Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Song tu trước mặt muội muội

Tiểu thuyết gốc · 2726 chữ

Chu Trúc Vân đang mút dở côn thịt, nghe tiếng muội muội, hoảng hốt tới cực điểm, lóng ngóng định rời miệng khỏi côn thịt để đứng dậy. Nhưng lúc này Nam khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa. Một tay giữ ấy đầu nàng không cho nàng dừng lại, vừa giữ vừa chuyển động để miệng nàng tiếp tục ra vào côn thịt. Tay còn lại kéo chiếc khăn trải bàn che giấu nàng dưới gầm bàn.

Nàng hiểu được ý đồ xấu xa của tên dâm tặc này, đang định lên tiếng chửi bới thì Chu Trúc Thanh đã tới gần, ánh mắt tò mò nhìn Nam:

- "Vị ca ca này, Ngươi là ai? Tỷ tỷ của ta đâu rồi?"

Trong lòng thầm nghĩ: "Hắn là ai mà đẹp trai như vậy?"

Chu Trúc Vân không còn cách nào, chỉ có thể an phận tiếp tục trốn chờ hắn xử lý, miệng tiếp tục công việc đang làm dở. Trong lòng mắng chửi Nam thậm tệ. "Dâm tặc, vô sỉ, biến thái, hạ lưu!"

Nam thấy nàng đã chủ động làm tiếp công việc của mình, hài lòng thả lỏng người tận hưởng, trả lời Chu Trúc Thanh:

- "Tiểu muội là muội muội của Trúc Vân sao?"

Nàng gật đầu cái rụp:

- "Đúng vậy, ca ca mau trả lời câu hỏi của ta."

Hắn vỗ vỗ xuống chiếc ghế bên cạnh:

- "Muội ngồi xuống đây rồi ca ca trả lời cho muội!"

Tiểu cô nương nghe vậy cũng không nghĩ nhiều, trèo lên chiếc ghế cạnh hắn.

Chu Trúc Vân phía dưới đang mút côn thịt một cách nhẹ nhàng để không gây ra tiếng động, chợt thấy đôi chân của muội muội thò xuống giật bắn cả mình, cũng may nhờ có côn thịt của hắn giữ lại nếu không đã bị lộ.

- "Muội tên là gì?"

- "Ta là Chu Trúc Thanh!"

- "Tốt! Trúc Thanh, ca ca tên là Hoàng Nam."

- "Được rồi! Ca ca mau trả lời câu hỏi của ta đi!" - Tiểu cô nương bắt đầu có chút mất kiên nhẫn.

Nam mỉm cười xoa đầu nàng:

- "Thật đúng là con mèo nhỏ thiếu kiên nhẫn, ca ca là tỷ phu của ngươi, từ nay muội có thể gọi ta là tỷ phu!"

Chu Trúc Thanh nghe xong trợn tròn mắt:

- "Cái gì? Ngươi tại sao lại là tỷ phu của ta? Tỷ phu của ta không phải là Đại Hoàng Tử sao?"

- "Hắc hắc! Đương nhiên không phải rồi, mặc dù Đái Duy Tư có hôn ước với Trúc Vân, nhưng người nàng yêu là ta, vì vậy ta mới chính là tỷ phu của muội."

Chu Trúc Vân bên dưới nghe được hắn tự tin như vậy trong lòng khinh bỉ: "Phi! Rõ ràng là ngươi thèm muốn nhân gia trước, nếu không nhân gia còn lâu mới để ý đến ngươi!"

Chu Trúc Thanh thì hiểu ra gật gật đầu, nàng cũng muốn tỷ tỷ được hạnh phúc đâu. Xong nghĩ nghĩ, hỏi lại hắn:

- "Vậy tỷ phu, chiếc nhẫn trên tay của tỷ tỷ là ngươi tặng sao? Thật đẹp nha!"

- "Đúng vậy, chiếc nhẫn đó là do chính tay ta chế tạo, Trúc Thanh có thích không ta tặng muội một cái!"

