Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1093 chữ

Cô mơ hồ tỉnh lại , đầu đau buốt , cô bất giác đưa tay lên đầu liền thấy đầu mình đã quấn 1 lớp băng thật dày , cả người toàn những vết bầm tím .

- Tỉnh rồi ?

Nghe thấy giọng nói lạ , cô giật mình quay đầu lại hướng phát ra âm thanh đó.

- Anh là ... ?

- Tôi nghĩ cô đoán được tôi là ai ?

Giọng nói này , cô vừa thấy quen lại vừa thấy lạ , như đã nghe được ở đâu đó nhưng lại không nhớ được rốt cuộc là ở đâu . Nếu cô nhớ không lầm , hình như lúc cô ngã xe đã nghe thấy 1 giọng nói , mà giọng nói này hình như rất giống với người đang ngồi trước mặt cô

Nhìn người đàn ông trước mặt , cô thoáng có chút giật mình . Lẽ nào .....

- Hôn phu của Hạ Vân ?

Cô cố tỏ ra bình tĩnh , nhưng trong lòng lại thấy bất an . Danh tiến của anh ta không ai là không biết , nếu quả thật anh ta muốn trả thù cô thì thật sự không dám tưởng tượng đến kết cục sau này của mình.

- Thông minh !!! - anh nở ra 1 nụ cười , nhưng trong ánh mắt lại hiện lên sự lạnh lùng tàn bạo .

- Tại sao ... Tại sao anh lại cứu tôi ? Chẳng phải anh muốn tôi đền mạng cho Hạ Vân sao ?

Đáp lại lời cô là sự im lặng , anh không nói gì , nụ cười trên môi tắt hẳn , ánh mắt lại càng tàn bạo hơn .

Anh bước tới bóp lấy cổ cô , áp cô xuống giường , không cho cô cơ hội phản khán nào .

- Chính vì muốn cô đền mạng cho cô ấy , tôi mới không để cô chết dễ dàng như vậy , tôi muốn cô sống để chịu đựng sự dày vò , tôi muốn cô sống không bằng chết . Loại đàn bà đê tiện như cô , không có tư cách chết !!!! -Anh gằn từng chữ , tay càng siết chặt hơn .

- Xi... Xin ... L ... Lỗi !!!

Cô khó khăn cất giọng , ngoài xin lỗi ra cô cũng không biết nên nói gì , hình ảnh trước mắt cô càng trở nên nhạt nhòa , mắt tối sầm lại .

Đến khi cô sắp chết vì nghẹt thở thì anh lại buông ra , quay lưng bước ra ngoài .

- Từ đây đến mai , tôi muốn cô kết hôn với tôi.

Nói xong anh liền bước đi , không thèm nhìn cô lấy 1 cái .

Cô ôm phần cổ đau rát , cầm chiếc điện thoại lên , là mẹ cô đang gọi , cô cố nén niềm xúc động :

- Thưa mẹ ?

- Nhi Nhi , cứu mẹ , cứu cả nhà chúng ta , con mau về đây đi !!!!

Cô lén trở về nhà , dù biết anh sẽ không ngăn cản.

Cô lết từng bước về nhà , trước mặt cô giờ đây là 1 đống đỗ nát , hoang tàn . Mẹ cô thì thẫn thờ , khóc không ra nước mắt.

Vừa thấy cô , bà đã nhào vào ôm cô khóc lóc :

- Nhi Nhi , hãy cứu mẹ , cứu ba con !!!

- Mẹ , rốt cuộc đã có chuyện gì ?

- Hắn !!! Hắn đã đến tìm chúng ta trả thù , đập phá nhà ta , siết nợ công ty . Giờ công ty chúng ta phá sản , chúng ta mất hết rồi !!!

Đương nhiên cô biết "Hắn" người mà mẹ cô nhắc đến là ai .

- Con có thể giúp gì cho mẹ ?? - cô cố kìm nén để không khóc .

- Hắn nói , chỉ cần gả con cho hắn , mọi chuyện sẽ được giải quyết ..

- Tuệ Minh đâu rồi mẹ ?

- Trước khi sảy ra chuyện , mẹ sợ nó bị luyên lụy nên đã giấu nó ở nơi an toàn rồi.

Thì ra trong mắt mẹ , Tuệ Minh vẫn là quan trọng nhất . Liên lụy à ? Chỉ sợ là cả cuộc đời cô bị Tuệ Minh liên lụy , còn người đời lại nhằm vào cô mà xỉ vả , lăng mạ .

- Cô nhìn đi !!!! Tất cả đều bị phá hủy vì cô , sao cô không chết một mình đi còn kéo theo chúng tôi ? Chẳng lẽ ơn sinh thành 20 năm qua của chúng tôi lại được cô trả ơn như vậy sao ? - ông Lâm không biết xuất hiện từ bao giờ , vội mắng nhiếc , xỉ vả cô .

- .....

- Cô có giỏi thì đi với hắn đi , đừng làm khổ gia đình tôi nữa ! Mau cút đii !!! - ông Lâm đưa tay xua đuổi cô.

Cô im lặng , nước mắt không kìm được cứ thế tuôn rơi , thì ra tất cả đã được anh ta sắp đặt từ trước , cô chẳng qua là 1 con rối ngu ngốc cho anh ta điều khiển .

- Ba , mẹ ! Con đồng ý lấy hắn ta , con hy vọng ba mẹ sẽ sống hạnh phúc . Con không làm phiền ba mẹ nữa đâu .

Cô đến , dường như hắn biết điều đó , anh chỉ im lặng ngồi trên sofa chờ cô tự đưa thân đến .

- Bịch !!!!

Cô nặng nề quỳ xún trước mặt anh , nước mắt tuông rơi

- Tôi chấp nhận yêu cầu của anh , hãy tha cho gia đình tôi .

Anh nâng gương mặt cô lên , quả là gương mặt rất xinh đẹp , nhưng càng nhìn anh chỉ thấy chán ghét .

- Còn phải xem biểu hiện của cô như nào !!!

Tay anh siết chặt như muốn bóp nát cằm cô , cơn đau buốt truyền đến , lặng lẽ , từng li từng tí châm vào trái tim cô .

- Cô nên nhớ , dù cô có là phu nhân của nhà này , thì trong mắt tôi cô cũng chẳng khác gì con chó hoang được tôi nhặt về .

Cuối cùng , anh ghé sát vào tai cô , giọng vang lên rất khẽ :

- Nên nhớ , cô đến đây là để trả nợ , dù cô cố gắng như nào , cũng không bằng cô ấy !!!

Lời nói của anh như sấm nổ bên tai khiến cô choáng váng đầu óc . Đúng !!! Anh nói không sai , cô ở đây để trả nợ , món nợ mãi mãi không thể trả hết ...

Bạn đang đọc Anh Hận Em Đến Vậy Sao? sáng tác bởi buithuyhien2606
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi buithuyhien2606
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 57

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.