Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mới sáng đã nổi nhiều hào quang

Tiểu thuyết gốc · 2152 chữ

“Chuyện là vậy đó” Người chị song sinh kể xong cô còn nói thêm câu khiến cho mọi người đều nhịn không được mà phát ra tiếng cười “Tôi phải đem bộ đồ đi giặt vì nước mắt với nước mũi của Yuri-kun dính lên bộ đồ rất nhiều còn chà không ra chứ, haizz” cô tiếc thương cho bộ đồ mới mua của mình.

Người chị tiếp tân kể xong đau xót cho bộ đồ của mình thì lại nghe tiếng cười rất lớn “Em làm chị hơi buồn rồi đấy” quay qua nhìn thấy Yuzuru Zuru cười mà quỵ xuống “Hahaha…xin lỗi...tại em thấy tội nghiệp chị quá”.

Houki Noiki cũng cười, nụ cười của cô rất thiếu nữ chứ không có vô duyên như Yuzuru Zuru “Yuri-san đúng thật là…sao ngài ấy lại dễ thương như vậy chứ”.

“Hắc sì!” Yuri đang chơi game thì cảm nhận được ai đang nói xấu về mình.

“Vậy giờ cậu ấy ở đâu?” Yuzuru Zuru từ từ bình tâm lại cố nín cười.

Người chị song sinh bỏ qua cho nụ cười đó trả lời “Giờ hả, để coi….”.

“Chết nè, chết nè, aaa, mợ nó sao không bắt được” Ở trong phòng giải trí 202 có một người cục súc chơi game cao bồi bắt bò nhưng không được nên cậu cục súc đập bàn điều khiển chửi tục.

Ai nấy trong phòng giải trí quay lại nhìn thì thấy đó là một cậu thiếu niên với vẻ ngoại mười sáu tuổi, tóc trắng, mắt tựa ngân hà đang cục súc với bàn điều khiển.

“Khốn nạn thiệt chứ, đồ con bò chết tiệt, aaa! Trả xu cho ta, đồ con bò gian lận” Yuri bất lực với bàn điều khiển thì có một bàn tay nào đó từ sau lưng đặt lên vai cậu và cất lên giọng nói ma mị “Yuri...san, cậu đang...làm...gì...vậy?”.

“Má ơi” cậu giật nảy quay qua nhìn. “Cậu đang chửi gì vậy?” Yuzuru Zuru và Hoiki Noiki không biết từ lúc nào đã đứng phía sau cậu mỉm cười trông rất đầy ẩn ý.

Yuri bắt đầu để ý có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình, cậu liền xấu hổ đến nổi muốn lấy cái quần đội lên đầu cho bớt nhục.

Houki Noiki nhìn biểu hiện của Yuri lúm túm rất đáng yêu “Yuri-san của chúng ta đáng yêu quá chắc mốt gọi là Yuri-chan nhe”.

“What?” Cậu hoảng hốt.

Yuzuru Zuru nghe vậy cũng liền gật đầu lia lịa đồng ý.

Yuri cảm nhận được hình thức mọi người xưng tên với cậu có vấn đề hết san rồi kun giờ chan không biết sau này lại gọi gì nữa. “Này, này chưa hỏi ý kiến của tớ mà các cậu dám quyết định hả” Cậu liền nhào vô đánh Yuzuru Zuru bầm dập “Noi-san có nói nữa mà, sao không đánh cậu ấy”.

Đối với Yuri thì đường đường là một thằng con trai mà đi đánh với gái thì ra thể thống gì. Yuzuru Zuru bị đánh bầm dập không muốn thua người này liền thể hiện một chút thực lực thật sự của mình, cậu vòng tay Yuri ra sau “Aa...tớ chịu thua…chịu thua” Yuri bất lực vì cậu còn thua kém sức lực của Yuzuru Zuru rất nhiều.

“Yuri-chan là của tớ” Houki Noiki thấy vậy cũng nhào vô góp vui.

“Cậu bị ảo tưởng à, Yuri-chan là của tớ” Yuzuru Zuru quay qua phản bác Houki Noiki.

Sau một hồi dành co tranh dành Yuri khiến cho sự chú ý của họ càng nhận nhiều ánh mắt tức giận đang nhìn bọn họ nhiều hơn.

“Tụi bây đến đây để chơi hay phá của ông!” Tiếng phẫn nổ phát ra trong đám đông có một người đang đi đến gần ba người bọn họ. Cả ba quay qua nhìn thấy đó là người đàn ông đô con đầu trọc có râu ria hai con mắt thâm quằng như thức suốt mấy đêm liền không ngủ, tướng cao to lực lưỡng hùng hổ nhìn về phía họ.

“Má ơi, quái vật ư” Yuri hốt hoảng trước vẻ bề ngoài của người đàn ông đó.

Cả hai Yuzuru Zuru và Houki Noiki cảm nhận sắp có chuyện không lành khi thấy người đàn ông đó xuất hiện “Chết cha...ổng tới” Yuzuru Zuru run rẩy nói.

