Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thử thách Anh Hùng 8- Vòng 3

Tiểu thuyết gốc · 1862 chữ

Tôi mở mắt, tôi cảm thấy người mình thật thoải mái.

“Ôi con yêu, con đã tỉnh. Thật may mắn làm sao. Con làm ta suýt chết vì sợ.” Một người phụ nữ nức nở ôm lấy tôi. Tôi còn chưa hiểu việc gì xảy ra. Tôi đang nằm trên một chiếc giường lớn vô cùng sang trọng. Một căn phòng với đồ vật xa hoa với những thứ mà tôi lần đầu tiên nhìn thấy.

Người phụ nữ đang ôm lấy tôi thật ấm, tôi chưa bao giờ được ôm như vậy cả. Bà là người đẹp nhất mà tôi từng thấy, bà còn rất trẻ, mái tóc nâu quăn được búi cao. Bà mặc bộ đồ trắng với nhiều ren, trên cổ bà đeo một chuỗi ngọc trai rất hợp với nước da của bà. Hơn nữa trên người bà toát ra một mùi dễ chịu, nó không phải là mùi của loại nước hoa bà dùng mà nó là một mùi đặc biệt. Tôi nhận ra cái mùi này dù đây là lần đầu tôi ngửi nó. Nó là mùi của mẹ. Mắt tôi ươn ướt, lần đầu tôi có cảm giác này. Đang khi tôi đang mơ màn thì cánh cửa phòng mở toang một cái rầm. Tôi giật mình, nhìn thấy một người đàn ông lao vào như một cơn bão. Ông chạy thẳng về phía cái giường tôi đang nằm. Khi thấy mẹ đang ôm tôi, ông bình tĩnh và ho nhẹ: “Tỉnh dậy là tốt rồi.” Người mẹ đang ôm tôi liền thả tôi ra và nhìn vào người đàn ông.

“Em đã nói với anh là con chúng ta còn quá nhỏ để học cưỡi ngựa. May mà nó chỉ bị thương nhẹ. Nếu lỡ nó không tỉnh lại. Ôi…” Bà quay lại ôm tôi và khóc.

Người đàn ông lúng túng trả lời: “Anh nghĩ là an toàn, vả lại cưỡi ngựa là môn bắt buộc cho quý tộc, dù sao họ sẽ dạy môn đó vào năm tới ở trường, nên anh nghĩ nên cho con nó làm quen từ bây giờ. Thầy thuốc cũng nói nó chỉ bị choáng nhẹ, anh cũng đã mời tông đồ của Giáo hội đến để đưa lời chúc lành và bình an cho con, nên em đừng lo.”

Người mẹ dụi mắt và nhìn ông với vẻ âu yếm: “Cả người của Giáo hội cơ a.” Bà liền quay sang tôi và cười: “Con xem mọi việc đã tốt, tông đồ sẽ làm phép bình an cho con. Thế bao giờ thì họ đến?”

“Tối nay.”

“Ôi không, chúng ta sẽ không kịp chuẩn bị mất, sẽ là bất kính với tông hồ của hội giáo nếu đón tiếp qua loa. Không được, em phải chuẩn bị ngay bây giờ. Người đâu, dặn tất cả người hầu trong nhà tập hợp trong phòng dưới lầu ngay lập tức.” Rồi quay sang tôi: “Mẹ xin lỗi con yêu, nhưng mẹ phải đi chuẩn bị công việc. Ta sẽ dặn hầu gái và bà vú chăm sóc con cẩn thận.” Bà hôn lên trán tôi và rời đi.

Lúc này tôi quan sát người đàn ông vừa cười vừa thở dài đang đứng đó. Đó là một người khá cao, dáng người cân đối. Ông có mái tóc màu sáng, mái tóc gọn gàng. Ông đeo cái kính gọng vàng, từ ông toát ra vẻ trí thức. Giống với người phụ nữ, ông có vẻ mặt ưa nhìn. Cả hai người họ đều rất đẹp, họ khác xa hình ảnh về Quý tộc trong đầu tôi. Tôi nghĩ tất cả các Qúy tộc đều là những kẻ béo phệ hợm hĩnh. Nhưng hai người, tôi có nên gọi họ là cha và mẹ không. Cha và mẹ này rất dịu dàng với tôi. Đang khi tôi định gọi tiếng cha thì ông nói với tôi.

