Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam Thiên thương minh

Tiểu thuyết gốc · 1941 chữ

Khi đoàn người bọn họ muốn đi qua trận pháp không gian ở Ô Vân thành thì phải nộp lệ phí và được người ghi chép lại còn khi từ trận pháp không gian ở Thiên Lung thành đi ra thì cái gì cũng không phải làm, dù sao thì ngươi không bỏ ra một đồng nào ở đây, chẳng có kẻ rảnh rỗi nào lại tìm ngươi yêu cầu khai báo. Thiên Lung không những nhân khẩu đông đúc mà thực lực võ giả cũng vô cùng cao, võ giả luyện khí cảnh như cải trắng đi đầy đất, võ giả khí động cảnh cũng không ít hơn nữa Lạc Long còn cảm nhận được thỉnh thoảng sẽ có võ giả khí tuyền cảnh đảo thần niệm qua lại trên đường phố. Tuy nói là một thành trì nhưng Thiên Lung thành lại vô cùng rộng lớn, chỉ riêng chiều dài của thành đã đạt tới hơn ba trăm dặm, dưới góc nhìn của phàm nhân thì thành này lớn chẳng kém gì lãnh thổ của một quốc gia cỡ nhỏ. Có điều ở bên trong tiểu thế giới thì thực lực của võ giả nhận được tăng phúc rất lớn, về cơ bản thì có thể điều động sức mạnh gấp bốn năm lần ở chủ thế giới, do đó mà chênh lệch thực lực giữa các cảnh giới cũng được phóng đại lên rất nhiều.

Bên trong Thiên Lung thành được chia làm rất nhiều phân khu khổng lồ, các loại hình giao thương như đan dược, bảo khí, đấu giá hội đều có đủ, số lượng bảo vật được mua bán mỗi ngày vô cùng khổng lồ. Có điều hiện tại thì cả Nhân Trung gia và Long Vân tông đều cần có nơi dừng chân, vì vậy nên việc đầu tiên bọn họ cần làm là đi tìm một khách điếm ở trong thành để ở lại. Từ không gian trận pháp trong thành đến khu vực tập trung các tửu lâu và khách điếm cũng phải đi đến hơn hai mươi dặm, mất gần một canh giờ thì bọn họ mới đến nơi. Khách điếm và tửu lâu ở nơi này khác rất nhiều so với ở chủ thế giới, quy mô lớn hơn và nhìn từ bên ngoài thì đều xa hoa hơn. Người của Nhân Trung gia rất am hiểu về những thành thị như thế này nên liền nhanh chóng tản đi tìm khách điếm, mất một lúc thì bọn họ mới tìm được nơi nghỉ chân. Khách điếm ở bên trong Thiên Lung thành tuy rằng rất lớn nhưng để tìm được nơi còn hơn một trăm căn phòng trống thì cũng không phải việc dễ dàng. Bọn họ ở lại một trong khách điếm gọi là Túy Hồng các, tuy rằng chỉ ở phòng hạng thường nhưng mỗi ngày vẫn phải bỏ ra mười trung phẩm linh tệ, hơn một trăm phòng thì mỗi ngày liền mất hơn một ngàn, đây không phải là số tiền mà một thế lực chỉ có võ giả luyện khí cảnh có thể chịu được, có điều với tài lực của Long Vân tông thì chỉ như muối bỏ bể mà thôi.

