Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bão Dông

Tiểu thuyết gốc · 3038 chữ

" Ở đây có từ Xâm Lược, chẳng lẽ tinh cầu của chúng ta đã thực sự từng bị ngoại xâm hay sao ? " Mỹ Uyển cau mày nói.

" Điều này vẫn còn là một ẩn số, nhưng tình huống này rất có khả năng cao là đúng. Điều này cũng lý giải cho vì sao một thời kì phồn thịnh và hùng mạnh như vậy lại nhanh chóng trở thành phế tích bị dần lãng quên và chìm sâu vào dòng sông lịch sử như vậy " Vũ Hạo cũng trầm ngâm nói.

" Chưa hết đâu !!! " lúc này giọng nói của Linh Vân bỗng nhiên vang vọng, phá vỡ bỏ sự trầm tư của hai người Vũ Hạo.

" Dưới này còn ghi một vài dòng nhỏ nữa này."

Vừa nói tay nàng vừa chỉ lên vô số dòng chữ viết nhỏ chi chít ở phía bên dưới, quả thực nếu không để ý kĩ thì thực sự sẽ không thể nào phát hiện được ra.

" Theo như những di tích cổ mà chúng ta phát hiện ra được, thì ngoài Nhân Tộc ra thì hàng ngàn năm về trước trên Đại Việt Tinh Cầu từng là nơi sinh sống của vô số chủng tộc khác. Nhưng theo những gì mà chúng ta đã nghiên cứu từ những di tích hay hoá thạch từ thời kì đó để lại thì quả thực là không hề có bất cứ manh mối, hay thông tin gì từ những chủng tộc này ..."

" Nhưng có một điều chắc chắn một điều rằng, Thời Kì Thái Cổ ngày đó thậm chí không hề thua kém gì chúng ta bây giờ. Nhưng cũng vô thanh vô tức mà bị huỷ diệt. "

" Cho nên ta lo lắng một điều rằng, thời kì này của bọn ta đã đi tới thời kì đỉnh phong nhất và cũng đã đi tới chặng cuối cùng của con đường. Chẳng sớm thì muộn thì cũng sẽ xảy ra đại nạn tương tự như thời kì trước mà thôi... "

" Cho nên , hôm nay ta lưu lại một vài thông tin này ở nơi đây. Chẳng may nếu ngày sau chúng ta thực sự bị diệt vong thì hậu nhân hữu duyên sẽ có thể biết thêm được thông tin mà chuẩn bị đề phòng. Tái bút Đinh Tiên Hoàng !!! "

Vài dòng chữ nhỏ xíu viết chằng chịt trên mặt tường bằng đá này, giống như là những tâm tư cuối cùng của một thời kì huy hoàng để lại vậy.

Vị Đinh Tiên Hoàng quả thực là một người có tầm nhìn sâu sắc thế cục, thậm chí từ những dấu vết mà thời kì trước đó để lại mà ông còn có thể từ đó suy luận và đoán ra được kết cục cuối cùng...

" Theo những gì mà vị Đinh Tiên Hoàng này để lại thì hẳn kết cục do hai thời kì trước đó đều tương tự nhau tất cả đều dẫn đến kết cục diệt vong, chuyển thời đại khác... chẳng lẽ đều là do cùng một loại thế lực gây nên !!! " Linh Vân rơi vào trầm tư...

" Nhưng cho dù là cường giả Độ Kiếp Kì cũng không thể nào mà sống lâu như thế được. Phải biết rằng mỗi một thời kì đều cách nhau tới hàng vạn năm !!! " Mỹ Uyển cũng cau mày nói lên suy nghĩ của mình.

" Nàng quên rằng trên bút tích trên này từng có ghi hai chữ rất mơ hồ là " Thượng Tiên " ư !!! " Vũ Hạo nói ngay đúng trọng tâm của câu truyện, khiến cho lúc này hai nàng đều mới ngộ ra một điều gì đó ...

