Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tỉnh

Phiên bản Dịch · 2791 chữ

Chàng trai bé nhỏ của tôi!

Tôi rất hạnh phúc khi chúng tôi có con trai. Không biết các em bé bắt đầu tập luyện từ khi nào nhỉ? Tôi đã bắt đầu khi nào nhỉ? Chúa ơi, tôi không thể đợi được dạy con về ma thuật! Mong là thằng bé sẽ trở thành pháp sư như mẹ nó. Tôi có thể biết được nền tảng của cường hoá, nhưng không thể làm gì thực tế hơn là làm một vài bài luyện tập cơ thể căn bản.

Alice, ngược lại, là một trong những người tài năng nhất tôi từng gặp. Ngay kể từ khi làm người giám sát, cô ấy cũng là duy nhất. Khi ấy, sau khi cô ấy đồng ý hẹn hò với tôi, cô ấy tham gia nhóm của tôi và chúng tôi đi làm nhiệm vụ cùng nhau. Khả năng phục hồi của cô ấy thật tuyệt vời, nhưng điều làm tôi bất ngờ hơn cả là khi cô ấy dùng một câu thần chú, làm hồi phục tất cả đồng minh trong một khu vực. Đã có thời mọi người cứ nhắc về cô ấy mãi! Và tôi là chồng cô ấy!

Hehe… Và tôi vẫn không hề chán nói điều đó.

Trước đây trước khi chúng tôi ổn định tại nơi này, chúng tôi sẽ đến Rừng Quái Thú để săn quái mana. Quái mana gồm nhiều loại thú độc nhất đa dạng và các vật thể được sinh ra với khả năng hấp thụ mana vào cơ thể rồi tự tạo ra lõi mana, thứ chúng tôi gọi là lõi quái thú.

Lõi quái thú có cách dùng nhiều không đếm xuể, làm cho chúng trở nên đắt đỏ và được săn lùng khắp nơi. Tất nhiên, loại lõi quái thú càng cao cấp, số tiền phải bỏ ra càng nhiều. Quái mana được phân loại từ cấp E (loại bò có răng nanh được thuần hoá để lấy thịt và lông), đến quái cấp SS. Tôi không thể nói nhiều hơn về chúng, đơn giản vì tôi chưa từng nhìn hay nghe về chúng, nhưng cứ giả sử là chúng có tồn tại đi.

Quy tắc ngón tay cái, bạn nên luôn luôn cho rằng quái mana mạnh hơn người cùng hạng. Đơn giản là vì, kể cả khi chúng ta bỏ mana ra khỏi phép so sánh, cơ thể vật lý của quái thú mạnh hơn cơ thể của người bình thường rất nhiều.

Kể cả khi Rừng Quái Thú khá là nguy hiểm, chỉ cần bạn cảnh giác và không bị lạc, tránh khỏi rắc rối là chuyện khá dễ làm. Các con thú mạnh hơn thường sống ẩn trong các hang động dưới lòng đất hoặc gần trung tâm Rừng. 10 cây số đầu tiên ngoài rìa Rừng Quái Thú được đánh dấu khá chi tiết, và chỉ cần bạn là nhà thám hiểm ít nhất là cấp C, bạn sẽ ổn thôi.

Cứ một khoảng thời gian, sẽ có các nhiệm vụ được đưa ra yêu cầu một vài đội nhóm thám hiểm giả. Thường là về việc cố gắng dọn sạch và đánh dấu các hang động chưa được khám phá hết. Nếu một con quái mana có khả năng tạo ra hang ổ của riêng nó và khiến những con quái khác phục vụ nó, khi đó có thể sẽ có kho báu.

Tôi kể với con trai Art tất cả về cuộc sống này, về chuyện này và nhiều hơn để tôi có thể tẩy nã… ý tôi là thúc giục nó ít nhất kiếm lấy một chút kinh nghiệm bằng nghề thám hiểm khi nó lớn lên.

Tôi không biết tôi sẽ làm gì nếu Art bé nhỏ không bao giờ thức tỉnh. Chúa ơi, bất kể nó có lâu thế nào, chỉ cần thằng bé có thể trở thành bất kỳ dạng pháp sư nào, tôi sẽ là một người cha tự hào và hạnh phúc.

Khá là dễ để biết một người thuộc dạng pháp sư gì khi người đó thức tỉnh, vì khi Pháp sư, Cường hoá sư, và Tà tu tạo ra một rào cản mỏng, mana sẽ phản ứng khác nhau xung quanh họ lúc đó.