Sau khi mọi người nhận phòng của mình thì ai nấy đều ở yên trong phòng tu luyện không ra ngoài. Nơi này vẫn còn tương đối mới lạ với mọi người, vì thế nên không thể đi lung tung được, nếu chẳng may đụng phải phiền phức gì thì sẽ rất khó giải quyết. Lạc Long thì đang mắc kẹt tại luyện khí sơ kỳ đỉnh phong, cho dù có tu luyện cũng chẳng có tác dụng gì, chi bằng đi ra ngoài làm chút việc. Đầu tiên hắn cải trang thành một trung niên nam tử đi ra ngoài, sau khi hỏi thăm tiểu nhị của Túy Hồng Các một chút thì hắn liền rời đi. Hắn lượn quanh một vòng trong dược phường mua về rất nhiều dược liệu, lại đi khí phường mua một lượng tài liệu luyện khí rất lớn, cuối cùng lại đi quanh các phòng đấu giá một lượt, lại mua được rất nhiều thiên tài địa bảo phục vụ cho việc tu luyện của bản thân và người của tông môn. Sau mỗi lần mua hàng ở một địa điểm hắn sẽ đi cải trang thành một thân phận mới, do đó mặc dù hắn mua rất nhiều đồ vật nhưng cũng không khiến người để ý. Một lần đi ra ngoài mua sắm đã khiến hắn tiêu tốn đến hơn một ngàn vạn trung phẩm linh tệ, cộng với số tiền hơn ba ngàn vạn trung phẩm linh tệ phải trả khi đi qua đế đô chi môn thì hắn đã tiêu hao hết số tiền kiếm được từ đấu giá hội ở Hắc Thạch thành, bây giờ trong người hắn cũng chỉ còn khoảng mấy trăm vạn linh tệ mà thôi. Tuy nhiên Lạc Long cũng không có lo lắng về điều này, bởi vì hắn mua rất nhiều dược liệu tôn cấp, chủ yếu là để luyện chế đan dược bán lấy tiền. Hắn quay trở lại khách điếm, vừa về trong sương phòng của mình liền đóng cửa bắt đầu luyện chế rất nhiều đồ vật. Tiêu tốn mất gần mười ngày hắn mới xuất quan, sau khi xuất quan thì lại ra khỏi khách điếm, hướng thẳng tới khu vực trung tâm của Thiên Lung thành. Nơi này là địa phương tập hợp của những tổ chức lớn nhất của Thiên Lung thành, trong đó có Tam Thiên thương minh. Đế đô của Văn Lang đế quốc được chia làm hai nửa, gọi là Đông vực và Tây vực, trong đó Tử Nguyệt thương hội là thương hội lớn nhất của Đông vực, còn Tam Thiên thương minh chính là thương hội lớn nhất ở Tây Vực. Tử Nguyệt thương hội là thương hội của võ giả bản địa thuộc Văn Lang đế đô, còn Tam Thiên thương minh là một thương hội lớn đến không tưởng, sinh ý của nó trải dài đến khắp các đế quốc lớn nhỏ trên đại lục. Bởi vì Văn Lang đế quốc là một trong những đế quốc mạnh nhất ở Nam vực của đại lục nên bản thổ võ giả mới có thể thành lập ra một thương hội có thể sánh ngang với phân bộ của Tam Thiên thương minh, những đế quốc ở Nam vực có thế lực nhỏ yếu thậm chí còn bị Tam Thiên thương minh lũng đoạn toàn bộ hoạt động buôn bán. Có điều nói như vậy không có nghĩa là Tam Thiên thương minh là một tổ chức không đáng tin, trái lại bọn họ làm việc đều rất công tâm, coi trọng chữ tín, còn Tử Nguyệt thương hội ở đế đô được hoàng thất ủng hộ nên có chút hống hách, Lạc Long kỳ thực cũng không ưa bọn chúng. Lý do chính mà đoàn người phải di chuyển tới Thiên Lung thành là bởi vì nơi này là một thành trì có quy mô cực lớn thuộc Tây vực còn Ô Vân thành kia lại thuộc về Đông vực của đế đô. Lúc này Lạc Long đang ở trong một tòa lầu các khổng lồ của Tam Thiên thương minh, đây là trụ sở của Tam Thiên phân hội tại Thiên Lung thành.

-Khách quan, xin hỏi ngài cần gì?

Lạc Long lúc này đang mang theo khuôn mặt thật của mình, khi vừa bước vào Tam Thiên phân hội thì hắn liền được một tiểu nhị tươi cười tiếp đón. Hắn tỏ vẻ cực kỳ kiêu căng, không thèm nhìn tiểu nhị kia lấy một cái mà đáp:

-Báo lại với hội trưởng của các ngươi có Tử Thanh đạo nhân tới thăm Dương quản sự.

