Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu thiên địa của đế đô

Tiểu thuyết gốc · 2094 chữ

Lần lượt từng cỗ từng cỗ xe ngựa đi qua đế quốc chi môn, tiến nhập vào trong không gian trận pháp. Khi vừa đi qua trận pháp thì tầm nhìn của tất cả mọi người đều bị mờ đi trong chốc lát, thân thể giống như đang trôi nổi giữa dòng nước, bị một luồng thủy lưu đưa đi vậy. Tình trạng này chỉ kéo dài khoảng một nhịp thở, đa số mọi người đều chưa cảm nhận được gì thì nó đã kết thúc, chỉ trừ Lạc Long ra. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng được không gian lực chảy xung quanh cơ thể mình, tuy rằng chỉ trong giây lát nhưng hình như đã khiến độ thân hòa của hắn đối với không gian chi lực đã tăng lên chút ít. Võ giả muốn vận dụng bất kỳ một loại lực lượng nào đều phải có đủ ba yếu tố, thứ nhất là thực lực, thứ hai là hiểu biết về loại lực lượng đó và thứ ba là độ thân hòa của thân thể hắn với loại lực lượng đó. Độ thân hòa của võ giả được thể hiện chủ yếu qua linh căn, có người có kim linh căn, mộc linh căn, hỏa linh căn … Linh căn càng cường đại thì độ thân hòa của võ giả với lực lượng lại càng cao. Mà không gian lực là một trong những loại lực lượng khó tìm hiểu nhất, có điều Lạc Long đã có lý giải rất sâu sắc về không gian lực, thực lực của hắn bây giờ tuy còn yếu nhược nhưng vẫn tạm được, chỉ là thân thể này không có một chút độ thân hòa nào với không gian lực, vì vậy nên hắn mới không thể vận dụng một chút không gian lực nào. Mới vừa rồi khi đi qua không gian không gian trận pháp hắn đã cố hấp thụ không gian lực dồi dào xung quanh thân thể mình, kết quả tuy rằng không như ý nhưng độ thân hòa của bản thân với không gian lực cũng tăng lên một chút. Chỉ là một chút này thực sự quá ít ỏi, nếu như cho hắn xuyên qua một trăm vạn lần thì may ra hắn mới có thể vận dụng một tia không gian lực, thế nên hắn liền trực tiếp bỏ qua suy nghĩ sử dụng trận pháp không gian nhiều lần để tăng lên độ thân hòa của bản thân với không gian lực, không phải hắn không có tiền mà là vì việc này quá tốn thời gian.

Sau khi Lạc Long đi qua trận pháp không gian thì cảm thấy có chút đầu váng mắt hoa giống với hầu hết mọi người ở đây. Sau khi định thần lại thì bọn họ liền nhìn thấy trước mắt mình là một mảnh bình nguyên rộng lớn, xa xa còn có các dãy núi dài nối đuôi nhau không thấy điểm cuối. Thời gian lúc này đang là khoảng giữa trưa, mặt trời cũng đang treo trên cao, tỏa ra những ánh nắng chói chang xuống mặt đất. Tuy rằng nơi này là tiểu thế giới nhưng lại có ngày đêm, trên đầu cũng có nhật nguyệt tinh thần, dưới biển cũng có sóng biển cuộn trào, chỉ là tất cả những thứ đó đều là thần thông của đại năng tạo ra từ vô số năm trước. Lạc Long đã từng nhiều lần tìm hiểu nhưng vẫn không biết được những đại năng đó làm sao có thể mang cả ảo ảnh của mặt trời mặt trăng vào trong tiểu thế giới.

-Đây chính là tiểu thế giới của đế đô sao? Tại sao ta cảm thấy nơi này so với ngoại giới cũng chẳng khác gì vậy?

Lý An ban đầu còn hứng thú bừng bừng thì bây giờ lại tỏ ra có chút thất vọng, Lạc Long thấy hắn như vậy thì không khỏi bật cười mà nói:

-Tiểu thế giới này khá là giống với chủ thế giới, hình dạng giống như một quả bóng hình cầu, chỉ khác là diện tích của nó rộng gấp chín lần chủ thế giới, hơn nữa có tám phần là đại lục, không giống với chủ thế giới có đến ba phần tư là đại dương. Nếu như ngươi muốn đi hết một vòng thế giới này thì quãng đường dài hơn bảy vạn dặm, so với Văn Lang đế quốc ở ngoại giới chỉ dài hơn hai trăm dặm thì lớn hơn không biết bao nhiêu lần, như vậy đã đủ thú vị hay chưa?