" Thượng Tiên, ý của chàng là .... " hai nàng đều cùng nhau đồng thanh nói.

" Không sai, Thượng Tiên ở đây có nghĩa là những tồn tại cao cấp hơn chúng ta của hiện tại !!! " Hơi dừng một chút Vũ Hạo tiếp tực nói.

" Việc tu hành giả có tu vi càng cao thì tuổi thọ của họ cũng dài đằng đẵng , đúng như nàng nói cho dù cường giả Độ Kiếp Kì cũng không thể nào có tuổi thọ dài như vậy. Nhưng nếu như có cảnh giới còn cao hơn Độ Kiếp thì sao !!! "

Vũ Hạo nói ra điều này khiến cho hai nàng dường như tỉnh mộng, mọi khúc mắc trong lòng cũng theo đó mà được gỡ rối đi phần nào.

Đối với hai nàng hay thậm chí bao gồm cả Đại Việt Tinh Cầu thì cảnh giới Độ Kiếp đã là thứ gì đó khủng khiếp lắm rồi. Mà nay nghe Vũ Hạo nói thậm chí còn có cảnh giới còn cao hơn cả Độ Kiếp.

Mà theo quan niệm của mọi người thì cảnh giới đó người ta gọi nôm na là Thượng Tiên. Tức là người siêu thoát, viễn siêu khỏi thế giới này vậy... Chẳng lẽ trên Độ Kiếp thực sự còn những cấp bậc còn cao cấp hơn. Điều này quả thực hiện tại đối với các nàng mà nói là quá xa vời.

" Chẳng lẽ Thượng Tiên trong lời của mọi người, thực sự muốn hại chúng ta hay sao ? " Linh Vân cau mày hỏi.

" Rất có thể, hoặc thậm chí họ không muốn cho Đại Việt Tinh Cầu của chúng ta phát triển lớn mạnh. Cho nên đến một giai đoạn nào đó ,Thượng Tiên trong lời các nàng nói sẽ ra tay huỷ diệt toàn bộ những nỗ lực và cố gắng của Thời Đại đó gây dựng lên. " Vũ Hạo trầm giọng nói.

" Lấy hai ví dụ thực tế từ hai thời đại đi trước thì rõ ràng. Cho nên không biết ngày đó bao lâu sẽ đến, có thể là ngày mai, năm sau hay thậm chí là một trăm năm sau. Chúng ta không thể nào mà đoán trước được !!! "

Giọng của Vũ Hạo vang vọng khắp căn mật thất khiến cho hai nàng đều gật đầu đồng tình.

" Cho nên việc chúng ta càn làm bây giờ đó chính là mạnh , mạnh nữa, mạnh hơn nữa. Để có thể tự làm chủ được vận mệnh của mình. Để không những thứ như Thượng Tiên gì gì đó muốn làm gì thì làm !!! "

Lời nói vừa dứt từ trong cơ thể của Vũ Hạo toả ra một cỗ bá khí, bễ nghễ thiên hạ . Hơn ai hết Vũ Hạo biết rõ ngày mà đại nạn của toàn Đại Việt Tinh Cầu không còn xa nữa rồi.

Bởi vì nhiệm vụ của hệ thống yêu cầu trong vòng 100 năm thống nhất toàn bộ Tinh Cầu này không phải là không có lý do. Cho nên khi biết được phần nào chân tướng, Vũ Hạo lại khao khát sức mạnh hơn bao giờ hết !!!

" Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ Tìm Hiểu Lịch Sử. Nhận được một gói quà triệu hoán ngẫu nhiên. "

" Đinh, kí chủ có muốn mở gói quà ngay bây giờ hay không ? " âm thanh máy móc của Hệ Thống vang lên thoing báo trong đầu của Vũ Hạo.

