Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 14

Tiểu thuyết gốc · 1334 chữ

Cây quỷ đao trong tay hắn, rung lên, từng đợt từng đợt sương đỏ nồng nặc, và có mùi máu tanh nồng, hiện ra, cây đao cũng lao về phía bác. Hai bên cùng va chạm vào nhau,một tiếng âm trầm phát ra, đôi mắt bác lạnh tanh, nhìn người đàn ông:

- Tao cho mày biết, giữa tao và mày chênh lệch nhiều như thế nào

Người đàn ông giật mình, khi nhìn thấy đôi mắt của bác. Nhưng vừa lúc đó, thì một tiếng rắc phát ra, rồi sau đó là liên tiếp những tiếng rắc rốm vang lên, trảo của bác nắm lấy quỷ đao và từ từ bóp chặc lấy nó, khiến nó sắp bị bóp vỡ.Người đàn ông định rút khỏi nhưng không kịp, đã bị bác bóp nát cây quỷ đao. Khi cây đao vừa vỡ, người đàn ông liền buông ra, hắn ta thổi một luồng quỷ khí mạnh vào mặt bác, rồi dùng tay vỗ mạnh vào đó. Bác vẫn bị trúng đòn và văng ra xa, nhưng bác không hề bị gì gọi là nghiêm trọng. nhưng còn bên kia người đàn ông toàn thân quỷ khí đã mỏng, miệng tuôn ra quỷ khí không cách nào kiềm lại. Bác nhìn thấy rồi nói:

- Có lẽ tao đã phá nát bản mệnh khí của mày, khiến mày trọng thương nặng rồi. Khôn hồn mở của cho tao đi qua, nhanh lên- Bác quát lên

Người đàn ông ôm ngực thở dốc,, từng đợt quỷ khí lại tuôn ra, hắn ta nói:

- Tao chỉ muốn đọ sức với mày lần cuối, cả đời làm người tao trảm không dưới trăm cái đầu người. Một thân quỷ tu của tao cũng tự tin nhất về khoản đó, tao muốn đọ với mày về khoản này

Bác bật cười:

- Tao cũng muốn cho mày thua phục, lên đi

Người đàn ông bay về phía đá hành hình rồi áp vào đó, còn bác thì ngồi xuống. Bắt đầu từ đá hành hình, nó bắt đầu xuất hiện những cái bóng mờ ảo, khung cảnh trước mặt bác là cảnh những tử tù bị chặt đầu hành quyết. Vô vàn những người như vậy, dần dần những cái bóng đỏ đấy bắt đầu bò về phía bác, đầu của họ bắt đầu lơ lửng lao nhanh về phía bác, tiếp đó là các mảnh thi thể nội tạng bắt đầu trôi về. bác nhìn rồi cười:

- Cũng khá đấy,

Bác chỉ kết ấn đặt lên mu bàn tay rồi niệm chú, từ từ một con mắt lam nhưng có chút đỏ bắt đầu lộ ra, đó là hải nhãn châu lần trước bác có được. Bác đã dày công luyện chế nó để sử dụng được. Hải nhãn châu lơ lửng rồi từ từ trong nó tuôn ra những tia máu xuống dưới rồi vô số những con mắt màu tím cũng theo đó mà tuôn theo. Bác nhìn rồi nói:

- Hải nhãn châu đã bị mình luyện thành sát nghiệp châu rồi, hahaha

Từ những dòng máu tuôn ra, tạo thành dòng lớn,lênh láng cả nền đất, từ trong đó xuất hiện những con mắt., hàm răng lớn, tay chân người trồi lên, ngọ nguậy, cả những sinh vật hình dáng kỳ lạ, hung ác cũng ngập lặn trong đó, đặc biệt là có cửu cổ mô phỏng lại được bác đưa vào bên trong. Hai dòng huyết hà nhanh chóng hòa vào nhau, những tiếng hò reo, đau đớn, thỏa mãn vang lên. Dần dần, những quỷ tượng từ người đao phủ bị bên bác cắn nuốt và đang tiến tới từ từ sát bên đá hành hình, chỉ cần một chút nữa thì sẽ nuốt gọn nó. Nhưng chợt hắn ta lao ra ngoài:

- Không, đừng giết tôi. Tôi cho ngài qua, là tôi đần độn ngu si đòi đo pháp với ngài

Bác mở mắt ra rồi bắt đầu thu lại dị tượng vào người. Bác nhìn hắn ta,:

- Như đã nói từ đầu đi, tao bắt mày về nhốt trong tháp quả ma.