Chu Trúc Thanh nghe hắn muốn tặng nhẫn cho mình liền đỏ mặt, ấp úng:

- "Cái này...cái này... hình như không được tốt cho lắm."

Chu Trúc Vân nghe xong lời hắn, trong lòng cảm thấy không ổn, cực kỳ tức giận. Tên khốn này, ngươi rốt cuộc có ý gì với muội muội của ta, nàng chỉ mới hơn 6 tuổi.

Sẵn tiện côn thịt vẫn đang nằm trong miệng, nàng liền dùng răng cắn mạnh một cái để cảnh cáo.

Nam đau đớn hự một tiếng, gương mặt nhăn nhó, cùng lúc lên đỉnh phun trào tinh dịch vào miệng nàng. Chu Trúc Thanh thấy vậy liền hỏi han:

- "Tỷ phu, ngươi sao vậy?"

Hắn rùng mình mấy cái, tới khi tinh dịch không còn bắn ra nữa mới mỉm cười với nàng:

- "Ta không sao!"

Chu Trúc Vân dưới gầm bàn cố gắng đem tinh dịch của hắn nuốt xuống nhưng không xuể, chỉ có thể dùng tay hứng lấy phần bị rơi vãi, xong đem húp trọn. Ánh mắt hình viên đạn liếc lên nhìn hắn, hai ngón tay làm thành hình chiếc kéo kẹp lấy côn thịt ý muốn nói: "Ngươi dám có ý đồ với nàng xem ta có cắt thứ này không?"

Nam lạnh cả sống lưng, liền cười cười với Chu Trúc Thanh:

- "Lúc nãy ta chỉ là nói đùa thôi, muội đừng để ý!"

Chu Trúc Thanh gật đầu, bất quá trong lòng không khỏi có chút thất vọng. Nàng cũng rất thích chiếc nhẫn xinh đẹp của tỷ tỷ đâu. Hắn đương nhiên cũng nhận ra điều này.

Chu Trúc Vân dưới gầm bàn nghe hắn nói vậy mới hài lòng bỏ tay ra, thấy không có việc gì làm lại tiếp tục đem ngậm vào miệng. Dù sao côn thịt của hắn vẫn chưa có dấu hiệu xìu xuống.

Nhưng nàng không biết là phía trên nam nhân kia vẫn lấy ra một chiếc nhẫn đặt vào tay muội muội, nháy nháy mắt còn làm ra động tác "Suỵt!".

Chu Trúc Thanh thấy hắn vẫn tặng nhẫn cho mình định lên tiếng thắc mắc nhưng thấy động tác của hắn liền gật đầu hiểu ý. Nhìn chiếc nhẫn trong tay mà xấu hổ. "Đây sẽ là bí mật của ta và tỷ phu!"

Nam thấy nàng đáng yêu như vậy liền đưa tay xoa xoa đầu, tiểu cô nương nhắm mắt hưởng thụ như con mèo nhỏ.

- "Được rồi! Trúc Thanh, muội ra ngoài trước đi, khi nào Trúc Vân về ta sẽ bảo nàng đến tìm muội."

Nàng gật đầu:

- "Vậy ta tiếp tục đi tu luyện!"

Rồi nàng chạy ra khỏi phòng.

Chu Trúc Vân nghe tiếng đóng cửa mới bò lên, lườm hắn:

- "Cặn bã, ngươi rốt cuộc có ý đồ với muội muội ta, còn muốn tặng nhẫn cho nàng."

Hắn giả vờ ho khan vài tiếng. Trong lòng nghĩ "Trúc Thanh là một trong những nữ nhân ta thích nhất trong Đấu La, nàng nói xem ta có ý đồ gì?"

Bất quá bên ngoài lên tiếng tỏ vẻ chính nhân quân tử:

- "Nàng nghĩ ta là loại người gì, ta tặng nhẫn cho Trúc Thanh chỉ vì nàng là muội muội của Trúc Vân nàng thôi. Nàng không nhớ tác dụng của chiếc nhẫn sao?"

