Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 20

Tiểu thuyết gốc · 1938 chữ

Người lính đứng sau quát lớn :

- Tên kia , thấy Thành Hoàng sao không mau quỳ xuống ? Tên phàm nhân kia mi chán sống rồi hả

Nói rồi , hắn ta rút ra cây rồi lao lên , vung cây roi định đánh bác , thì bác liền rút cây sáo xương vụt mạnh vào cây roi , hai bên chạm nhau tóe lên tia sáng , nhưng tên lính bị bật ra ngoài , ngã lãn ra đất . Bác cất cây sáo lại vào túi rồi quay sang nói với Thành Hoàng :

- Lính của ông hơi ngang ngược , hôm nay gặp tôi , chứ gặp ai khác thì đã bị đánh cho hồn phách tan biến rồi

Tên linh đứng dậy nói căm tức :

- Mày dám nói gì , nói lại thử xem. Dám đánh người được gia phong dưới âm ty , mày khá lắm

Chợt Thành Hoàng nói :

- Thôi ngay đi , có coi ta ở đây không ?

- Dạ , bẩm Thành Hoàng tha tội

Rồi Thành Hoàng nhìn sang bác :

- Cậu thanh niên cũng ngang ngược quá rồi đấy . Đừng nghĩ học chút phép mà đã kiêu ngạo . Rồi cậu tới tìm ta có chuyện gì ?

Bác nhìn ông ta rồi nói :

- Tôi cũng không vong vo , tôi chỉ muốn biết rõ về di tích hơn trăm ngôi mộ cách đây không xa ? Ông là Thành Hoàng nơi này , chắc phải biết rõ chứ?

- Hồ đồ , ngươi là người theo đạo , sao lại đi học cái thói đào mồ cuốc mả người khác rồi trộm những thứ không thuộc về mình . Ngươi to gan lắm

Bác bật cười :

- Hahaha , tôi xưa nay chưa làm gì trái với lương tâm , tôi thấy đúng thì làm .

Thành Hoàng nổi giận :

- Ngươi cũng mạnh miệng lắm . Lính đâu đọc tội rồi bắt hắn về xử tội

Tên lính khi nãy nhìn bác rồi chỉ thẳng vào mặt :

- Ngươi , tên phàm nhân kia . Thành Hoàng khép ngươi vào những tội sau . Thứ nhất là đánh người có ti chức , thứ hai khinh nhờn thánh thần , thứ ba là làm những việc trái đạo lý . Ba tội này , ngươi dám nhận không?

Bác liền cười lớn :

- Tưởng thế nào . Thì ra đều là một lũ ngu , nãy giờ tao đã nhịn chúng mày lắm rồi đấy . Chúng mày biết đây là thế kỷ bao nhiêu không ? Thời chúng mày đã qua lâu rồi , đây là thế kỷ hai mươi rồi . Định bắt tao à , chúng mày chưa có tư cách đó . Tao có phạm luật thì đã có pháp luật dương gian tại Việt Nam này xử , chưa tới lượt chúng mày chõ mõm vào ghép tội cho tao đâu

Tên lính nghe vậy thì mặt đỏ bừng bừng , quát lớn :

- Mọi người , mau lên bắt lấy nó .

Những tên lính kia bắt đầu lấy roi ra, và lao về phía bác. Bác nhìn chúng rồi từ trong túi tung ra ba lá bùa lên không rồi chỉ vào chúng :

- Diệt

Lập tức những lá bùa bay về bọn lính , nó chạm vào người chúng như axit ăn mòn , những tên đó lăn ra đất , kêu gào thảm thiết , những tên khác thì không sợ cũng lao lên , bác lấy ra một lọ thuốc có màu đỏ rồi bôi nó vào lòng bàn tay rồi vẽ thành hình chữ Trấn , bác lấy một lá phù nhỏ đặt lên mu bàn tay rồi đưa lên . miệng lẩm nhẩm đọc chú , lá phù bắt đầu rực lên , rồi những văn chú cũng phát rực lên trong thấy , bác tạo thành trảo rồi tung về chúng , từ từ hạ xuống . Dưới con mắt nhìn của bọn lính , trảo của bác to như một cái sân nhỏ đang hạ xuống . Chợt , một bàn tay khác đưa đến vỗ vào trảo của bác , hai bên va chạm khiến cho không trung bị vặn vẹo lại , bác thu lại trảo của mình rồi nhìn về phía Thành Hoàng :

