Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết giao

Tiểu thuyết gốc · 2007 chữ

Nhân Long bối rối không biết phải nói gì rồi, những thứ đáng giá nhất trên người của hắn hầu như đều bị hắn mang ra hết rồi, chỉ còn có …

-A đúng rồi.

Hắn lại lấy ra một bình ngọc khác lén nhét vào tay của Lạc Long mà nói:

-Ở đây ta có một viên chân khí đan, Lạc cô nương đã là luyện tủy cảnh đỉnh phong thì nhất định đang muốn ngưng tụ chân khí, vừa hay chân khí đan này của ta có thể đẩy nhanh tốc độ ngưng luyện chân khí, hơn nữa chất lượng của nó so với chân khí đan phổ thông thì tốt hơn nhiều, ít nhất cũng trị giá hơn ba mươi vạn linh tệ. Hai vị thấy thế nào?

Tử Y Lưu Ly cũng không kém phần, nàng cũng nhét vào tay của Lạc Long một bình ngọc y hệt như vậy mà nói:

-Chỗ của ta cũng có một viên chân khí đan, chất lượng phổ thông so ra thì kém phần của lão Long một chút nhưng cũng không tệ, xin hai vị nhận cho.

Lạc Long nhìn hai người khẽ mỉm cười mà nói:

-Hai vị tuy rằng mới quen biết nhưng xem ra tình cảm cũng không tệ nha.

Nhân Long nghe vậy thì ho khan mấy tiếng còn Tử Y Lưu Ly thì như không có chuyện gì, bình tĩnh mà nói:

-Chuyện do ta gây ra, ta tất nhiên phải có trách nhiệm trong đó chứ.

Hắn lại cười cười tiếp lời:

-Thật không ngờ Nhân huynh lại là một luyện đan sư, hơn nữa mới chỉ là luyện khí cảnh đã có luyện khí tạo nghệ cao đến như vậy, tại hạ bái phục.

Nhân Long giật mình, hai con ngươi của hắn khẽ co lại, mí mắt giật giật mấy cái, ánh mắt cũng mang theo một tia lạnh lẽo sâu kín nhìn hắn mà hỏi:

-Lạc huynh tại sao lại nói đan dược này do ta chế tạo ra chứ?

-Ha ha, Nhân huynh không cần căng thẳng. Ta chỉ là thấy trên người của huynh tỏa ra dược hương nhàn nhạt, khẳng định là người thường xuyên tiếp xúc dược liệu, hai bình đan dược vừa rồi mà huynh lấy ra lại có khí tức tương tự với bản thân của huynh đến tám chín phần, vì vậy ta liền có thể khẳng định huynh là một luyện đan sư, hơn nữa cấp bậc cũng không thấp.

-Ra là vậy.

Nhân Long không mặn không nhạt gật đầu đáp, trong lòng của hắn đã có nổi lên ý niệm đề phòng với kẻ này rồi.

-Nói như vậy không biết Lạc huynh có muốn lấy hai viên chân khí đan này hay không?

Lạc Long vẫn mỉm cười mà đáp:

-Ta thấy hai viên đan dược này giá trị cũng không quá cao nha.

Nhân Long nghe vậy thì lại đau đầu, tên này đòi hỏi cũng có chút quá đáng rồi, thế nhưng hắn vẫn cắn răng mà nói:

-Đã như vậy thì tất cả chỗ linh tệ và đan dược này của ta huynh cứ cầm lấy đi.

Lạc Vân thấy hắn quẫn bách như vậy thì che miệng cười khanh khách, thanh âm trong trẻo của nàng làm hắn đứng đần ra đó một hồi rồi nghi hoặc hỏi:

-Lạc cô nương không biết vì điều gì lại cười vui vẻ như vậy.

Nàng liếc nhìn hắn một cái rồi khẽ nói:

-Nhân huynh không phải thực sự muốn đem hết gia sản cho ca ca ta đó chứ? Đúng là ngây thơ rồi, một chút của cái đó cũng không đủ làm ca ca động tâm đâu nha.

