Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Linh Minh Thạch Hầu Xuất Thế

Tiểu thuyết gốc · 2610 chữ

Hai tuần sau .

Từ sau lần giao thủ với Lữ Phụng Thiên thì Vũ Hạo không có đi về tông mà là đi săn tìm yêu thú tích luỹ thêm điểm .

Mấy ngày này cửa hàng tích luỹ, tuy toàn là hàng cao cấp nhưng hiện tại mà nói với Vũ Hạo thì những thứ này quả thật là không cần thiết quá nhiều.

Còn về trang bị cho hai lão bà nhà hắn thì đã chuẩn bị vô cùng chu đáo , tuy không thể nói là toàn là hàng tốt nhất nhưng với chiến lực và tình hình thực tại mà nói thì cũng coi như là đã đầy đủ.

Bỗng nhiên , bên trong Bá Vương Điện đột nhiên giao động, mà Vũ Hạo lại sinh ra cảm ứng cho nên chỉ trong nháy mắt cậu đã hoàn toàn biến mất tại chỗ.

...

Bá Vương Điện, Vân Hạo cung.

Một thân ảnh yêu kiều thướt tha bước ra khỏi cửa cung. Tuy đã cùng nàng trải qua vô số lần thân mật nhưng lần nào nhìn thấy nàng cũng làm cho cậu ngẩn ngơ không thôi.

Người phụ nữ tên Lâm Vy kia nếu để mà đem ra so sánh thì cũng phải cam bái hạ phong trước nàng.

" Chàng nhìn vậy đủ chưa ??? " Linh Vân mắt phượng liếc xéo hắn một cái nói.

" Mãi mãi không bao giờ là đủ " Vũ Hạo mỉm cười lắc lắc đầu nói.

Linh Vân tiến tới ôm lấy thân thể cường tráng của nam nhân , tham lam hít vào hơi thở đầy nam tính này. Khoé môi nở một nụ cười ngọt ngào, là một người phụ nữ ai mà chẳng muốn được nam nhân của mình khen ngợi hay yêu chiều cơ chứ.

" Nàng cảm ngộ Bộ Bộ Sinh Liên có thu hoạch không tồi a . Tu vi lại tấn thăng lên Trung Kì rồi , lão bà của ta ngộ tính cũng thuộc hàng đỉnh tiêm nha, nhanh như vậy mà đã có thu hoạch rồi. " Vũ Hạo ôm nàng vào lòng vỗ về tấm thân mềm mại nói.

" Không ngờ môn công pháp này của chàng lại huyền diệu như vậy, không những có cải thiện tốc độ của bản thân. Nếu mà vận dụng một cách hợp lý thì còn có thể tạo ra một huyễn trận cấu tạo bởi vô số liên hoa làm khốn đốn đối thủ cũng không phải chuyện gì khó ." Linh Vân nhẹ giọng nói.

" Như vậy chẳng phải lão bà của ta trong chiến đấu càng thêm phong phú và khủng bố hay sao !!! " Vũ Hạo cũng không ngạc nhiên trước diệu dụng của môn công pháp này chỉ cảm khái một câu nói.

" May mà có gia tốc trận của chàng mà thiếp mới kịp thời gian cảm ngộ . Nếu không thì phải sợ bỏ ngang giữa chừng để kịp thời gian tham dự lần Cấm Địa này mất ". Linh Vân dịu dàng nói trong lòng cũng thập phần cảm khái về mức độ giàu có của nam nhân nhà mình.

Vũ Hạo cũng đương nhiên biết lần Cấm Địa này đối với nàng là vô cùng quan trọng. Sự việc này còn liên quan trực tiếp đến sự phát triển vượt bậc của Dương Gia trong nhiều năm tới. Và cũng sau đợt này thì Vũ Hạo cũng phải tạm thời rời xa Linh Vân một thời gian dài nữa mới có thể gặp lại. Đang định nói gì đó thì đột nhiên trong phòng tu luyện một luồng giao động dữ dội đột nhiên truyền ra .

" Linh Minh Thạch Hầu sắp sửa xuất thế " Âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Vũ Hạo.

" Muốn nở rồi sao " Đang ôm Linh Vân trong lồng ngực , ý niệm vừa động cả hai đã cùng lúc xuất hiện ở bên trong căn phòng. Bá Vương Điện giờ đây đã là một phần của Vũ Hạo cho nên không mất quá nhiều thời gian để dịch chuyển tới đây.