- Ông định ra tay rồi à

Thành Hoàng nhìn bác rồi nói :

- Để ta xem thử tài cán ngươi tới đâu ,mà dám phách lối

Rồi ông ta đưa cánh tay lên , trong tay cầm hốt gỗ bắt đầu đưa lên , tay kia kết ấn rồi đập về phía bác . Bác nheo đôi mắt lại :

- Tao cũng muốn xem pháp lực của Thành Hoàng như thế nào ?

Bác cầm lá phù khi nãy lên , đưa lên miệng rồi liền há miệng phun ra một ngụm khí , bác bắt ấn chỉ lên tấm phù rồi tung nó về Thành Hoàng . lá phù chạm vào ấn của ông ta , một tiếng va chạm dữ dội vang lên , ông ta lui về sau mấy bước , sắc mặt nhăn lại , nhìn bác . Bác cũng cười cười , nhún vai , không nói gì thêm . Thành Hoàng ra lệnh :

- Quay về thôi , lần tới sẽ bắt tên này về xử tội

Rồi bực tức bỏ đi , những tên lính cũng đứng dậy đi theo ông ta . Bác lắc đầu rồi thở dài :

- Đúng thật là ngu quan , suy nghĩ cổ hũ lạc hậu , không biết ai sắc phong cho ông ta nữa đây .

Sau đó bác vào trong đền rồi nhổ mấy cây hương khi đốt lúc chiều :

- Ông không xứng đáng nhận hương khói của ta .

Lúc này , Thành Hoàng ngồi trên kiệu thì ôm lấy ngực , miệng thổ ra một ngụm tinh huyết , sắc mặt tái lại :

- Pháp lực tên đó vượt qua cả lẽ thường khi tuổi hắn chưa tới 30 , một tên phàm nhân không thể tu luyện nhanh như vậy được . thật là nỗi ô nhục

Chợt kiệu dừng lại , người lính đi vào nói :

- Dạ ,bẩm quan lớn .Có thần giữ của xin gặp ngài

Ông ta bước ra thì thấy thần giữ của trong hình dạng cô gái xinh đẹp , nó nhìn ông ta rồi nói :

- ÂY dô , ai đánh ông vậy ?

- Chuyện này ngươi không cần biết, lo mà về giữ đống châu báu của mình đi

- Thật không , nói thật tôi có xem qua khi nãy . Nói cho ông biết , hắn ta cũng là kẻ thù của tôi . Người ta có câu kẻ thù của kẻ thù là bạn mà .

Sáng hôm sau , bác thức dậy khi người đàn ông hôm qua tới đánh thức . Bác thu xếp lại đồ rồi chào tạm biệt người đàn ông đó rồi đi về trại . Khi vào trại thì bác nghe được tin : do lần này tốn quá nhiều chi phí để duy trì hoạt động và đã có mất mát về mạng người , nên trong vòng 5 ngày phải hoàn thành , qua 5 ngày thì bắt buộc phải ngừng hoạt động .Bác nghe những người còn nói với nhau là hai người Bình và Thanh sẽ bị xử phạt . Bác liền lắc đầu rồi nghĩ thầm :

- Hầy , chuyện khai quật , thăm dò các di tích dưới đất chưa bao giờ là chuyện dễ. thôi coi như đây là bài học cho họ .