" Tạm thời chưa mở vội !!! " Vũ Hạo tạm thời còn có chính sự, đợi khi nào đi ra khỏi Cấm Địa này thì sẽ tính tiếp.

" Đinh, hệ thống sẽ tự động chuyển vật phẩm vào kho lưu trữ "

Âm thanh của hệ thống kết thúc, cũng khiến cho Vũ Hạo lộ ra một nụ cười hài lòng, chậm dãi nhìn sang hai thân ảnh mỹ miều bên cạnh. Ân cần nói :

" Ở đây đã hoàn toàn vô dụng với chúng ta, chúng ta cũng nên đi rời khỏi nơi này thôi "

Dứt lời cả ba nhanh chóng treo lại những bức chân dung của các đời vua của Đại Việt lại về vị trí ban đầu. Trước khi đi cả ba đều khom người, cúi đầu hành lễ . Cái hành lễ này không chỉ là hành lẽ của một tiểu bối hành lễ với bề trên. Mà là dành sự tôn kính của mình cho những người đã Dựng Nước và Giữ Nước trong xuyên xuốt hai thời đại đã qua.

...

Bên ngoài đại điện

Bên ngoài đại điện rộng lớn, có không ít bóng người đứng chi chít, đều là các thế lực lớn và những thiên kiêu xuất sắc nhất ở Trung Du.

Tất cả hầu như những người còn sống sót tham gia khảo nghiệm lần này đều tập chung hết ở bên ngoài này. Ngay cả đám người Lý Mạc Sầu, Thanh Thiên và Mộc Diệp cùng dẫn đội của ba tông tiến tới.

Huyết Sát Ma Tông do Vương Khả dẫn đội, bọn hắn vốn là những kẻ hiếu chiến không thích lập đội với ai. Cho nên tự thân một mình từ khảo nghiệm thứ nhất cho tới hiện tại.

Từ số người tiến vào là 25 người , giờ đây bên Huyết Sát Ma Tông chỉ còn lại là năm người, bao gồm cả Vương Khả. Nhưng hiển nhiên với bản tính tàn bạo ăn sâu vào trong tiền thức của bọn họ. Việc tử nạn là việc hết sức bình thường với từng đệ tử bên trong Huyết Sát Ma Tông.

Lúc này đây Lữ Phụng Thiên và đám người Nhậm Tiêu Dao đều đã sớm có mặt. Lần theo dấu vết của đám Hoả Cốt Nhân để lại mà tiến tới đây...

" Kỳ quái , sao lại không thấy bóng dáng của đám người Vũ Hạo ở đâu nhỉ ? " Lâm Vy quét mắt qua toàn trường, nhưng hầu như không hề thấy bóng dáng hay tung tích của đám người Vũ Hạo ở đâu cả.

" Chẳng lẽ hắn ta lại có kì ngộ gì nữa sao ? "

Lữ Phụng Thiên vẫn luôn coi Vũ Hạo là đối thủ. Hắn đã chú ý việc này từ sớm, nhưng bất quá không có nói ra mà thôi.

" Với thực lực của tên kia thì không có gì có thể làm khó dễ được hắn ở đây cả. Việc hắn ta có thu hoạch gì bất ngờ ở đây thì cũng là việc giải thích duy ... !!! " nhưng ngay khi chưa kịp nói hết câu thì từ xa đã thấy bóng dáng của đám người Vũ Hạo đang chậm dãi tiến tới.

" Quả là vừa gọi vong , vong đã hiện "

Khi nhóm ba người một khỉ của Vũ Hạo tiến tới về phía đám người bên ngoài đại điện, tự nhiên cũng thu hút không ít sự chú ý. Đủ loại ánh mắt mang theo vẻ đề phòng, thù hận hay thân mật đều tập chung về phía thân ảnh của đám người...

