Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đó Chính Là Trí Tuệ!

Phiên bản Dịch · 1207 chữ

Sau khi thu phục bộ lạc của mình, thủ lĩnh Bộ lạc Man bắt đầu hướng về Bộ lạc Hoang để khiêu chiến.

Tất nhiên Bộ lạc Hoang sẽ khó có thể chống đỡ lại nên đã thắng nhiều bại ít.

Cũng do thủ lĩnh Hoang thế hệ này của Bộ lạc Hoang và thủ lĩnh Man không giống nhau.

Thể chất cả hai tuy giống nhau nhưng trên người thủ lĩnh Hoang lại có thêm một cỗ Khí Độ Văn Nhân.

So với chuyện tranh đấu tàn nhẫn thì thủ lĩnh Hoang lại càng ưa thích nghiên cứu chữ nghĩa cùng với công cụ sử dụng hơn.

Hắn thường thường một thân một mình mà suy nghĩ cho đến đêm khuya.

Giang Phàm nói: "Đúng là một vị nhân loại rất đáng chú ý!"

Sau khi quan trắc đến nơi đây thì Giang Phàm liền đem lực chú ý đặt ở trên người thủ lĩnh Hoang.

. . .

Giang Phàm muốn phát triển văn minh khoa học kỹ thuật nên thứ mà hắn coi trọng nhất tất nhiên chính là nhân tài!

Chính xác là nhân tài về khoa học kỹ thuật!

Một nhân tài như vậy sẽ rất có trợ giúp đối với việc nghiên cứu phát triển văn minh khoa học kỹ thuật.

Còn thủ lĩnh Man tuy là có thể chất rất cường tráng, phi thường có mị lực, nhưng đối với Giang Phàm mà nói hắn ta cũng không có ích lợi gì.

Mà thủ lĩnh Hoang thì lại có thể làm cho Giang Phàm thấy được thiên phú đặc biệt về phương diện khoa học kỹ thuật này!

Nhưng hiện tại thủ lĩnh Hoang đang gặp phải vấn đề hàng đầu chính là sự uy hiếp đến từ Bộ lạc Man!

Giang Phàm hỏi: "Hệ thống, ngươi giúp ta thôi diễn một chút xem, nếu như ta trợ giúp thủ lĩnh Hoang thì sẽ có bao nhiêu ảnh hưởng đối với sự phát triển của hệ thống sinh thái trên Lam Tinh?"

Rất nhanh sau đó hệ thống đã thôi diễn hoàn tất.

Kết quả thôi diễn:

1, Nếu như trợ giúp Hoang trên mặt nổi, vậy khả năng sẽ đưa tới hậu quả không thể nghịch chuyển, đó là hệ sinh thái sẽ bị hỗn loạn tới 30%.

2, Nếu như âm thầm trợ giúp Hoang, vậy xác suất hệ sinh thái bị hỗn loạn sẽ rất nhỏ, chỉ là 1%.

. . .

Về hai cái lộ tuyến này hầu như không cần Giang Phàm đi suy tính.

Giang Phàm lập tức làm ra quyết định: "Xem ra ta cần phải âm thầm trợ giúp Hoang rồi."

Là Tạo Vật Giả cùng Chưởng Khống Giả của tinh cầu này, cho nên Giang Phàm muốn âm thầm trợ giúp Hoang cũng rất dễ dàng.

Hắn trực tiếp khống chế bùn đất để viết chữ ở trước mặt thủ lĩnh Hoang.

Chữ viết này tất nhiên là chữ viết của nơi này.

Chuẩn xác mà nói đây vẫn không tính là chữ viết, mà chỉ là một ít ký hiệu mà thôi.

Vào lúc này, thủ lĩnh Hoang đang đứng ngây ngốc bên dưới một gốc cây đại thụ mà hắn thường đứng.

Hắn đang vì tình cảnh hiện tại của bộ lạc mình mà khổ não.

"Ngươi có biết sự khác biệt lớn nhất giữa nhân loại và dã thú ở đâu không?"

Một đám văn tự bỗng nhiên xuất hiện dưới chân thủ lĩnh Hoang.

Thủ lĩnh Hoang hơi sững sờ nói: "Khác biệt lớn nhất sao?"

Hắn vừa định suy nghĩ thì đột nhiên ý thức được cái gì không đúng mà giật mình la lên.

