Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Nguyệt Na!

Tiểu thuyết gốc · 2014 chữ

Nam cùng hai mỹ nhân tiến vào Sinh Mệnh chi hồ, một nam tử da ngăm đen chặn lại, nghiến răng nhìn hai người Tử Cơ và Bích Cơ:

- "Tử Cơ, Bích Cơ, nhân loại ti tiện này là kẻ nào? Tại sao các ngươi dám đưa hắn đến Sinh Mệnh Chi hồ." Nam tử này chính là thú thần Đế Thiên, bản thể là Hắc Long. Hắn đang trong quá trình theo đuổi Bích Cơ và Tử Cơ, lại thấy hai nàng đi cùng với một nam tử anh tuấn bất phàm vào, bộ dáng cực kỳ thân cận. Lòng chiếm hữu cực lớn nổi dậy, hàn khí loé lên về phía Nam.

Nam cảm nhận được hàn khí trong đôi mắt hắn, trực tiếp phán định tử hình, dù sao mục đích ban đầu của Nam là lấy mạng hắn.

- "Đế Thiên, đừng manh động! Hắn là kẻ có thể chữa trị cho Chủ Thượng!"

Thấy hai người các nàng còn bảo vệ cho nhân loại này hàn ý trong mắt càng lúc càng nồng đậm:

- "Ha ha! Các ngươi định chọc cười ta sao, một tên nhân loại ngay cả Hồn sư còn chưa đạt tới lại có thể chữa trị cho Chủ Thượng?". Song sát khí bộc phát về phía Nam:

- "Đi chết đi cho ta!"

Khi Đế Thiên đang chuẩn bị tấn công Nam thì bỗng nhiên cảm nhận được không gian xung quanh hắn khoá chặt lại, không những thế, hắn nhìn ra bên ngoài, mọi thứ đều bất động. Hắn không thể thoát ra khỏi vùng không gian này chỉ có thể nhìn về phía bên ngoài nhưng mọi thứ hầu như không di chuyển chút nào. Hắn cứ bất lực nhìn như vậy tới mấy chục vạn năm. Thậm chí đã đột phá qua cánh cửa trăm vạn năm hồn thú. Lúc này không gian mới mở ra. Hắn đã có thể cử động.

Cảm nhận lực lượng cơ thể, Hắn ngẩng lên trời cười lớn:

- "Ha ha! Không ngờ ta lại có thể đột phá trăm vạn năm hồn thú!"

Lúc này mới nhìn về phía Tử Cơ và Bích Cơ:

- "Tử Cơ, Bích Cơ, bây giờ ta cho các ngươi cơ hội thần phục dưới chân ta, ta là hồn thú đầu tiên đột phá qua cánh cửa trăm vạn năm. Các ngươi chỉ cần phụng thị ta thật tốt thì chỗ tốt cho các ngươi không thiếu." Vừa nói hắn vừa dùng ánh mắt dâm tà nhìn về cơ thể hai nàng, liếm liếm môi.

Tử Cơ và Bích Cơ lúc này cũng chấn kinh. Rõ ràng các nàng chỉ thấy Đế Thiên hắn bất động được vài giây, nhưng khi hắn cử động trở lại đã trở thành trăm vạn năm hồn thú.

Các nàng không biết là Kim Nhi đã nhốt hắn trong một vùng không gian, vùng không gian này cũng bị nàng gia tốc lên vô số lần khiến bên ngoài chỉ là vài giây nhưng bên trong đã là mấy chục vạn năm trôi qua.

Nam lúc này cười lạnh:

- "Trăm vạn năm hồn thú rất lợi hại sao? Xem ra làm hồn hoàn thứ nhất của ta cũng tính là tạm được."

Nói rồi Nam đem vũ hồn phụ thể, vũ hồn của hắn chính là Bá Chủ, hay nói đúng hơn là chính hắn. Khi vừa phụ thể xong, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm như có một lực lượng khủng bố áp chế xuống, toàn bộ hồn thú không tự chủ quỳ xuống hướng về Sinh Mệnh Chi hồ, ngay cả Bích Cơ, Tử Cơ cũng đã quỳ xuống về phía Nam. Tên Đế Thiên đang dương dương đắc ý cũng bị áp chế đến quỳ rạp trên mặt đất. Phía bên trong hang động, một mỹ nhân cao quý thức tỉnh, đôi mắt đẹp liên tục run rẩy từng đợt.

Nam nhìn cảnh này có chút ngoài ý muốn, lập tức thu hẹp phạm vi tác động lại lên một mình tên Đế Thiên.

