Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chung cư

Tiểu thuyết gốc · 1329 chữ

Hai người đã bắt đầu làm quen với nhau trông họ nói chuyện rất chi là hăng say mà không hề biết hiện có một cô gái đang nhìn họ, đó là Houki Noiki người vừa kết bạn với Yuri.

Yuzuru Zuru thấy Houki Noiki nhíu mày nhìn chằm chằm Akai Tsuki, Yuzuru Zuru hỏi ‘‘Không lẻ là hắn?’’.

Houki Noiki quay qua nhìn Yuzuru Zuru bằng khuôn mặt âu lo ‘‘Ừ, là hắn’’.

Khuôn mặt của Yuzusu Zuru lúc này cũng trầm lại ‘‘Không ngờ sau bao nhiêu năm mất tích thì hôm nay hắn lại xuất hiện’’.

Houki Noiki cũng quay qua đáp: ‘‘Nếu hắn cũng đã xuất hiện thì chúng ta cũng đã tìm đúng người’’.

‘‘Vậy chúng ta nên làm gì?’’ Yuzuru Zuru hỏi.

Houki Noiki cầm viết xoay xoay ‘‘Cứ theo kế hoạch’’.

Tan học ‘‘Yuri tối nay nhớ tới nhe’’ Houki Noiki đến bên bàn nói chuyện với Yuri.

Yuri trả lời bằng khuôn mặt phấn khởi ‘‘Ừ’’.

Lúc đó Akai Tsuki cũng đứng kế bên Yuri, hắn hỏi ‘‘Các cậu định đi đâu vậy?’’ khuôn mặt hắn vẫn lạnh lùng nhứ đá khi nói chuyện với người khác.

‘‘Tụi này đi đâu cũng không liên quan đến Tsuki đây’’ Yuzuru Zuru bước lên trước trả lời bằng giọng có vẻ căm ghét người đối diện.

Akai Tuki cũng không vừa gì ‘‘Tất nhiên là có liên quan rồi’’. Hắn choàng tay lên vai Yuri ‘‘Yuri rủ’’.

Trông tầm mắt của Yuri có vẻ ba người này như kẻ thù lâu năm giờ mới gặp. Nếu giờ cho họ vũ khí thì chắc trong phòng học này sẽ có chiến tranh.

Yuri thấy không khí không được thoảng mái cho lắm nên cậu lên tiếng ‘‘À….tớ rủ cậu ấy đấy, tại cậu ấy nói mới chuyển thành phố nên mình mới rủ với lại càng đông càng vui‘’.

‘‘Yuri!….’’ Yuzuru Zuru định nói thêm nhưng bị Houki Noiki cắt lời.

‘‘Được, tối nay hẹn ở ngoài cổng’’. Houki Noiki đồng ý cho Akai Tuki đi cùng. Yuzusu Zuru định nói thêm nhưng Houki Noiki ngăn lại không cho cậu nói thêm câu nào.

Yuri đeo cặp lên vai bước ra cửa cậu ngoảnh đầu nói ‘‘Vậy hẹn tối nay nhé’’. Cậu tung tăng chạy đi để lại ba người kia ở lại một mình.

Akai Tsuki cũng bắt đầu đi ra gần cửa thì giọng của Houki Noiki cất lên, giọng cô ấy từ đầu có Yuri ở bên cô nên cô nói bằng giọng nghe êm tai nhưng giờ Yuri đi về thì giọng cô cũng khác đi nghe khó chịu ‘‘Ta biết ngươi là ai...tốt nhất ngươi nên tránh xa Yuri ra, không thì đừng trách’’.

Akai Tsuki nghe vậy hắn cũng không nói gì mà bước ra khỏi lớp.

Yuzuru Zuru tỏ vẻ tức giận ‘‘Sao cậu lại cho hắn đi’’.

Houki Noiki thở dài ngồi lên bàn ‘‘Không lẻ chúng ta nói hắn không phải con người’’.

‘‘Nhưng cũng không vì thế….’’ Yuzuru Zuru định nói thêm nhưng Houki Noiki cắt lời. ‘‘Rồi, rồi tôi tự có cách’’. Yuzuru Zuru nghe vậy cũng im lặng vì cậu thấy tâm trạng của Houki Noiki đang dần tệ. ‘‘Tốt nhất mình nên im không thôi ngày mai sẽ là ngày dỗ của mình mất’’ cậu nghĩ thầm.

Tối đến Yuri trên đường đi đến trường để gặp bộ ba chiến tranh kia ‘‘Không ngờ nay lại làm quen tận ba người bạn mới nhưng đôi lúc họ đáng sợ quá’’ Cậu nhớ lúc chiều ra về nhìn ba người đó y như kẻ thù lâu năm vậy.

Đi được nửa đường thì có một bàn tay của ai đó bịt miệng cậu lại ‘‘Ư….ưm…’’ cậu cố la nhưng không được, cậu quay lại nhìn thì thấy hung thủ, đó là Yuzuru Zuru ‘‘hehe chào’’.

Yuri ‘‘…….’’.

‘‘Sao cậu không nói gì’’ Yuzuru Zuru vẫn bịt miệng Yuri ‘‘ Cậu bịt miệng Yuri như vậy sao cậu ấy trả lời’’. Houki Noiki lúc này cũng xuất hiện đứng kế bên.

