Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 36
Bác lui lại , âm thầm đánh giá Thành Dương trong đầu :” Pháp lực của ông ta rất cao thâm , ấn pháp của ông ta mang tính sát phạt cực kỳ nguy hiểm “. Thành Dương cũng không thay đổi thay đổi sắc mặt , ông ta khẽ mở miệng :
- Ta đánh giá ngươi khá cao đấy , đừng để ta phải thất vọng
Bác kết ấn chú đặt lên quan tài rồi niệm pháp câu ngữ , rồi đặt trước mặt hướng về ông ta , rồi ngừng lại , miệng bác khẽ thở ra một luồng hơi nhẹ . Miệng nắp quan tài hé ra một chút , bỗng chốc xuất hiện những tiếng cười khúc khích , la ó vang lên . Thành Dương lấy ra một cây kiếm gỗ nhỏ , lưỡi kiếm có đường rãnh chạy dọc xuống và xung quanh là họa phù chằng chịt . Bác nghiêm mắt lại , khẽ nói :
- Khỏa hồn
Lập tức , trong cái quan tài vụt ra những cái bóng nhỏ , chúng màu đỏ thẫm , hình dáng quái dị , hướng đến Thành Dương . Ông ta thấy vậy nhưng không hề loạn , khẽ miết ấn pháp ấn chú lên thân kiếm rồi niệm chú . Lập tức , cây kiếm run lên từng hồi rồi rực lên từng họa phù . Đưa nó lên cao , ông ta chém mạnh vào những cái bóng nhỏ đang lao đến . Khi lưỡi kiếm chạm vào thì như chém vào bùn , rồi chuyển sang cái bóng khác . Thành Dương nói :
- Trò vặt vãnh
Bác kết hai tay lại , chéo lại ,hướng xuống rồi cười :
- Nộ
Lập tức những cái bóng đỏ đấy , bắt đầu rạn nứt rồi nổ tung , chúng đang bao quanh Thành Dương nên những vụ nổ bao lấy ông ta . Nhưng bác vẫn chưa vội khinh thường , lấy ra một tấm phù với khuôn mặt đang tức giận, tung nó lên trời , rồi chỉ xuống vụ nổ đang còn chưa tan đi . Nhưng khi tấm phù chưa kịp hạ xuống thì một nhát chém đẩy lùi nó bay lên trời . Khói dần tản ra , lộ ra Thành Dương tay kia cầm kiếm , tay kia cầm một tấm kim bài đang phát sáng bao phủ lấy ông ta. Bác nuốt một ngụm nước bọt lại , vì biết những thứ pháp khí của ông ta không tầm thường . Thành Dương khẽ bước chân ra khỏi làn khói rồi nhìn bác , nói :
- Chắc ngươi thắc mắc đây là pháp khí gì đúng không ? Đây là Họa Phù đạo kiếm được pháp sư Tích Hư là con cháu truyền đời của Quả nghị Cương chính Uy huệ Chính thần Đại vương Cao Lỗ . Còn kim bài này thì ngươi nên không nên biết đến
Bác thở ra một hơi rồi nghiêm mắt lại :” Là pháp khí của dòng họ Cao Lỗ truyền lại , tại sao lại rơi vào tay ông ta “ . Thành Dương không để bác nghĩ ngợi , cầm tấm kim bài đưa lên cao rồi đọc thần chú :
- Kim quang hạ pháp , đế uy giáng hạ thử hỏi ai dám tranh
Bác nghe vậy thì vội lui lại , tay cầm chắc cái quan tài rồi cũng đưa lên , niệm câu chú rồi miết nhẹ mi tâm của bản thân . Thành Dương hai bàn tay nâng kim bài rồi nhìn bác . Chợt từ trên trời xuất hiện một tiếng hừ rất to , mang tính uy chấn, uy nghiêm mà lại tức giận . Bác bị tiếng hừ đó chấn vào người , ngã lăn ra đất, ôm ngực . Thành Dương cầm lấy tấm kim bài rồi hạ xuống , từ từ hướng đến bác . Từ trên không trung xuất hiện một hư ảnh mờ nhạt , đưa bàn tay dần dần tóm lấy bác . Nhìn thấy vậy , bác cũng không hề nao núng . Cầm lấy cái quan tài , bác đặt nó xuống đất . Hai tay nhanh chóng kết câu ấn , một tay tạo thành trảo ,tay kia tạo thành câu ấn . Bác khẽ đặt lên mi tâm , rồi niệm áp chú lên người . Cánh tay kia hạ xuống định tóm lấy bác , thì bác đưa hai tay lên . Hai bên va chạm vào nhau rồi dằn co , bác nghiêm mặt , từng giọt mồ hôi chảy xuống . Bên kia Thành Dương cũng nhăn mặt lại , cố hạ tấm kim bài xuống . Chợt bác buông một cánh tay xuống , cả người bác trùng xuống , không có nhiều thời gian , cánh tay kia vừa hạ xuống thì vội kết diệt ấn đẩy về phía Thành Dương . Nhưng làm bác bất ngờ , ông ta không đối pháp với diệt ấn mà hạ mạnh tấm kim bài xuống , Cùng lúc đó diệt ấn đụng vào người ông ta , bác cũng bị cánh tay kia hạ mạnh xuống . Cả hai bên đều trúng đòn của đối phương , đồng loạt hai tiếng động vang cực lớn vang lên . Bác văng ra phía xa , miệng hộc ra một ngụm máu lớn , nhăn mặt lại . Thành Dương cũng bị thương nặng , ông ta lui lại nhiều bước rồi khuỵu xuống , ôm ngực , miệng cũng thổ huyết nhưng đôi mắt ông ta vẫn còn sắc bén . Bác đứng dậy , nheo đôi mắt nhìn Thành Dương rồi nói :
- Ông là ai . Tại sao có được thứ kim bài mang đế uy trong đó
Thành Dương cũng đứng dậy , phủi lớp bụi ở cánh tay rồi nhìn bác , cất giọng trầm :
- Ngươi nhận ra được cũng rất khá đấy . Nếu ta nói ta là dõng dõi của Mạc Đế thì sao ?