Người đàn ông với khuôn mặt đáng sợ nhìn bọn họ chằm chằm, hai con mắt của ông ta trợn lên như thể thấy được các sợi chỉ đỏ bên trong tròng mắt. Miệng bắt đầu chửi “Tụi bây nghĩ tụi bây là ai mà dám phá chỗ làm ăn của ông đây hả!”

Yuri bất ngờ khi bị chửi liên hoàn “Hở? ổng là ai vậy, sao nhìn y như….” Yuri định nói tiếp nhưng bị Yuzuru Zuru và Houki Noiki bịt miệng lại vì có nhiều điều biết cũng không nên nói thì có vẻ sẽ tốt hơn.

Yuri vẫn không hiểu gì khi bị bịt miệng lại “Hưm…buôn…tuy...nga” ( phiên dịch: buông tay ra).

Cậu cố nói nhưng không ai hiểu ý cậu đang muốn nói gì. Yuzuru Zuru bất lực với Yuri, cậu kè tai nói nhỏ “Shịt, cậu tốt nhất đừng nói gì hết”. Yuri nghe vậy cũng dừng vùng vẫy trong vô vọng mà im lặng.

Hoiki Noiki quay qua gượng cười thân thiện với người đàn ông đầu trọc đó “Hehe...tụi cháu xin lỗi, tụi cháu lỡ làm ồn”.

Người đối diện họ cũng không chả mấy thân thiện tí nào khi nhận được lời xin lỗi “Tụi bây rất là ồn chứ lỡ lầm gì!”.

Nói xong ổng quăng cả ba ra ngoài phòng đóng cửa cái rầm “Biến!”.

Yuri bực mình quay qua chửi “Ông nghĩ ông là ai mà ném tụi tôi ra….”.

Yuzuru Zuru nghe vậy liền hốt hoảng lập tức bịt miệng Yuri lại “Cậu điên rồi à, tôi biết cậu không sợ ai nhưng đừng có làm liều như thế” Yuzuru Zuru bắt đầu không biết bọn họ có thực sự tìm đúng người của kiếp trước không.

Yuri không hiểu rốt cuộc người đàn ông đó là ai mà khiến cho hai người họ sợ run người “Người đàn ông hồi nãy là chủ chung cư ở đây à?”.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru đồng lòng lắc đầu “Không…tại ổng mạnh với mỗi lần chiến đấu là ổng nổi cơn điên như quái vật nên đa số mọi người ở đây đều sợ ổng” Yuzuru Zuru nói.

“Ò” Yuri hiểu được. “Khoan…chiến đấu là sao?” Yuri nhận ra điều gì đó sai sai trông phút chốc.

“Chết” Yuzuru Zuru bất giác đã lỡ nói những điều không nên nói. Lúc đầu họ gặp lại Yuri thì cậu ấy đã không còn nhớ kí ức kiếp trước còn có chút thay đổi chẳng hạn như chậm hiểu, thiếu suy nghĩ nhiều khi còn cứng đầu hơn đá cuội nữa nên không nghĩ là Yuri sẽ để ý từng chữ họ nói.

“À...hehe” Houki Noiki bắt đầu đánh lạc hướng “À, không có gì đâu cậu đừng bận tâm hehe”.

Yuzuru Zuru hiểu ý của Houki Noiki liền vỗ vai Yuri một phát khiến cậu muốn ngã ngửa “Thôi, giờ đã trễ rồi, mình nghĩ cậu nên về đi”.

Yuri nhìn ra ngoài cửa sổ thì quả thật là đã tối khuya lắm rồi, cậu đành phải tạm biệt bọn họ mà quay về nhà “Hmm đành hẹn ngày mai vậy”.

Houki Noiki và Yuzuru Zuru nhìn bóng lưng Yuri mà vẫy tay tạm biệt Yuri “Cậu về cẩn thận nhé Yuru-chan”.

Yuzuru Zuru quay qua nhìn Houki Noiki thở phào nhẹ nhõm “Haizz, nhém nữa cậu ấy phát hiện ra rồi” Bọn họ đều nghĩ rằng Yuri đôi lúc có hơi ngu ngơ ai ngờ cũng để ý từng chút dữ.

Houki Noiki mỉm cười nói “Vậy mới là người chúng ta luôn tin tưởng chứ”.

Yuzuru Zuru cũng đồng tình.

Qua ngày hôm sau, Yuri chậm rãi bước đi hành lang nhẹ nhàng đẩy cửa ra “Má ơi!, ai sáng sớm mở đèn led vậy” Cậu dụi dụi mắt lại nhìn rõ xem ánh sáng ấy phát ra từ hướng nào thì thấy ánh sáng đó là hào quang phát ra từ Akai Tsuki đang tủm tỉm nhìn cậu cười “Chào cậu, Yuri”.

“Mới sáng sớm mà nhìn cậu ta nổi nhiều hào quang dữ” Yuri quang sát xung quanh thì thấy các bạn nữ đều nhìn chằm chằm bằng ánh mắt hèm khác nhìn Akai Tsuki như người nổi tiếng vừa mới chuyển trường về vậy.