-Tông chủ, những điều này đều là thật sao?

-Đương nhiên là thật, hơn nữa ngươi thử vận chuyển công pháp tu luyện một chút xem sao?

Lý An nghe lời này thì gãi gãi đầu, mặc dù hắn không phải cường giả tuyệt thế gì nhưng cũng có khả năng cảm nhận linh khí thiên địa xung quanh, mà theo hắn cảm nhận được thì thiên địa linh khí nơi này kém hơn chủ thế giới không ít, dù gì thì đây cũng chỉ là tiểu thế giới phụ thuộc mà thôi. Có điều tông chủ đã nói như vậy thì hắn cũng không phản bác, hai tay bấm niệm pháp quyết vận chuyển công pháp tu luyện của bản thân một chút. Đột nhiên xung quanh nổi lên một trận gió nhè nhẹ, linh khí ở bốn phía xung quanh giống như bị một loại lực lượng thần bí nào đó dẫn vào trong người của hắn vậy.

-Di! Sao lại hấp thụ nhanh như vậy chứ? Tốc độ này so với ngoại giới phải nhanh gấp bốn năm lần.

Lý An kinh hô lên một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ không thể tin nổi.

-Đây là chỗ độc đáo của tiểu thế giới. Tuy linh khí của thế giới này không nồng đậm như chủ thế giới nhưng cũng không có lực áp chế mạnh mẽ như tiểu thế giới, do đó ngươi có thể dễ dàng điều động thiên địa linh khí hơn, tốc độ tu luyện cũng tăng lên nhiều lần.

-Thì ra là như vậy, Văn Lang đế quốc quả không hổ là một trong những đế quốc lớn mạnh nhất nam vực, thật khiến người sôi trào nhiệt huyết mà.

Lý An chậc chậc cảm khái một câu nhưng Lạc Long nghe thấy lại nhếch mép mà nói:

-Văn Lang đế quốc tuy rằng rất cường đại nhưng chỉ là về thực lực của tu sĩ của đế quốc mà thôi, so về tiểu thế giới của đế quốc thì Văn Lang đế đô lại chỉ xếp gần cuối mà thôi, bằng không thì ngươi nghĩ tại sao đế quốc lại ở tận cùng của Nam vực, tiếp giáp với Đông Hải chứ?

-Ồ!

Lý An ồ lên một tiếng, tuy hắn là một tên nhà quê nhưng cũng không phải là kẻ ngốc, chỉ cần suy nghĩ một chút liền hiểu được. Các tiểu thế giới được hình thành từ đâu thì không ai biết nhưng chắc chắn là việc của thời kỳ cực kỳ xa xưa, như vậy những quốc gia ngự trị các tiểu thế giới cũng không thể nào mãi mãi cường thịnh được, Văn Lang quốc cho dù điều kiện kém nhất nhưng vẫn có thể sản sinh ra nhân tài, có thể trở nên cường đại. Có điều như vậy không phải càng khiến người khác sôi trào nhiệt huyết hơn sao? Hắn gật gù không thôi, trên mặt từ vẻ thất vọng trước đó lại chuyển thành bộ dáng hưng phấn tột độ. Ngoại trừ ba người Lạc Long, Lạc Vân và Hồ Linh Nhi ra thì những người còn lại của Long Vân tông đều thử vận dụng công pháp của bản thân để hấp thu linh khí, ngay sau đó vẻ mặt người nào người nấy đều lộ vẻ kinh hỉ. Riêng người của Nhân Trung gia thì ngoại trừ có chút vui mừng ra lại không có kích động như vậy, dù sao bọn họ cũng tới từ đế đô của Vân Phong đế quốc, nơi đó so với nơi này thì còn rộng lớn hơn, hoàn cảnh tu luyện cũng tốt hơn, do đó bọn họ cũng không làm ra biểu lộ như nhà quê lên thành phố.