Lời nói của nàng tuy rằng có chút không được hay nhưng đối phương cũng không có tỏ thái độ không vui, đúng là mỹ nhân thì luôn được ưu tiên mà. Lạc Long cũng cười cười mà đáp lời hắn:

-Thực ra ta chỉ đùa với hai người chút thôi, có thể thấy hai người làm người đều rất có nguyên tắc, Lạc Long ta rất thích. Đã như vậy thì hai vị bằng hữu đây ta chắc chắn phải kết giao rồi.

Nói rồi hắn lén đưa hai bình ngọc cho hai người Nhân Long.

-Đây coi như là lễ vật ra mắt đi, hai vị cũng đừng khách sáo.

Hai người họ nhận đan dược thì lén mở nắp bình ra xem, lập tức một cỗ đan hương nồng đậm xông thẳng vào mũi của bọn họ, bên trong mỗi bình đều có chín viên chân khí đan luyện chế hoàn mỹ. Cả hai đồng thời hít một hơi khí lạnh rồi cùng đóng lại nắp dược bình, Nhân Long ánh mắt không thể tin nổi nhìn hắn mà nói:

-Lạc huynh, đây … cái này …

-Ha ha, một chút quà mọn mà thôi, hai vị đừng chê cười.

-Cái này …

Miệng hắn lúc này há hốc, cơ miệng cứng đờ không thể ngậm lại được. Cái này nào phải là một chút quà mọn chứ, vừa mở bình đan dược kia ra hắn đã biết bên trong chứa chân khí đan rồi, hơn nữa đan dược không có tì vết, dược lực mười phần, chính là chân khí đan luyện chế hoàn mỹ. Thứ này trên thị trường có thể nói vạn kim khó cầu bởi lẽ để luyện chế đan dược đến cấp bậc hoãn mỹ thì thường luyện đan sư phải có cấp bậc cao hơn so với đan dược hai cấp độ. Ví dụ như để luyện chế ra chân khí đan hoàn mỹ thì đan sư phải là tôn cấp đỉnh phong, mà đan sư tôn cấp thì ai lại chịu đi luyện chế loại đan dược cấp thấp này cơ chứ, giá trị vừa thấp lại vừa không thể giúp bọn họ tăng lên trình độ luyện đan, chỉ trừ khi hậu nhân trong nhà cần dùng thì họ mới chịu luyện chế mà thôi. Vậy mà tên kia tiện tay liền tặng cho mỗi người một bình chín viên chân khí đan hoàn mỹ, chuyện này đối với hai người bọn họ mà nói thật quá kinh khủng đi.

-Lạc huynh, phần đại lễ này đối với chúng ta quá nặng rồi, chúng ta không thể nhận được.

-Có gì không thể chứ, coi như ta cùng với hai vị kết một cái thiện duyên đi, sau này có thể làm bằng hữu với nhau thì càng tốt.

-Lạc huynh, chuyện này …

Tử Y Lưu Ly cũng cảm thấy không tự nhiên, nàng nghi ngờ rằng nam tử kia cũng vì sắc đẹp của nàng mà cố ý tặng một phần lễ lớn như vậy. Nếu sự thực là như thế thì nàng nhất định sẽ không nhận bình đan dược này dù cho hiện tại trong lòng của nàng đã khó kìm được kích động. Còn đang muốn mở miệng từ chối thì nàng chợt thấy Nhân Long di một tiếng rồi hơi cao giọng nói:

-Chờ chút đã, chân khí đan hoàn mỹ, Lạc Long, Lạc Vân, không lẽ … không lẽ hai vị chính là hội trưởng của Long Vân thương hội?

Lạc Long ra vẻ hơi kinh ngạc mà nói:

-Ồ, Nhân huynh cũng biết đến Long Vân thương hội chúng ta sao?

Hắn hỏi lại như vậy chứng tỏ đã thừa nhận nghi vấn của Nhân Long, điều này khiến cho cả hai người đều phải hít sâu một hơi.