Yuri thở một cái nghĩ thầm bản thân cũng được nhan sắc không tệ thân hình cũng ổn nhưng chả có con ma nào theo hay để ý đến cậu cả. Yuri gượng cười rồi bước đi đến chỗ ngồi của mình.

“Chào buổi sáng” Yuri đặt đít ngồi xuống kế bên Akai Tsuki nói.

Akai Tsuki không nói gì chỉ nhìn cậu chằm chằm bằng ánh mắt u sầu như đang lo lắng suy nghĩ gì đó. Yuri nhận thấy người ngồi kế bên mình có tâm sự cậu định….

“Yuri-chan, hôm qua chơi có vui không?” Yuzuru Zuru đột nhiên từ lúc nào xuất hiện nhào vô ôm chặt Yuri. “Cậu đang làm cậu ấy nghẹt thở đó” Houki Noiki cũng vừa mới bước vô.

“À vậy à, xin lỗi hihi” Yuzuru Zuru buông Yuri vì nhận thấy Yuri sắp thăng thiên về trời sao cú ôm siết cổ thân thương vào buổi sáng đó.

“Tớ không sao…mà hôm qua vui thiệt” Yuri cố lấy lại không khí để thở sau cú siết chặt đó của Yuzuru Zuru. “Ủ sao hôm qua cậu không đi Kai-kun” cậu chợt nhớ ra Akai Tsuki cũng có hẹn đi chơi chung với bọn họ nhưng vì bận gì đó mà lại không thấy xuất hiện.

Houki Noiki định giải thích thì Akai Tsuki trả lời “Hôm qua tớ lạc đường”.

Yuzuru Zuru và Houki Noiki cảm thấy lí do này hơi ngớ ngẩn, chỉ có thằng khờ mới tin…

“À vậy à, cũng không trách được vì cậu mới chuyển về đây mà” Yuri thản nhiên nói mà không suy nghĩ gì.

“Trời ơi cậu ấy tin thiệt kìa” trông phút chốc Yuzuru Zuru và Houki Noiki nghĩ rằng quả thật người họ đang tìm quả thật đã thay đổi quá nhiều, không chỉ ngu ngơ, cứng đầu, thiếu suy nghĩ mà còn dễ tin người nữa.

“Hở cậu vừa cười gì à?” Yuri hình như có cảm giác Akai Tsuki có nhếch môi lên cười nhưng chỉ là thoáng chốc. “Không có gì” Akai Tsuki nói.

“Reng…reng…reng” Tiếng chuông đã vang lên tất cả học sinh khác nghe vậy cũng bắt đầu quay về chỗ ngồi của họ.

“Thôi tụi mình tí ra chơi nói tiếp nhé” Houki Noiki nói.

Yuri: “Ừm”.

Bọn họ học xong tiết đầu thì đi xuống học tiết hai đến phòng thay đồ, đổi mặc đồng phục thể dục.

Tất cả đều tập trung ở phía sau trường vì nơi đó có khoảng đất rộng nhất cách xa các lớp học khác để tránh làm ồn.

“Oa… mình không thích học thể dục tí nào” Yuri than thở do cậu thường ngày không hoạt động nhiều nên thường tránh các tiết học thể dục hồi cấp hai.

“Hèn chi nhìn cậu hơi ốm yếu” Yuzuru zuru cũng đứng kế bên nghe được Yuri oán trách các thứ, do đồng phục thể dục có phần hơi ôm nên dễ nhìn thấy thân thể người đó có cường tráng hay không. “Nhưng nhìn Yuri-chan cũng dễ thương mà” Houki Noiki đứng kế bên cậu nói.

“Nè dù sao tớ cũng là con trai, khen dễ thương hình như có hơi quá” Yuri cố khuyên Houki Noiki đổi cách xưng hô nhưng bất thành.

Houki Noiki choàng tay lên vai Yuri “Tớ thấy đâu có sao, dễ thương là dễ thương”.

“Aaaaa!” Yuri định khuyên Houki Noiki tiếp nhưng lại nghe tiếng la hét ở phía bên kia.

“Má ơi, nhìn thân hình cậu ta kìa”.

“Có thật cậu ta là học sinh không vậy?”.

“Áo hơi nhỏ so với dáng vóc cậu ta hay tại cậu ta có múi nên nó làm đầm đà bộ thể dục chăng”.

Bọn con gái trong lớp đang la hét khi thấy Akai Tsuki mặc bộ thể dục bước ra với thân hình siêu chuẩn, khuôn mặt lạnh băng như đảng đá băng nghìn năm, cặp mắt hai mí đen tuyền, ánh nắng chiếu lên tóc làm cho chúng như tỏ sáng nói chung đây là vẻ đẹp bá đạo khó có thằng con trai nào trong trường sánh bằng.

“Đúng thật là ranh tị dữ” Phút chốc Yuri cảm thấy ranh tị khi thấy Akai Tsuki được gái bu như kiến.

Bạn đang đọc Anh Chờ Em Luân Hồi sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.