Nói rồi bác lấy ra lá bùa thu hồn, có màu đỏ nhạt, chuyên dùng để thu hồn phách những kẻ dính hung sát nặng như tên này. Bác tung lá bùa lên rồi kết ấn chỉ về phía hắn rồi bắt đầu niệm chú. Những âm thanh sợ hãi vang lên, người đàn ông bị hút vào trong lá bùa. Bác cất nó vào trong túi và chợt nghĩ ra một ý tưởng:

- Sao không nhân lần này, thu hết bảy tà vật ở đây đem về tháp quả ma luyện hóa nhỉ, biết đâu lại thuần hóa được ít tên cho trông nhà cũng hay. À, đúng rồi. Ở bên tây tạng,khi con cháu trong nhà sắp lên tuổi đủ để khai căn và nhãn thì pháp sư thường yểm hoặc cho thứ gì đó đi theo bảo hộ.Con Hạnh và thằng Phúc cũng sắp tới rồi thì phải, mình cũng nên nối nghiệp hoặc truyền đạo cho nó. Tránh bị mất thoát về sau

Nghĩ tới ý định này, khiến bác lại thấy vui vui ở trong lòng. Sở dĩ huyền pháp người Việt thua kém người phương Bắc, một phần do chiến tranh loạn lạc, các lần thiên kiếp và cả những lần mật định với các phương khác, thì cũng do người Việt không dám truyền đủ bản lĩnh cho người kế tục. Có mười phần thì chỉ dạy có tám phần, còn hai phần còn lại để dành đem xuống mồ, xuống dưới cõi âm ty mà tiếc nuối. Cứ thế, dần dần bị mai một hết thôi. Bác nghĩ thầm, rồi bước qua cái lỗ hỏng bên vách tường, nhưng khi bước qua thì chỉ nhìn thấy một cái xác khô, nó nhỏ có thể ôm trọn vào lòng, bác đứng nhìn rồi cẩn thận tiến lại gần thì chợt bác giật lùi lại về phía sau, khi cái xác kia động dậy một chút rồi thôi. Từ trong đó chui ra một vong linh hình dáng của một người thanh niên nhỏ con, nhìn thấy bác, người thanh niên như thấy vàng, liền nói:

- Ôi, lâu rồi không có người đến chơi cùng ta. Mau qua đây

Bác nheo đôi mắt lại nhìn hắn ta, dường như đoán được bác nghĩ gì, người thanh niên nói:

- Muốn qua ải đúng không, chỉ cần chơi thắng ta vài trò nhỏ thôi, thì ta cho qua, chỗ ải ta thì chỉ có chơi, không có đánh nhau gì đâu.

Bác kỳ lạ nhìn hắn ta, để tránh bác nghi ngờ, người thanh niên vung tay ra, thì một bàn xí ngầu với hai ô tài sỉu hiện ra. Bác nhếch môi lên nhìn hắn,người thanh niên nói:

- Dễ lắm, chỉ cần chọn tài hay sỉu, chỉ cần bên nào thua hết vật cược thì kết thúc và đáp ứng nguyện vọng của bên thắng.

- Vậy mày có gì để trao đổi với tao

Người thanh niên chỉ về phía cuối ải, thì thấy một đống bụi đắp lên đó,:

- Anh tới đó mà xem, tôi có nhiều thứ lắm.. Bảo đảm anh thích

Bác tò mò, tới đống đồ phủ bụi đó thì nhận ra đây là một đống châu báu từ vàng bạc,ngọc trai, đá quý,....... Gần như là đủ thứ quý hiếm trên đời. Người thanh niên nói tiếp:

- Thế nào, tôi không gạt ông chứ,mau lại đây chơi đi

Bác mỉm cười rồi suy nghĩ:

- Tham lam là thứ dễ giết chết con người nhất. Xem ra tà vật ở ải này,cũng thú vị lắm

Bác xoay người lại rồi nói:

- Vậy thì chơi thôi. Nhưng ai là chủ, ai là khách

- Tôi chủ, anh khác, được chứ, Nếu anh là khách thì tặng trước anh vài món làm vốn

Bác mỉm cười rồi ngồi xuống.. Bác ngổi nghĩ thầm trong đầu:

- Haha, để tao thử xem mày ma ranh tới khi nào.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.