Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyết Nhi...

Tiểu thuyết gốc · 2336 chữ

- "Haizzz..."

Nam thở dài một hơi. Những việc hắn vừa làm đồng nghĩa với việc Thiên Nhận Tuyết sẽ không được sinh ra. Từ lúc mới đến Đấu La, hắn cũng đã nghĩ đến điều này. Nhưng bảo vệ Đông Nhi mới là điều quan trọng nhất. Còn về Thiên Nhận Tuyết, nàng là nhân vật xuất hiện sau này, vì vậy sẽ không ảnh hưởng tới việc bắt đầu của cốt truyện. Nhưng hắn vẫn không khỏi có chút tiếc nuối.

Nghĩ đến đây, hắn nhìn Đông Nhi đang nằm như con mèo nhỏ trong ngực mình, nhẹ hôn lên chiếc trán trơn bóng.

Nàng mở mắt, đưa tay vuốt ve gương mặt hắn:

- "Tiểu Nam, ngươi sao vậy?"

Hắn mỉm cười lắc đầu:

- "Ta không sao, nàng ngủ đi!"

- "Ừm!" - Nàng ừm một tiếng rồi rúc vào ngực hắn.

Một lúc sau, Bỉ Bỉ Đông lại lên tiếng:

- "Tiếu Nam, ngươi nói xem nếu chúng ta có nữ nhi thì nên đặt tên là nàng là gì?"

Nam giật mình, khóe miệng cứng ngắc.

Bỉ Bỉ Đông thấy thế giận dỗi:

- "Hừ! Chẳng lẽ ngươi không muốn ta có thai? Không muốn chịu trách nhiệm, ăn xong lau sạch?"

- "Ách! Không phải! Nàng đừng hiểu lầm, chỉ là đột nhiên nàng nhắc đến chuyện này khiến ta có chút bất ngờ mà thôi!"

Nàng liếc xéo hắn một cái:

- "Lần nay tạm tha cho ngươi, bây giờ trả lời câu hỏi của ta đi!"

Nam lúc này bắt đầu ý thức được chuyện gì, cảm giác có chút không ổn, nghiêm túc:

- "Đông Nhi, vậy nàng muốn đặt tên nữ nhi là gì?"

Bỉ Bỉ Đông hài lòng mỉm cười:

- "Hì hì! Quả nhiên không qua mắt được ngươi! Đúng vậy, ta đã nghĩ ra tên của nàng, Hoàng Nhận Tuyết! Ngươi thấy sao?"

Nam một mặt mộng bức. Hắn thực sự không thể lường trước được chuyện này.

- "Sao vậy? Chẳng lẽ ngươi không thích cái tên này?"

- "Thích! Đương nhiên ta thích! Nhưng nếu là nam hài thì sao?"

Bỉ Bỉ Đông nghĩ nghĩ:

- "Cái này ta còn chưa nghĩ ra, bất quá ta vẫn muốn sinh nữ nhi hơn, ta thừa biết ngươi chính là kẻ trọng nữ khinh nam!"

Hắn xoa xoa đầu nàng:

- "Được rồi! Vậy thì sinh nữ nhi!"

Có một điều mà hắn không nói với nàng đó chính là hắn không có khả năng sinh ra con trai. Nguyên nhân bởi vì hắn là Bá Chủ, là nam nhân mạnh mẽ nhất toàn vũ trụ. Chính vì điều này nên không có bất kỳ thứ gì mang theo dương khí có thể tồn tại bên trong cơ thể hắn, bởi vì sẽ bị lập tức bị Dương Lực trong cơ thể hắn loại bỏ triệt để. Kể cả tinh trùng quy định giới tính nam.

Bất quá nghĩ đến chuyện Đông Nhi vừa nói, hắn vô cùng đau đầu, lập tức cầu cứu Kim Nhi:

- "Kim Nhi, chuyện này rốt cuộc là sao?"

Kim Nhi nhí nhảnh nhảy ra:

- "Hì hì! Cái này Kim Nhi không biết à nha, đều phụ thuộc vào phu quân!"

Hắn cười khổ:

- "Chẳng lẽ Tiểu Tuyết thực sự trở thành nữ nhi của ta?"