...

Bên trong căn phòng tu luyện, Linh khí xung quanh giao động mãnh liệt tạo ra từng luồng từng luồng sóng trùng kích .

" Cái này chẳng lẽ Linh Minh Thạch muốn nở rồi sao ? " Linh Vân thắc mắc ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc nhìn Vũ Hạo hỏi.

" Đúng vậy , Linh Minh Thạch Hầu sắp sửa xuất thế " Ánh mắt lộ vẻ mong chờ Vũ Hạo trầm giọng đáp.

Cả hai người nhìn chăm chú hòn đá ngũ sắc kia, khí tức sinh mệnh của nó ngày một nồng đậm, lượng linh khí từ 1 triệu điểm tích luỹ đã được nó hấp thu hầu như là không còn,chứng tỏ lúc Linh Minh Thạch Hầu bên trong đá ngũ sắc nở ra không còn xa nữa.

" Tách "

Trong khoảnh khắc đó, mắt thường cũng có thể nhìn thấy hòn đá đột ngột lóe sáng dữ dội, trên thân trừng từng vết nứt như mạng nhện dần dần tách ra.

" Ầm "

Lấy hòn đá làm trung tâm, một cổ khí tức mạnh mẽ lan tràn khắp bốn phương tám hướng đem Vũ Hạo và Linh Vân buộc lùi lại một bước, nếu không phải ở bên trong Bá Vương Điện thì động tĩnh này đã kinh động vô số người.

" Quả nhiên là bá đạo " Vũ Hạo nhìn chằm chằm lên thân trứng . Ánh mắt lộ vẻ kinh hỉ.

Trên lớp vỏ đá ngũ sắc kia, đã có thêm chi chít vết nứt. Trong một khắc này, một luồng sáng hoàng kim rực sáng lóe lên.

Vũ Hạo mở to hai mắt nhìn một màn trước mắt, trong lòng rất kích động, Linh Minh Thạch Hầu rốt cuộc muốn xuất thế.

" Ầm "

Một tiếng nổ ầm vang , chỉ thấy một vệt sáng màu vàng bay qua bay lại khắp căn phòng .

Hình dáng chính xác là một con khỉ có bộ lông màu vàng rực , nhưng thân hình nhỏ bé chỉ bằng một bàn tay, dưới chân cưỡi trên một đám mây nhỏ bay qua bay lại trông vô cùng khả ái.

" Vậy mà đã là Trúc Cơ Trung Kì " ánh mắt của cả hai người Linh Vân và Vũ Hạo đều trợn lên lộ vẻ kinh ngạc

Có lẽ trong quá trình ở bên trong cục đá được Vũ Hạo dùng hệ thống truyền cho Địa Sát Thất Thập Nhị Biến. Cho nên ngộ tính và linh trí của nó cũng cực kì cao, vừa ra đời tu vi đã vô cùng cao . Mà hơn hết , nhìn đám mây dưới chân thì không khó đoán đây chắc là một trong bảy hai phép thần thông.

Dường như đươc giải phóng khiến nó trông vô cùng thích thú cứ bay qua bay lại. Bỗng nó bay tới phía hai người Linh Vân và Vũ Hạo tốc độ cũng vô cùng nhanh, thoáng cái đã tới nơi.

Sau đó, nó lại ưỡn ngực cái đuôi dài cong cong đứng trên đám mây ánh mắt to tròn long lanh nhìn lấy hai người.

" Ô , Ô ..."

Nhìn hai người nó kêu ô ô một tiếng, ý như muốn hỏi là các ngươi là ai.

Là một trong hỗn thế tứ hầu , không có lý nào mà nó lại không có trí tuệ và độ nhận thức cả . Tuy mới khai sinh nhưng trong thời gian vừa qua nó cũng hiểu đám người trước mắt này đã trợ giúp nó rất nhiều . Hiển nhiên là không có ý đồ xấu, cho nên nó mới mạnh dạn tới gần hai người mà hỏi.

" Xin chào, tiểu gia hoả chào mừng ngươi gia nhập gia đình chúng ta ." Vũ Hạo nở một nụ cười thân thiện, bàn tay to chìa ra về phía Thạch Hầu.