Chu Trúc Vân nghĩ nghĩ lại lúc hắn xuất hiện từ trong chiếc nhẫn bảo vệ mình mới gật gật:

- "Được rồi! Lần này ta tạm tin ngươi, ngươi đưa nhẫn cho để ta thay ngươi tặng cho muội muội!"

Nam trong lòng chột dạ, bên ngoài ra vẻ giận dỗi hừ một tiếng:

- "Hừ! Không đưa, nàng đã không tin ta như vậy ta làm sao có thể tặng nó cho Trúc Thanh."

Chu Trúc Vân nghe hắn như vậy cảm thấy có lỗi, hôn hắn một cái lên miệng:

- "Hì hì! Phu quân đừng giận mà, cũng tại chàng dâm tặc biến thái như vậy nên thiếp mới hiểu lầm thôi. Mau đưa cho thiếp đi."

Nàng cũng rất muốn muội muội của mình được bảo vệ an toàn a.

Nam giả vờ quay mặt đi. Thấy hắn vậy Chu Trúc Vân liền đưa tay xuống, xé chiếc quần bó nơi giữa hai chân để lộ ra vùng nhạy cảm như trước đây hắn đã từng làm với mình. Sau đó điều chỉnh côn thịt hắn nằm ngang ngay mép môi, chuyển động ma sat âm hộ lên dương vật hắn nịnh nọt:

- "Phu quân đừng giận nữa mà! Sau này thiếp sẽ không hiểu lầm chàng nữa."

Nam đắc ý trong lòng, đưa tay lên xoa xoa hai cái bánh bao của nàng:

- "Nàng đúng là tiểu dâm nữ!"

- "Ưm... Thiếp cũng chỉ dâm với một mình chàng!"

Một lúc sau, nàng dừng lại, cầm lấy côn thịt của hắn:

- "Phu quân, thiếp muốn đút vào. Bên trong thiếp khó chịu lắm rồi!"

Hắn cười tà:

- "Khà khà, nàng muốn đút cái gì vào, đút vào đâu?"

Chu Trúc Vân liếc xéo hắn một cái, rõ ràng tên này đang muốn nàng nói những lời dâm đãng, bất quá nếu quân đã thích thì thiếp đương nhiên phải chiều theo ý quân:

- "Ưm...ưm, là thiếp...muốn...muốn đút côn thịt to lớn của chàng...vào trong dâm huyệt của thiếp, để chàng có thể...hung hăng chơi thiếp, làm thiếp...sướng lên mây, khiến dâm huyệt thiếp tràn ngập tinh hoa của chàng!"

Nam nghe nàng nói lời dâm dục hoả bùng lên dữ dội, ngắt lấy nhũ hoa:

- "Hắc hắc, bảo bối của ta thật dâm."

Nàng thở dốc gật đầu, tay bắt đầu điều chỉnh côn thịt:

- "Đúng vậy, thiếp...chính là nữ nhân...dâm đãng, thèm khát....côn thịt của chàng."

Rồi khi côn thịt đã vào đúng vị trí, nàng ngồi tọt xuống, côn thịt đâm tới tận hoa tâm, nàng sung sướng "A" lên một tiếng.

Vậy là nàng bắt đầu ngồi tên đùi hắn nhún nhảy. Rên rỉ không ngớt miệng.

Nhấp được một lúc sau, bên ngoài lại có tiếng gọi vào, đồng thời cánh cửa lập tức bị đẩy ra:

- "Tỷ phu, tỷ tỷ đã về chưa?"

Chu Trúc Vân hoảng hốt, lúng túng quay người lại côn thịt vẫn nằm sâu bên trong u cốc. Cũng may bị chiếc khăn trải bàn che lại, nếu không đã sớm bị muội muội phát hiện là bên dưới hai người đang dính chặt lấy nhau

Nhìn thấy muội muội, trong lòng nàng dâng lên một cỗ kích thích khó hiểu, từng thớ thịt bên trong u cốc giật giật, dâm thủy chảy ra càng nhiều.