Vũ Hạo thì lại chẳng hề để tâm đến những ánh mắt này. Tùy ý liếc qua chỗ đám người Nhậm Tiêu Dao một cái, chỉ thấy mặt ai cũng đang âm trầm nhìn hắn. Chắc là vẫn canh cánh trong lòng ăn quả đắng lúc còn ở trong khu rừng Sinh Mệnh.

Nhìn một màn này, Vũ Hạo chỉ cười lạnh một tiếng, sau đó dẫn hai nàng tiến về phía gần đại điện dưới những ánh mắt soi mói của vô số người kia.

" Mọi người đang chờ ta sao ? " Vũ Hạo tiến tới mỉm cười nhìn toàn trường.

Cả đám đều nghệt mặt, chờ ngươi cái rắm!!! Không phải vì chúng ta kiêng kị đám Cốt Hoả tà dị kia đang ở trong điện thì giờ cần ngươi nói chắc !!!

" Ầm "

Bỗng nhiên dị biến phát sinh, một vụ chấn động long trời lở đất đột nhiên rung lên, khiến cho vô số người thực lực hơi kém một chút ngã ngửa vì không kịp phòng bị...

Bên dưới mặt đất, dần dần nứt ra vô số khe nứt xung quanh đại điện, Vũ Hạo mới phát hiện, có hơn mười thân ảnh ngồi xếp bằng dưới mặt đất vừa mới nhô lên.

Thân thể cứng ngắc như được điêu khắc từ đá. Hai mắt họ nhắm chặt, nhìn dáng vẻ như vậy không biết trải qua biết bao nhiêu năm thánh. Nhưng khí thế vẫn không hề suy giảm, mười mấy đạo thân ảnh này thủ hộ cách đại điện mười trượng, thủ hộ nơi đây giống như không cho người khác xâm nhập vào.

" Lại là Khôi Lỗi sao ? "

Nhìn những thân ảnh như tượng đá không chút sự sống này, đám người xung quanh nhất thời xôn xao, kinh ngạc thấp giọng nói.

Vũ Hạo nheo mắt lại nhìn một màn này, khoé môi lộ ra nụ cười :

" Có chút ý tứ !!! "

Vũ Hạo đương nhiên có thể dễ dàng nhận ra được đám khôi lỗi này vô cùng bất phàm. Đều là những khôi lỗi cao cấp thực lực Trúc Cơ Đại Viêm Mãn, không những vậy Vũ Hạo còn có một suy đoán rằng đám khôi lỗi này còn là một thể tu. Nhục thân có khi không hề thua kém cậu một chút nào...

" Ta cảm giác được chúng nó hầu như mạnh hơn đám yêu khôi ở khảo nghiệm đầu tiên gấp vài lần. Thậm chí mỗi con thực lực thậm chí còn nhỉn hơn Cốt Hoả Nhân, chẳng qua số lượng không đông đảo bằng mà thôi... " Trên mặt Lữ Phụng Thiên xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Không phải vì thực lực đám khôi lỗi này làm hắn kiêng kị mà chính là chưa chân chính bước vào đại điện đã gặp vật cản khủng bố như vậy rồi. Liệu khi vào bên trong không biết còn có bao nhiêu điều bất ngờ nữa... Tuy nhiên bản thân gã là một kẻ hiếu chiến cho nên càng khó khăn hắn càng phấn khích.

" Nếu không phải do quy tắc trong khảo nghiệm lần này cấm tu vi vượt quá Trúc Cơ thì quả thực chỉ dựa vào chúng ta e là ... " Lâm Vy ở một bên cũng kinh hãi không thôi, đối mặt với một đội hình như vậy, ngay cả nàng cũng cảm thấy phát khiếp.

" Nước tới đất ngăn, chỉ mới là ở bên ngoài thôi. Chưa đủ độ khó quá lớn đâu !!! " Lữ Phụng Thiên nhếch miệng nhìn đám khôi lỗi đang ngồi xếp bằng đằng trước nhàn nhạt đáp.

