Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn phóng bí mật

Tiểu thuyết gốc · 934 chữ

‘‘Má ơi! mình lên đây hồi nào vậy’’ cậu ngó nghiêng ngó ngang một hồi cậu quyết định đi tiếp, đi một hồi đến dãy phòng cuối cùng ở tầng hai mươi có một phòng lớn hơn so với các phòng còn lại. Ở khe cửa có luồng sáng mảnh mong chiếu ra bên ngoài, cậu tò mò cầm cái tay nắm cửa từ từ mở ra. Cửa mở toang ra hoàn toàn, ánh sáng cũng vì thế mà chói sáng khiến cậu phải nhắm mắt lại.

‘‘Con nào rảnh gắn cái đèn ở đây vậy’’. Ánh sáng từ từ dần biến mất, cậu mở mắt ra thì ngạc nhiên ‘‘Cái….cái gì vậy’’.

Bên trong phòng là khu vườn có rất nhiều loại hoa quả quen thuộc và những loại hoa quả kì lạ. Có số cây trên đầu có những chiếc răng sắc bén, có những loài hoa to, thơm nứt mũi. Còn các loài hoa khác đẹp khó cưỡng đến nổi cậu không thể rời mắt đi. Nhưng có một loài hoa khiến cậu chăm chú nhìn.

‘‘Hoa này…sao nhìn thấy quen’’. Cậu bắt đầu có cảm giác đau đầu, cơn đau đầu ngày càng nhiều khiến cậu phải ôm đầu mà quỳ xuống chỗ loại hoa cậu ngắm ban nãy.

“Gì vậy, sao đầu mình đau quá’’. Cơn đau đầu dần khiến cho cậu thấy một bóng người đàn ông tóc trắng dài, mắt màu tím ngân hà long lanh, khuôn mặt u sầu đang đứng tưới bông hoa mà cậu ngắm ban nãy. Trông người đàn ông đó có một vẻ đẹp khó cưỡng. ‘‘Anh ta là ai?…..’’ cơn đau đầu ngày càng nặng khiến cậu muốn quỵ xuống chỗ các loài hoa nhưng cậu vẫn cố cầm cự để xem người đó là ai, vì cậu cảm giác người đó rất giống mình.

Ngoại trừ tóc, nếu tóc cậu cũng dài như vậy thì hai người chả khác nào anh em sinh đôi nhưng chỉ khác chỗ là khuôn mặt của người đó có nét u sầu một cách khó tả. ‘‘Hình như đầu mình đỡ đau thì phải’’.

‘‘Yuri!’’ Từ xa cậu nghe có người gọi tên mình, cậu quay lại nhìn thì thấy có người đàn ông tóc dài màu đen đang chạy lại. Cậu dần nhìn rõ khuôn mặt của người đó ‘‘Anh ta...’’.

Người đó chính là đại tướng ma cà rồng phương BẮC là người đã cứu cậu hồi ba ngày trước. ‘‘Anh ta đâu ra ở đây vậy’’.

Yuri đứng dậy định hỏi nhưng người đang chạy đó bỗng chạy xuyên qua cậu, giống như hiện giờ cậu là một linh hồn bị người khác đi xuyên qua thân thể vậy.

Tên đại tướng ma cà rồng đó chạy qua chỗ người tóc trắng hở hổn hển ‘‘Em, đợi anh có lâu không?’’.

Ban đầu cảm xúc của người tóc trắng đó rất u sầu nhưng khi thấy tên đại tướng ma cà rồng đó thì cảm xúc của người tóc trắng đó liền vui vẻ giống như rất hạnh phúc khi gặp người đó vậy.

Người tóc trắng trả lời: ‘‘Không, em mới tới’’.

Đại tướng ma cà rồng vòng ra sau ôm người tóc trắng đó. ‘‘Anh nhớ em quá’’.

Người tóc trắng trả lời ‘‘Em nhớ là chúng ta sống chung với nhau mà với lại chúng ta không gặp nhau mới có hai tiếng chứ nhiêu’’.

Tên đại tướng dụi đầu vào người tóc trắng làm nũng ‘‘Ừ, thì sống chung’’.

Yuri đang đứng nhìn hai người kia tình tứ với nhau giống như các cặp vợ chồng mới cưới. ‘‘Hình như hai người họ là một cặp thì phải’’. Cậu tiếp tục nhìn hai người bọn họ.

‘‘Dù xa em một giây, một phút, một ngày, một năm thôi cũng đã khiến anh sống không bằng chết rồi’’ đại tướng ma cà rồng nói bằng giọng ấm áp dễ chịu giống như không thể nào rời xa đối phương.

Người tóc trắng nói ‘‘Anh nịnh dữ’’.

‘‘Tất nhiên, dù sau anh cũng là đại tướng ma cà rồng phương BẮC, Akai Tsuki mà’’.

Yuri nghe được tên của tên đại tướng ma cà rồng đó cậu chợt nhận ra ‘‘Cái tên….Akai…..Tsuki….sao nghe quen quen’’.

Cậu đứng hửng hờ nhớ gì đó thì bỗng có một bàn tay từ đâu ra vỗ vai cậu ‘‘Cậu là ai? làm gì ở đây vậy’’.

Yuri giật mình, cậu liền quay lại thì thấy người đàn ông lạ mặt, mặc bộ đồ mang phong cách quản gia. ‘‘À…anh là ai?’’

Người đàn ông lạ mặt trả lời ‘‘Tôi là quản lí của chung cư này còn cậu, cậu là ai?’’ người quản lí tỏ vẻ rất tức giận khi thấy cậu.

Anh quản lí chỉ tay vào cánh cửa, trên cửa có dán tấm bảng có chữ cấm vào ‘‘Cậu! không thấy trên cửa có chữ gì à?’’.

Yuri bất ngờ vì lúc đầu cậu không hề thấy có tấm bảng nào ở cửa cả ‘‘Lúc đầu tôi vô tôi không hề thấy có tấm bảng nào ở đó cả’’ cậu cố biện minh nhưng người trước mặt cậu thì không tin.

Anh quản lí có vẻ tức giận, hắn đưa một ngón tay chỉ ra cửa ‘‘Giờ cậu thấy rồi đó, mời cậu ra ngoài dùm’’.

Yuri nghe vậy cũng tức giận nhưng vì bản thân là người sai trước nên cậu cũng không nói gì mà bước ra ngoài.

Anh quản lí nhìn bóng lưng Yuri đi ra ngoài ‘‘Cậu ta là ai sao có thể mở được phòng này’’.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.