“Cha xin lỗi.” Tôi có thể nhận ra cảm giác yêu thương và hối hận trong lời nói đó. Tôi đã khóc.

Người đàn ông có vẻ lúng túng: “Ừm, thôi để đền bù, ngày hôm nay con không cần giữ phép tắc, ta sẽ căn dặn người hầu, con có thể chơi với các anh chị em họ của mình ngoài vườn cả ngày. Con không cần học với gia sư, nhưng buổi chiều chúng ta phải tham gia tiệc của phu nhân tể tướng. Chúng ta cần quay về để tiếp đón người từ Giáo hội trước 8 giờ. À, ta cũng phải đi gặp ông của con để bàn công việc. Hẹn gặp con vào buổi chiều.” Ông có vẻ muốn ôm tôi hôn như mẹ đã làm, nhưng có vẻ ông không biết làm thế nào, nên ông chỉ xoa đầu tôi roồi rời đi.

Tôi nằm dài ra và gát tay lên trán. Thế là sao nhỉ? Tôi đang mơ sao, tôi rõ ràng là đang thi mà. Ký ức cuối cùng của tôi là cánh cửa cho vòng thi thứ 3, sau đó thì trắng xóa,, rồi kết quả là thấy mình nằm trên giường. Tôi lăn qua, lăn lại. Tuyệt vời!!! Đây có phải là phần thưởng thêm cho kỳ thi không. Thế này thì tuyệt hơn 100 đồng vàng nhiều. Vậy là tôi đã trở thành Quý tộc, tôi còn có cha mẹ, nhà cửa, tôi tớ… Mà khoan nhìn kỹ lại thì trong phòng của tôi toàn đồ vật đắt tiền. Tôi thấy chiếc đồng hồ quả lắc to tướng, trong làng tôi thậm chí còn không có đồng hồ. Ở gần tôi là chiếc bình nước và cốc nước bằng pha lê. Những món đồ chơi xinh đẹp tinh xảo. Tôi ôm con gấu bông bên cạnh vào. Thật mềm, cảm giác rất thích. A. Thật tuyệt, cảm ơn hệ thống. Sống mãi thế này cũng được, thật hạnh phúc làm sao. Te he…

Đang lúc tôi đang tự sướng thì ba người hầu gái bước vào trong phòng.

“Chủ nhân, người có muốn thay đồ rồi ăn sáng bây giờ không ạ? Đã đến giờ rồi. Nhưng cha ngài đã dặn hôm nay ngài không cần theo quy tắc, nên người có muốn ngủ thêm không?”

Tôi muốn đi khắp phòng xem nhưng tôi lại thấy đói rồi. Nên chắc đành phải dạy thôi, dù sao đây cũng là phòng của tôi mà, để lúc khác cũng được. Nhưng tôi không quen để người kh1c thay đồ cho mình.

“Hả, chủ nhân. Tôi à?” Chết. Quên mất, lỡ họ phát hiện ra thì sao?

“Chủ nhân người quên rồi sao, ba ngày trước phu nhân nói ngài đã lớn, nên ngài cần thêm 2 hầu gái nữa để chăm sóc. Nên chúng em sẽ là hầu gái phục vụ cho mình ngài mà thôi.”

Tôi chợt nhớ ra một chi tiết quan trọng, tôi chưa biết gì về thân thế này cũng như cuộc sống Quý tộc ra sao. Tôi nảy ra một ý.

“À, vậy là các ngươi đã phục vụ ta được 3 hôm rồi. Đã đến lúc kiểm tra các ngươi một chút. Như vậy đi, ta sẽ hỏi các ngươi những câu hỏi liên quan về ta. Các ngươi phải đáp thật nhanh nghe rõ chưa.”

“Vậy xin chủ nhân cứ hỏi. Chúng em sẽ vừa giúp ngài thay áo vừa trả lời.”

