả hai không thể bảo vệ Yuri như lời hứa của mình.

“Không sao đâu” Yuri gượng cười “Một phần cũng lỗi tại tớ không cẩn thận thôi”.

“Nhưng…” Houki Noiki định phản bác lại nhưng nhìn thấy nét mặt của Yuri có chút đượm buồn nên cô đành lòng mà im lặng.

Yuri ngồi nhìn ngón tay của mình rồi dần nhớ ra “Kai-kun đâu?”.

Yuzuru Zuru thở dài khép mắt lại nói “Ngươi còn đứng ở bên ngoài đến chừng nào”.

Akai Tsuki nghe vậy cũng bước vô nhìn Yuri “Mừng cậu đã tỉnh”.

Yuri nhìn Akai Tsuki không biết nên nói gì cậu chỉ nhìn chằm chằm vào ngực nơi mà cậu đã dùng kiếm đâm vào “Xin lỗi” chỉ hai chữ là cậu có thể hốt ra bên ngoài.

Akai Tsuki mỉm cười đi đến giường Yuri “Không sao” Akai Tsuki mặc áo sơ mi từ từ mở nút áo ra “Cậu nhìn xem tớ đã lành rồi đúng không?”.

Yuri kinh ngạc khi thấy tốc độ vết thương lành nhanh như vậy “Thật ra tớ muốn biết thêm về bản thân” cậu cảm thấy sau này chắc sẽ gặp nhiều điều khó khăn hơn nên cậu quyết định phải hiểu rõ về kiếp trước của mình để tự bảo vệ bản thân không liên lụy tới ai.

Houki Noiki nghe vậy thì vui mừng nhưng lại có chút lo lắng. Nếu như nhớ lại về kiếp trước của mình thì sẽ càng đau khổ hơn thà rằng không nhớ còn tốt hơn “Tớ…nghĩ…”.

Yuzuru Zuru hiểu cảm nhận của Houki Noiki cậu đặt tay lên vai cô ấy giống như cố truyền sức mạnh cho cô ấy có phần thêm dũng cảm để nói ra phần suy nghĩ của mình.

Akai Tsuki lên tiếng “Nếu nhớ lại chỉ càng thêm đau buồn hơn thôi”.

Yuri lắc đầu mỉm cười “Không sao tớ chỉ muốn hiểu rõ về mình thôi và mọi người nữa”.

Khi nghe Yuri nói xong thì mọi người đều im lặng khó có thể kể lại những chuyện đã xảy ra từ kiếp trước. Trong khi không gian đang yên tĩnh thì…

“Alo! Vâng, vâng tôi sẽ dặn bọn họ tới ngay” bác sĩ Adideo nghe máy xong thì tắt đưa điện thoại vào túi nhìn về phía Yuri “Cậu Yuri-kun cấp trên của chúng tôi muốn gặp cậu”.

Akai Tsuki nghe xong liền tức giận “Tại sao lại muốn gặp Yuri các ngươi định làm gì em ấy!”.

Yuri kinh ngạc khi thấy thái độ của Akai Tsuki bực bội khi nghe có người muốn gặp cậu.

“Ngươi bình tỉnh lại đi” Houki Noiki lên tiếng “Người kế nhiệm lần này đã khác xưa không còn giống mấy vị trưởng lão đời đầu nên ngươi cứ yên tâm”.

Akai Tsuki tức giận “Sau mà không yên tâm được! chính bọn chúng đã làm cho Yuri…”.

“Ngươi im đi!” Houki Noiki hét lên ngăn lại câu tiếp theo của Akai Tsuki định nói hồi năm trăm năm trước.

Yuri giật mình khi lần đầu nghe Houki Noiki hét lên như vậy cậu không biết chuyện gì đã xảy ra mọi thứ cứ làm cho cậu càng ngày càng tò mò muốn biết.

“Tại sao cấp trên lại gọi Yuri-kun lên gặp?” Yuzuru Zuru hỏi.

Bác sĩ Adideo cảm thấy bọn này thật phiền phức “Tất cả đều đi chứ không phải một mình Yuri-kun nên đừng có nháo lên”.

“Sao? Cả bọn ư” Houki Noiki kinh ngạc “Kể cả hắn ta?” Houki Noiki không ngờ cấp trên cũng muốn gặp Akai Tsuki.

Bác sĩ Adideo gật đầu, đứng dậy trên tay cầm rất nhiều tờ giấy “Chúng ta đi thôi”.

Cả năm người đi đến tầng mười chín, khi tới nơi Yuri đi theo bác sĩ Adideo và hai người bạn của mình đến cuối dãy hành lang là căn phòng lớn nhất so với các phòng còn lại.