Thạch Hầu hơi dật mình bay lùi lại về phía sau, hiển nhiên hành động bắt tay này của Vũ Hạo làm nó không hiểu là vì sao.

Ánh mắt lộ vẻ cổ quái nhìn chằm chằm vào tên thiếu niên trước mắt, dường như thấy tên kia không có ý đồ gì xấu nên nó mới chậm dãi bay tới gần . Bàn tay nhỏ xíu cũng chậm dãi vươn ra, làm động tác bắt tay với Vũ Hạo.

Vì bàn tay quá nhỏ bé , cho nên chỉ có thể nắm lấy một ngón tay của Vũ Hạo mà thôi.

" Tốt , giờ đây chúng ta chính thức là đồng minh với nhau . Một lần nữa chào mừng ngươi gia nhập với chúng ta " Ngón tay nhẹ nhàng đưa lên đưa xuống nói.

Vì là một trong hỗn thế tứ hầu , không có lý nào Linh Minh Thạch Hầu lại cam chịu nhận chủ bất kì ai. Cho nên Vũ Hạo muốn lấy tư cách ngang hàng kết giao, dù cho con Thạch Hầu này mới được khai sinh không bao lâu.

Như hiểu được ý của cậu Thạch Hầu cũng chỉ " ô ô " một tiếng gật đầu đồng ý.

" Thật dễ thương " Linh Vân vươn lấy đôi bàn tay đón lấy Thạch Hầu vào trong lồng ngực mà nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông vàng óng mượt kia.

Vũ Hạo trợn mắt nhìn con khỉ vàng này một cái, con mẹ nó nãy ta vươn tay ra thì tỏ ra vẻ sợ hãi. Mà với Linh Vân thì lại nghe lời như vậy, bộ dạng còn vô cùng hưởng thụ nữa chứ.

" Chúng ta cũng nên đặt cho nó một cái tên đúng không. Đâu thể nào gọi nó là Thạch Hầu được " Vừa vuốt ve bộ lông khỉ , Linh Vân nhìn Vũ Hạo chậm dãi nói.

" Hay là cứ gọi là là Hầu Tử đi " Vũ Hạo vê vê cằm tuỳ ý nói.

Thạch Hầu đang nằm trong vòng tay của Linh Vân bộ dáng hưởng thụ nhưng khi nghe thấy Vũ Hạo nói là gọi nó là Hầu Tử thì nó chợt nhảy lên miệng " ô ô " không ngừng ý bảo là nó bất mãn với cái tên này.

" Tôn Bảo thì thế nào ? " Linh Vân nhẹ giọng nói.

" Tôn trong Chí Tôn , Bảo trong Bảo Bối . Cái tên Không tồi , không tồi a " Vũ Hạo vỗ tay tán thành.

Mà nghe xong cái tên này Thạch Hầu cũng gật gật đầu đồng ý với cái tên này, một cái tên đủ khí phách để xứng với nó.

" Được , từ nay tên của ngươi sẽ là Tôn Bảo " Vũ Hạo nhìn Linh Minh Thạch Hầu nói.

...

" Cửa Hàng Tích Luỹ mở "

Vũ Hạo trầm giọng nói, trước tiên cậu muốn tìm một vài món đồ thích hợp làm ra mắt để tặng cho Tôn Bảo. Không thể nào để một trong hỗn thế tứ hầu sơ sài được.

" Đinh "

1.Âm Dương Kinh _ Địa cấp sơ phẩm công pháp. Giá bán : 2.500 điểm tích luỹ

2.Như Ý Giáp _ Thiên Cấp Trung Phẩm . Giá Bán : 27.000 điểm tích luỹ.

...

6.Thuận Thiên Kiếm Pháp ( tàn quyển ) . Phẩm cấp ??? . Giá bán : 157.000 điểm tích luỹ.

Nhìn qua một lượt 6 món đồ của ngày hôm nay của cửa hàng. Bỗng nhiên hô hấp của Vũ Hạo bỗng trở nên dồn dập và gấp gáp hơn bao giờ hết.

Lại là món đồ không rõ phẩm cấp hơn nữa lại còn là một phần tàn quyển công pháp của Thuận Thiên kiếm.