Hắn đồng thời đưa cho tiểu nhị hai đồ vật, một là một tấm tiêu dụng ngọc bài chứa một ngàn vạn trung phẩm linh tệ và một mảnh giấy bị gấp lại. Tuy rằng tiêu dụng ngọc bài của hắn là do Tử Nguyệt thương hội cấp cho nhưng chỉ cần còn ở trong Văn Lang đế quốc thì ngọc bài của Tử Nguyệt thương hội với ngọc bài của Tam Thiên thương minh cũng không có gì khác biệt.

-Cái này … khách quan, xin ngài đợi một lát, tiểu nhân liền đi bẩm báo với chấp sự.

Tiểu nhị nhận lấy tiêu dụng ngọc bài kia thì hai tay có chút run rẩy, đây cũng không phải là một số tiền nhỏ, hắn cũng không dám mở tờ giấy kia ra xem mà chạy gọi một chấp sự rồi thuật lại lời nói của Lạc Long. Vị chấp sự kia sau khi nghe những lời này thì có chút mờ mịt không hiểu gì, vì vậy cũng chỉ đành tìm đến phân hội trưởng báo cáo việc này. Chỉ sau vài phút đồng hồ thì vị chấp sự kia vội vàng mang theo vẻ mặt tươi cười chạy ra đón Lạc Long, dẫn hắn vào một căn sương phòng tao nhã. Bên trong căn phòng này là một vị trung niên nam tử, tướng mạo tầm thường nhưng khí tức tỏa ra lại vô cùng cường đại, thậm chí còn vượt qua khí tuyền cảnh, đã đạt tới khí hải cảnh. Trung niên võ giả này cũng là đệ nhất cường giả của Thiên Lung thành, thậm chí thực lực còn cao hơn cả Thiên Lung thành chủ.

-A ha ha, thật không ngờ Lạc công tử vừa mới tới đế đô đã tới phân hội của Tam Thiên thương minh chúng ta, thật là vinh hạnh.

Trung niên nam tử vừa mới thấy Lạc Long bước vào thì liền cười lên ha hả, bộ dạng hào sảng tiếp đón hắn. Lạc Long nhìn hắn nhíu nhíu mày nói:

-Tương Tư lâu này cũng thật quá đáng, vậy mà còn đem thông tin của ta tới tận đế đô.

Lạc Long cũng không có ngạc nhiên với việc trung niên nhân này nhận ra mình, bởi lẽ khi còn ở chi nhánh của Tương Tư lâu tại Tử Dương thành hắn đã cố ý tạo ra một thân phận khủng bố cho bản thân mình, với thân phận này của hắn thì việc tin tức được truyền đi tới mọi ngõ ngách của Văn Lang đế quốc cũng là bình thường, tất nhiên đó chỉ là chuyện giữa những tổ chức lớn như Tương Tư lâu và Tam Thiên thương hội mà thôi.

-Ha ha, người có thân phận cao quý như Lạc công tử thì tất nhiên chúng ta cần phải biết rồi, nếu như tiếp đón không chu đáo thì thật không phải.

Vị trung niên võ giả này cũng không có khúm núm như chấp sự của Tương Tư lâu tại Tử Dương thành bởi vì địa vị của hai người thực sự cách biệt quá xa.

-Không sao, tại hạ chỉ là muốn làm việc điệu thấp một chút mà thôi, cũng không có ý giấu giếm. Lạc Long xin ra mắt Doãn Đàm hội trưởng!

Lạc Long chắp tay nhưng không có cúi người mà chào hắn, việc này khiến cho vị phân hội trưởng này có chút ngạc nhiên.

-Công tử nhận ra tại hạ sao?

-Đương nhiên, trưởng bối trong nhà của ta yêu cầu ta phải nắm rõ được các vị đại nhân vật của mỗi một đế quốc thuộc Nam vực, Doãn hội trưởng đương nhiên cũng nằm trong số đó rồi.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.