Sau đó hắn trực tiếp nhảy ra sau ba mét.

Hoang kinh hãi đến thất thố mà hỏi: "Ngươi. . . Ngươi là ai?"

Giang Phàm trả lời: "Ta là ông trời của ngươi."

Hoang thầm nhủ: "Ông trời của ta sao?"

Hoang nhìn xem văn tự trên đất và dần dần bình tĩnh trở lại.

Người trong bộ lạc nguyên thủy đều sẽ có tín ngưỡng mãnh liệt đối với thiên địa.

Mà khi nhìn thấy cái thủ đoạn thần kỳ này thì Hoang liền tin tưởng rất nhanh.

Giang Phàm tiếp tục khống chế thổ nhưỡng và viết ra văn tự: "Hãy trả lời vấn đề mà ta mới vừa hỏi ngươi!"

Hoang nhất thời lâm vào suy nghĩ.

Hắn suy nghĩ trong thời gian rất lâu.

Vì hắn cũng không có đầu mối gì nên đã biểu tình ra vẻ mặt có chút uể oải.

Giang Phàm giúp Hoang trả lời: "Chính là trí tuệ!"

Hoang hô lên: "Trí tuệ sao?"

Chứng kiến hai chữ này mà toàn bộ thân thể Hoang lập tức chấn động.

Hắn phảng phất như đã lĩnh ngộ ra cái gì.

Giang Phàm đưa lời nói vào văn tự:

"Về nhân loại, luận đến cá thể thì còn kém rất rất xa so với dã thú! Thế nhưng, bằng vào trí tuệ thì nhân loại có thể sử dụng công cụ và có thể hợp tác hiệp lực. Lúc này mới khiến cho nhân loại các ngươi có thể đánh bại dã thú và trở thành chủ nhân của mảnh đất này."

"Nếu như không thể vận dụng trí tuệ thì nhân loại sẽ rất yếu đuối, vậy làm thế nào nhân loại có thể đấu được với những loại dã thú hung mãnh kia?"

Viết đến nơi đây thì Giang Phàm liền kết thúc lần giao lưu này, để lại một mình Hoang rơi vào trầm tư.

Đây cũng là một cái khảo nghiệm dành cho Hoang từ Giang Phàm.

Nếu như Hoang không thể bằng vào trí tuệ của mình để giúp cho Bộ lạc Hoang thoát khỏi nguy cơ trước mắt, như vậy Giang Phàm sẽ trực tiếp buông tha trợ giúp Hoang.

Nhưng Giang Phàm thật sự không có thất vọng, vì sau khi trầm tư nửa ngày, Hoang rõ ràng đã từ bên trong lời nói của Giang Phàm mà nghĩ tới một cái biện pháp.

Hắn bắt đầu vận dụng trí tuệ bản thân mà chủ động đi mời thủ lĩnh Man tới khu vực giao giới giữa hai bộ lạc nhằm tiến hành giao lưu hữu hảo.

Một phen nịnh bợ trái lương tâm, Man đã tâm hoa nộ phóng, vui vẻ ra mặt.

Sau vài hũ rượu xoàng vào bụng, Hoang đã chủ động đề nghị kết nghĩa làm anh em cùng với Man, để cả hai cùng nhau đối phó đám dã thú hung mãnh bên ngoài.

Bầu không khí đi lên nên tất nhiên Man không thể từ chối.

Sau khi bỏ ra không ít vật tư tình nghĩa, trận kết minh này đã thành công viên mãn.

Bộ lạc Hoang cũng vì vậy mà tạm thời thoát khỏi nguy cơ chiến tranh!

Từ nay cho đến mấy năm về sau, Hoang tiếp tục tự hạ mình để nhận Man làm đại ca.

Hàng năm Hoang luôn giao nộp số lượng lớn lương thực, gia súc cùng với. . . nữ nhân, để làm cho Bộ lạc Man không còn ý tưởng tấn công Bộ lạc Hoang nữa.

Cũng trong lúc đó, Giang Phàm cũng đã bắt đầu âm thầm bồi dưỡng Hoang.

. . .

Bạn đang đọc Bá Chủ Vũ Trụ: Bắt Đầu Từ Tinh Cầu Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch) của Tứ Tự Chân Ngôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.