" Hệ thống, không phải ngươi nói là cửa hàng tích luỹ bây giờ chỉ có thể mở ra được Địa cấp và Thiên Cấp thôi sao. Sao giờ tự dưng chui đâu ra món đồ khủng bố như này " Sắc mặt của Vũ Hạo cổ quái hỏi.

" Tuy đúng là hiện nay với tu vi của kí chủ thì chỉ có thể mua được những món từ Địa và Thiên Cấp . Nhưng đôi khi cửa hàng sẽ ngẫu nhiên ra một ô hàng đặc biệt có chứa những vật phẩm khủng bố. Tuy nhiên sắc xuất cực kì thấp, việc kí chủ mở ra được tàn quyển công pháp Thuân Thiên Kiếm pháp này cũng được coi là vận khí cực kì tốt rồi " Âm thanh hệ thống chậm dãi giải thích.

Vũ Hạo nghe xong cười như điên , không ngậm được mồm. Trực tiếp mua hai món đồ hữu dụng nhất là Như Ý Giáp và Tàn quyển công pháp kia không chút do dự.

" Tôn Bảo lại đây ta có quà cho ngươi đây " Vũ Hạo vẫy vẫy tay gọi hầu tử đi tới.

Tôn Bảo ngơ ngác không hiểu cái tên này vừa nãy đột nhiên cười như điên xong giờ lại gọi mình tiến tới , lại còn bảo có quà nữa chứ. Không phải tên này bị bệnh đấy chứ ???

Nhưng bất quá nó vẫn chậm dãi cưỡi mây mà bay tới phía Vũ Hạo. Miệng thì kêu " ô ô " như bảo có chuyện gì.

Vũ Hạo nhìn tên gia hoả lông vàng này càng nhìn càng thuận mắt. Không ngờ tên này vừa ra đời thì mình lại có cơ duyên mua được một món công pháp không rõ phẩm cấp tốt như vậy. Tuy chỉ là tàn quyển nhưng với một người chuyên sài Tàn Quyển như cậu thì việc này không đáng để mà bận tâm. Quả nhiên con khỉ ngươi là phúc tinh của ta nha.

Bàn tay chợt động, một bộ ngân giáp chói mắt xuất hiện ngay trước mặt của Tôn Bảo. Nhưng bộ giáp này so với nó thì mức độ to lớn thì vô cùng khủng bố.

" Ô...ô..." Tôn Bảo trợn mắt nhìn Vũ Hạo cái miệng nhỏ không ngừng kêu ô ô . Nếu mà nó biết nói thì chắc chắn sẽ bảo Vũ Hạo là .

" Bộ giáp to thế này thì ta mặc được cái rắm à . Không phải ngươi đây là đang chơi ta đấy chứ ??? ".

" Ngươi không cần gấp gáp từ từ để ta giải thích cho ngươi ." Nhìn thấy vẻ bất mãn của con Hầu tử này Vũ Hạo chỉ đành bất đắc dĩ nói.

" Bộ giáp này có tên là Như Ý Giáp, là một bộ giáp rất ảo diệu. Không chỉ có thể chống chịu phần nào các đòn công kích của đối thủ mà nó còn có thế tuỳ ý biến to nhỏ tuỳ theo ý niệm của chủ nhân. " Vũ Hạo hơi dừng lại một chút mới nói.

" Còn bây giờ thì ngươi nhỏ máu vào nhận chủ đi, rồi thì tự khắc ngươi sẽ biết hiệu dụng của nó. " Vũ Hạo từ từ đưa bộ ngân giáp tới trước mặt của Tôn Bảo.

Bay vòng quanh nhìn ngắm chăm chú bộ ngân giáp kia, còn đang ngơ ngác không biết phải làm sao thì Linh Vân làm động tác cắn vào ngón tay ra hiệu cho Tôn Bảo làm theo mình.

Gật đầu như đã hiểu Tôn Bảo cũng chậm dãi làm theo . Ngay khi giọt máu vừa nhỏ xuống, một luồng ngân sắc đột nhiên bao trùm lấy toàn bộ thân hình nhỏ bé của Tôn Bảo vào bên trong.

...

Chúc cả nhà có một ngày mới luôn tràn đầy năng lượng <3

...

Tối còn chương nha cả nhà <3

Bạn đang đọc Bá Vương sáng tác bởi vutrach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vutrach
Thời gian
Lượt thích 19
Lượt đọc 485

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.