Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

hoàn văn

Phiên bản Dịch · 609 chữ

Cố Duy Viễn gặp Kiều Hề vào lúc cô hai mươi tuổi, anh cũng hai mươi tuổi.

Thời điểm đó, Kiều Hề đã tỏa ánh sáng rực rỡ vạn trượng, cô là sinh viên Học viện Mỹ thuật, nổi bật cả ngoại hình lẫn tài năng.

Cô được mời tới trường của anh để tham gia buổi triển lãm nghệ thuật. Ngay lần đầu Cố Duy Viễn trông thấy cô liền cảm thấy cô rất phù hợp, đó là yêu từ cái nhìn đầu tiên, đúng vậy. Tim anh không kìm được mà đập loạn nhịp.

Anh là thành viên của hội sinh viên, phụ trách việc tiếp đón. Khi đó, anh vô cùng tự t i, không đủ dũng khí tiến tới bắt chuyện với cô, chỉ có thể nhìn cô được mọi người vây quanh.

Khi chụp ảnh chung anh liền tìm cơ hội để đứng cạnh cô. Sau đó tách những người khác ra chỉ chừa lại hai người, rồi cất ảnh vào ví. Nhiều năm như vậy, ví đã được thay nhưng bức ảnh chưa bao giờ thay đổi.

Để theo kịp cô, anh đã nỗ lực hết mình để khiến bản thân trở nên tốt hơn, nhưng đến khi anh có đủ năng lực và dũng khí để tới Học viện Mỹ thuật tìm cô thì cô đã trở thành một người hoàn h ảo hơn.

Cô trở thành một họa sĩ, người bí ẩn được mọi người ngưỡng mộ. Anh cứ tưởng rằng hai người sẽ không bao giờ gặp được nhau nữa cho tới khi mẹ đưa cho anh một bức ảnh.

“Duy Viễn, coi như mẹ c ầu xin con lần cuối. Đây là do một người bạn của mẹ giới thiệu, cháu gái của bà ấy là một họa sĩ, trông rất xinh đẹp, nếu con không thích nữa thì mẹ cũng không ép con nữa.”

Họa sĩ? Anh rất thích từ này nên liền nhìn qua một cái, kết quả trong lòng vui mừng không thôi. Anh từng cho rằng cô đã kết hôn rồi nên đã từng rất t hất vọng.

Dù biết cô sẽ không nhớ tới mình nhưng anh vẫn sợ khi nhìn thấy bức ảnh cô sẽ nhớ tới năm đó, anh hèn mọn và yếu đuối nên không cho cô thấy.

Vào ngày xem mắt, anh đã tới rất sớm, sớm hơn cô nửa tiếng nhưng vì căng thẳng nên đã ngồi cạnh cô.

Khi cô tới, anh cố gắng giữ cho bản thân thật bình tĩnh, sau đó cô liền ngủ gật ở trên bàn, cảm giác cô đã rất mệt mỏi nên anh cũng không làm phiền tới cô.

Anh nhìn cô gọi một chiếc bánh nếp đường nâu, thấy cô ngày càng mất kiên nhẫn, anh buộc mình phải bình tĩnh lại mới dám bước tới.

Lúc trông thấy cô bị dị ứng anh liền đau lòng không thôi, khi cô yêu cầu anh chịu trách nhiệm, anh rất phấn khởi và nóng lòng muốn đồng ý, tuy nhiên, anh lại lo lắng không thôi, sợ rằng đây là quyết định nhất thời của cô. Vì mẹ anh nói cô đã đi xem mắt hai mươi lần rồi.

Anh sợ cô bốc đồng nên cho cô ba ngày để suy nghĩ, tới khi sức khỏe của bà nội khá hơn, anh lập tức nhờ mẹ gọi điện cho cô, may mắn vẫn chưa muộn.

Trải qua tuổi trẻ bốc đồng và yếu đuối, cho tới giờ đã bị năm tháng gột rửa đi trở thành dáng vẻ trầm ổn, nhưng bạch nguyệt quang trong lòng anh vẫn luôn là Kiều Hề.

Bạn đang đọc Ánh trăng sáng trong tim anh của 风触琴鸣​

Truyện Ánh trăng sáng trong tim anh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Gioxuanvandam
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.