Cốc! Cốc! “Bọn tôi tới rồi” Bác sĩ Adideo gõ cửa.

Yuri đứng bên ngoài tò mò không biết người bên trong sẽ là người như thế nào. Cậu nghĩ chắc cấp trên của bọn họ sẽ là người đàn ông trung niên rất khỏe mạnh.

“Vào đi” Tiếng trong phòng vang ra.

Khi nghe tiếng người bên trong cho phép vào thì bác sĩ Adideo mở cửa ra.

“Chào cậu tôi tên là Amaterasu Masami đời thứ năm của tổ chức thợ săn quỷ, rất vui được gặp cậu” đôi mắt Amaterasu Masami phượng hồng nhìn chằm chằm vào Yuri.

“Đây là cấp trên của bọn mình…” Houki Noiki nhìn nét mặt của Yuri đang kinh ngạc khi gặp Amaterasu Masami “Cậu sao vậy?”.

Amaterasu Masami mỉm cười “Cậu vẫn chưa hồi phục sao?”.

Yuri không biết nên nói như thế nào khi gặp được cấp trên của bọn họ bởi vì “Là…phụ nữ sao?” mọi thứ không như tưởng tượng của cậu. Lúc đầu cậu đã tưởng cấp trên của bọn họ là đàn ông trung niên khỏe mạnh ai ngờ lại là phụ nữ trẻ đẹp có mái tóc cam và cặp ngực khủng bố trông rất gợi cảm như thế này.

“Lúc đầu tôi có nói cấp trên là đàn ông sao?” bác sĩ Adideo thầm nghĩ là bản thân chưa từng nói như thế.

Amaterasu Masami bước đi với cặp ngực khủng tưng lên đến bàn ghế SoFa “Mời ngồi”.

Cả bọn nghe vậy cũng đặt đít xuống ngồi ngoại trừ Akai Tsuki thì đứng bên cạnh Yuri nhướng mày nhìn Amaterasu Masami như thể ghét người phụ nữ này.

“Cậu sao vậy?” Yuri nhìn thái độ của Akai Tsuki có chút khó chịu khi gặp Amaterasu Masami.

Akai Tsuki nhìn Yuri mỉm cười bảo không sao.

“Cái tên này lại muốn gây chuyện sao?” Yuzuru Zuru nhìn thái độ cọc cằn của Akai Tsuki khi nhìn cấp trên của bọn họ.

Amaterasu Masami mỉm cười dịu dàng, ôn hòa nhìn Akai Tsuki “Ngài đừng lo tôi không có ý đồ gì khác đâu nên ngài cứ ngồi thoảng mái”.

Giọng của Akai Tsuki lạnh lùng vang lên vô hình trung tạo ra một loại câu nói chán ghét người đối diện “Ngươi cứ nói thẳng đừng dài dòng tam quốc nữa”.

“Ngươi…” Yuzuru Zuru định dạy cho tên ma cà rồng thể loại côn đồ này một bài học nhưng Amaterasu Masami ngăn lại.

“Không sao” Amaterasu Masami điềm đạm nói “Cũng vì đời trước của tôi nên ngài ấy mới có thành kiến như vậy”. Amaterasu Masami biết nguyên nhân thật sự khiến cho Akai Tsuki ghét mình đến như vậy một phần là do cái chết của Yuri từ năm trăm năm trước.

Cô nhìn Yuri bằng cặp mắt cong như phượng “Yuri-kun tôi muốn cậu quay lại làm thợ săn như trước kia”.

“Như trước kia?” cậu cũng không kinh ngạc gì mấy vì lúc ở nhà thờ cậu đã nhìn kí ức của Go gã đã bắt cóc cậu nên mới biết được kiếp trước mình là một người được rất nhiều người yêu thích và cũng rất lợi hại nhưng nguyên nhân cái chết của cậu thì vẫn còn là bí ẩn.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru bất ngờ khi nghe cấp trên của mình muốn Yuri quay trở lại làm thợ săn trông khi cậu ấy vẫn chưa hồi phục trí nhớ kể cả sức mạnh vẫn chưa thể kiểm soát được.

“Chuyện này có hơi quá vội không?” Houki Noiki đưa ra ý kiến.

Amaterasu Masami lắc đầu “Không vội” nếu như Yuri có thể quay trở lại làm thợ săn thì có thể nhớ được nguồn gốc cũng như sức mạnh của mình.

“Ha! Gì mà nói đời kế nhiệm này đã thay đổi” Akai Tsuki nhếch môi với điệu cười khinh bỉ “Các ngươi cũng chỉ muốn làm hại em ấy như hồi năm trăm năm trước mà thôi”.

