Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 53

Tiểu thuyết gốc · 1320 chữ

Ngày hôm sau, lúc nhóm của Bách Việt đang ngồi ăn sáng thì nghe tháy tiếng trò chuyện của những người đàn bà đi chợ về:

- Bà nghe gì chưa, ở phía Tây gần chỗ bìa rừng xuất hiện một cái miếu nhỏ đấy. Nghe nói là linh nghiệm lắm đấy, mấy người vô xin mà được hết đấy.

- Vậy à, lát nữa tôi với bà đi tới đó thử xem.

Bách Việt nghe thấy thì nghiêm đôi mắt lại, rồi đưa mắt nhìn một người đàn bà đang mời gọi mọi người, rồi tâng bốc sự linh nghiệm của ngôi miếu mới xuất hiện. Những người ngồi cạnh Bách Việt cũng nhìn theo rồi chợt nghiêm trọng hắn lên. Bách Việt nói:

- Chắc mọi người cũng thấy được gì rồi đúng không? Người đàn bà đang bị khống chế

Một người thanh niên nói:

- Không nhìn thấy quỷ khí hay yêu khí quấn lấy thân, có khi nào là bị pháp sư dùng thuật sai khiến không?

Bách Việt lắc đầu:

- Chuyện này có gì đó mờ ám, tất cả chuẩn bị đi tới ngôi miếu đó một chuyến

Tính tiền xong thì cả nhóm Bách Việt đứng lên và tiến về hướng Tây, dọc đường thấy khá nhiều người cũng đang đi. Bách Việt nhìn về hướng đó thì đôi mắt anh càng nghiêm trọng:

- Tà khí và quỷ khí cùng một nơi luôn à, không biết là thứ gì đang tác quái đây

Từ phía xa, Bách Việt nhìn thấy từng đợt khí xanh và nâu đỏ nhạt bay lên rồi tản ra giữa không trung, Bách Việt và mọi người cũng thu lại toàn bộ pháp lực vào trong người rồi cũng đóng vai người đi thắp hương. Đứng bên ngoài nhìn vào là một ngôi miếu cũ kỹ được dựng từ cây gỗ và đất bùn, Bách Việt đi vào bên trong thì thấy chỉ có một cái bàn thờ, trên đó là một bức tượng đá hình thú nhưng phần đầu thì không giống với động vật mà là của người. Bách Việt nhìn thấy thì sực nhớ tà vật mà mình từng đụng độ. Anh ta lẫn vào đám người đang chen lấn rồi đi ra ngoài. Mấy người khác đứng chờ thì thấy Bách Việt đi ra thì hỏi:

- Sao rồi anh, có manh mối về lai lịch của ngôi miếu này không anh?

- Đi về rồi anh sẽ nói

Về tới phòng thì Bách Việt ngồi xuống, rồi kể:

- Mọi người còn nhớ tới con tà vật mà mình từng đụng độ lần trước không? Anh chắc tới 8 phần nó đang giả thần giả quỷ để hại người dân xung quanh đây.

- Vậy thì tối nay diệt nó đi anh, thứ tà vật như nó diệt càng nhanh càng tốt tránh gây hại cho dân

Bách Việt nói:

- Tối nay 12h tất cả xuất phát tới ngôi miếu đó

Màn đêm nhanh chóng buông xuống, Bách Việt cùng với người trong nhóm bắt đầu tiến về hướng ngôi miếu, Cái màn đêm ở Quảng Trị làm người ta như bị nhấn chìm trong bóng tối, tiếng chim ăn đêm cùng tiếng râm ran của côn trùng làm cho không khí càng lúc càng ma mị và căng thẳng hơn rất nhiều. Bách Việt đi ở phía trước, vai đeo túi đựng đồ, khi chỉ còn cách ngôi miếu đó chỉ hơn 500m thì dừng lại rồi nói với những người phía sau:

- Mọi người nghe tôi nói, vì đây là lần đầu tôi dẫn mọi người đi hành pháp ở bên ngoài. Không có sự bảo về của bậc cao lão như những lần trước nên nhớ phải hết sức chú ý nguy hiểm. Bây giờ tôi sẽ vào trong miếu, còn mọi người sẽ bố trí trận pháp bên ngoài, vừa hỗ trợ vừa không cho tà vật chạy thoát.