Nam đương nhiên cảm nhận được điều này, trong lòng thầm cười dâm "Hắc hắc! Thì ra ngoài bạo dâm ra nàng còn thích điều này!"

Chu Trúc Thanh tròn mắt:

- Tỷ tỷ, ngươi về rồi, mà sao ngươi lại ngồi trên người của tỷ phu vậy?"

Chu Trúc Vân đỏ mặt, cố gắng bình tĩnh trả lời:

- "Trúc...Trúc Thanh, có chuyện gì sao?"

- "Tỷ tỷ hôm nay thật kỳ lạ, mặt đỏ như thế, hơn nữa y phục xộc xệch như vậy."

Chu Trúc Vân giật mình, vội chỉnh lại y phục, đều tại tên kia nhào nặn ngực mình quá mạnh mới khiến nó bị lệch như vậy.

- "Tỷ tỷ, phụ thân bảo ta gọi tỷ tới, không biết có chuyện gì!"

- "Vậy...vậy sao, ưm... Muội ra bên ngoài đợi tỷ một lát rồi tỷ sẽ cùng muội gặp phụ thân."

- "Tỷ còn có việc cần làm sao, vậy ta ngồi đây đợi tỷ làm xong rồi chúng ta cùng đi."

Thế là tiểu cô nương chạy tới ngồi đối diện với hai người.

Chu Trúc Vân khóc không ra nước mắt. "Muội muội tốt, bên dưới tỷ ngứa lắm rồi, muội còn không ra ngoài để tỷ tỷ làm xong với tên này tỷ không chịu nổi đâu."

Chỉ là khi Chu Trúc Thanh tới gần như vậy, bên dưới nàng càng co bóp đòi hỏi mạnh hơn. Nàng đang định tìm lý do để đuổi muội muội ra ngoài thì Nam cảm nhận được u cốc của nàng, trong lòng cười dâm lên tiếng trước:

- "Không sao, vậy Trúc Thanh đợi một chút ta cùng tỷ tỷ muội làm nốt chuyện đang dở."

Thế là hắn nhấp vài cái.

Chu Trúc Vân ưm một tiếng, giật mình thon thót. Tên này vậy mà định chơi mình trước mặt muội muội. Xấu hổ tới không chịu nổi, bất quá nghĩ đến việc này không khỏi càng thêm kích thích.

Một ý nghĩ to gan hiện lên trong đầu, nàng bắt đầu nhún nhảy trở lại:

- "Ưm...vậy được...ưm, Trúc Thanh...muội đợi một lát..."

Chu Trúc Thanh nghe những âm thanh kỳ lạ giống như rên rỉ phát ra từ trong miệng tỷ tỷ, đã vậy còn không ngừng nhấp nhô trên đùi tỷ phu, đôi mắt tròn xoe khó hiểu:

- "Tỷ tỷ, tỷ phu, hai người bị sao vậy?"

Nam lên tiếng trả lời:

- "Hừ...hừ...Trúc Thanh, ta cùng tỷ tỷ của muội đang tu luyện mà thôi!"

- "Ưm...ưm... Đúng vậy....muội đừng...ưm...để ý. - Trúc Vân cũng lên tiếng xác nhận.

Chu Trúc Thanh tròn mắt tò mò:

- "Tu luyện sao? Sao ta chưa từng thấy kiểu tu luyện này trước đây?"

Chu Trúc Vân bối rối không biết trả lời thế nào thì Nam lại lên tiếng:

- "Cách tu luyện này chỉ có ta mới có, đương nhiên muội chưa từng nhìn thấy?"

Chu Trúc Thanh gật gù:

- "Ra là vậy sao?"

- "Ưm...đúng vậy...ưm...hơn nữa...cách tu luyện này của tỷ phu muội rất hiệu quả...ưm..mặc dù rất mệt...nhưng sau khi...ưm...tu luyện xong ta đều cảm thấy tràn trề sức sống...ưm...'sướng'."

Chu Trúc Thanh nghe vậy mắt sáng lên:

- "Thật vậy sao! Vậy tỷ phu sau này có thể dạy ta tu luyện bằng cách này không, ta cũng muốn thử."