Pháp sư, khi họ mới thức tỉnh, tạo ra một loại như lực kháng cự xung quanh hàng rào, đánh dấu rằng họ có các dòng mana trọng yếu trong cơ thể. Cường hoá sư, ở mặt khác, tạo ra một khoảng chân không chứa mana xung quanh họ, tức là các tĩnh mạch mana của họ quan trọng hơn. Tất nhiên là mức độ sức mạnh và sức hút còn phụ thuộc vào thiên phú của họ trong mỗi loại.

Tôi không có ý khoe khoang, nhưng khi mới vừa thức tỉnh, rất sớm từ lúc 12 tuổi, ừ thì, lúc đấy tôi đang ngủ và cái lực đẩy làm tôi bay lên một vài phút! Đủ mạnh để nâng cả một cơ thể?

Nếu không phải vì lần đó… tôi chắc chúng tôi sẽ không ổn định nhanh thế này đâu.

Dù sao thì, ngay khi con tôi thức tỉnh, tôi sẽ huấn luyện cho nó. Nếu thằng bé muốn trở thành cường hoá sư, tôi nghĩ tôi có thể tìm cho nó một giáo viên từ thị trấn vì Alice và tôi không có đủ khả năng để dạy nó…

…là những gì tôi đã nói nhưng…

Boom!

Vừa mới đây, 3 phần tư ngôi nhà đã biến mất…

Chuyện gì đã xảy ra?

May mắn thay, tôi và Alice đang ở trước nhà để thư giãn sau bữa tối, nhưng…Art… Art bé bỏng vẫn còn ở trong nhà…

“Arthur!”

Mặt của Alice tái xanh khi tôi nhìn em ấy đờ ra, mắt trừng lên trong ngờ hoặc và lo lắng. Tôi đỡ vợ xuống trong khi che chắn cô ấy bằng một tấm khiên thường có tác dụng trong vài phút.

Tôi nhanh chân chạy đến hướng có vụ nổ, che chắn bản thân bằng một lớp mana trên da. Các mảnh vụn văng tới trước tôi khi tôi nhoài sâu vào trong. Sau khi chật vật mò vào trong đống đổ nát từ ngôi nhà và hàng nghìn mảnh vụn, tôi đã thấy điều đó.

Xung quanh con trai tôi là một lớp chắn mờ nhưng đáng chú ý bao quanh. Tốt hơn là, lực đẩy từ sức mạnh vừa thức tỉnh của nó là thứ tạo nên vụ nổ này. Thằng bé lơ lửng ngay trung tâm của bãi rác làm từ 3 phần tư ngôi nhà, cũng như phần còn lại của cái sân.

Haha…

Chân tôi nhũn ra và tôi khuỵu hẳn xuống và hàm tôi như rơi cả xuống. Con tôi chỉ vừa ba tuổi khi nó thức tỉnh. Chỉ mới ba…

Tôi chả biết nên cười hay khóc

“Reynolds! Anh yêu!”

Tôi liếc ra sau lưng nhìn vợ trong khi miệng vẫn há hốc ra vì sốc. Cô ấy cố gượng bước đến tôi sau những gì còn lại từ vụ nổ và khi không còn gì nguy hiểm.

Cô ấy bước từng nửa bước đến chỗ tôi, che mặt bằng cánh tay để ngăn chặn lực đẩy vẫn còn đang thoát ra từ Art.

“Reynolds! Chuyện gì vừa xảy ra thế? Chuyện gì đây? Art đâu rồi?”

Vẫn còn chưa hoàn hồn để nói, tôi chỉ tay về phía con trai.

Trong khi vẫn còn bối rối, cô ấy nhìn về phía tôi chỉ và cô ấy chỉ có thể thốt lên, “Chúa ơi…”

Nhật ký của Arthur Leywin:

Wow tôi cảm thấy tuyệt lắm!

Cảm thấy như được lọc sạch khi đột phá, tôi nhắm mắt lại để cảm nhận lõi mana vừa hình thành. Cái lõi mana nhỏ nhắn dễ thương của tôi!

“ART! ÔI CON TÔI! Con ổn chứ?”

Tôi nhìn thấy mẹ đang nhào tới tôi trong khi cha vẫn đang quỳ gối.

Cha đã làm gì để mẹ phạt thế nhỉ?

Mẹ bế tôi dậy và ôm tôi, gần như mẹ sắp khóc.

Tôi cố gắng nói một câu đại loại như “Mẹ, đừng khóc. Sao thế?”

Mẹ không trả lời và tiếp tục khóc trong khi ôm chầm lấy tôi. Cha bước đến gần mẹ, xoa nhẹ lưng mẹ và đầu tôi, mỉm cười nhìn tôi.