Ánh mắt Nhậm Tiêu Dao vẫn luôn nhìn chằm chằm lên đám người Vũ Hạo. Nếu như đôi mắt kia có khả năng giết người thì Vũ Hạo có lẽ đã chết hàng nghìn lần rồi.

Nhận thấy ánh mắt lạnh lẽo chứa đầy sát cơ kia của Nhậm Tiêu Dao. Vũ Hạo chỉ nhếch môi cười một cái, nhìn sang gã nhàn nhạt nói...

" Nhìn cái gì ngươi bị ta đánh còn chưa biết sợ là gì ư ??? "

Nhìn thái độ cùng nụ cười đầy vẻ trào phúng kia của Vũ Hạo, cả người Nhậm Tiêu Dao run lên bần bật. Cái run này không phải là sợ hãi Vũ Hạo , mà là một sự sỉ nhục đối với gã !!!

" Vũ Hạo là ngươi ép ta !!! " Nhậm Tiêu Dao cúi đầu xuống, ánh mắt thầm lộ ra vẻ quyết tâm nào đó !!!

Nhìn thấy cảnh này không chỉ Vũ Hạo mà ngay cả đám người Lữ Phụng Thiên cũng không thể tin tưởng một màn trước mắt.

" Nhậm Tiêu Dao đang cúi đầu sợ hãi trước Vũ Hạo sao ??? " đây là câu hỏi được đặt lên trong đầu của tất cả đám người có mặt ở đây...

Tuy từng chứng kiến Vũ Hạo bán hành cho Nhậm Tiêu Dao nhưng hắn là ai cơ chứ , là một trong những thiên kiêu thuộc lớp trẻ nội trội nhất, là một kẻ tâm cao khí ngạo . Vậy mà giờ đây lại cúi thấp đầu trước Vũ Hạo , một người xuất thân từ một Hạ Du thấp kém ...

Tuy nhiên mặc kệ đám người nói như thế nào nhưng Vũ Hạo vẫn lộ ra một mặt cổ quái. Tuy tiếp dúc với cái tên này chưa lâu. Nhưng Vũ Hạo biết tên này là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, lý nào lại dễ dàng chịu hạ thấp như vậy...

Có thể đây là dấu hiệu của yên bình trước con bão dông sắp sửa ập đến !!!

...

Mọi người có phải là cho rằng ta đi theo lối mòn của motip cũ như là trong tương lai Đại Việt bị xâm lược sao ? Mọi người đã đúng rồi đó haha ...

Trước khi lên ý tưởng, ta đã viết ra hai phương án cho giai đoạn cuối cùng ở map Hạ Giới. Là Bị Xâm Lược hoặc là Đi Xâm Lược !!!

Ta vốn là muốn đi theo motip Bị Xâm Lược thì nó có vẻ đẩy lên cao trào hơn. Nhưng nghe vẻ mọi người khá là ngán ngẩm cái motip cũ này rồi.

Cho nên nếu muốn thì ta vẫn có thể đi theo hướng cho Đại Việt thành kẻ đi đi xâm lược . Như vậy mọi người có đồng ý không ???

Hoặc còn ý kiến nào khác thì mọi người có thể đóng góp. Rất mong được nhận lời đóng góp ý kiến của mọi người ở phần bình luận. Mình sẽ tiếp thu và lên kế hoạch cho giai đoạn sau này !!!

Mà còn nữa , hôm trước có một vị đạo hữu có đề xuất cho ta thành lập một page giao lưu với mọi người. Nhưng ta dự định là khi nào cho cu Hạo sang map mới sẽ lập một cái page giao lưu.

Không lâu nữa đâu chắc khoảng vài chục tập nữa là sẽ có Map mới rồi !!!

...

Rất mong được sự ủng hộ cùng góp ý của mọi người !!!

Bạn đang đọc Bá Vương sáng tác bởi vutrach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vutrach
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 377

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.