-Ha ha, danh khí của Long Vân thương hội trong số các thành trì hạ đẳng và trung đẳng trong Sùng Dương quận là không nhỏ đấy. Kỳ thực trên đường đi đến nơi này đoàn đội của chúng ta đã dừng lại tại một số thành trì trong Sùng Dương quận, vì thế nên cũng biết đến Long Vân thương hội và đấu giá hội ba tháng một lần của các vị. Theo lời kể của những thế lực ở các thành trì trung và hạ đẳng thì đấu giá hội của thương hội Long Vân là một truyền kỳ, đan dược đều là đồ cực phẩm mà số lượng bán ra cũng không nhỏ, nhiều người còn nghi ngờ rằng thương hội của hai vị có một luyện đan sư tôn cấp, đều này cũng khiến cho các thế lực không ngừng phỏng đoán về hậu đài của thương hội mới nổi lên này.

Lạc Long mỉm cười từ chối cho ý kiến, những việc này hắn không có tận mắt nhìn thấy nhưng hắn sớm đã có dự liệu, tình hình thực tế so với suy đoán của hắn cũng không xê xích là bao.

-Thật không ngờ hôm nay được gặp hai vị cự đầu của Long Vân thương hội ở đây, lão Long ta thất kính rồi, kính xin hai vị đại nhân chớ trách.

Nhân Long chắp tay hơi thi lễ với hai người Lạc Long, Tử Y Lưu Ly cũng vội vàng làm giống hắn, trong lòng thì âm thầm cảm thấy may mắn vì hai người bọn họ không có tính toán với mình chuyện lúc trước. Mặc dù thế lực của hai người bọn họ mặt ngoài thì cường đại hơn Long Vân thương hội rất nhiều nhưng các loại suy đoán về hậu trường của bọn hắn vẫn làm cho họ phải kiêng kỵ rất nhiều. Trước đây mặc dù trong lòng còn không quá tin tưởng nhưng thấy hội trưởng của bọn hắn tùy tiện đều có thể xuất ra đại thủ bút thì hai người họ bây giờ đã bị buộc phải tin tưởng rồi, hơn nữa đối với thương hội này lại càng coi trọng hơn rất nhiều, đối với hai huynh muội Lạc Long cung kính là chuyện tất nhiên.

-Ấy, hai vị làm vậy là có ý gì chứ? Ta thực lòng muốn kết giao bằng hữu, hai vị làm như vậy là không muốn coi huynh muộn chúng ta là bằng hữu sao?

Lại Long ra vẻ không vui mà nói.

-Chúng ta không có.

-Đã vậy thì còn phân biệt ngươi ta làm gì, số đan dược này hai người cứ cầm lấy, tin chắc chừng này cũng đủ cho hai người đột phá đến luyện khí cảnh rồi.

Thấy hai người họ còn có ý muốn từ chối, Lạc Vân cũng mỉm cười mà nói:

-Ca ca ghét nhất là những người đã là bằng hữu mà còn câu nệ với nhau, hy vọng hai vị đừng làm huynh ấy mất hứng.

Đến cả nàng cũng đã nói như vậy rồi nên hai người Nhân Long và Tử Y Lưu Ly cũng không thể từ chối, bọn họ cất đan dược vào không gian giới chỉ rồi nói:

-Đã như vậy nếu chúng ta còn từ chối thì chính là giả tạo rồi, số đan dược này hai người chúng ta xin nhận, đa tạ hai vị.

Nhân Long hơi có chút do dự rồi lại quả quyết mà nói với Lạc Long:

-Lạc huynh, tại hạ có một thỉnh cầu quá phận không biết có thể nói ra hay không?

-Ồ, Nhân huynh có yêu cầu gì cứ nói với ta, Lạc mỗ nếu có thể làm được thì sẽ không chối từ.

Hắn nắm hai nắm đấm lại mà nói:

-Ta biết Lạc huynh tặng cho ta bình đan dược này để tu luyện, thế nhưng không biết ta có thể bán nó đi đổi lấy linh tệ được hay không?

Ba người còn lại nghe vậy thì đều ngẩn người ra, Lạc Long ồ lên một tiếng mà nói:

-Đã là lễ vật tặng cho Nhân huynh thì hoàn toàn do huynh định đoạt, ta sao lại có ý kiến được chứ. Chỉ có điều không biết Nhân huynh có thể nói lý do tại sao huynh lại muốn làm vậy hay không, phải biết đan dược này là vạn kim khó cầu nha.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.