- "Cái này cũng quá khoa trương đi!" Hắn trong lòng thầm nghĩ. Rõ ràng đã nhờ Kim Nhi phong ấn sức mạnh lại, bây giờ lại cho hắn cái võ hồn khủng bố như thế. Xem ra sau này phải bớt sử dụng lại.

Bích Cơ và Tử Cơ cảm giác áp bách biến mất, đứng dậy, ánh mắt từng tia rung động nhìn về nam nhân kia. Hắn quá mạnh mẽ, mạnh tới mức những nữ nhân cao ngạo như các nàng trái tim cũng không tự chủ được đập liên hồi.

Đế Thiên thì khác, hắn đang quỳ rạp trên đất, ngay cả ý niệm ngẩng đầu lên cũng không có. Chỉ run rẩy chờ đợi Nam đi về phía mình!

Nam không nói gì, sát khí lóe lên, lấy ra từ nhẫn trữ vật một thanh kiếm, chém đứt đầu hắn:

- "Dám dùng ánh mắt bẩn thỉu nhìn các nàng, ngươi có thể đi chết!"

Đám hồn thú xung quanh chấn kinh, thú thần Đế Thiên, địa vị chỉ dưới một người là Chủ Thượng, cứ như vậy bị chém giết, thậm chí ngay cả ý niệm phản kháng cũng không có!

Một chiếc hồn hoàn màu hoàng kim từ xác Đế Thiên bay ra, nam lập tức dùng vũ hồn hấp thu. Chỉ vài phút ngắn ngủi sau, hắn đã hấp thu xong, đột phá đến cấp 20. Làm xong, hắn tiến về phía hang động kia.

Khi vào sâu bên trong, một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành xuất hiện, mái tóc trắng dài gương mặt kiều diễm nhưng vì mang thương thế trong người nên gương mặt có phần trắng bệch, khiến cho hắn nhìn không khỏi xót xa. Nàng chính là Ngân Long Vương Cổ Nguyệt Na vừa bị khí thế của hắn làm cho thức tỉnh. Thấy hắn bước vào, nàng lạnh giọng hỏi:

- "Ngươi rốt cuộc là ai?" Nhưng trong giọng điệu lại chứa một tia run rẩy. Hắn là kẻ đáng sợ nhất mà nàng từng gặp, cho dù ngũ đại thần vương cùng Long Thần cũng chưa từng đem lại cho nàng cảm giác kinh hãi như vậy.

Hắn nghe trong giọng của nàng có chút sợ hãi, liền nhẹ nhàng lên tiếng an ủi:

- "Đừng sợ, ta sẽ không hại nàng, ta đến là để chữa trị thương thế trong người nàng!"

Nghe giọng ân cần của hắn, Cổ Nguyệt Na cũng giảm bớt cảnh giác:

- "Vì sao ngươi muốn giúp ta? Không phải ngươi là nhân loại sao?"

- "Ha ha! Nhân loại thì sao? Thê tử của ta cũng không có ít người là yêu thú! Ta chỉ đơn giản muốn giúp nàng mà thôi, đừng lo lắng."

- "Yêu thú?" Nàng khó hiểu nhìn hắn

- "Ừm, yêu thú cũng giống như hồn thú các nàng vậy, đều không phải là nhân loại!"

- "Ngươi thực sự muốn giúp ta?" Nàng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng hắn.

Hắn mỉm cười:

- "Đúng vậy! Nàng chỉ cần biết ta sẽ không bao giờ tổn thương nàng!" Nói xong hắn lấy ra một viên đan dược đưa đến trước mặt nàng: "Hé miệng, ta giúp nàng trị thương!"

Cổ Nguyệt Na ban đầu có chút phản kháng, nhưng nhìn vẻ ân cần của hắn, trong lòng run lên, nàng chưa từng có cảm giác được chăm sóc như hiện tại. Đôi môi xinh đẹp nhẹ hé mở, hắn đem viên đan dược kia đút vào trong miệng nàng. Sau khi nuốt xuống, nàng có cảm giác như có dòng nước ấm chạy khắp toàn thân, cực kỳ dễ chịu. Chưa đầy 5 phút sau, thương thế của nàng đã hoàn toàn khôi phục.

Ánh mắt phức tạp nhìn lấy Nam:

- "Tại sao ngươi lại muốn giúp ta? Chẳng lẽ vì cơ thể cùng gương mặt này sao?"

Hắn nhìn nàng, có chút buồn cười:

- "Ha ha, có lẽ điều đó cũng đúng một phần, nhưng chủ yếu là ta thưởng thức nàng, không muốn nàng phải chịu số phận bi thảm.