Sắc mặt bác hơi ngạc nhiên , :
- Thảo nào , thì ra là vậy . Ta cũng muốn đọ sức với dõng Thái Tổ Minh Đức Mạc Đăng Dung xem sao
- Câm mồm tổ tiên ta không phải bất kì ai cũng có thể gọi
Ông ta kết ấn pháp rồi đặt lên tấm kim bài rồi tung nó lên trời , bác cũng chỉ chú pháp vào tấm phù rồi đọc chú . Hai thứ pháp khí nhanh chóng va chạm vào nhau , những âm thanh trầm đục , những chấn động hỗn tạp áp vào nhau . Bác ngừng niệm chú rồi cầm lấy cái quan tài rồi đưa lên trước ngực , đọc chú hủ câu rồi một bàn tay kia cũng tạo thành trảo lao về phía Thành Dương . Ông ta cũng nhận ra bác đang lao đến , hai tay hạ xuống ngừng làm pháp . Cầm lấy Họa phù đạo kiếm , dán thêm trên đó một tấm bùa nhỏ dài màu vàng nhạt ông ta vuốt nhẹ rồi khởi lên pháp khí . Bác vụt đến , tay cầm quan tài nện thẳng xuống, cùng lúc đó lưỡi kiếm cũng vụt lên , một thứ âm thanh điếc tai vang lên , nhưng cả hai không ai nhường ai . Tay còn lại của ông ta cầm lấy một tấm bùa , rồi kết ấn trong bàn tay hướng thẳng đến bác phóng tới . Bác cũng đã chuẩn bị sẵn , cánh tay kết trảo cũng đưa ra , trảo và lá bùa chạm vào nhau , tạo thành thứ âm thanh xì xì , không khí cũng bị vặn vẹo theo đó . Hai đôi mắt lườm nhau , không bên nào nhường bên nào . Bỗng bác nở một nụ cười nói nhỏ :
- Ta không giống người thường đâu
Thành Dương nghe vậy , chưa kịp phản ứng thì cả người như bị thứ gì đó nện thẳng vào người , miệng ứa ra một tia máu . Bác nhân cơ hội đấy ,vung trảo của mình lên định bóp nát đầu ông ta , nhưng Thành Dương đã kịp cắn đầu lưỡi phun máu lên thân kiếm , làm nó vọt thẳng vào cái quan tài . Chấn cho bác văng ra , lúc này cả hai đều tách ra khỏi nhau . Thành Dương mới nhìn thấy thứ làm mình bất ngờ bị đòn như vậy , là một thứ vặn vẹo mang hình dáng cánh tay ngươi nhưng dài , khắp thân nó là một thứ sương đen đỏ lẫn lộn vào nhau . Thành Dương nhìn nó rồi nghiêm đôi mắt lại , miệng nghiêm giọng cất tiếng :
- Ngươi không phải là người
Bác nở nụ cười ha hả , vang cả một khu .:
- Là gì không quan trọng , miễn là ta vẫn được coi như con người
Cánh tay quái dị đó dường như không có xương , nó đung đưa rồi chui lại vào người bác . Thành Dương nhìn rồi âm thầm kết luận :” Hắn ta là một mớ hỗn độn, chưa có hình dáng thật sự “ . Bác nghe vậy thì cũng cười trừ , hai cánh tay kết ấn rồi đưa lên . Thành Dương cũng cầm lấy tấm kim bài rồi khởi lên uy pháp của nó . Cả hai định đấu pháp lần nữa thì một tiếng nổ lớn diễn ra làm cả hai phải ngừng lại nhìn về hướng đó
Đăng bởi | Haisekaisa |
Thời gian | |
Lượt đọc | 68 |