Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 3 :Tranh Đoạt Huyết Liễu 63

Tiểu thuyết gốc · 1376 chữ

Ngãi Bà đứng đối diện với hai luồn pháp thuật không hề sợ hãi hay bấn loạn, bà ta lấy ra một con ốc tù và lớn như bắp tay người rồi dùng máu tươi đổ lên đó rồi bắt đầu thổi lớn: Tiếng tù và phát ra vang khắp nơi, khiến ai nghe thấy cũng choáng váng đầu óc, cảm tưởng như có nhiều âm thanh hỗn tạp ngấu nghiến đầu óc của bản thân mình. Hai luồn pháp thuật lao đến Ngãi Bà, một tia lóe lên cực nhanh,rồi một vụ nổ lớn, kèm theo đó là những mảnh vụn bay khắp nơi, những mảnh vụn bị đốt cháy rơi đầy đất. Nhóm người trong Lạc trận nhìn thấy,thì vui lên, họ phấn khích nói với nhau:

- Chúng ta thành ....thành công rồi. Đây không phải là mơ chứ, quá hay rồi

Người ngồi ở giữa nói:

- Mau qua giúp anh Bách Việt mau lên

Khi họ định di chuyển thì một âm thanh vang lên:

- Thứ sâu kiến chúng mày định đi đâu, chúng ta còn chưa có chơi xong mà

Nghe thấy âm thanh đó, những người kia hoảng hốt nhìn qua chỗ đám bụi mù mịt vẫn chưa tản đi. Ngãi Bà từ từ xuất hiện, xung quanh bà ta là những sợi dây, cành cây đang bao phủ lấy, chúng nhiều màu sắc và đang tỏa ra tà khí cực mạnh, Ngãi Bà cũng đã bị thương chút ít, bằng chứng là vết máu trào ra ở miệng, sắc mặt hơi tái lại. Thành Dương nhìn thấy thì cau mặt lại:

- Là vạn ngãi hộ thân, pháp thuật bí truyền của người Champa cổ

Những đoạn dây leo, cành cây dần lui đi, như tan biến vào trong người Ngãi Bà. Bà ta cười gằn rồi dùng gậy đưa lên trời,chỉ về lá phù có hoa văn thần Shiva đang tản ra dao động pháp lực kinh người, hoa văn thần Shiva đỏ rực, gây áp lực cho những người ở phía dưới, rồi nói:

- Nãy giờ chơi với tụi sâu kiến chúng mày cũng đủ rồi.

Nói rồi bà ta hạ mạnh cây gây xuống, đồng thời lá phù đỏ kia cũng vụt xuống Lạc trận của nhóm người kia. Người ngồi giữa hét lớn:

- Mau thủ trận, dốc toàn lực vào

Anh ta đưa cây cờ cắm xuống đất rồi dùng từ trong túi lấy ra 3 lá phù đặt thành hình tam giác cố định rồi ngồi xuống, hai tay bắt ngự ấn chống mạnh lên trời,những người kia cũng bắt đầu dùng pháp khí làm vật phòng ngự. Khi tấm phù rơi xuống, như có một thiên thạch đập mạnh xuống kết giới phòng hộ của Lạc trận, những người trong trận mặt mày tái bệch đi, những tia máu bắt đầu trào ngược ra miệng, Ngãi Bà nhìn thấy thì cười:

- Cũng giỏi đấy

Bà ta ghì mạnh cây gậy xuống, lập tức lá phù kia xuyên thủng lớp phòng họ. Những âm thanh nứt vỡ vang lên rồi một tiếng nổ kèm thứ ánh sáng đỏ lóe lên dữ dội.Ngãi Bà nhìn rồi cười:

- Để tao kết liễu hết chúng mày

Khi bà ta đi tới đó thì thấy những người này đang được bao phủ bởi một kết giới vàng và trắng tinh, chúng luân phiên hoán đổi cho nhau. Người thanh niên cố gắng ngồi dậy, nhìn Ngãi Bà cười:

- Làm bà thất vọng rồi, chúng tôi có đạo ngọc hộ mạng, bà không giết được chúng tôi đâu

Nói rồi anh ta lấy ra một mảnh ngọc trắng buốt, ở giữa là một chữ Xích lớn, bên trong chữ xích là một dòng chất lỏng đỏ nhạt nhàn, nhưng đã cạn đi phân nửa:

- Ông chúng tôi nói, có gặp nguy hiểm thì có mảnh ngọc này cứu mạng.

Ngãi Bà nhìn thấy thì cũng cau mày lại, nhìn về Bách Việt:

- Thì ra bọn chúng đều là người của dòng tộc họ Xích,vậy thì coi như mạng chúng mày lớn.