- "Số phận bi thảm? Chẳng lẽ số phận của ta rất bi thảm sao?" Nàng càng lúc càng tò mò

- "Đúng vậy! Mọi chuyện từ từ sau này ta sẽ kể cho nàng" Trong nguyên tác, nàng bị Đường Tam sắp xếp, lừa gạt cuối cùng trở thành con dâu Đường gia, hồn thú cũng từ đó mà chịu chung số phận bi thảm.

- "Bây giờ nàng có dự định gì?"

Bồng nhiên Hàn khí lạnh lẽo trong mắt nàng lóe lên:

- "Mặc dù thương thế ta đã khôi phục nhưng vẫn không là đối thủ của những tên Thần Vương khốn khiếp kia, chỉ khi thôn phệ được Kim Long Vương, ta mới có hy vọng trả thù!"

Nam nhìn nàng nghiêm túc nói:

- "Nàng có nguyện ý tin tưởng ta không?"

Cổ Nguyệt Na khó hiểu nhìn hắn. Hắn cười tà:

- " Mối thù của nàng, ta sẽ giúp nàng báo, nhưng hiện tại chưa phải lúc. Tu La, Hủy Diệt, Gian Ác bọn hắn cũng chỉ là quân cờ trong tay ta thôi!"

Cổ Nguyệt Na nghe xong càng ngày càng không hiểu nổi nam nhân này, rốt cuộc hắn là ai, ngay cả chuyện trên thần giới cũng nắm rõ như thế.

Nam nhìn nàng khó hiểu, cười cười:

- "Đừng gấp, sau này ta sẽ cho nàng biết mọi chuyện. Bây giờ nàng ở nơi này ngoan ngoãn đợi ta là được, sẽ không lâu đâu, cùng lắm là hai ba mươi năm mà thôi."

Nàng gật đầu:

- "Được!" Nàng đã sống cả triệu năm, hai ba mươi năm có tính là gì.

- "Tốt, bây giờ ta phải rời khỏi đây, ngoài kia còn có chuyện cần làm!"

Cổ Nguyệt Na thấy hắn chuẩn bị rời đi, vội vàng nắm tay hắn lại, lí nha lí nhí nói:

- "Ngươi có thể hứa với ta đừng lạm sát hồn thú vô tội không!" Nói xong nàng cúi đầu xuống không dám nhìn hắn, sợ hắn nổi giận.

Trái với những gì nàng nghĩ, hắn không những không nổi giận mà chỉ mỉm cười, đưa tay lên vuốt ve mái tóc của nàng, nhẹ nhàng nói:

- "Yên tâm! Ta không có ác cảm với hồn thú, chỉ cần bọn hắn không chủ động trêu chọc ta là được. Còn về tên Đế Thiên kia, nàng cũng đã thấy bản chất của hắn, chỉ sợ nếu lúc đó hắn mạnh hơn nàng cũng sẽ ép nàng thuần phục dưới chân hắn, vì thế ta không thể để hắn sống."

Cổ Nguyệt Na gật gật đầu, trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Nhìn bóng lưng nam nhân rời khỏi động, nàng thầm nghĩ :"Có một nơi để dựa vào cảm giác cũng không tệ!"

Hắn vừa ra khỏi hang động, Tử Cơ cùng Bích Cơ lập tức chạy đến hỏi hắn:

- "Chủ Thượng, nàng thế nào rồi?"

- "Thương thế của nàng đã hoàn toàn bình phục, hai nàng cũng đừng quên lời hứa với ta, hắc hắc!"

Hai người lập tức đỏ mặt, xấu hổ cúi mặt xuống không dám nhìn hắn.

Hăn liền cười xấu xa tiến lên hôn mỗi người một ngụm lên má:

- "Hắc hắc, Bây giờ ta phải rời Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, đây xem như một chút lợi tức!"

Hai người vừa bị hắn chiếm tiện nghi đang chuẩn bị chửi bới, nhưng khi nghe hắn nói bây giờ phải rời đi trong lòng lại có chút không nỡ:

- "Đi sớm như vậy? Không phải ngươi nói muốn theo đuổi hai người bọn ta sao?"

- "Ha ha, yên tâm đi, hai nàng cả đời này đều không thoát khỏi ta, bất quá ta thật sự có chuyện bên ngoài cần làm, ta cũng sẽ nhanh chóng trở lại đây nhìn hai người!"

- "Hừ! Ngươi gặp quỷ đi, ta còn chưa đồng ý gả cho ngươi!" Cả hai nàng yêu kiều hừ một tiếng.

- "Ha ha!" Nam chỉ cười một cái rồi nhanh chóng rời đi Sinh Mệnh Chi Hồ, tiến về Vũ hồn thành...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 101
Lượt đọc 4364

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.