Sau một khoảng thời gian bối rối, tôi ngóc đầu dậy từ ngực mẹ và nhìn xung quanh rồi thấy chúng tôi đang đứng ngay giữa một đống đổ nát, với hầu hết ngôi nhà bị thổi bay.

…Cái quái gì?

Ai làm thế? Ai dám phá hỏng ngôi nhà của Đức vua ta?! Đám tội phạm ngày nay lộng hành quá rồi! Ta sẽ săn lùng chúng cả ngày lẫn đêm và không dừng lại cho đến khi…

“Chúc mừng, Art bé bỏng. Con thức tỉnh rồi, chàng trai.”

“…”

“. . .”

Tôi làm á?

Tại thế giới ở Trái Đất cũ của tôi, một phản ứng tương tự cũng xảy ra khi bạn thức tỉnh. Một rào chắn mỏng xuất hiện xung quanh người thức tỉnh và một lực đẩy nhỏ sẽ vây quanh rào chắn đó. Tôi đoán là, có lẽ là, lực đẩy tại thế giới này mạnh hơn nhiều vì lượng mana có trong bầu khí quyển, thứ mà Trái Đất không có.

Vì tôi là một vị Vua chính trực, tôi quyết định xin lỗi vì cái…er… tình huống này.

“Con xin lỗi mẹ, cha. Con gặp rắc rối rồi ạ?”

“Haha… Không Art bé bỏng ạ, con không gặp rắc rối. Cha mẹ chỉ đang lo lắng về con. Mẹ mừng là con ổn.” Mẹ cố gắng nói trong hàng nước mắt.

Người cha ngốc nghếch của tôi, mặt khác, trông có vẻ hứng khởi hơn.

“Con trai tôi là một thiên tài! Thức tỉnh lúc chưa đến 3 tuổi! Chuyện này là chưa hề có tiền lệ! Cha tưởng cha là sớm rồi, nhưng nhìn xem!”

Sau đó một vài khoảnh khắc về một bầu không khí tuyệt vời bị phá vỡ khi một người nhà hàng xóm đi ngang qua và hét lên, “Cái quái gì thế?!”

“Haha, chúng ta nên dọn đống vỡ nát này đi,” cha vừa nói vừa cười toe toét, xoa xoa gáy.

Một vài tuần đã trôi qua kể từ vụ nổ. Chúng tôi quyết định giữ bí mật việc thức tỉnh. Cha tôi bằng cách nào đó liên lahc được với các thành viên của nhóm Mạo Hiểm Giả cũ của ông ấy để giúp xây dựng lại phần đổ nát của căn nhà trong khi chúng tôi ở tạm tại cái hang gần đó. Với những cường hoá sư dựng phần nền móng căn nhà và các ma pháp sư phù phép, căn nhà hoàn thiện rất nhanh. Sắc đẹp của ma thuật! Bất ngờ thay, không ai trong nhóm Mạo Hiểm Giả cũ của cha thắc mắc vì sao căn nhà của chúng tôi bị thổi bay.

Điều đó cũng chứng minh khá nhiều điều về người cha ngốc nghếch của tôi.

Giữa lúc xây lại nhà, sinh nhật của tôi đến (29/5). Cha mẹ đánh thức tôi dậy sáng hôm đó với một món quà, và thứ có vẻ như là một ổ…bánh mì(?) trong tay họ.

Ahh! Là một cái bánh kem!...Giá mà nó không đen như thế thì đã dễ nhận ra hơn rồi.

Mở hộp quà ra tôi thấy một thanh gươm gỗ được chạm khắc cẩn thận, tôi ôm cả cha và mẹ, cảm ơn vì món quà và cái bánh.

Điều này làm tôi bất ngờ thì cha mẹ đã không hề tổ chức sinh nhật cho tôi hai lần trước, nên tôi cho là thế giới này không hay chúc mừng những dịp như vậy. Sau đó tôi mới biết là sinh nhật chỉ được tổ chức từ năm ba tuổi trở lên vì một truyền thống từ xa xưa khi mà các em bé rất dễ bị chết trước khi qua được ba tuổi.

Thật là phong kiến.

Còn một chuyện nữa tôi cảm thấy rất thú vị.

Nhìn lũ trẻ con, cũng như các thiếu niên làm việc trên đồng ruộng với gia đình và trong lò rèn như thợ tập sự làm tôi nhận ra nơi đây không hề có hệ thống giáo dục bắt buộc nào cả. Bất kỳ thể loại giáo dục cấp bậc nào cũng được cung cấp bởi chính gia đình (như đọc và viết căn bản).