Nói rồi bà ta bỏ đi. Thành Dương thấy vậy, liền từ trong túi lấy tấm phù làm từ vải, phù văn được họa từ máu tươi đã ngả sang màu sẫm ném về huyết hình nhân rồi bắt pháp quyết chỉ về nó. Tấm phù dính lên người huyết hình nhân, rồi những sợi chỉ hình thành từ pháp lực của Ngãi Bà bị đánh tan. Huyết hình nhân lập tức vụt dậy rồi lao về Ngãi Bà, ngăn cản không cho bà ta đi tới được cây ngãi liễu. Lúc này thì trận chiến giữa Bách Việt và Đô Lương đang cực kỳ quyết liệt, hai bên ăn miếng trả miếng, không bên nào chịu nhường bên nào, Bách Việt trong tay là một lá bùa đang rực vàng lên, bên kia Đô Lương cũng cầm sẵn một lá bùa đang rực lên màu xám ngắt, lạnh lẽo.Chợt Bách Việt lao lên, một tay cầm lá bùa vàng đưa lên phía trước, tay kia cầm lấy cái ấn dát vàng của mình, lá bùa vàng vun vút lao đến trước mặt của Đô Lương. Anh ta cũng không hề kém cạnh, vung tấm bùa xám đã chuẩn bị từ trước. Hai bên đối mặt, nhìn nhau đầy đối nghịch, pháp lực cả hai bên đang thôi động cao nhất.Bách Việt chớp thời cơ vung ấn vàng của mình lên, hướng thẳng xuống đầu của Đô Lương, anh ta cũng đưa cánh tay xù xì, gớm ghiếc của mình lên, bàn tay to lớn khác thường tạo thành trảo vồ lấy. Cái ấn vàng phát ra cổ khí dữ dội, bên kia cũng là quỷ khí u ám. Hai bên giằng co với nhau dữ dội,rồi cả hai cùng nói lớn:

- BẠO

Hai lá bùa nổ tung, hất vang cả hai ra, cả hai đều thổ huyết, Bách Việt nói:

- Bùa chú của ngươi rất khá, có thể đối chọi với bùa kim văn của ta

Đô Lương cũng cười lạnh:

- Tao nói câu đó mới đúng, bùa âm quỷ của ta cũng không phải đối thủ

Bách Việt lắc cổ rồi nhìn:

- Bây giờ thì ta có thể chắc chắn ngươi là một Dưỡng quỷ sư, thuộc dòng tu Nam Cửu. Ta nói đúng không?

Đô Lương ôm bụng cười:

- Chỉ đúng một nửa thôi, tao chính xác là một dưỡng quỷ sư nhưng vẫn còn thiếu ........

Nói rồi anh ta vung cánh tay khác thường của mình lên rồi hướng về Bách Việt vỗ xuống, ngay lập tức Bách Việt lách người lao về bền phải. Thân cây đằng sau Bách Việt bị một vỗ của Đô Lương bóc vỡ đi một mảng lớn. Bách Việt nhìn thấy thì nghiêm đôi mắt lại:

- Người thường thì không có sức lực kinh khủng đến thế. Vấn đề là cánh tay của hắn ta

Đô Lương cười gằn rồi từ trong cánh tay bắt đầu xuất hiện những móng nhọn, Bách Việt nhìn thấy thì nói lớn:

- Cánh tay của ngươi là của tà vật mà có đúng không?

Đô Lương im lặng không nói mà lao đến, bàn tay anh ta tạo thành trảo, những móng vuốt sắc nhọn vươn ra, được bao phủ trong một lớp thi khí xanh đen. Bách Việt nhìn thấy vậy thì vội lấy lại bình tình rồi rút ra cặp chiến rìu của mình rồi thủ thế. Khi Đô Lương vừa vung trảo của mình tới thì cặp chiến rìu cũng được vung lên, cùng lúc một tiếng trầm đục do va chạm mạnh kèm theo đó là dư chấn bởi hai luồng pháp thuật đối nghịch với nhau, một âm thanh đầy đau đớn vang lên cả hai. Cánh tay của Đô Lương ứa máu và bắt đầu chảy ra một máu đỏ hơi ngả màu sang sắc xanh. Bách Việt cũng bật máu ở lòng bàn tay vì lực va chạm quá mạnh. Bách Việt nhìn Đô Lương:

- Cánh tay đó từ quỷ thi và yêu tinh ghép lại đúng không? Ngươi đã đi quá sâu vào ma đạo rồi. Bất cứ kẻ nào đi vào ma đạo thì cần diệt trừ. Tránh cho người dân chịu nạn đổ máu

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 47

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.