Chu Trúc Vân nghe vậy hoảng hốt, hét lên:

- "Không được!"

Nhưng trong đầu vô thức nghĩ tới hình ảnh muội muội cưỡi trên côn thịt hắn, kích thích đến tận óc, không kìm nén nổi liền "A" một tiếng, dâm thủy cuồng phún.

Nam nghe Trúc Thanh nói cũng tưởng tượng đến hình ảnh tỷ muội hai người phục vụ, "Hự" một tiếng tinh dịch bắn tận sâu trong hoa tâm.

Sau khi lên đỉnh trong sung sướng, Chu Trúc Vân vô lực nằm úp mặt suống bàn.

Chu Trúc Thanh hoảng hốt chạy lại:

- "Tỷ tỷ sao vậy?"

Cũng may nàng không nhìn xuống phía dưới khi mà nơi tư mật của hai người vẫn gắn chặt lấy nhau.

Chu Trúc Vân vội vàng đẩy muội muội ra:

- "Ta không sao, chỉ là vừa tu luyện xong nên hơi mệt, muội ra ngoài đợi ta một lát."

Chu Trúc Thanh liền ngoan ngoãn nghe theo.

Sau khi cửa phòng đóng lại nàng mới đứng dậy, rút côn thịt của hắn ra khỏi u cốc của mình. Cúi xuống banh hai mép môi ra xem thử, chỉ thấy nó đỏ ửng không ngừng chảy ra dung dịch trắng đục. Khẽ gắt lên:

- "Biến thái! Ra nhiều như vậy, có phải muội muội ta làm ngươi hưng phấn hơn không?"

Hắn cười hắc hắc ôm lấy nàng, vỗ vào mông cái bộp:

- "Hắc hắc, tiểu dâm nữ nàng đừng giả vờ, rõ ràng là chính nàng cũng thấy kích thích còn đổ thừa cho ta!"

Chu Trúc Vân đỏ mặt:

- "Ta...ta không có."

- "Haha! Thôi được rồi, không phải nàng cùng Trúc Thanh có chuyện cần làm sao?"

Đến đây nàng mới nhớ, cũng đoán ra phụ thân vì sao lại muốn gọi hai người tới. Sắc mặt nghiêm túc trở lại.

Nam cũng đoán ra được phần nào, liền đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp:

- "Có cần ta ra tay giúp nàng không?"

Nàng nghe vậy mỉm cười hạnh phúc, xong lại lắc đầu, ánh mắt kiên định:

- "Thiếp muốn tự mình đối mặt với chuyện này cùng muội muội, sẽ không nghe theo quy định rác rưởi này của gia tộc!"

Nam mỉm cười hôn nhẹ lên môi nàng:

- "Vậy được rồi, nếu gặp khó khăn nhớ báo cho ta, nam nhân của nàng sẽ thay nàng gánh vác tất cả!"

Đôi mắt nàng ngập nước gật đầu thật mạnh:

- "Ừm.."

- "Được rồi! Ngươi ra ngoài đi, ta còn phải thay y phục."

Hắn cười tà bóp ngực nàng một cái:

- "Hắc hắc, cơ thể này ta đã nhìn sạch sẽ cũng bị ta ra vào vô số lần nàng còn xấu hổ!"

"Phi! Đúng là mặt dày!"

Nàng phi một tiếng xong mặc kệ tay hắn đang nhào nặn ngực mình, lấy một bộ y phục mới mặc vào.

Sau khi mặc xong liền lườm hắn:

- "Bóp đủ chưa, còn không bỏ tay ra."

Hắn cười cười rút tay ra khỏi ngực nàng:

- "Bóp cả đời cũng không đủ!"

Nàng yêu kiều hừ một tiếng:

- "Hừ! Đợi ta giải quyết xong lại cho ngươi bóp đến chán mới thôi."

Xong để hắn ở đấy một mình đi ra ngoài. Nắm lấy tay muội muội:

- "Trúc Thanh, đi thôi..."

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 69
Lượt đọc 3361

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.