Bác không có ý định là sẽ tận lực giúp họ trong chuyện này, vì bác đã có thứ bác cần , và bác cũng định thu xếp hành lý và chờ 7 ếch quay lại rồi đi lên Hải Phòng , thời gian không còn nhiều để cứu chú Tư. Nhưng buổi trưa khi bác đang thu dọn thì Tuệ Linh đi vào nhìn bác rồi nói :

- Tôi có chuyện muốn nói với ông

Bác nheo đôi mắt lại rồi nhìn cô ấy :

- Chuyện gì ?

- Chắc ông cũng biết chuyện rồi , tôi muốn ông giúp tìm ra chính xác ngôi mộ đó . Nếu không tôi sẽ tiết lộ chuyện mà ông nhờ giám vong giả mạo . Mà tôi vẫn còn thấy tên giám vong kia vẫn còn đang giả dạng Bảy Ếch , tôi nghĩ anh ta đang làm gì mờ ám rồi .

- Cô đang uy hiếp tôi đấy à, mà hình như chuyện này cô không có liên can tới thì phải

- Tôi chỉ làm theo những gì tôi cho là đúng ,

Bác bật cười :

- Đừng nói , cô có tình cảm với cậu Bình đó

- Không phải chuyện của ông , tóm lại là ông có giúp hay không ?

Bác nhìn cô ấy hồi lâu rồi nói :

- Xưa nay tôi rất ghét bị người khác sai khiến hay đặt điều kiện , lần này tôi sẽ giúp . Nhưng đây là lần đầu cũng như lần cuối thôi đấy . Cầm theo những thứ này mà chuẩn bị ,

Sau đó thì chuyện bác nói sẽ giúp tận lực được Tuệ Linh nói với Bình, Thanh và ông Tường , họ nghe xong thì rất vui mừng . Buổi chiều hôm đó , bác lấy bút vẽ một ít bùa yếm mộ , sau đó bác đốt chúng rồi lấy tro , sau đó thì bác đưa chúng vào một cái lọ , sau đó bác giã ít thảo dược rồi trộn với tro , sau đó bác lấy cuộn chỉ đỏ , và một số cọc tre nhỏ . Rồi bác đi xuống dưới lòng đất rồi nhờ những người thợ , cứ mỗi một ngôi mộ lại dùng chỉ đỏ quấn chéo hình chữ X lại , rồi cố định bằng 4 cọc tre , sau đó bác dùng nước đã luyện qua , dùng ngón tay chấm lên một ít rồi ấn xuống chỗ giao nhau , sau đó bác dùng năm lá bùa nhỏ dán lên bốn cái cọc và trung tâm hình chữ X. Cứ như vậy, đến khi khuya mới xong hết cả hơn trăm ngôi mộ như vậy . Bác nhìn rồi nói :

- Vẫn chưa thấy có quỷ hồn hay hồn ma nào xuất hiện , thật kỳ lạ

Bác chợt nhớ tới thần giữ của hôm trước , rồi lấy la bàn ra rồi bắt đầu nở nụ cười :

- Tao không muốn gây thù với mày , chỉ là bắt buộc thôi .

Bác sắp xếp lại chút trận pháp để mai bắt đầu hành động . Trước nghĩa địa là một pháp đài được dựng lên , hai bên có hai cây trụ bằng tre được dán bốn lá phù trên đó , hai hàng rãnh được đào sâu song song với nhau , dưới đó là các xương cốt của động vật gồm bò , dê , trâu và ngựa được cho vào đó . Phủ lên trên đó là một mùi dầu hỏa rất nồng , chỉ cần một mồi lửa là châm lên . Bác cho hai lá phù vào đó rồi treo lên một cây cọc tre . Bác nhìn rồi âm thầm gật đầu ,. Nhưng lúc này , ở bên ngoài thì một bóng hình đang lơ lửng trên không trung , nó nhìn chằm chằm vào khu trại rồi nói :

- Chúng mày khá lắm , vậy thì ngày mai , quyết chiến một phen đi . . Nơi này không có mỗi mình tao đâu

Dưới cái bóng đêm những hình bóng mơ hồ bắt đầu xuất hiện , chúng đỏ lòm , dự tợn và khát máu

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.