- "Hì hì! Phu quân, Kim Nhi thấy như vậy cũng tốt. Cốt truyện vẫn sẽ đi đúng hướng. Hơn nữa phu quân đang trong trạng thái phong ấn nên hạt giống của ngươi cũng không quá mức mạnh mẽ. Vì vậy nếu thật sự Tuyết Nhi được sinh ra thì nàng thiên phú cũng không đến mức khiến thế giới này sụp đổ.

Đến lúc này nha đầu hấp háy mắt xấu xa:

- "Với lại trong Hậu Cung cũng có không ít người trước đây gọi phu quân là phụ thân nha!"

Hắn mặt mo đỏ ửng, giả vờ ho khụ khụ:

- "Khụ khụ! Thôi được rồi! Vậy ta sẽ ở lại Đấu La Đại Lục thêm một thời gian nữa!"

Xong hắn ôm Đông Nhi nghỉ ngơi. Côn thịt vẫn nằm sâu bên trong cơ thể nàng.

Sáng hôm sau, Bỉ Bỉ Đông mở mắt ra, cảm nhận bên dưới mình vẫn còn trướng đầy, đỏ mặt gắt một câu: "Dâm tặc!". Rồi đưa tay xuống dưới kéo côn thịt hắn ra ngoài.

Xong nàng nhìn xuống giữa hai chân mình, tỏ vẻ giận dỗi búng vào côn thịt hắn:

- "Đều tại ngươi, hại ta không thể khép lại được rồi!"

Xong vuốt mái tóc ra phía sau, cúi xuống ngậm lấy côn thịt hắn phun ra nuốt vào.

Côn thịt được ngâm trong u cốc của nàng một đêm nên vị có chút kỳ lạ. Bất quá nàng vẫn say sưa bú mút phục vụ buổi sáng cho hắn.

Nam cũng tỉnh dậy trong sung sướng:

- "Ưm...sướng...Đông Nhi mút mạnh một chút!"

Nàng ngước lên liếc xéo hắn một cái:

- "Sướng nhất tên dâm tặc ngươi!"

Rồi cúi xuống tiếp tục phục vụ.

Đến gần ba mươi phút sau, hắn bắn toàn bộ tinh hoa vào miệng nàng. Nàng sau khi nuốt hết, mút thêm côn thịt một lần cho sạch rồi mới lấy y phục mặc vào. Trừng mắt hắn:

- "Còn không mặc quần áo vào!"

Hắn cười hắc hắc, kéo nàng lại hôn một ngụm thật chặt:

- "Đông Nhi, ta có thứ này tặng tặng cho nàng!"

Nói xong hắn lấy ra bộ hồn cốt Nữ Đế Sáo Trang.

Bỉ Bỉ Đông hoa mắt nhìn thứ trước mặt mình. Nàng nhận ra nó là hồn cốt, nhưng cảm không đơn giản như vậy. Giống như một bộ Kim Sắc Đế Bào hoàn chỉnh, cao quý tới cực điểm. Có đầy đủ các bộ phận từ và cả một chiếc vương miện cao quý. Thực sự Nữ Đế Sáo Trang không phải là hồn cốt mà một dạng pháp bảo, được Hệ Thống xử lý để trở thành Hồn Cốt phù hợp với Đấu La Đại Lục mà thôi!

Nàng bất ngờ tới nỗi nói không nên lời:

- "Tiểu Nam..nó...nó là..."

Nam mỉm cười:

- "Nó được gọi là Nữ Đế Sáo Trang, rất phù hợp với nàng!"

Bỉ Bỉ Đông nhìn nó mà yêu thích không rời, không khách khí nhận lấy:

- "Tiểu Nam, cảm ơn ngươi!"

Hắn trừng mắt tỏ vẻ không hài lòng:

- "Nàng gọi ta là gì?"

Bỉ Bỉ Đông thẹn thùng:

- "Đông Nhi Cảm...cảm ơn phu...phu quân!"

Hắn mới gật gù hài lòng:

- "Tốt! Nhớ kỹ từ nay phải gọi phu quân nghe chưa!"

- "Biết rồi! Biết rồi! Ngươi thật phiền phức, mau giúp ta hộ pháp, ta muốn hấp thu nó!"

Hắn lại trắng mắt nàng một lần nữa:

- "Lại nói sai, lần này phải phạt!"

Thế là hắn thò một tay vào bên trong áo của nàng, nhéo một bên ngực thật mạnh

- "A...A Đau, Phu quân, Đông Nhi biết sai, phu quân đừng nhéo nữa, nếu hỏng sau này phu quân không bú được nữa đâu!"