Ngay khi tôi lên ba, mẹ tôi bắt đầu lập lịch học cho tôi, dạy tôi cách đọc và viết. Để đóng nốt vai một đứa trẻ thiên tài, tôi giả vờ là mình học rất nhanh, để cho mẹ vui, cũng để tôi có thể đọc những quyển sách khó hơn trong thư viện mà không bị nghi ngờ.

Những tuần cuối cùng đó trôi đi rất nhanh. Sau khi thức tỉnh, cha dạy tôi căn bản về vận chuyển mana và cách bắt đầu tập luyện với mana theo cách tốt nhất cha có thể. Ông ấy cố gắng làm cho nó đơn giản hết mức có thể để đến mức một đứa trẻ chập chững cũng có thể hiểu, tôi đoán vậy, nhưng nếu không nhờ khả năng nhận thức cấp bậc người lớn của tôi, tôi không nghĩ mình có thể tiếp thu được nhiều.

Về căn bản thì nó là như thế này:

Cách để có thể đo được sức mạnh của mỗi người nằm ở màu sắc của lõi mana. Ngay từ khi bắt đầu, lõi mana có màu đen, nguyên do là bởi vì máu trong cơ thể và các tạp chất pha trộn với các phân tử mana trong lúc hình thành nên lõi mana. Khi lượng mana trong cơ thể một người trở nên tinh khiết hơn và các tạp chất bị lọc ra sau một khoảng thời gian, nó sẽ chuyển sang màu đỏ đậm, Từ đó, màu của mana dần trở nên sáng hơn; từ đỏ đậm, đến đỏ, và đến đỏ nhạt.

Thứ tự như sau: đen, đỏ, cam, vàng, bạc, và đến trắng.

Từ lõi mana đỏ đến lõi mana vàng, các màu chia thành ba dạng (Cam đậm, Cam đặc, Cam nhạt). Quy tắc ngón tay cái, màu lõi mana càng nhạt, sự tinh kết của lõi mana càng tốt và sức mạnh người sở hữu càng to lớn.

Trong khi những bài học với cha có vẻ hữu dụng, tôi càng ngày càng mất kiên nhẫn với những thứ chúng tôi đang tiếp tục làm. Vài ngày sau tôi hỏi mẹ, “Mẹ ơi, mẹ có thể cho con một quyển sách ma thuật không ạ?”

Vì mẹ vẫn còn một vài mối liên hệ với Sảnh Công Hội (Công hội Mạo hiểm giả), mẹ có thể có được một bộ sưu tập sách khá đồ sộ về vận chuyển mana cơ bản, cũng như chiến đấu với các loại vũ khí. Một số trong chúng chỉ là những quyển sách với những câu chữ đơn giản và hầu hết đều là hình ảnh về những bước căn bản khi mana dần được tích tụ, nhưng tôi tránh đọc chúng. Mẹ tôi nhìn tôi khó hiểu vì những quyển sách mà tôi vẫn hay đọc đều là ở cấp cao. Mẹ cho là tôi sẽ không thể hiểu nổi hầu hết những con chữ trong đó và cố gắng hướng tôi đọc những quyển sách đơn giản hơn, nói rằng chúng sẽ dễ hiểu hơn, nhưng sau cùng mẹ cũng kệ tôi.

Một ngày bình thường sẽ bao gồm việc học đọc và viết với mẹ và tập luyện cường hoá thuật với cha. Sau khi cha đã dạy hết những kiến thức căn bản và cách vận dụng pháp thuật, chúng tôi bắt đầu tập luyện thể chất. Vì cơ thể tôi là quá nhỏ để có thể bắt đầu đánh tay đôi, chúng tôi tập luyện bằng những bài chạy bộ và thể dục đơn giản. Tôi nghĩ nhìn thấy cơ thể ba tuổi của tôi cố gắng chống đẩy sẽ là chuyện vô cùng buồn cười, nhưng cha đã làm khá tốt khi kiềm chế bản thân không phá lên cười.

Khi tôi không học gì, tôi thường ngồi khoanh gối ở thư viện mới, đọc sách và ngồi thiền để làm đặc và thanh tẩy lõi mana của tôi.

Thời gian dần trôi qua và không có nhiều chuyện xảy ra ngoài thời gian biểu thường ngày của tôi, một đêm cha bỗng nói sau bữa tối.

“Em yêu, anh nghĩ đã đến lúc tìm một gia sư phù hợp cho Arthur.”

Bạn đang đọc The Beginning After The End (Dịch) của TurtleMe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tonnguyen8686
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.