Yuzuru Zuru nghe vậy liền buông tay ‘‘ Ahaha sorry’’.

Yuri nhìn Yuzuru Zuru bằng ánh mắt đáng ngờ ‘‘ cậu định bắt cóc tôi à’’.

Yuzuru Zuru nghe vậy liền vẫy tay ‘‘không, cho tớ thêm cái mạng tớ cũng không dám nữa’’.

Yuri nghe bên tai có tiếng cười, cậu quay qua nhìn thì thấy tiếng cười đó là của Houki Noiki ‘‘hihi…. Bọn tớ đùa thôi, bọn tớ đợi cậu nảy giờ’’.

‘‘Hể...đợi?....Nhưng hẹn nhau ở cổng trường mà với lại Kai đâu?’’.

‘‘Kai!’’ Yuzuru Zuru thấy sốc khi nghe được tên lãng quên này hồi kiếp trước.

‘‘À, là Akai Tsuki, tại cậu ấy kêu tớ là gọi bằng tên đi nhưng tớ thấy Akai đọc dễ quên nên kêu bằng Kai ngắn gọn dễ nhớ hehe’’.

‘‘Tớ không thấy từ Akai khó nhớ chỗ nào luôn á’’ Yuzuru Zuru nhướng mày lên tiếng.

‘‘hehehe vậy hở’’. Cậu ngừng vài giây ‘‘mà tên Kai nghe lúc đầu có cảm giác quen quen’’.

Yuzuru Zuru và Houki Noiki nghe vậy nhìn nhau, ánh mắt họ biểu hiện biết tại sao Yuri lại có cảm giác đó. Bọn họ nghĩ phải tìm cách đổi chủ đề mới được.

Houki Noiki nói ‘‘Thôi, dẹp đi chúng ta đi’’.

‘‘Nhưng còn Kai?’’ Yuri nói.

‘‘Cậu ta nói có việc bận nên không đi được’’ Houki Noiki đáp.

Yuri ‘‘Ò’’ cậu tỏ vẻ hơi buồn.

Yuzuru Zuru thấy được sự biến sắc của Yuri cậu đến vỗ vào vai Yuri: ‘‘vậy chúng ta đi’’.

Vậy là cả ba đi đến một căn chung cư lớn, Yuri bước vô cửa thì thấy trước mặt là tiếp tân có hai người phụ nữ mặc đồ kiểu tiểu tân đang đứng đó nhìn bọn họ bước vô. ‘‘Chào cô cậu’’ hai chị này là chị em sinh đôi, người trông hiền hòa vui vẻ là người chị tên Lyly, còn người kia là em tên Luly khuôn mặt không mấy vui vẻ. Nếu không nhìn biểu cảm của họ thì sẽ không ai biết được ai em ai chị.

‘‘Dạ, chào hai chị’’ Yuri lễ phép cúi chào.

‘‘Cậu đợi tí nhé’’ Houki Noiki quay qua dặn dò Yuri đứng yên đó. Yuri gật đầu quan sát xung quanh “Chà, ở đây rộng dữ”.

Yuzuru Zuru và Houki Noiki đến nói chuyện gì đó với hai chị em tiếp tân, để Yuri một mình ở sảnh.

Tầm năm phút sau, hai người kia trở lại ‘‘Được rồi, chúng ta vô’’ Houki Noiki nói.

‘‘Hở, không phải chúng ta định đến khu giải trí sau’’. Cậu thắc mắc ‘‘Không lẻ trong chung cư này có khu giải trí’’.

‘‘Ừm’’ Yuzuru Zuru gật đầu.

Yuri ngạc nhiên khi trong căn chung cư cũng có khu vui chơi, nhưng không phải chỉ có khu vui chơi mà Yuri được chiêm ngưỡng các phòng khác, có phòng thì tập gym, phòng bếp, phòng riêng. Nhìn ngoài chung cư có mười tầng ai ngờ vô thang máy thì thấy nút bấm có tận hai mươi tầng. Mỗi tầng có khoảng hai mươi mấy phòng, bên trong phòng rộng đến nổi đủ nhét mười con voi mà vẫn thấy rộng.

‘‘Chao ôi! Đây có phải là chung cư không vậy’’ Yuri nhìn những phòng rộng đến nổi cậu muốn ngất. Houki Noiki thấy vậy liền hỏi Yuri ‘‘Sao vậy?’’.

Yuri trả lời bằng giọng ĩu sìu ‘‘Hai phòng nhà tớ ghép lại chưa bằng một phòng này’’.

Yuzuru Zuru thấy tội nghiệp Yuri cậu vỗ vai an ủi ‘‘ Thôi, đừng buồn nữa’’.

Lúc này Yuri cảm nhận rằng chỉ có Yuzuru Zuru là có thể an ủi được cậu.

‘‘Tại cậu nghèo quá thôi ‘’. Một tiếng rắc phát ra từ tim Yuri đó là âm thanh của sự tuyệt vọng. Cậu vừa có tia hi vọng từ Yuzuru Zuru nhưng vì một chữ ‘‘Nghèo’’ đã làm tan nát lòng cậu.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.