Akai Tsuki nắm chặt tay Yuri kéo đứng dậy khỏi ghế “Chúng ta đi thôi ở đây không tốt cho cậu đâu”.

“Này ngươi nên nghe hết đi” bác sĩ Adideo bó tay với tên si mê tình này rồi.

Akai Tsuki nắm chặt tay Yuri kéo đi nhưng Yuri vẫn còn nhiều thắc mắc về bản thân, cậu muốn biết năm trăm năm trước đã xảy ra chuyện gì và mối quan hệ của mình với bọn họ như thế nào đặc biệt là Akai Tsuki.

Nhiều lúc cậu cảm thấy ấm áp khi đến gần Akai Tsuki nhưng cũng có lúc trong tâm lại hồi hộp sợ mất mát thứ gì đó khó có thể tả ra thành lời.

“Cậu sao thế?” Akai Tsuki kéo Yuri đi nhưng Yuri khựng lại.

Yuri đã suy nghĩ rất lâu về quá khứ của mình nếu hôm nay không nhân cơ hội tìm hiểu thì chắc sau này sẽ khó mà hỏi ra thông tin “T-tớ muốn biết nhiều về cậu và bọn họ, mối quan hệ của chúng ta là gì và vì sao tớ lại có sức mạnh rất lớn không thể kiểm soát được”.

Có quá nhiều điều cậu muốn biết cho nên người có thể giải đáp được câu hỏi của cậu chỉ có bọn họ nhưng chắc họ sẽ không nói nên người cậu có thể hỏi chỉ có Amaterasu Masami “Cho nên là …tớ xin lỗi vì sự ích kỉ này”.

Akai Tsuki nhìn Yuri đang cúi mặt xuống dưới không dám nhìn thẳng mình nói ra câu đó “Được rồi” Akai Tsuki thở dài “Nếu có chuyện gì xảy ra thì tớ luôn ở bên cậu”.

Yuri kinh ngạc khi Akai Tsuki đã chấp nhận đồng ý cho mình trong khi lúc đầu còn phản đối quyết liệt, cậu vui đến nổi nhìn Akai Tsuki nở nụ cười tươi rói “Cảm ơn cậu”.

“Không có gì” Akai Tsuki ôn nhu nhẹ nhàng vuốt ve đầu cậu nở ra nụ cười ấm áp.

Amaterasu Masami lúc đầu đã đoán ra được thế nào Yuri sẽ đồng ý nhưng vẫn sẽ có một tên phản đối Yuri trở lại nhưng cũng không sao miễn là Yuri đồng ý thì tên Akai Tsuki cũng không thể cản được mà gật đầu đồng ý.

“Nếu như hai cậu đã đồng ý rồi thì ngày mai chúng tôi sẽ cấp cho cậu tấm thẻ thợ săn để sau này làm nhiệm vụ sẽ thuận tiện hơn” Amaterasu Masami nói.

“Nhưng cậu ấy vẫn chưa khỏi…” Houiki Noiki thấy Yuri bắt đầu làm nhiệm vụ như vậy là hơi quá sớm đối với sức của cậu ấy. Nhưng Yuri đã mở miệng chen ngang “Không sao, miễn là tớ vẫn có thể đi được nhiêu thế là quá đủ rồi”.

Nhưng như thế cũng khiến cho Houki Noiki vẫn còn lo lắng. Amaterasu Masami lên tiếng “Do Yuri-kun vẫn chưa sử dụng được sức mạnh của mình nên tôi giao hai người Yuzuru Zuru và Houki Noiki sẽ đi theo cậu ấy tới khi sức mạnh của Yuri-kun có thể dùng được”.

Một câu nói từ cấp trên đã khiến cho Yuzuru Zuru và Houki Noiki rất vui mừng khi có thể đi theo Yuri để bảo vệ cậu ấy.

“Cảm ơn ngài” hai người vui mừng cùng thanh đáp.

Amaterasu Masami liếc nhìn Akai Tsuki “Cậu cũng có thể đi theo để bảo vệ cho cậu ấy”.

Akai Tsuki dùng ánh mắt lạnh lùng đáp trả lại cú liếc đó “Không cần ngươi nhắc” Akai Tsuki trả lời thẳng hừng “Ta sẽ không để em ấy bị tổn thương lần nữa”.

Akai Tsuki không nói gì mà nhướng mày nhìn Amaterasu Masami truyền ý nghĩ của mình cho cô ta nghe “Cũng như không để cho các ngươi lợi dụng em ấy thêm một lần nào nữa”.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890

Truyện Anh Chờ Em Luân Hồi tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.