-Mấy người các ngươi đừng đứng đực ra đó nữa, mau mau qua đây khai báo một chút rồi lấy đế đô minh bài đi.

Trong lúc mấy người Trần Nhất Bác còn đang nhắm mắt vận chuyển công pháp thì từ phía sau có tiếng nói không kiên nhẫn vang lên. Phía sau bọn họ cũng là một đại môn lớn bằng đại môn ở chủ thế giới, bên cạnh đó cũng có một toán binh lính, nhưng khác một điểm đó là ở đây còn có một nam võ giả mặc thường phục ngồi bên một chiếc bàn, trên tay hắn có giấy và bút, giống như đang chuẩn bị ghi chép gì đó.

-Chúng ta khai báo danh tự một chút, sau đó sẽ được phát minh bài chứng nhận người của đế đô, sau này đi qua đế quốc chi môn giá cả sẽ giảm một nửa.

Lạc Long giải thích với mấy người Trần Nhất Bác một chút, sau đó một đám người liền lần lượt tiến lên khai báo danh tính rồi nhận lấy minh bài của mình. Đám binh lính của hoàng thất cũng không hỏi điều gì về thân thế của bọn họ, dù sao thì mỗi ngày cũng có không biết bao nhiêu người tiến vào đế đô, thu thập thông tin của bọn họ cũng chẳng để làm gì. Sau khi bọn họ hoàn thành mọi thủ tục thì tất cả lại trở về xe ngựa của mình, từng cỗ xe ngựa lại tiếp tục lăn bánh. Khu vực xung quanh đế đô chi môn tại tiểu thế giới này cũng vô cùng trống trải, trong phạm vi mười dặm vẫn là cấm khu giống như ở chủ thế giới, sau khi đi ra khỏi cấm khu thì bọn họ thi thoảng mới gặp được người khác. Đế đô tuy rằng vô cùng rộng lớn nhưng nhân số cũng đông đúc đến đáng sợ, hầu như đâu đâu cũng có võ giả sinh sống. Lạc Long cũng không cần phải dò đường làm gì, trong đầu của hắn chứa đựng một bản địa đồ hoàn chỉnh của toàn bộ Văn Lang đế đô, đích đến của đoàn người cũng đã được hắn quyết định trước rồi. Hắn cũng đã thương lượng trước với cha con Nhân Trung Long về việc này, kết quả là cả hai người bọn họ đều tỏ ý muốn để Nhân Trung gia ở gần với Long Vân thương hội. Dù sao thì chuyện Nhân Trung Long làm khách khanh trưởng lão của thương hội cũng không phải chuyện gì bí mật, do đó Nhân Trung gia nhận sự che chở của thương hội cũng là điều hợp tình hợp lý.

Đoàn xe ngựa đi tới tối thì phải dừng chân lại để nghỉ ngơi để cho ngựa có thể nghỉ ngơi hồi sức, có điều tới thời điểm này bọn họ vẫn chưa gặp một thành trấn nào nên chỉ đành ngủ lại giữa khu vực đồng không mông quạnh, lấy trời làm màn, lấy đất làm chiếu. Ấy vậy mà buổi tối của đoàn người bọn họ cũng không hề tẻ nhạt một chút nào, Lạc Long lại được dịp trổ tài nấu nướng của mình. Đối với một trù thần như hắn mà nói nấu nướng là một chuyện dễ dàng như ăn bánh vậy, mỗi một người đã từng nếm qua một lần thì khẳng định sẽ nhớ mãi không quên, đến ngay cả mấy con ngựa kéo xe được ăn đồ ăn hắn làm cũng trở nên hưng phấn dị thường, cho dù có bắt chúng kéo xe suốt đêm cũng không sao. Bọn họ cắm trại tại chỗ, ăn thịt uống rượu cả đêm, chuyện trò đến quên cả trời đất. Lần này chỉ có người của Nhân Trung gia và người của Long Vân tông, có thể coi như người một nhà, do đó bầu không khí rất vui vẻ lại không có một chút gượng ép nào.

-Hắc hắc, các ngươi ăn uống vui vẻ như vậy cũng tốt, dù sao cũng là bữa ăn cuối cùng của các ngươi nha.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.