- "Hừ! Lần này tạm tha cho nàng, nếu còn lần sau trừng phạt không đơn giản như vậy nữa đâu!"

Bỉ Bỉ Đông trong lòng thầm mắng "Dâm tặc biến thái" nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra đáng thương:

- "Đông Nhi biết rồi, phu quân hộ pháp cho Đông Nhi đi!"

Thấy bộ dạng đáng yêu của nàng, hắn không nhịn được hôn một ngụm:

- "Ta quên nói với nàng, nàng chỉ cần nhỏ máu nhận chủ là được!"

- "Đáng ghét! Phu quân không nói sớm, hại ta bị nhéo ngực đau như vậy!"

Nàng khẽ gắt một câu.

Hắn cười xấu xa:

- "Xin lỗi Đông Nhi, là phu quân hơi nặng tay, để ta giúp nàng xoa xoa!"

Nói xong hắn lại thò tay vào trong áo nàng xoa nắn bầu ngực vừa nãy.

Bỉ Bỉ Đông cạn lời. Vì sao trước đây nàng không nhận ra độ dâm dê vô sỉ của tên này chứ. Không thèm để ý đến hắn, đưa tay nhỏ một giọt máu lên Nữ Đế Sáo Trang, rồi ngồi xuống để hoàn thành quá trình nhận chủ.

Hắn thấy nàng cần tập trung cũng buông tay ra, đưa lên mũi ngửi ngửi mùi hương quen thuộc vẫn luôn khiến hắn mê mẩn còn vương lại.

Xong chăm chú nhìn nàng.

Rất nhanh, khoảng chừng nửa tiếng sau, nàng đã hoàn thành quá trình nhận chủ. Khí chất của nàng vốn đã vô cùng cao quý, bây giờ có thêm Nữ Đế Sáo Trang khiến nàng trông như một bậc Nữ Đế thực thụ, khiến lòng người sinh ra cảm giác sùng bái còn hơn cả so với Thần Linh.

Sau khi tiếp nhận thông tin từ Nữ Đế Sáo Trang, nàng từ từ mở mắt ra. Trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn cùng khó tin.

- "Tiểu Nam, thứ này thật kinh khủng."

Nàng cảm nhận được chỉ cần có thứ này, trên Đấu La Đại Lục không còn bất kỳ kẻ nào có thể làm nàng bị thương, cho dù là Cực Hạn Đấu La. Hơn nữa những tác dụng khác của nó cũng khiến nàng không khỏi cảm thấy kích động tới run rẩy.

Hắn cười đắc ý:

- "Đương nhiên! Quà phu quân tặng nàng làm sao có thể đơn giản. Bây giờ đến lượt Đông Nhi có quà gì tặng cho ta không?"

Nàng khẽ gắt:

- "Đáng ghét! Đông Nhi cả cơ thể cùng trái tim đều cho phu quân hết rồi, phu quân còn muốn gì nữa?"

Hắn cười hắc hắc, kéo nàng tới hôn một ngụm thật sâu, đến khi cả hai đều cảm thấy có chút khó thở mới rời môi ra:

- "Ta chỉ đùa thôi! Đông Nhi cho ta biết tác dụng của Nữ Đế Sáo Trang đi, ta cũng không rõ lắm về nó!"

Bỉ Bỉ Đông nghe vậy tròng mắt đảo quanh một vòng, động ý niệm. Nữ Đế Sáo Trang lập tức biến mất, cười khúc khích:

- "Không nói cho phu quân, hihi!"

Rồi nàng chạy ra ngoài.

Nam lắc đầu bất đắc dĩ rồi cũng đi theo nàng.

Hai người đang dắt tay nhau chợt thấy tên Thiên Tầm Tật đang chuẩn bị bước vào Giáo Hoàng điện.

Thiên Tầm Tật thấy hai người liền run như cầy sấy. Đang định theo thói quen mở miệng:

- "Đông..."

Thì Bỉ Bỉ Đông lập tức nhặt một cây gậy to bằng cổ tay phang thẳng vào miệng hắn khiến hắn văng ra mấy mét.

Chỉ có thể ôm cái mặt sưng vù không dám có chút ý kiến.