Những người kia nghe vậy thì cũng gật đầu rồi âm thầm chấp nhận. Chợt một người trong nhóm nói:

- Khoan đã, mọi người. Hình như có người theo dõi chúng ta thì phải, tôi có cảm giác như có ai đó đang nhìn theo

Bách Việt nheo đôi mắt lại rồi lấy ra một một lá bùa rồi đốt lên, ném nó lên trời rồi dùng tay bắt pháp chỉ về 4 hướng, sau một hồi không có động tĩnh gì thì Bách Việt mới nói:

- Chắc là bọn ma đói lang thang thôi, không việc gì phải lo

Sau đó cả nhóm đi tiếp về phía ngôi miếu, nhưng khi họ vừa rời đi thì một dáng người xuất hiện, đội nón lá rách cùng một tấm vải đen choàng khắp người, nở một nụ cười đầy bí hiểm, người này mở bàn tay ra thì trong đó bay ra những mảnh tro tàn của lá bùa bị đốt khi nãy. Người này dần dần chìm trong bóng tối và hơi sương của núi rừng. Bách Việt và những người đi theo sau dừng lại trước ngôi miếu, Bách Việt đưa tay làm hiệu cho những người kia tản đi. Miệng anh ta nói nhỏ:

- Bày trận

Những người kia thay nhau mỗi người một góc rồi đồng loạt lấy ra một tấm phù nhỏ, đặt lên lòng bàn tay rồi niệm chú, tiếp theo họ đào một cái lỗ nhỏ, sâu bằng đốt ngón tay giữa. Rồi đổ vào đó một loại nước đặc có mùi nồng và phảng phất hương thơm của thảo dược. Tấm phù được đặt trên lòng bàn tay rồi bỗng chốc rơi ruống y chỗ cái lỗ nhỏ vừa chôn. Sau đó họ lấy ra cây nến nhỏ, rồi đặt nó dưới đất. Bách Việt nhìn thấy thì gật đầu, sau đó anh ta lấy ra cây bút lông của mình rồi vẽ lên trước cửa miếu một chữ Cấm rõ to. Sau khi họa xong thì anh ta dùng tay kết lại pháp ấn rồi đặt lên mi tâm sau đó thì ngừng lại, nhìn về phía những người kia rồi ra hiệu cho họ tiếp tục. Những người kia từ trong túi lấy ra một loạt pháp khí của mình rồi cắm xuống đất, miệng bắt đầu đọc pháp quyết. Chữ Cấm bỗng chốc rực lên, rồi các đường văn trận bắt đầu xuất hiện bao phủ lấy toàn bộ ngôi miếu. Bách Việt đi từ từ vào trong miếu, dùng tay đẩy cánh cửa đó, tiếng kêu cót két vang lên, đánh vào không khí u trầm. Khi bước chân vào trong ngôi miếu thì anh ta nhìn thấy bức tượng khi sáng đã biến mất, thay vào đó là Cẩu Thạch đang nằm, nheo đôi mắt nhìn anh ta.:

- Sao, chúng mày đến rồi à. Sớm hơn tao tưởng,

Bách Việt cũng mở miệng nói

- Thứ tà vật như mày cũng bản lĩnh đấy, không sợ bị tao giết à?

Cẩu Thạch cười lớn:

- Mày nghĩ là mày có đủ khả năng để giết tao sao? Đám nhãi ranh chúng mày chuẩn bị tinh thần đi. Tao cố ý chờ chúng mày đến để cắn nuốt lấy chùng mày đó bọn ngu à

Rồi hắn ra lao xuống, trảo của hắn ta bao phủ bời một lớp sương mờ xám ngắt, Bách Việt nhìn thấy thì hô thầm:" Là thi khí, tên này rốt cục là thứ gì đây ". Không hề đắn đo, Bách Việt vung cây bút lông lên, rồi niệm chú khởi lên pháp khí của mình. Những đường nét khắc lên thân cây bút bỗng chốc đỏ rực lên, cầm lấy cây bút Bách Việt đập mạnh vào trảo của Cẩu Thạch. Bách Việt lui lại,rồi lấy một lá bùa hình mai rùa rồi bắt đầu đọc động chú, lá bùa bốc chốc bay lên rồi rơi về hướng của Cẩu Thạch:

- Quy là ngự, chuyển ngự thành công, chu tà vật. TRẤN

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.