Tâm trí tôi chỉ đặt vào mấy câu trả lời, nên không để ý họ thay cho tôi cái quái gì thế này,. Toàn ren với ren không, đã vậy… Thôi, bình tĩnh, đã lỡ rồi, mà phản ứng mạnh quá thì sẽ gây ra nghi ngờ. Bỏ qua mấy tình tiết phụ, tập trung vào chi tiết chính thì hơn. Mà nhân đây nói luôn thì mặt mũi và hình dạng của tôi vẫn giữ nguyên chỉ có, à thôi quên đi, không phải là chi tiết quan trọng. Tóm tắt thì tôi ở đây tên KYRIE RIGAS, tên gì kỳ cục, tôi cắn trúng lưỡi khi đọc nó. Nó khác với cái tên của tôi hiện tại. Tôi là con độc nhất của cha mẹ tôi, mà cha mẹ tôi lại thuộc hàng Quý tộc cả. Cha tôi là con trưởng nhà Rigas. Tuy nhà Rigas không phải là Quý tộc hạng nhất với lịch sử lâu đời, nhưng trong nhiều thế hệ đều xuất hiện những người tài giỏi như hiệp sĩ, ma pháp sư, thậm chí có 1 triệu hoán sư (triệu hồi thú ấy)… Cha tôi không có tài về võ thuật hay ma pháp, ông là một nhà nghiên cứu và đang dạy học ở Đại học Hoàng gia. Mẹ tôi không được thừa kế tước hiệu gì vì bà là con của thứ thiếp bị đuổi khỏi dòng họ, nhưng theo các người hầu thì bà mang dòng máu của Anh hùng Beorhtric, nghe nói bà còn có họ hàng xa với Chiến thần hiện nay. Người mẹ nhìn yếu đuối đó sao, thôi không ảnh hưởng gì tôi cả. Tóm lại tôi biết một chuyện nhà tôi giàu. Ông tôi từng phục vụ Đứa vua và ông có nhiều đất đai cũng như ảnh hưởng trong triều dù đã về hưu. Tôi cũng có 2 người chú nữa. Các cô hầu đều đỏ mặt khi nói về 2 người đó. Họ không cùng mẹ với cha tôi. Mẹ của cha, tức là bà của tôi đã qua đời sớm, ông tôi đã tái giá và sinh ra chú thứ 1, còn chú thứ 2 thì do người tình của ông sinh ra. Tôi thất thần khi nghe chuyện đó, đối với dân nghèo thì mỗi gia đình luôn là một vợ một chồng. Nhưng với các Quý tộc hay người giàu có thì họ có thể có nhiều vợ và thậm chí người tình bên ngoài. Vấn đề tôi cần lưu ý là về 2 người chú kia, tôi đã liệt bọn họ vào đối tượng nguy hiểm. Theo miêu tả thì cả 2 đều có tài võ thuật cả. Người thứ 1 thì hiện là một hiệp sĩ tài năng, còn người thứ 2 được biết như 1 thiên tài kiếm thuật, bây giờ hắn đang theo học ở trường quân đội Hoàng gia. Phải cẩn thận, coi ra họ đều là đối thủ nặng ký so với người cha hiền lành yếu đuối của tôi thì đúng là một trời một vực. Tôi cũng biết được nơi tôi đang ở là thủ đô Messiana. Vậy là tôi không cần mắc công mà vẫn đến được đây. Cảm ơn hệ thống.

Tôi cũng hỏi họ về Vòng tròn pháp thuật đánh giá, xem ra cha mẹ cũng đang lo lắng và đang bồi dưỡng cho tôi để tôi được hưởng 1 nền giáo dục tốt nhất cho đến khi đó. Nhưng phải làm sao đây, tôi không biết chữ. Không sao, mất trí nhớ sau chấn thương là một cái cớ hợp lý. Ừm. Trong phòng cũng có vài cuốn sách, có thể tôi sẽ tự học thêm lúc đêm khuya. Nếu tôi đã quyết định sống ở đây, tôi sẽ cố gắng hết sức.

Bạn đang đọc Anh Hùng Làm Thêm Nghề Quỷ Vương sáng tác bởi gocnhonho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gocnhonho
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.