- "Cẩn thận cái miệng bẩn thỉu của ngươi, LÃO SƯ của ta!"

Hắn chỉ có thể run rẩy:

- "Ta...ta biết rồ..."

Nhưng chưa kịp nói xong, Bỉ Bỉ Đông lại tiếp tục phang thêm một gậy vào miệng mặt hắn:

- "Biết thân biết phận cho ta, từ nay ngươi gặp ta chỉ được phép sủa gâu gâu, cấm phát ra tiếng người tránh để bẩn tai ta!"

Thiên Tầm Tật trong lòng tuyệt vọng tới cực điểm. Hắn là Giáo Hoàng cao cao tại thượng, bây giờ bị kẻ khác ép thành không khác gì một con súc sinh, chỉ có thể nhục nhã sủa ba tiếng gâu gâu gâu.

Bỉ Bỉ Đông hài lòng gật đầu:

- "Tốt! Ngươi lăn đi, quản lý Vũ Hồn Điện cho tốt, để ý bách tính một chút!"

Thiên Tầm Tật tiếp tục sủa ba tiếng gâu gâu rồi gật đầu lăn đi, nhục nhã tới cực điểm. Chỉ hận Nam không thể lập tức chết đi để Bỉ Bỉ Đông mất đi chỗ dựa, hắn có thể chà đạp nàng. Cho dù bộ phận kia không còn nhưng hắn cũng muốn khiến nàng sống không bằng chết. Nhưng lúc này Nam đang ở ngay đây, chỉ có thể hành xử như một con súc sinh. Thầm nghĩ sau này sẽ toàn lực tránh mặt nàng.

Thiên Đạo Lưu chua xót nhìn cảnh này. Con trai của hắn, Giáo Hoàng Vũ Hồn Điện, không ngờ chỉ vì một sai lầm mà thê thảm như vậy. Mất đi khả năng của đàn ông mà bây giờ còn phải cư xử như một con chó trước mặt kẻ khác. Chỉ có thể thở dài một tiếng.

Nam nhìn cảnh vừa xảy ra mà mộng bức. Hắn suýt chút nữa không nhận ra đây là Đông Nhi của hắn nữa.

Bỉ Bỉ Đông cũng để ý tới ánh mắt của Nam, xấu hổ cúi mặt không dám nhìn hắn:

- "Tiểu Nam, ngươi đừng nhìn ta như vậy..."

Hắn mỉm cười xoa đầu nàng:

- "Ngốc, nàng có làm gì sai, đối xử với những loại cặn bã như vậy không cần nhân nhượng!"

Nàng bĩu môi:

- "Xì! Dù sao cũng chỉ là dựa hơi phu quân ngươi!"

Hắn nhéo nhéo chiếc mũi của nàng:

- "Nha đầu ngốc, chỉ cần nhớ một điều, nàng là nữ nhân của ta, có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, không cần để ý tới ánh mắt của bất kỳ kẻ nào!"

Bỉ Bỉ Đông vui vẻ khoác tay hắn:

- "Hì hì! Ta biết rồi!"

Vậy là hai người như đôi tình nhân hưởng tuần trăng mật dạo chơi khắp nơi.

Nam cũng không thèm để ý tới nhiệm vụ Liễu Nhị Long, thực ra là hắn đang có kế hoạch khác để hành Ngọc Tiểu Cương.

Một tuần sau.

Bỉ Bỉ Đông đẩy cửa bước vào phòng hắn, gương mặt hớn hở như vừa mới nhặt được vàng:

- "Tiểu Nam Tiểu Nam, nhìn Đông Nhi hôm này có gì lạ không!"

Hắn nhìn nàng một lượt, xuống bụng nàng, cảm nhận được một sinh mệnh bé nhỏ đang dần dần hình thành. Hắn đem nàng ôm lấy:

- "Đông Nhi, nàng thật sự mang thai!"

- "Đúng vậy! Không ngờ ta lại làm mẹ sớm như vậy!"

Nam cúi xuống hôn nàng một ngụm:

- "Đông Nhi chắc chắn sẽ trở thành người mẹ vĩ đại nhất thế giới."

Nàng cũng vui vẻ đáp trả nụ hôn của hắn:

- "Ừm...Thiếp cùng chàng sẽ nuôi dạy Tuyết Nhi thật tốt!"

...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 71
Lượt đọc 3439

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.